[Cảm xúc] Khi bạn dồn tâm huyết mà không ai chú ý

benny

Thanh viên kỳ cựu
Hãy suy nghĩ.....

Khi bạn dồn tâm cảm viết một bài viết mà không ai cảm ơn hay bình luận...

Khi bạn miệt mài đầu tư vẽ một bức tranh mà chẳng ai trầm trồ hay ngắm nghía...

Khi bạn gửi hết cảm xúc vào một bài ca và cất tiếng hát nhưng không một tiếng vỗ tay...


Bạn sẽ làm gì?


Im lặng và buồn bã...

Tức giận và oán than...

Hay suy ngẫm rồi bình thản...?


Hãy vào topic này, và cùng nhau chia sẻ ý kiến của mình nhé! :mimcuoi:
url


 

xphong229

[♣]Thành Viên CLB
Nếu bạn dồn tâm huyết vào 1 việc chỉ để người khác để ý thì bạn sẽ không bao giờ đạt được mục đích đó đâu. Có một câu nói thế này: Bạn không thể thay đổi người khác. Chỉ có thể thay đổi bản thân mình. hãy làm hết tâm huyết đầu tiên là vì chính bản thân mình trước đã. Còn chuyện người khác phản ứng thế nào là chuyện của họ. Tôi đã từng rơi vào trường hợp của bạn nên tôi xin chia sẻ 1 số kinh nghiệm bản thân như vậy.
 

saolunnau

Thành viên năng động
Nếu bạn dồn tâm huyết vào 1 việc chỉ để người khác để ý thì bạn sẽ không bao giờ đạt được mục đích đó đâu. Có một câu nói thế này: Bạn không thể thay đổi người khác. Chỉ có thể thay đổi bản thân mình. hãy làm hết tâm huyết đầu tiên là vì chính bản thân mình trước đã. Còn chuyện người khác phản ứng thế nào là chuyện của họ. Tôi đã từng rơi vào trường hợp của bạn nên tôi xin chia sẻ 1 số kinh nghiệm bản thân như vậy.
Điều đó đúng lắm. Nhưng trước khi làm bạn phải có mục đích chứ và mục đích của bạn không phải bao giờ cũng là để sửa bản thân (làm ra chỉ mong nhận được cái nhìn nghiêm khắc từ phía khác). Đã là con người, thì mình luôn mong nhận được sự ấm áp từ dù chỉ 1 phía, điều đó sẽ là động lực cho mình. Và khi bạn nghĩ thế, mình tin khi người khác cần được ủng hộ, bạn cũng sẽ sẵn lòng tặng lại. Mọi thứ trong cuộc sống có cái gì là đúng hoàn toàn và sai hoàn toàn đâu.
 

MilkyWay

Thành viên năng động
Dù mình không cố gắng vì mục đích là đc mọi người để ý, tán dương thì khi hoàn thành ai mà chẳng muốn có ai đó khích lệ, công nhận thành quả ấy của mình ^^ con người luôn sống và cố gắng để được xã hội công nhận mà.
Nếu có bị rơi vào tình huống đó thì mình trước tiên sẽ hụt hẫng :D nhưng sau đó thì cũng chẳng sao cả, vì ít ra bản thân mình biết rằng mình đã cố gắng và thành công rồi. Còn mọi người, có lẽ họ cũng bận rộn vì đang dồn tâm huyết vào một điều gì đó của riêng họ? :cuoihaha:
Theo benny thì sao? ;))
 

doonyin

[♣]Thành Viên CLB
Trong 3 phương án bạn đưa ra thì mình chỉ biết bình thản và suy nghĩ thôi.
Bạn cứ nghĩ xem nếu tất cả những gì mình làm ra đều được tán dương thì tất cả chúng ta đều là người giỏi hoặc thiên tài. Mà "người giỏi và thiên tài họ đã giỏi và thiên tài thì cần gì sự khẳng định giỏi và thiên tài" :))
Khi rơi vào tâm trạng như vậy càng nghĩ càng tủi thân thêm thôi nên nêm nếm cho suy nghĩ mình chút hài hước là tự nhiên thấy thoải mái. Ví dụ như là :"Về sau đừng hòng xin dấu răng của ta !" :)).
Không sao đâu bạn, là một chuyện rất đơn giản để giải quyết ^^.

phim-cua-tui-ky-7-bong-bong-xa-phong-1.jpg

Thổi phù 1 cái là xong !
 

nhuy_baby95

Thành viên mới
Theo mình thì :Sao bạn ko thử "chú ý " đến sự tâm huyết của bạn. Bạn xem bạn đã dồn hết tâm huyết chưa, và bạn dồn tâm huyết vì ai , vì mục đích gì. Cho dù vì ai mà bạn đã dồn hết tâm huyết mà vẫn ko dc thì cũng là chuyện bt thoy, vì đâu phải con đường nào cũng bằng phẳng và con ng` ai mà chẳng có lúc vấp ngã ...mình bik như zậy thì cũng bùn thiệt nhưng mà bạn ơi lần này ko dc thì lần khác sẽ dc !!!
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Có lẽ chị hiểu được phần nào cảm giác của em, benny!
Và cũng không ít người rơi vào cảm giác đó, có thể ngay chính tại nơi này.

Đành rằng, tâm lý con người, ai cũng muốn mình được công nhận, được tán thưởng khi mình nỗ lực, góp sức vì cái gì đó. Nhưng người đời đôi khi có quá nhiều thứ để quan tâm, quá nhiều thứ để họ phải nghĩ ngợi, và đôi lúc vì thế mà trở nên vô tâm, vô tình. Trừ phi, họ có một tình cảm sâu đậm hay đặc biệt, hoặc bản thân họ nhận được một giá trị thật sự, đúng lúc từ những sự cống hiến, khi đó họ mới cảm kích và dõi theo người mà họ mang ơn.

Chị đồng ý với ý kiến của các bạn ở trên. Chúng ta cần sự khích lệ, nhưng nếu làm tất cả những điều này chỉ vì mong có sự khích lệ của người khác thì cảm xúc và hành vi của ta bị phụ thuộc vào người khác. Điều đó không phải là một điều hay. Những lúc đó, cuộc sống đang thử thách ta, thử xem ta có thật sự muốn làm điều đó từ trong sâu thẳm tim ta không, ngọn lửa trong ta có đủ lớn hay không?

Nếu trong lúc đó, ta tự hỏi bản thân và tìm ra ý nghĩa từ những việc mình đang làm, lúc đó mọi thứ sẽ đi theo một hướng khác, hành động sẽ chủ động và bản thân ta thì kiên trì, độc lập hơn.

Quãng thời gian qua, có lẽ em đã nỗ lực rất nhiều, chia sẻ và đóng góp nhiều cho diễn đàn. Dù chị không theo dõi hết những bài viết của em, nhưng chị luôn thầm cảm ơn những đóng góp của em và những người tích cực khác, như bachduong, bạch tuộc đỏ... Ít nhất, chị cảm thấy ở em một người trẻ nhưng giàu nhiệt huyết, dũng cảm với sự chia sẻ những suy nghĩ và trải nghiệm của chính mình (có tiềm năng làm hậu duệ của ta lắm, ha ha...).
Chị cũng đã từng đi qua cái cảm giác đó, những lúc nản lòng và tủi thân vì cố gắng của mình không ai để ý đến. Rồi khi biết chấp nhận, chị cũng thấy mình trưởng thành lên, làm việc vì những ý nghĩa to lớn hơn là sự công nhận của diễn đàn. Chị hiểu ra rằng, sự cho đi cũng là nhận lại, nhưng sự nhận lại ấy không phải là ngay lập tức hoặc sòng phẳng như mua bán, mà sự đáp đền ấy có nhiều điều thú vị vô cùng, có khi mình không ngờ tới.
Chị hy vọng rằng những điều em đã làm, đã sống, đã sẻ chia trên diễn đàn sẽ giúp cho chính em trưởng thành và có thêm những người bạn, người anh, người chị đáng quý.
 

anhhoang.vnm

Thành viên năng động
nhiều khi hến cũng đã trải qua cái cảm giác này , hụt hẫng , thất vọng , chán nản , nhưng tất cả sẽ chẳng là gì nếu như mình gạt bỏ đi để mà làm lại , để chiến đấu .
Benny à hiện giờ tớ cũng bị như bạn đấy nhưng thôi hãy gạt đi tớ cũng đang làm thế và cũng dần thấy màu hồng trở lại rồi
 

bachduong

Thanh viên kỳ cựu
[FONT=&quot]Mình hiểu được phần nào cảm giác của Benny, quả thật thời gian gần đây có lẽ Benny là một trong những người hoạt động sôi nổi nhất diễn đàn mình :d[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]
[FONT=&quot]Còn chuyện khi mình dồn tâm huyết mà không chú ý thì người ta có xu hướng buồn bã và chán nản. Có lẽ rằng khi ấy là một cơ hội tốt để luyện tập tư duy tích cực và khả năng suy nghĩ lạc quan của bản thân (cái này được gọi là chuyển hóa cảm xúc tích cực). Có thể mình tự nhủ rằng “Họ đang suy nghĩ về những gì mà mình cống hiến nhiều đến nỗi mà những từ ngữ không thể nào diễn tả được điều tuyệt vời mà bạn đã tặng cho họ”, "họ đang thầm cảm ơn mình rất nhiều", "khi những con tim ở cạnh nhau thì không cần lời nói, chỉ cần lắng nghe nhịp đập là quá đủ rồi"….
[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]
[FONT=&quot]Chuyển hóa cảm xúc để làm gì?, Để mà có thể biết cách chuyển hóa cảm xúc của chính mình (giúp đỡ bản thân rất nhiều trong trường hợp khó khăn) rồi từ đó giúp đỡ người khác.[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]
[FONT=&quot]Trên thực tế có những người đọc một bài viết của bạn, nghe 1 bài hát… của bạn họ suy nghĩ rất nhiều, và quyết định rằng sẽ không để lại một lời comment nào khi họ chưa cảm nhận thực sự được chiều sâu trong bài viết ấy (bởi vì họ chỉ comment bài viết nào khi họ thực sự hiểu và cảm nhận được chiều sâu trong bài viết ấy…)[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]
[FONT=&quot]Có lẽ em sẽ ngạc nhiên khi thấy có người đọc bài viết của em rồi 5 tháng sau họ mới “ngộ” được rồi viết comments cho bài ấy. ^^! [/FONT]

[FONT=&quot]Một tình cảm nồng nhiệt được xuất phát từ trái tim, tự nó đã chứng tỏ rằng trái tim bạn ấm áp (bởi vì sự ấm áp có lẽ không thể xuất phát từ nơi lạnh lẽo được ), khi đó bạn được hưởng sự ấm áp đầu tiên rồi hơi ấm ấy mới lan tỏa ra những người xung quanh.

“Bàn tay người tặng hoa luôn phảng phất mùi hương”.
[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]

[FONT=&quot]Em có đồng ý rằng, những bông hoa có cần phải ai chú ý đâu mà nó vẫn khoe sắc một cách vô tư, nó không cần để ý xem có ai quan tâm tới sắc đẹp của mình không, có ai nâng niu mình hay không. Những bông hoa khoe hương sắc với một tấm lòng quảng đại bởi vì hoa biết sứ mệnh của mình là để làm đẹp cho cuộc sống....
[/FONT]

[FONT=&quot]Hữu xạ tự nhiên hương.[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]


[FONT=&quot]Chúc em vui vẻ. ^^![/FONT]






 

vitaminlove

Thanh viên kỳ cựu
Nếu là N, N sẽ bình thản và suy ngẫm...
Vì nếu benny để ý sẽ thấy rằng trong cuộc sống của ta, có không ít những con người như vậy. Đó là những nhân viên quét rác, dọn vệ sinh đường phố, ngày nào cũng vậy, họ phải lao động rất nhiều để giữ cho thành phố này, đất nước này sạch sẽ, để mọi người được sống trong cái sạch, bất kể mưa hay nắng, nóng bức buổi trưa hay cái lạnh của ban đêm họ vẫn cặm cụi làm. Đó là những nhân viên cầu đường phải thức dậy từ 2, 3h sáng để kiểm tra từng chiếc cầu, từng đoạn đường một, đảm bảo là sẽ không có sự cố gì xảy ra để mọi người đi trên đó được an toàn. Đó là những chiến sĩ công an mật, vẫn ngày đêm chiến đấu để bảo vệ chúng ta từng giây từng phút một, họ sống không ai biết, làm việc không ai hay và hi sinh cũng trong thầm lặng.
N nghĩ, điều quan trọng không phải là ta nhận được lời khen ngợi hay cổ vũ khi làm một việc tốt, có ích cho mọi người. Mà chính xác là thái độ và suy nghĩ của ta về những việc ta làm mới là quan trọng, vì ta chẳng thể nào bắt mọi người có cùng một thái độ hay có thái độ như ta mong muốn được. Nếu thấy việc đó là tốt, là có ích thì cứ hết sức hết lòng mà làm thôi, vì nếu quá bận tâm đến thái độ hay lời khen chê của người khác, ta sẽ dao động, không còn sự kiên định để làm nữa. Hãy thật lặng lẽ làm những điều có ích cho mọi người, có ích cho cuộc đời mà không cần đến những lời khen chê này nọ, bản thân công việc đó và thái độ đó của ta đã là món quà quý giá nhất rồi đó benny !
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ !
:dacy:
 

[ tf ]

[♣]Thành Viên CLB
Có ý muốn hay cảm xúc thì cứ viết, chứ cần gì hoan hô với vỗ tay hả em :cuoihaha:
Tôi thích thì tôi viết, bạn đọc thấy hợp lý thì cùng thảo luận, hoặc thank tôi 1 cái, còn không thì cũng đâu có ảnh hưởng gì. Viết nhiều thành ra viết văn hay đó Nghĩa :cuoihaha:
[BUBBLE]Cố lên.[/BUBBLE]
 

lee88™

Thành viên
Mình hiểu cảm giác của benny, mình cũng tham gia nhiều diễn đàn, nhưng mới tham gia diễn dàn kynangsong.org (tuy biết dd đã khá lâu), nhưng lướt qua các mục viết, có nhiều người tâm huyết, nhiều người cống hiến vì diễn đàn, nhưng có những người cũng lặng thầm và thờ ơ như vậy.
Có lẽ, trong bộn bề cuộc sống, con người nhiều khi vô tâm, hoặc có thể họ quá bận, không thể quan tâm tới những gì xảy ra xung quanh.
Có nhiều bài viết, có nhiều chia sẻ chúng ta không nhận được hồi âm, dù đó là những phản hồi âm tính.
Khi ta dồn tâm huyết mà không ai chú ý thì cũng buồn, đôi lúc là nản, nhưng mình nghĩ, mọi việc đều có giá trị riêng của nó. Đối với những vẻ lạnh lùng, thờ ơ, không quan tâm, thì tốt nhất mình cũng không nên buồn, bởi những giá trị đó nếu họ không cảm nhận được thì chính họ mới là người phải chịu trách nhiệm với thái độ của mình.
Hy vọng Benny có thể viết thật nhiều, thật nhiều bài tâm huyết và ý nghĩa, để một thành viên "mới toanh" như mình có những cảm nhận, những chia sẻ hữu ích từ diễn đàn KNS thân yêu này nhé!
Thanks all!
 

cẩm tú cầu

[♣]Thành Viên CLB
Nói thì dễ làm được mới khó. Phải không các bạn. Phải tự cộng nhận cái tôi của mình một cách can đảm các bạn mới dám công nhận rằng cảm giác của Benny là của chính các bạn. Và ngày bản thân Tú Cầu, Tú Cầu đã và đang cảm giác như Benny.
Nói gì thì nói chứ một bài viết của mình, trừ những bài commet, những bài copy từ những nguồn khác mình thấy hay hay đăng lên diễn đàn thì số phận của nó ra sao mình cũng không quan tâm lắm.



Nhưng với một bài viết, một đứa con tinh thần của mình viết được nó không phải là điều đơn giản, nhiều khi có ý tưởng rồi viết đi viết lại, rút ruột mình vào ấy, hài lòng kinh khủng rồi mới đăng lên. Hey da chẳng ai để ý. Buồn dễ sợ luôn, chẳng muốn viết nữa.
Sao không ai thèm quan tâm đến chủ đề này chứ, sao nó hay lắm kia mà … mình đã viết hết sức sao không ai công nhận.
Mình sẽ không viết nữa, cho mọi người thấy vắng và thấy tầm quan trọng của mình. Mình có nghĩ đúng không ta.
Nản dần, mình không viết nữa.


Nhưng rồi mình nhận ra một điều như thế này: Mình viết không phải dành cho ai khác mà dành cho chính bản thân của mình.
Điều mình ngộ ra được, tổng kết lại và viết một bài viết, một điều hay ho là dành cho chính bản thân mình, rồi mới đến cho người khác. Ai cảm nhận được điều đó thì tốt không cảm nhận được thì thôi, còn mình vẫn thong dong cảm thấy được mình đã có một kinh nghiệm, một cảm nhận, một phút trải lòng cho riêng mình… những có điều nó tốt và không cần ẩn giấu.



Hãy viết khi mình có nhu cầu cần viết, hãy làm khi mình thực sự thích và đam mê. Và thành quả lớn nhất là mình cảm nhận mình học được từ bài viết của chính mình. Hạnh phúc lớn nhất là tự tim mình cảm nhận đúc kết lại chứ không phải người khác cảm nhận được gì. Hãy viết cho mình trước khi nghĩ nó dành cho ai khác.

Dồn tâm cảm viết một bài viết
Miệt mài đầu tư vẽ một bức tranh
Gửi hết cảm xúc vào một bài ca và cất tiếng hát


Thành quả là những gì bạn đã rút ra khi làm điều đó. Chúc Benny luôn vui.
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
tuyethong [Cảm xúc] Có đôi khi... Góc cảm xúc 3
kực_kì_lì [Cảm xúc] Khi cô đơn [you] nhớ ai...? Góc cảm xúc 70
thewind0407 [Cảm xúc] Từ khi quen em Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Hãy dừng lại ngay khi còn có thể nhé em!!! Góc cảm xúc 1
cẩm tú cầu [Cảm xúc] Có đôi khi Góc cảm xúc 4
benny [Cảm xúc] Khi đàn ông khóc... Góc cảm xúc 30
fr Tôi - ngày hôm nay [ khi cảm xúc thành lời ] Góc cảm xúc 5
Vrain Cảm xúc chương trình Valentine Trắng - Đầu non cuối gió (16-17/3/2013 Góc cảm xúc 22
trangdang [CẢM XÚC]- Cảm xúc giao mùa (st) Góc cảm xúc 1
power of desert [Góc cảm xúc] Sóng vẫn rì rào Góc cảm xúc 6
benny [Cảm xúc] Thư gửi bố (Nỗi ám ảnh trong con) Góc cảm xúc 3
Sóng [Cảm xúc] Sợ... Góc cảm xúc 0
Sóng [Cảm xúc] Trở về nhà Góc cảm xúc 5
_ice_ [Cảm xúc] Mỗi làn bị bệnh... Góc cảm xúc 3
benny [Cảm xúc] "Nêu cảm nghĩ" Góc cảm xúc 4
bluesea88 [Cảm xúc]Mục đích sử dụng - Sử dụng đúng mục đích Góc cảm xúc 2
trangdang [Cảm xúc]- Cảm xúc ngày học huấn luyện marketing thứ 3 Góc cảm xúc 4
thien_duong_mau_tim [cảm xúc]Để cuộc sống cần 1 khoảng lặng Góc cảm xúc 0
hoahong39 [cảm xúc] bất chợt nhớ Góc cảm xúc 2
songha [Cảm xúc] Ước mơ có thật nhiều điều ước! Góc cảm xúc 1
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
C [cảm xúc]Một chút trong cuộc đời... Góc cảm xúc 0
hue_yeu_thuong [Cảm xúc]Những bức thư tay Góc cảm xúc 2
benny [Cảm xúc] Cơn mơ phiêu du Góc cảm xúc 0
songha [cảm xúc]bàn tay lẻ loi Góc cảm xúc 5
haus1412 [Cảm Xúc] Một chút xúc cảm về Chương trình Offline ngày 18/12/2011_ "Giáng Sinh Ấm" Góc cảm xúc 0
N [Cảm xúc] Món quà Giáng Sinh Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Anh thuộc về nơi ấy hay đây...!? Góc cảm xúc 1
nguyenthinga.k47i3 [Cảm xúc]I never give up Góc cảm xúc 1
C Cảm xúc: Đi làm gia sư- trân trọng thêm cuộc sống Góc cảm xúc 3
tritai [Cảm xúc] Tui là tritai Góc cảm xúc 7
_ice_ [Cảm xúc] Viết cho cô giáo đầu tiên Góc cảm xúc 0
power of desert [góc cảm xúc] Viết cho ngày Hiến chương Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm Xúc]Thiên đường của bạn là gì ? Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm xúc]Cảm xúc về biển Góc cảm xúc 4
ythan3 [Cảm xúc]Thời gian ơi! Quay về đi Góc cảm xúc 10
S [Cảm xúc]ngày buồn nhất Góc cảm xúc 14
bluesea88 [Cảm xúc] Đã lâu lắm chưa viết được một bài ra hồn. Góc cảm xúc 5
susu_dungkhoc [Cảm xúc]Sợ ... Góc cảm xúc 0
N [Cảm xúc] Bông Hoa Trên Vách Núi Góc cảm xúc 2
haus1412 [Cảm xúc] Má ơi.... Góc cảm xúc 6
_ice_ [Cảm xúc] Chuyện tình ốc và biền Góc cảm xúc 3
trangdang [Cảm xúc]- Ru hời tuổi thơ Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] 20/10 đọc bức thư gửi ngày 08/03... Góc cảm xúc 6
tangnam2 [Cảm xúc] Chương trình offline chào mừng ngày 20-10 Góc cảm xúc 22
kực_kì_lì [Cảm xúc] Giá ở đâu đó có người đợi tôi. . . Góc cảm xúc 3
hue_yeu_thuong [Cảm xúc] Chủ nhật mưa Góc cảm xúc 3
kực_kì_lì [Cảm xúc] Goodbye...! Góc cảm xúc 2
bluesea88 [Cảm xúc]Nhật ký hưởng ứng trái tim bên phải. Góc cảm xúc 8
benny [Cảm xúc] Trở về làm một người em Góc cảm xúc 1

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top