Cua Dong
Thanh viên kỳ cựu
Cả năm lớp 12 chẳng nói với nhau một lời nào cả.Nó giận,dẫu rằng cho đến tận bây giờ,chính nó cũng không còn nhớ rõ nó giận vì chuyện gì nữa.Nhưng nhất nhất là không chuyện trò gì cả,ngay cả nhìn mặt nhau cũng không.Khổ nỗi 2 đứa lại cùng một tổ,mà tổ nó có 13 người và mỗi lần có sinh nhật hay liên hoan gì do tổ tổ chức,nó đều viện cớ không đi.Nó bảo 12 người cho nó chẵn???
Chúng nó ngồi cách nhau một cái bàn mà như ở 2 cực của trái đất vậy,chỗ nào có nó thì không có người ta,và tất nhiên ,ngược lại.Lớp va Tổ đều không hiểu nhưng không dám hỏi( sợ bão lắm,cấp 12 ấy chứ chẳng đùa).Rồi một hôm người ta viết thư xin lỗi nó,gửi wa cái bưu điện là cái bàn ở giữa.Nó đọc và gửi lại,chẳng nói gì .Nó còn biết nói gì đây...vì nó không có nhiều thời gian để suy nghĩ.Rồi thời gian cứ thế mà trôi, hững hờ và lạnh lùng.Chính nó,dường như cũng lạnh lùng lắm.Nó nhớ....
Đã từng có 1 lời xin lỗi ''hòanh tráng'' gửi tới nó vào năm lớp 11.Khi ấy trường đang xây lớp mới vì vậy,lớp nó chuyển xuống khu nhà sau trường học.Sáng hôm ấy,không như mọi ngày là đến lớp với nỗi mơ màng buồn ngủ,cả lớp xôn xao lên vì cái dòng chữ to đùng in trên tường ở cuối lớp.Nó có linh cảm là dòng chữ ấy viết cho nó đọc,và mỗi lần đến lớp,nó mỉm cười khe khẽ,dòng chữ màu xanh viết bằng sơn tường là 1 câu xin lỗi bằng tiếng anh mà còn thiếu động từ tobe.Các thầy cô phàn nàn và phê bình lớp vì cái dòng chữ viết trên tường đó,nhưng có ai biết người viết mà phạt đây( tất nhiên là có ít nhất 2 người biết).Trường cũng chưa có dịp kêu gọi người lên xóa,vì chữ viết cao quá,phải đợi đến khi nào có sửa chữa gì đó,rùi xóa một thể vậy.....
11 trôi qua,12 cũng trôi qua.3 năm cấp 3 với những nỗi lo cho thi cử và phụ giúp gia đình...hình như nó bỏ quên cái gì đó.Chưa có cái gì là sâu đậm,chẳng một lần đi chơi cùng nhau,chỉ có cái gì đó trong trẻo như mùa hạ,man mác như mùa thu,lạnh lùng như mùa đông và ấm áp như mùa xuân mà thôi.Nhưng thế cũng có lẽ là quá đủ...là hành trang của một cuộc chia ly!
Tốt nghiệp xong người ta lên Hà Nội trước,nó thì đợi cái giấy chứng nhận tốt nghiệp và chuẩn bị cho chuyến Nam tiến của mình.Vẫn giữ liên lạc với bạn bè cũ nên thông tin về mọi người cũng được nó cập nhật thường xuyên.Nghe nói là người ta đang học Học Viện Ngân Hàng không hiểu sao lại chuyển qua FPT học-nơi được mệnh danh là có những khóa học đốt tiền? ôi.có trời mới biết.
Và cứ thế..là xa nhau mãi mãi....
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau ?
Chúng nó ngồi cách nhau một cái bàn mà như ở 2 cực của trái đất vậy,chỗ nào có nó thì không có người ta,và tất nhiên ,ngược lại.Lớp va Tổ đều không hiểu nhưng không dám hỏi( sợ bão lắm,cấp 12 ấy chứ chẳng đùa).Rồi một hôm người ta viết thư xin lỗi nó,gửi wa cái bưu điện là cái bàn ở giữa.Nó đọc và gửi lại,chẳng nói gì .Nó còn biết nói gì đây...vì nó không có nhiều thời gian để suy nghĩ.Rồi thời gian cứ thế mà trôi, hững hờ và lạnh lùng.Chính nó,dường như cũng lạnh lùng lắm.Nó nhớ....
Đã từng có 1 lời xin lỗi ''hòanh tráng'' gửi tới nó vào năm lớp 11.Khi ấy trường đang xây lớp mới vì vậy,lớp nó chuyển xuống khu nhà sau trường học.Sáng hôm ấy,không như mọi ngày là đến lớp với nỗi mơ màng buồn ngủ,cả lớp xôn xao lên vì cái dòng chữ to đùng in trên tường ở cuối lớp.Nó có linh cảm là dòng chữ ấy viết cho nó đọc,và mỗi lần đến lớp,nó mỉm cười khe khẽ,dòng chữ màu xanh viết bằng sơn tường là 1 câu xin lỗi bằng tiếng anh mà còn thiếu động từ tobe.Các thầy cô phàn nàn và phê bình lớp vì cái dòng chữ viết trên tường đó,nhưng có ai biết người viết mà phạt đây( tất nhiên là có ít nhất 2 người biết).Trường cũng chưa có dịp kêu gọi người lên xóa,vì chữ viết cao quá,phải đợi đến khi nào có sửa chữa gì đó,rùi xóa một thể vậy.....
11 trôi qua,12 cũng trôi qua.3 năm cấp 3 với những nỗi lo cho thi cử và phụ giúp gia đình...hình như nó bỏ quên cái gì đó.Chưa có cái gì là sâu đậm,chẳng một lần đi chơi cùng nhau,chỉ có cái gì đó trong trẻo như mùa hạ,man mác như mùa thu,lạnh lùng như mùa đông và ấm áp như mùa xuân mà thôi.Nhưng thế cũng có lẽ là quá đủ...là hành trang của một cuộc chia ly!
Tốt nghiệp xong người ta lên Hà Nội trước,nó thì đợi cái giấy chứng nhận tốt nghiệp và chuẩn bị cho chuyến Nam tiến của mình.Vẫn giữ liên lạc với bạn bè cũ nên thông tin về mọi người cũng được nó cập nhật thường xuyên.Nghe nói là người ta đang học Học Viện Ngân Hàng không hiểu sao lại chuyển qua FPT học-nơi được mệnh danh là có những khóa học đốt tiền? ôi.có trời mới biết.
Và cứ thế..là xa nhau mãi mãi....
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau ?