[Cuộc Sống] Linh Hồn Thuần Khiết Nhất Thế Gian

kieuphuong

Thanh viên kỳ cựu
Linh Hồn Thuần Khiết Nhất Thế Gian


Một ngày, lúc người đàn ông mù cùng với con chó dẫn đường băng qua ngã tư, thì một chiếc xe tải mất lái lao tới, người đàn ông mù bị xe tải cán chết. Con chó dẫn đường của ông vì cứu chủ cũng cùng chết dưới gầm xe tải. Người chủ và nó cùng nhau đến trước cửa thiên đường.

Một vị thiên sứ chặn bọn họ lại, nói một cách bối rối " Xin lỗi, thiên đường lúc này chỉ còn thứa một chỗ, một trong hai người buộc phải xuống địa ngục"

Người chủ nghe rồi, liền hỏi : Con chó của con không biết thế nào là thiên đường, thế nào là địa ngục, có thể để cho con quyết định ai được ở lại thiên đường có được chăng ?

Vị thiên sứ nhìn người đàn ông mù một cách đầy nghi hoặc, nhăn chán suy nghĩ một hồi rồi mới cất lời : Thật xin lỗi, mỗi một linh hồn đều bình đẳng, hai người cần trải qua thử thách để quyết định xem ai được ở lại đây. Người chủ thất vọng hỏi : thử thách ra sao ?

Thiên sứ nói : thử thách này rất giản đơn, chỉ là một cuộc thi chạy, từ đây chạy đến cửa lớn của thiên đường, ai đến nơi đó trước thì có thể ở lại đây. Nhưng con hãy yên tâm, vì con đã chết rồi, cho nên không còn là người mù nữa, hơn nữa tốc độ của linh hồn với nhục thể không có quan hệ, người càng trong sáng, lương thiện thì chạy càng nhanh. Người đàn ông mù đồng ý.

Vị thiên sứ để hai người sẵn sàng rồi tuyên bố thử thách bắt đầu, ngài tin rằng người đàn ông mù vì để được ở lại thiên đường sẽ dốc hết sức để chạy về phía trước. Nhưng ai biết rằng người đàn ông mù lại chầm chậm bước mà không hề có một chút gấp gáp. Điều khiến vị thiên sứ càng kinh ngạc là chú chó dẫn đường cũng không bỏ chạy, nó nhịp nhàng, chậm rãi đi bên cạnh chủ nhân, một bước cũng không rời chủ. Thiên Sứ cuối cùng cũng hiểu, thì ra, bao nhiêu năm nay chú chó kia đã hình thành thói quen, mãi mãi ở bên cạnh, bảo vệ cho chủ. Người chủ nhân đáng ghét đã lợi dụng điều này, tính toán sẵn trong đầu, nắm chắc phần thắng trong tay, ông ta chỉ cần ở cửa thiên đường bảo chú chó dừng lại, thì có thể nhẹ nhàng chiến thắng trong thử thách này.

Thiên sứ nhìn chú chó trung thành, trong lòng rất buồn, thiên sứ nói lớn : ngươi đã vì chủ nhân mà hy sinh cả tính mạng, bây giờ chủ nhân của ngươi đã không còn mù nữa, ngươi không cần phải tiếp tục đưa đường cho ông ta, ngươi mau chạy tới thiên đường đi !

Thế nhưng, dường như người chủ và chú chó dều không nghe thấy lời vị thiên sứ nói, vẫn chậm rãi đi về phía trước, như thể họ đang dạo chơi.

Quả nhiên, cách đích chỉ còn mấy bước chân, người chủ phát ra một khẩu lệnh, chú chó ngoan ngoãn ngồi xuống, thiên sứ nhìn người chủ đầy nghi vấn.

Lúc này người chủ cười, ngoảnh đầu nói với vị thiên sứ : Con cuối cùng cũng tiễn được con chó của mình tới cửa thiên đường rồi, điều con lo lắng nhất chính là nó căn bản không muốn ở thiên đường, chỉ muốn ở bên con ... cho nên con mới thay nó quyết định, mong ngài chăm sóc nó.

Thiên thần sững người.

Người chủ lưu luyến nhìn con chó, lại nói : có thể dùng thử thách để quyết định vậy thật là tốt, chỉ cần tao để mày đi trước vài bước thôi, thì mày có thể ở lại thiên đường rồi, thế nhưng mày ở bên tao bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên tao có thể dùng đôi mắt của tao để nhìn mày, cho nên tao không thể kìm chế được, nên mới buớc chậm chân để có thể nhìn mày lâu hơn một chút. Nếu như có thể, tao thật sự muốn được tiếp tục nhìn mày đi. Thế nhưng đến cửa thiên đường mất rồi, đó mới là chỗ của mày. Mong ngài quan tâm đến nó.

Nói dứt lời, người chủ phát một khẩu lệnh, trong tích tắc con chó bước đến đích, người chủ giống như một chiếc lông vũ rơi xuống địa ngục. Con chó nhìn thấy, lập tức quay đầu, lao theo người chủ. Vị thiên sứ giang rộng đôi cánh lao theo để giữ chú chó lại, thế nhưng đó là linh hồn thuần khiết nhất thế gian, cho nên tốc độ còn nhanh hơn cả ngài.

Cuối cùng con chó và người chủ ở bên nhau, cho dù là ở nơi địa ngục, con chó dẫn đường vẫn mãi mãi bảo vệ chủ nhân nó.

Thiên sứ đứng ở đó rất lâu, lẩm bẩm nói : ta đã sai từ ngay lúc bắt đầu, hai linh hồn nhưng mà như một, cho nên không thể tách rời.

--------------------------------------
Nguồn : Blog Phúc CD

 

thanhdat1004

[♣]Thành Viên CLB
Tấm lòng của ng chủ dành cho con chó và ngược lại rất đáng tôn trọng.Đó chỉ là tc của con người và một con vật.Tình cảm của con người dành cho nhau thì thế nào nhỉ?Có thể có nhiều toan tính hơn.Thời nay, để có được một tình cảm như vậy thật là khó.Cầu mong mọi người đều có được tình cảm như vậy
 

chau bac

Thanh viên kỳ cựu
bạn có vui không ? khi bạn không giàu có , bạn ở nhà tranh , nhưng trong đó có hai trái tim vàng .người chủ đi xuống địa ngục .con chó cũng rơi theo. thế là họ được ở bên nhau đến mãi mãi.kết thúc như vậy thấy hay đấy, mặc dù không nói ra nhưng mà mọi người sẽ nghĩ là :con chó và người đàn ông sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời ".
 

TQV

Thanh viên kỳ cựu
Nếu người chủ tỏ rõ lòng mình ngay từ đầu thì có lẽ sẽ có một kết cục tốt hơn chăng ?
 

Bình luận bằng Facebook

Top