[Gương sáng] Câu chuyện về lòng kiên trì

bachduong

Thanh viên kỳ cựu
Câu chuyện về lòng kiên trì
1 câu truyện rất cảm động,cậu bé vẫn luyện tập cho dù mình không có năng khiếu,thật là kỳ diệu,cậu làm điều đó vì mẹ,mọi thứ vẫn còn ở phía trước,hãy cố lên nào,hãy cố lên nào
Tôi là cựu giáo viên dạy nhạc tại một trường tiểu học ở DeMoines. Tôi luôn kiếm được lợi tức từ công việc dạy đàn dương cầm _ đó là một công việc mà tôi đã làm suốt 30 năm qua. Trong thời gian đó, tôi đã gặp nhiều trẻ em có những khả năng về âm nhạc ở nhiều cấp độ khác nhau. Tôi chưa bao giờ có hứng thú trong việc có học sinh thuộc dạng "cần nâng đỡ" mặc dù tôi đã từng dạy một vài học sinh tài năng. Tuy nhiên tôi cũng dành thì giờ vào những học sinh mà tôi gọi là "trơ nhạc". Một trong những học sinh đó là Robby.

Robby đã 11 tuổi khi mẹ cậu thả vào lớp trong bài học dương cầm đầu tiên. Tôi thích những học sinh (đặc biệt là những cậu bé) bắt đầu ở lứa tuổi nhỏ hơn, và nói điều đó với Robby. Nhưng Robby nói rằng mẹ cậu luôn luôn mơ ước được nghe cậu chơi dương cầm. Vì vậy tôi đã nhận cậu vào học. Thế là Robby bắt đầu những bài học dương cầm đầu tiên và tôi nghĩ rằng đó là sự cố gắng vô vọng. Robby càng cố gắng, cậu càng thiếu khả năng cảm thụ âm nhạc cần thiết để tiến bộ. Nhưng cậu rất nghiêm túc trong việc ôn lại những bài học và những bản nhạc sơ đẳng mà tôi yêu cầu cất cả các học sinh của mình đều phải học. Sau nhiều tháng ròng rã, cậu miệt mài cố gắng và tôi vẫn cứ lắng nghe và cố động viên cậu. Cứ hết mỗi bài học hàng tuần, cậu luôn nói: "Một ngày nào đó mẹ em sẽ đến đây để nghe em chơi đàn". Nhưng điều đó dường như vô vọng. Cậu không hề có một năng khiếu bẩm sinh nào. Tôi chỉ thấy mẹ cậu (một phụ nữ không chồng) ở một khoảng cách khá xa khi thả cậu xuống xe và chờ cậu trong một chiếc xe hơi cũ mèm khi đến đón cậu. Bà luôn vẫy tay và mỉm cười nhưng không bao giờ ở lại lâu.

Thế rồi một ngày nọ Robby không đến học nữa, tôi định gọi điện cho cậu nhưng thôi, bởi vì cậu không hề có chút năng khiếu nào, có lẽ cậu đã quyết định theo đuổi một con đường khác. Tôi cũng vui khi cậu không đến nữa. Cậu làm cho sự quảng bá trong việc dạy dỗ của tôi mất ưu thế! Vài tuần sau đó, tôi gởi đến nhà những học sinh của mình các tờ bướm thông báo cho buổi diễn tấu sắp tới. Trước sự ngạc nhiên của tôi, Robby (cũng đã nhận một tờ bướm) hỏi xem cậu có được tham dự biểu diễn hay không. Tôi bảo với cậu, buổi diễn chỉ dành cho học sinh đang học, vì cậu đã thôi học nên cậu sẽ không đủ khả năng thực hiện. Cậu nói rằng mẹ cậu đang ốm và không thể chở cậu đi học nữa, nhưng cậu vẫn luôn luyện tập. "Cô Hondorf… cô cho em diễn một lần thôi…", cậu nài nỉ. Tôi không hiểu điều gì đã xui khiến tôi cho phép cậu chơi trong buổi trình tấu đó. Có thể là cậu đã tha thiết quá, hoặc là một điều gì đó trong tôi đã bảo mách tôi rằng điều đó là đúng.

Đêm biểu diễn đã đến. Trong hội trường đông nghịt những phụ huynh, bạn bè và họ hàng. Tôi bố trí cho Robby ở cuối chương trình trước khi tôi xuất hiện để kết thúc và cảm ơn những học sinh đã trình diễn. Tôi nghĩ rằng tất cả những rủi ro mà cậu có thể gây ra cũng là lúc kết thúc và nếu có bề gì thì tôi cũng có thể "chữa cháy" cho sự biểu diễn yếu kém của cậu bằng tiết mục "hạ màn" của tôi. Và buổi biểu diễn trôi qua không một trở ngại nào. Những học sinh đã luyện tập nhuần nhuyễn và trình bày rất tốt. Thế rồi Robby bước ra sân khấu. A? quần cậu nhàu nát và mái tóc như tổ quạ.

"Tại sao cậu lại không ăn vận như những học sinh khác nhỉ? Tôi nghĩ "Tại sao ít ra mẹ cậu lại không chải tóc cho cậu vào cái đêm đặc biệt như thế này chứ? "

Robby mở nắp đàn lên và bắt đầu. Tôi ngạc nhiên khi thấy cậu tuyên bố rằng cậu chọn bản Concerto số 21 cung Đô trưởng của Mozart. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi nghe những gì tiếp theo đó. Những ngón tay của cậu lấp lánh, nhảy múa trên những phím ngà. Cậu đã chơi những giai điệu từ nhẹ nhàng êm dịu đến hùng tráng… thật có hồn và đầy điêu luyện trong sự phối âm tuyệt diệu của nhạc Mozart. Chưa bao giờ tôi nghe một đứa trẻ ở tuổi ấy trình bày nhạc Mozart hay đến thế. Sau 6 phút rưỡi cậu đã kết thúc trong một âm thanh huy hoàng mạnh mẽ và mọi người đều đứng lên vỗ tay. Không nén được lệ tràn trong mắt, tôi chạy lên sân khấu và vòng tay ôm lấy Robby trong hạnh phúc: "Cô chưa bao giờ nghe em chơi hay như thế Robby ạ. Làm sao em có thể làm được điều đó? ". Robby giải thích qua chiếc micro "Thưa cô Hondorf… cô có nhớ là em đã kể rằng mẹ em đang ốm? Thực ra, mẹ em đã bị ung thư và qua đời sáng nay. Mẹ em bị điếc bẩm sinh vì vậy đêm nay là đêm đầu tiên mẹ em nghe thấy em đàn. Em muốn làm điều gì đó thật là đặc biệt".

Tối hôm ấy, trong hội trường không đôi mắt nào không nhỏ lệ. Khi những người ở Trại Xã Hội đưa cậu từ sân khấu trở về trại mồ côi tôi nhận thấy mắt họ đỏ và sưng mọng. Tôi chợt nghĩ, đời tôi nhiều ý nghĩa biết bao khi đã từng nhận một học sinh như Robby. Không, tôi chưa bao giờ nhận một học sinh nào "cần nâng đỡ", nhưng đêm đó tôi trở thành người được nâng đỡ bởi Robby. Cậu là thầy của tôi và tôi chỉ là một học trò. Bởi vì cậu đã dạy cho tôi ý nghĩa của sự kiên trì, của tình yêu và niềm tin trong chính con người của chúng ta và điều đó có thể tạo ra cho người khác một cơ hội mà chúng ta không biết vì sao. Điều này càng đặc biệt ý nghĩa hơn khi sau này tôi biết Robby bị chết trong vụ nổ bom điên rồ tại tòa nhà Alfred P. Murrah Federal ở thành phố Oklahoma vào tháng 4 năm 1995 nơi cậu đang biểu diễn.
{Sưu Tầm}
 

KendyDat

Thanh viên kỳ cựu
Đây là câu chuyện rất hay, nó là một trong những câu chuyện nằm trong cuốn sách mình sắp cho in.
Câu chuyện về cậu Robby làm cảm động người đọc qua lời kể của một cô giáo dạy nhạc.
Chính vì sự quan tâm và yêu thương của người mẹ đã tạo thêm động lực để cậu tạo bức phá.
Ngọc mà không giũa thì chẳng bao giờ tỏa sáng, trong trường hợp này ai cũng tưởng cậu là một người thiểu năng về âm nhạc nhưng chính người cô của cậu đã giúp cậu phát triển nó.
Tôi muốn nói đến nghị lực, sự bền bỉ và âm thầm luyện tập đã tạo nên giá trị một con người.
 

Emi Le

[♣]Thành Viên CLB
hix đọc đến đoạn cuối mà nước mắt cứ rơi... hỉu ra dc nhiều điều, nhiều chân lí sống))
Hi vọng rằng bản thân mình sẽ cố gắng phát huy hết khả năng có thể.. dù có lẽ sẽ không vĩ đại, to lớn gì.. chỉ cần làm cho gia đình hạnh phúc và tự hào là vui lắm rồi))
Một bài thật sự rất ý nghĩa)))
Hay !!!
 

bluesea88

[♣]Thành Viên CLB
Nói gì nhỉ, đây không chỉ là câu chuyện về lòng kiên trì, mà còn là câu chuyện về tình yêu, về ý chí, về lẽ sống ....
Ta thật cảm phục cậu bé.
Ta cần nghĩ lại mình .....
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
huxu456 [Gương sáng] Câu nói hay của những nhân vật kiệt xuất Tấm Gương Cuộc Sống 4
lecaoson9192 [Gương sáng] Bill Gates và những câu nói "bất hủ" Tấm Gương Cuộc Sống 3
Hoài Niệm [Gương sáng] Câu chuyện xúc động của cô gái 16 tuổi! Tấm Gương Cuộc Sống 10
N [Gương sáng] 'Kỳ nhân' không tay cuốc đất, viết chữ... bên dòng sông Lam Tấm Gương Cuộc Sống 0
N [Gương sáng] Nguyễn Thị Thanh Hoa - Tấm gương vươn lên trong cuộc sống Tấm Gương Cuộc Sống 0
hockemhuhuhu Gương sáng] Để thành công và giàu có như Bill Gates. Tấm Gương Cuộc Sống 0
huxu456 [Gương sáng] Xúc động chuyện bà lão đi ăn mày nuôi cháu học đại học Tấm Gương Cuộc Sống 0
Happy Life [Gương sáng] Cô gái 16 tuổi và 250 điều cần làm trước khi chết Tấm Gương Cuộc Sống 1
huxu456 [Gương sáng] Cảm phục chàng trai học hết lớp 3 nhưng có bằng của Bill Gates Tấm Gương Cuộc Sống 5
lampham [Gương sáng] Người mẹ trèo dừa Tấm Gương Cuộc Sống 0
L [Gương sáng] Tàn mà không phế Tấm Gương Cuộc Sống 0
lampham [Gương sáng] Vị luật sư học "bổ túc" Tấm Gương Cuộc Sống 0
lecaoson9192 [Gương sáng] Biến sự phẫn nộ thành động lực Tấm Gương Cuộc Sống 3
huxu456 [Gương sáng] Người đạp xe từ TPHCM ra Hà Nội: Tôi không nghèo! Tấm Gương Cuộc Sống 2
huxu456 [Gương sáng] Đoàn Nguyên Đức: gầy dựng HAGL từ hai bàn tay trắng Tấm Gương Cuộc Sống 1
huxu456 [Gương sáng] Để thành công như Bill Gates Tấm Gương Cuộc Sống 0
lecaoson9192 [Gương sáng] Người khổng lồ’ Wal-Mart lập nghiệp như thế nào? Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Anh Hải Hà- Trưởng nhóm KNGT Tấm Gương Cuộc Sống 28
benny [Gương sáng] Ghonim: Tôi sẵn sàng hi sinh cho Tổ quốc! Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Hãy sống thật đơn giản - Warren Buffet Tấm Gương Cuộc Sống 3
KendyDat [Gương sáng] Bill Clinton: Biết rõ sứ mệnh cuộc đời mình Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Tài ứng đối của nhà soạn kịch Benard Shaw Tấm Gương Cuộc Sống 0
O [Gương sáng] Bill Gates - Thần tượng về cách học tập và suy nghĩ táo bạo Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachtuocdo [Gương sáng] Bill Gates-10 lời khuyên dành cho các bạn trẻ trên con đường lập nghiệp. Tấm Gương Cuộc Sống 3
Sóng [Gương sáng] Ước mơ bên khung cửa Tấm Gương Cuộc Sống 0
jodiepham2204 [Gương sáng] Gặp ông chủ một vườn ươm tài năng Việt - GS.Nguyễn Đăng Hưng Tấm Gương Cuộc Sống 2
cruiseBK [Gương sáng] 7 bí mật thành công của các triệu phú trẻ... Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachduong [Gương sáng] William Arthur Ward nhà giáo dục lỗi lạc của nước Mỹ Tấm Gương Cuộc Sống 0
B [Gương sáng] Hi sinh vì người khác Tấm Gương Cuộc Sống 1
ducanhdhcs_t48 [Gương sáng] Mẹ không buông tay Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachtuocdo [Gương sáng] Donald J.Ttump chia sẻ bí mật thành công! Tấm Gương Cuộc Sống 0
B [Gương sáng] 600 ngàn vào............đại học Tấm Gương Cuộc Sống 5
M [Gương sáng] Bài phát biểu của Steve Jobs ở lễ tốt nghiệp tại đại học Stanford Tấm Gương Cuộc Sống 4
mnizeky [Gương sáng] Người cha có trái tim của thượng đế !!! Tấm Gương Cuộc Sống 1
bluesea88 [Gương sáng] Người Nhật nhặt rác ở Sài Gòn Tấm Gương Cuộc Sống 3
O [Gương sáng] Chuyện kinh ngạc về chàng trai thiếu hết 2 chân và 2 tay. Tấm Gương Cuộc Sống 0
nhoccan219 [Gương sáng] Người hùng của những trận chiến Tấm Gương Cuộc Sống 1
summerrain [Gương sáng] Quán cà phê lạ giữa lòng Sài Gòn Tấm Gương Cuộc Sống 5
summerrain [Gương sáng] Cảm ơn 2 bác - Ngọc giữa đời Tấm Gương Cuộc Sống 1
KendyDat [Gương sáng] Khát vọng và niềm tin mang tên Lê Văn (chủ nhiệm CLB) Tấm Gương Cuộc Sống 9
ivenle [Gương sáng] Bàn tay => Lời của trái tim Tấm Gương Cuộc Sống 0
ivenle [Gương sáng] Cô bạn nuôi mẹ từ năm lên 4 Tấm Gương Cuộc Sống 2
ivenle [Gương sáng] Nghị lực phi thường của chàng thủ khoa câm điếc Tấm Gương Cuộc Sống 0
ivenle [Gương sáng] Đôi chân kỳ diệu của cậu học sinh tật nguyền Tấm Gương Cuộc Sống 2
kieuphuong [Gương sáng] Cô gái Việt nhận học bổng của 5 trường ĐH Mỹ Tấm Gương Cuộc Sống 0
kieuphuong [Gương sáng] Winston Churchill Tấm Gương Cuộc Sống 1
kieuphuong [Gương sáng] John D. Rockefeller Tấm Gương Cuộc Sống 1
kieuphuong [Gương sáng] Walt Disney Tấm Gương Cuộc Sống 0
kieuphuong [Gương sáng] Henry Ford Tấm Gương Cuộc Sống 0

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top