[Cảm xúc] Câu chuyện của mình, các bạn cùng chia sẻ nhé!

anhbinhminh_tt1507

Thành viên
Câu chuyện của mình
Các bạn ah! Ai cũng từng ước mơ, từng hy vọng về một tương lai tốt đẹp phải không? Và tôi cũng vậy, tốt nghiệp Đại Học với tấm bằng loại giỏi tôi đã hy vọng biết bao. Tôi nghĩ mình sẽ sớm có một công việc phù hợp với trình độ chuyên nghành. Nhưng cuộc đời đâu dễ dàng như vậy.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo đông con ven biển. Nhà tôi có tới năm người con, tôi là con út. Nhà tôi nghèo lắm. Tôi còn nhớ khi còn nhỏ anh chị em tôi suốt ngày phải ăn khoai lộn ngô. Một tháng nhà tôi mới được ăn cơm một lần. Mẹ tôi sinh tôi được mười ngày đã phải đi gánh muối đem đổi lấy ngô, lấy lúa về nuôi các con. Mẹ phải gánh trên vai gần một tạ muối trên đường rừng núi dài gần 20 cây số chỉ đổi lấy chút ít khoai lúa ăn qua ngày. Bố tôi phải đi đốn than tận trên rừng để đem ra chợ bán. Vất vả là vậy nhưng cuộc sống gia đình tôi vẫn bữa đói bữa no. Tôi và anh trai út thường lên bà ngoại ăn “trực” mới được ăn cơm, còn ba chị đầu lúc nào cũng chỉ biết khoai và khoai.
Tôi còn nhớ:
- Phượng cho em sang nhà mợ phiên thám tính rồi về báo cáo cho chị.
- Em ngại lắm.
- Không đi thì ở nhà giữ em, chị đi.
- Thôi em đi
….
- Ôi! Chị ơi! Em biết mì tôm là như thế nào rồi. Sợi nó dài dài, xoăn xoăn như con giun ấy, lại có mùi gì lạ lắm. Gớm chết. Có cho em cũng chạy thôi.
- Sao tao nghe mì tôm ngon lắm, nó hình dài thơm ngon lắm mà.
- Không tin chị sang nhà mợ ấy mà xem. Kinh lắm.
- Thế ah. Nghe mày nói tao nổi hết cả da gà. Khinh thật.
Nhà tôi nghèo thế đấy. Mặc dù nghèo nhưng gia đình tôi sống hạnh phúc. Chúng tôi tuy nhỏ nhưng đứa nào cũng ý thức được công việc để giúp đỡ bố mẹ và ít khi tị nạnh nhau. Bố mẹ tôi không bao giờ to tiếng mà lúc nào cũng làm việc để con cái được ăn học đàng hoàng.
Vì ở ven biển nên gia đình tôi làm muối như bao gia đình khác. Làm muối vất vả lắm các bạn ah. Giữa cái nắng chang chang gió lào là lúc người dân làm muối phải ra đồng. Công việc vất vả nhưng những hạt muối làm ra thì rẻ vô cùng tận. Cả ngày với gia đình đông lao động như gia đình chúng tôi bán đi cũng chỉ đủ ăn trong ngày, còn những ngày mưa thì bố mẹ tôi lại chạy chợ để kiếm từng con tôm con tép để về nuôi các con.
Cuộc sống nghèo mãi rồi cũng khá lên, tôi và các chị được đi học. Nhưng tai họa lại ập đến ga đình tôi khi mẹ tôi bị căn bệnh phong quái ác. Nó hành hạ mẹ tôi đêm ngày, ăn vào từng đốt xương khiến chi tay chân mẹ co quắp lại. Có những lúc đau quá mẹ tôi khóc lóc cầu xin bố hãy bảo bác sĩ cho mẹ được chết, những lúc như vậy chị em chúng tôi chỉ biết ôm mẹ mà khóc. Gia đình tôi thật sự khó khăn. Hai chi tôi phải nghỉ học. Bố tôi dần yếu đi nhưng lúc nào cũng đầu tắt mặt tối vì vợ, vì con. Cảnh nhà thật nheo nhóc.
Tôi là con út trong gia đình nên có phần sung sướng và đủ đầy hơn anh chị. Từ bé tôi đã là đứa trẻ ngoan và chăm học. Tôi luôn tự nhủ mình phải học thật giỏi để sau này có tiền chữa bệnh cho mẹ, để bố tôi không phải đi bán than nữa, để có thể mua cho các chị tôi những bộ quần áo đẹp. 12 năm học cũng là 12 năm tôi phấn đấu không ngừng để có thể bước chân vào đại học sư phạm Đà Nẵng- ngôi trường 4 năm tiếp theo của tôi. Ở trường sư phạm tôi không theo học nghề giáo viên mà tôi học nghành văn hóa học- chuyên ngành mới. Tôi học ngành này để chở thành cán bộ văn hóa- và cũng là nỗi gian nan vất vả để tìm việc khi ra trường.
Xa nhà đi học nhưng tôi không hề đua theo chúng bạn về những thứ ngoại phạm trù học tập. Tôi chỉ biết có thư viện, phòng tự học và ký túc xá. Chính vì thế tôi đã tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi.
Ngày tôi cầm tấm bằng loại giỏi tôi đã vui mừng và tự hào biết bao. Tôi nghĩ mình sẽ sớm xin được việc để biến giấc mơ thành hiện thực. Nhưng cuộc sống không đơn giản như vậy. Tôi đã gõ cửa, đã xin nhiều nơi và chỉ nhận được sự im lặng. Hồ sơ của tôi trải dài từ Thanh Hóa ra đến Hà Nội và trở vào Đà Nẵng nhưng…có lẽ do hồ sơ của tôi thiếu một thứ quan trọng... Không xin được chuyên ngành, tôi thất vọng và nghĩ thôi thì cứ chờ, trong thời gian chờ phải làm việc để có tiền phụ giúp bố me. Tôi đã ra Hà Nội làm đủ thứ việc: từ rửa bát, bán quần áo, đến làm phu phen tạp dịch, sau đó tôi xin được vào làm ở nhà sách. Làm ở đây tuy lương thấp nhưng được cái nhàn mà lại còn được đọc sách, tôi cũng có thể tiết kiệm được chút ít để gửi về cho bố mẹ. Làm được một năm tôi thấy tương lai mờ mịt quá, cái gì cũng tăng mà lương không tăng, nên tôi lại quyết tâm vào Đà Nẵng để tìm kiếm một cơ hội…
Các bạn ah chưa bao giờ tôi khao khát được đi làm như lúc này. Nhìn bạn bè cùng trang lứa đã có việc hết rồi mà tôi tự ti không dám nhìn ai. Tôi biết tôi không có việc không phải vì tôi kém cỏi, tôi không có việc chỉ vì tôi không có tiền, tôi không có việc chỉ vì gia đình tôi không có thế. Vào Đà Nẵng gần một tháng nay nhưng chưa bao giờ tôi được ngủ một giấc ngon lành. Tôi thương bố mẹ tôi đã già mã vẫn phải thức hôm thức hôm để kiếm bữa cơm qua ngày. Mỗi lần gọi điện về nhà tôi lại đau từng khúc ruột. Tôi biết bố tôi bị nhiều bệnh lắm, nhưng sợ tốn tiền bố chẳng chịu đi khám. Còn mẹ tôi chân tay bị co rút lại mà vẫn phải trồng cây thuốc lào. Cả cuộc đời bố mẹ tôi chưa bao giờ được một phút giây nhàn hạ. Mẹ tôi từ nhỏ đã vất vả. Bố tôi từ nhỏ đã mồ côi. Tôi thương bố mẹ biết bao. Tôi thương chú tôi- người nuôi tôi bốn năm học đại học mà đến giờ tôi vẫn chưa đủ tiền để mua tặng chú một cái áo.
Đã bao đêm tôi mơ mình có việc làm là cũng ngần ấy đêm tôi trở mình thức giấc. Tôi biết tôi không thể đứng yên chờ việc mà tôi phải đi tìm, tôi sẽ đi tìm, tìm cho ra thì thôi. Tôi tin trời sẽ không phụ công người. Bố Mẹ ah! Bố Mẹ hãy cố gắng thêm một thời gian nữa nhe!rồi con sẽ thành công thôi.Hãy chờ con…
 

jimmydang

[♣]Thành Viên CLB
Hãy cố lên anh, mỗi người trong chúng ta đều có một tiềm lực lớn lao để đi tới thành công. Không ai là không gặp khó khăn lúc đầu hết, nhưng quan trọng là có dám nhìn nhận nó để vượt qua hay không. Anh đã nói nó ra thì anh đã làm được điều đó rồi. Điều cần thiết nhất bây giờ là anh hãy chủ động tìm kiếm cơ hôi cho chính mình vì cơ hội sẽ rất hiếm khi đến với chúng ta. Em có ý kiến này: Anh hãy đến nhà tuyển dụng mà nói cho họ biết năng lực thực sự của anh, anh xin làm việc một tháng không tính tiền công thử xem . Nhưng anh phải chắc chắn rằng đó là nhả tuyển dụng có uy tín với dám hi sinh một tháng không công là điều khá khó. Em thấy nhiều người đã bắt đầu bằng cách này. Hay anh cũng có thể đăng báo , hãy ghi rõ năng lực của mình không e ngại.
Chúc anh sớm thành công!
 

lina_86

Thành viên
trong cuộc đời này đâu phải con đường nào cũng trải đầy hoa hồng đâu bạn.nhưng mình tin ông trời không tuyệt đường của ai bao giờ,bạn hãy cố gắn lên vì bên cạnh bạn còn gđ,còn nhiều nguười quan tâm,ủng hộ bạn.bạn hãy lấy đó làm động lực để cố gắn.mình tin bạn sẽ có được một công việc tốt trong một ngày gần đây và ba mẹ bạn sẽ được chữa khỏi bệnh..
cố lên bạn nhé!!!
 

doandangphong

Thanh viên kỳ cựu
Cố lên bạn nhé.
Mình cũng đang bị áp lực của gia đình,mình thích chuyên ngành của mình nhưng gia đình thấy khó xin việc nên bắt mình chuyển ngành khác nhưng mình quyết theo đuổi những gì mình lựa chọn vì mình dám trách nhiệm đối với những hành động đó...cầm tấm bằng khá giỏi trong tay nhưng cũng chẳng làm được gì ở nơi có tiềm lực kinh tế phát triển nhất nước nhưng lại lạc hậu kém phát triển,muốn đi làm là phải có tiền và có thế quen biết ông này bà nọ...
Nhưng mình vẫn tin tưởng vào những điều mình chọn dù điều đó đang bị ẩn khuất dưới lớp sương mù đang cần mình tìm thấy và những người đã phản đối mình nhìn thấy khi sương mù đã tan...
Cố lên bạn nhé...^_^
 

lovehuonghehe

Thanh viên kỳ cựu
Mình học sư phạm nè ,ra trường cũng cần cái thứ quan trọng như bạn nói . MÌnh may mắn hơn bạn , nhưng chính sựu may mắn đó , mình càng cần tiền lại càng ghét tiền , và khinh cái nghề " phạm" nhiều hơn " sư" này lắm
 

codai

Thành viên
Đọc lời tâm sự của anh anhbinhminh, thực sự em rất cảm phục vì anh đã vượt qua bao khó khăn, học giỏi để hi vọng tương lai tốt đẹp, đền đáp cho bố mẹ.Em cũng đã từng trải qua phần nào cái thiếu thốn cuộc sống ở quê,và lúc nào cũng tự nhủ rằng học tập là con đường tốt nhất để thoát nghèo.Vậy mà khó khăn nối tiếp khó khăn,anh được bằng giỏi mà chưa tìm được việc...Em thấy cách của anh jimmydang rất hay ạ- thực tế có nhiều người xin được việc bằng cách này.chúc anh nhiều may mắn và nghị lực để vượt qua tất cả thử thách này!
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
cedrci_jake [Cảm xúc] Câu chuyện Valentine trắng! :) Góc cảm xúc 0
bachtuocdo [Cảm xúc] Câu nói trong ngày_Bachtuocdo Góc cảm xúc 14
Vrain Cảm xúc chương trình Valentine Trắng - Đầu non cuối gió (16-17/3/2013 Góc cảm xúc 22
trangdang [CẢM XÚC]- Cảm xúc giao mùa (st) Góc cảm xúc 1
power of desert [Góc cảm xúc] Sóng vẫn rì rào Góc cảm xúc 6
benny [Cảm xúc] Thư gửi bố (Nỗi ám ảnh trong con) Góc cảm xúc 3
Sóng [Cảm xúc] Sợ... Góc cảm xúc 0
Sóng [Cảm xúc] Trở về nhà Góc cảm xúc 5
_ice_ [Cảm xúc] Mỗi làn bị bệnh... Góc cảm xúc 3
benny [Cảm xúc] "Nêu cảm nghĩ" Góc cảm xúc 4
bluesea88 [Cảm xúc]Mục đích sử dụng - Sử dụng đúng mục đích Góc cảm xúc 2
trangdang [Cảm xúc]- Cảm xúc ngày học huấn luyện marketing thứ 3 Góc cảm xúc 4
thien_duong_mau_tim [cảm xúc]Để cuộc sống cần 1 khoảng lặng Góc cảm xúc 0
hoahong39 [cảm xúc] bất chợt nhớ Góc cảm xúc 2
songha [Cảm xúc] Ước mơ có thật nhiều điều ước! Góc cảm xúc 1
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
C [cảm xúc]Một chút trong cuộc đời... Góc cảm xúc 0
hue_yeu_thuong [Cảm xúc]Những bức thư tay Góc cảm xúc 2
benny [Cảm xúc] Cơn mơ phiêu du Góc cảm xúc 0
songha [cảm xúc]bàn tay lẻ loi Góc cảm xúc 5
haus1412 [Cảm Xúc] Một chút xúc cảm về Chương trình Offline ngày 18/12/2011_ "Giáng Sinh Ấm" Góc cảm xúc 0
N [Cảm xúc] Món quà Giáng Sinh Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Anh thuộc về nơi ấy hay đây...!? Góc cảm xúc 1
nguyenthinga.k47i3 [Cảm xúc]I never give up Góc cảm xúc 1
C Cảm xúc: Đi làm gia sư- trân trọng thêm cuộc sống Góc cảm xúc 3
tritai [Cảm xúc] Tui là tritai Góc cảm xúc 7
_ice_ [Cảm xúc] Viết cho cô giáo đầu tiên Góc cảm xúc 0
power of desert [góc cảm xúc] Viết cho ngày Hiến chương Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm Xúc]Thiên đường của bạn là gì ? Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm xúc]Cảm xúc về biển Góc cảm xúc 4
ythan3 [Cảm xúc]Thời gian ơi! Quay về đi Góc cảm xúc 10
S [Cảm xúc]ngày buồn nhất Góc cảm xúc 14
bluesea88 [Cảm xúc] Đã lâu lắm chưa viết được một bài ra hồn. Góc cảm xúc 5
susu_dungkhoc [Cảm xúc]Sợ ... Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Có đôi khi... Góc cảm xúc 3
N [Cảm xúc] Bông Hoa Trên Vách Núi Góc cảm xúc 2
haus1412 [Cảm xúc] Má ơi.... Góc cảm xúc 6
_ice_ [Cảm xúc] Chuyện tình ốc và biền Góc cảm xúc 3
trangdang [Cảm xúc]- Ru hời tuổi thơ Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] 20/10 đọc bức thư gửi ngày 08/03... Góc cảm xúc 6
tangnam2 [Cảm xúc] Chương trình offline chào mừng ngày 20-10 Góc cảm xúc 22
kực_kì_lì [Cảm xúc] Giá ở đâu đó có người đợi tôi. . . Góc cảm xúc 3
hue_yeu_thuong [Cảm xúc] Chủ nhật mưa Góc cảm xúc 3
kực_kì_lì [Cảm xúc] Goodbye...! Góc cảm xúc 2
bluesea88 [Cảm xúc]Nhật ký hưởng ứng trái tim bên phải. Góc cảm xúc 8
benny [Cảm xúc] Trở về làm một người em Góc cảm xúc 1
tuyethong [Cảm xúc] Không đề!!! Góc cảm xúc 3
tangnam2 [Cảm xúc] Nhìn lại chăng đường một năm gắn bó với diễn đàn của tangnam2 Góc cảm xúc 12
Sóng [Cảm xúc] Tại sao tôi ở đây? Góc cảm xúc 1
kực_kì_lì [Cảm xúc] Please tell me why...? Góc cảm xúc 0

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top