ivenle
Thanh viên kỳ cựu
Cười trong nước mắt hay là gượng cười trên khuôn mặt… Giúp cho người khác cười… đó là nghề… nhiều khi ở chốn đông người có lẽ chẳng khác 1 thằng hề… Nụ cười giúp người khác thì dễ sao với mình nó lại khó khăn đến thế…? Cố gắng đợi nó… nhưng yên lặng lại về…
Mỗi sáng thức dậy chỉ mong tìm vui nhưng sao những suy nghĩ phức tạp lại ập về… đôi lúc thèm một thứ tình cảm gì đó… có lẽ mình hiện đang sống với mặt nạ hay sao ấy nhỉ? Giữa cười và những giọt nước mắt… nhưng đang cố kìm nén những giọt nước mắt để mà cố gắng mĩm cười… nụ cười gượng gạo…
Phải… đã đến lúc quay về vị trí của mình… quay về những gì mình đã tạo ra… đã đến lúc loại bỏ những thứ không thuộc về mình…
Ôi tâm trạng của ta… sao cứ lung tung thế này… đây có thể là những dòng entry đầu tiên của ta… những cũng có thể là những dòng entry cuối cùng nói về mình…
Mỗi sáng thức dậy chỉ mong tìm vui nhưng sao những suy nghĩ phức tạp lại ập về… đôi lúc thèm một thứ tình cảm gì đó… có lẽ mình hiện đang sống với mặt nạ hay sao ấy nhỉ? Giữa cười và những giọt nước mắt… nhưng đang cố kìm nén những giọt nước mắt để mà cố gắng mĩm cười… nụ cười gượng gạo…
Phải… đã đến lúc quay về vị trí của mình… quay về những gì mình đã tạo ra… đã đến lúc loại bỏ những thứ không thuộc về mình…
Ôi tâm trạng của ta… sao cứ lung tung thế này… đây có thể là những dòng entry đầu tiên của ta… những cũng có thể là những dòng entry cuối cùng nói về mình…