KendyDat
Thanh viên kỳ cựu
một trụ sở UBND phường.
- (Hất hàm) Đi đâu đấy? Chuyện gì?
- Thưa anh, em đi làm KT3.
- (Giọng lè nhè) KT3 hả? Diện gì? Hồ sơ, giấy tờ đâu? (Sau khi nhìn cô gái một lượt từ đầu đến chân với cặp mắt dò xét) Làm KT3 để chi vậy?
- Dạ, để đi làm!
- Ngồi ghế chờ chút đi! Tôi đang bận công chuyện...
Một tiếng rưỡi sau...
- Nè, diện của cô không làm KT3 được đâu!
- Sao kỳ vậy ạ? Tụi bạn em đều làm cả rồi, có vấn đề gì đâu!
- Nhưng mà trường hợp của cô hơi đặc biệt! Cô xem này... này... này... (và rồi nói một mạch).
- Anh ký dùm em! Không có KT3, em không đi làm được! Lệ phí bao nhiêu em cũng chịu!
- (Mắt linh hoạt hẳn lên) À... thấy cô tội nghiệp. Để tôi xem xét lại... Ừ, được rồi... (giơ ngón trở lên).
- Một trăm ngàn đồng hả anh?
- (Nghiêm mặt) Lệ phí gì một trăm? Một triệu!
- (Kinh ngạc) Một triệu? Em làm gì có tiền. Sinh viên mà anh...
- Thôi, bớt cô còn 800 ngàn đó!
- Tội em, nhà ở quê khó khăn lắm...
- Vậy hả, 500 thôi, làm phước đó!
- 500 là cả chỉ vàng! Em đào đâu ra...
- Thôi giá chót 300! Giá ưu đãi hữu nghị rồi đấy!
- (Tiu nghỉu) Em còn có 200 à!
- 200 hả? Dẹp!
- Em năn nỉ anh mà! À, em còn có 50 ngàn đồng của nhỏ bạn gửi, em đưa luôn cho anh. Tổng cộng là 250.
Chuyện "làm phước" kết thúc với giá chung cuộc là 250 ngàn đồng.
- (Hất hàm) Đi đâu đấy? Chuyện gì?
- Thưa anh, em đi làm KT3.
- (Giọng lè nhè) KT3 hả? Diện gì? Hồ sơ, giấy tờ đâu? (Sau khi nhìn cô gái một lượt từ đầu đến chân với cặp mắt dò xét) Làm KT3 để chi vậy?
- Dạ, để đi làm!
- Ngồi ghế chờ chút đi! Tôi đang bận công chuyện...
Một tiếng rưỡi sau...
- Nè, diện của cô không làm KT3 được đâu!
- Sao kỳ vậy ạ? Tụi bạn em đều làm cả rồi, có vấn đề gì đâu!
- Nhưng mà trường hợp của cô hơi đặc biệt! Cô xem này... này... này... (và rồi nói một mạch).
- Anh ký dùm em! Không có KT3, em không đi làm được! Lệ phí bao nhiêu em cũng chịu!
- (Mắt linh hoạt hẳn lên) À... thấy cô tội nghiệp. Để tôi xem xét lại... Ừ, được rồi... (giơ ngón trở lên).
- Một trăm ngàn đồng hả anh?
- (Nghiêm mặt) Lệ phí gì một trăm? Một triệu!
- (Kinh ngạc) Một triệu? Em làm gì có tiền. Sinh viên mà anh...
- Thôi, bớt cô còn 800 ngàn đó!
- Tội em, nhà ở quê khó khăn lắm...
- Vậy hả, 500 thôi, làm phước đó!
- 500 là cả chỉ vàng! Em đào đâu ra...
- Thôi giá chót 300! Giá ưu đãi hữu nghị rồi đấy!
- (Tiu nghỉu) Em còn có 200 à!
- 200 hả? Dẹp!
- Em năn nỉ anh mà! À, em còn có 50 ngàn đồng của nhỏ bạn gửi, em đưa luôn cho anh. Tổng cộng là 250.
Chuyện "làm phước" kết thúc với giá chung cuộc là 250 ngàn đồng.
Theo Tuổi Trẻ Cười 6/2002
Đúng là cướp đêm là giặc cướp ngày là quan tham.....!