Không bao giờ là quá muộn

Thiên Sứ

[♣]Thành Viên CLB
Không bao giờ là quá muộn
26/11/2009 03:48:01
(SVVN) "Rằng cuộc sống có những cách giải quyết vấn đề rất kỳ diệu (và bí ẩn). Tôi nhận ra rằng phương châm sống mà tôi vẫn làm theo suốt cả cuộc đời – là giấc mơ chính là thứ để dựng nên thực tế, và đừng bao giờ bỏ cuộc, bởi không bao giờ là quá muộn – đã là đúng đắn... " Ở tuổi 17, giống như rất nhiều cô gái trẻ khác, tôi bị mê hoặc bởi một cô tiếp viên hàng không trên chuyến bay tới châu Âu. Cô ấy, đối với tôi, như thể một nữ thần. Tôi không thể rời mắt khỏi cô: tôi nhìn cô thực hiện các trách nhiệm của mình, trang phục hoàn hảo, tóc búi gọn, móng tay sạch sẽ.

Tôi ở châu Âu 3 tuần và tất cả những gì tôi có thể nghĩ tới là chuyến bay về nhà, để lại được nhìn thấy một cô tiếp viên hàng không nữa. Ở tuổi 19, tôi học đại học năm thứ hai và không chắc nên chọn chuyên ngành nào.

Tôi ghi danh vào ngành Khoa học Nhân văn, nhưng không hứng thú lắm. Sâu thẳm trong tim mình, tôi vẫn mong được trở thành giống như cô tiếp viên hàng không mà tôi nhìn thấy hai năm trước.

Tôi quyết định nộp đơn vào ngành hàng không. Tôi theo đuổi quá trình khó nhọc này suốt 3 năm, mà hồi đó còn không có máy tính, không có e-mail.

Tất cả giấy tờ đều được ghi bằng tay và chuyển bằng bưu điện.

Nhưng rồi từng lá thư gửi đến, nói rằng họ cảm ơn nhưng rất tiếc phải thông báo rằng họ đã tìm được người khác phù hợp. Năm này qua năm khác, tôi tiếp tục theo đuổi giấc mơ, cho đến khi, cuối cùng, tôi nhận ra rằng hẳn tôi phải thiếu một điều gì đó khiến tôi không được nhận.

Đó đúng là một thực tế đáng thất vọng. Tôi ngừng gửi các bản đăng ký và đẩy đam mê sâu sắc của mình vào sâu trong lòng, đi tiếp với cuộc sống của mình, mà không có các hãng hàng không.

Sự nghiệp của tôi suốt nhiều năm sau đó đều có liên quan tới một ngành: dịch vụ khách hàng. Dù là một nhân viên lễ tân hay ở cấp bậc quản lý, tôi luôn là người đối diện với công chúng.

Tôi sinh đôi hai cậu con trai, rồi sinh đứa con thứ ba. Một năm sau đó, tôi ly dị. Cuộc sống rất khó khăn. Tôi tuyệt vọng về tài chính, ngập trong những trách nhiệm, mà chỉ có ba cậu con trai mới giúp tôi vượt qua được.

Trong suốt thời gian đó, niềm đam mê được bay vẫn luôn bám đuổi tôi. Nhưng vai trò của người làm mẹ vẫn được đặt lên trước. Ba đứa con là cuộc sống của tôi, và tôi cứ tiếp tục như vậy. Chúng lớn lên, tốt nghiệp trung học và vào đại học. Khi con út của tôi sắp tốt nghiệp trung học cũng là lúc tôi thất nghiệp.

Một thời gian sau đó, tôi xem chương trình TV tên là “Hàng không”, nói về một nữ tiếp viên hàng không là goá phụ 50 tuổi, tên là Billy, sống một mình vì các con đều đã lớn và ra ở riêng. Bà ấy nói bà ấy thích tiếp xúc với con người. Bà đọc một quảng cáo là hãng hàng không Southwest tuyển tiếp viên nên quyết định đến xem có những vị trí nào. Sau một quá trình tuyển dụng vất vả, thật ngạc nhiên, bà được nhận và tham gia luyện tập. Billy tỏ ra rất phấn khởi. Và ước mơ của tôi lại trỗi dậy.

Tôi theo đuổi một hãng hàng không ở địa phương để không phải chuyển nhà. Phải ba tháng sau đó hãng hàng không này mới mở chi nhánh ở chỗ tôi, nhưng tôi luôn sẵn sàng. Cho dù họ thuyết phục tôi rằng nghề này rất cực nhọc, tôi cũng không quan tâm.

Ba tuần tập huấn bao gồm một khối lượng kiến thức khổng lồ (mà tôi đã nghiên cứu suốt 30 năm), thi, tập sơ tán, và nhìn những người học cùng lớp mình bị mời về vì không đủ tiêu chuẩn. Vào tháng Tư, tôi thi kỳ thi cuối cùng và vượt qua. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ được lúc nhận bằng tốt nghiệp khoá huấn luyện là công sức tôi học tập và theo đuổi ngành hàng không suốt 30 năm không phải là uổng phí.

Rằng cuộc sống có những cách giải quyết vấn đề rất kỳ diệu (và bí ẩn). Tôi nhận ra rằng phương châm sống mà tôi vẫn làm theo suốt cả cuộc đời – là giấc mơ chính là thứ để dựng nên thực tế, và đừng bao giờ bỏ cuộc, bởi không bao giờ là quá muộn – đã là đúng đắn.

Cho đến nay, dù đã hơn 50 tuổi, tôi vẫn là một tiếp viên hàng không và tôi yêu thích từng phút trong công việc của mình, trong suốt 5 năm qua.

Có một lần, khi tôi hạ cánh xuống sân bay quê nhà ở Detroit, ba cậu con trai của tôi đứng sẵn đợi mẹ, mỗi đứa cầm một bông hồng đỏ. Chúng nói rằng chúng muốn cho tôi thấy tình yêu và sự ủng hộ của chúng đối với một phụ nữ đã chấp nhận rủi ro và thử thách để theo đuổi mơ ước của mình (ở tuổi 50), một người tin rằng mình đủ mạnh mẽ để thử, để được khoác vào người bộ đồng phục mà mình đã đợi cả cuộc đời.

Denice R.(Bush) Barth
Đặng Mỹ Dung (Dịch)
 
Last edited by a moderator:

ting

[♣]Thành Viên CLB
Bài viết hay. Mình thích nhất là câu của Dan Zadra, có nhiều câu tương tự như vậy rùi nhưng hình thức diễn đàn của Dan Zadra phù hợp với mình. Thanks!
 

Tôi

Thành viên năng động
Ví dụ ở trên là một minh chứng rất hay cho " Không bao giờ là quá muộn ".
Tất cả những sự việc xảy ra đều có nguyên nhân sâu xa của nó.

Lấy công việc làm niềm vui quả là một hạnh phúc không gì bằng :smile:.
 

songha

Thanh viên kỳ cựu
Hihi,e rat thich khi nghe nhung loi noi nay,chac la su dong cam,tan thanh.Chi noi rat dung,khong co gi la qua muon neu chung ta giu vung niem tin,neu ban thuc su muon thi khong co gi la khong the.Hay la minh,song het minh
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
kimthu72 Nên hay không :) Góc cảm xúc 2
lovephuongtu lại một đêm không ngủ Góc cảm xúc 0
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
blackstar8893 Khóc khi không thể khóc'!!! blackstar Góc cảm xúc 2
C Nghệ thuật cói lời không đồng ý!! Góc cảm xúc 0
sonbk92 Tình yêu không nói chỉ cần cảm nhận thôi.. Góc cảm xúc 4
N Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về! điều này có đúng không???? Góc cảm xúc 0
antigone2108 Mất lý tưởng hay không lý tưởng? Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Không đề!!! Góc cảm xúc 3
tuyettinhlinh [Cảm xúc] Có hay không - Thiên đường? Góc cảm xúc 5
benny [Cảm xúc] Tôi không phải sắt gang, sao người lại muốn làm lửa đỏ? Góc cảm xúc 6
monkey [Cảm xúc] "Tại sao mình không khóc được??......" Góc cảm xúc 10
Tina719 [Cảm xúc] Có trở lại không anh? (P.1) Góc cảm xúc 0
benny [Cảm xúc] Khi bạn dồn tâm huyết mà không ai chú ý Góc cảm xúc 12
benny [Cảm xúc] Có và không Góc cảm xúc 0
benny Có ai không? Trả lời cho em với! Góc cảm xúc 19
benny [you] có tin vào ma không? Góc cảm xúc 1
benny Những buổi chiều không tên Góc cảm xúc 2
trangdang "mỗi ngày tôi chọn một niềm vui". Khoảnh khắc không đặt tên... Góc cảm xúc 2
nhok_con1991 ...vẤn đỀ...??? Những câu hỏi không được trả lời... Góc cảm xúc 1
tonobb Đại học không phải là tất cả Góc cảm xúc 6
tonobb Chờ đợi- Đôi khi không là quá muộn ! Góc cảm xúc 0
LovelyDolphin Cậu có thích tớ không? Góc cảm xúc 0
peti_xinhxan Không đề Góc cảm xúc 1
ChickenS0up Bạn có muốn mọi người biết đến quê hương bạn không ?mời zdo Góc cảm xúc 9
tuanphi Cảm xúc Ngày của Mẹ với những người... không còn Mẹ. Góc cảm xúc 7
T Bạn có buồn không khi hình tượng người mình từng yêu sụp đổ??? Góc cảm xúc 5
bluesea88 Yêu không? Không yêu? Góc cảm xúc 15
kyniemmua Tôi không thể làm được !!! Góc cảm xúc 16
N Có những điều không thể quên! Góc cảm xúc 2
bluesea88 Avatar: Bộ phim không thể bỏ qua! Góc cảm xúc 1
V em có thể giữ anh cho riêng em không? Góc cảm xúc 3
Gemily "Xin lỗi" có khó nói quá không? Góc cảm xúc 17
mai8x_dt Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không? Góc cảm xúc 1
ivenle Những Món Quà Không Tốn Tiền Mua Góc cảm xúc 7
bluesea88 Cuộc sống không thể thiếu những người bạn? Góc cảm xúc 8
pepu1908 Không thể quên Góc cảm xúc 8
lamnguyen Đáp trả 1 người ...không yêu, có nên chăng? Góc cảm xúc 24
sand_love_sea Nhận yêu thương không có nghĩa là hạnh phúc Góc cảm xúc 9
Thiên Sứ [Blog Việt] Bàn tay ấm không thể tự sưởi cho chính mình Góc cảm xúc 1
ananchip [Cảm xúc] Tuổi thơ, đã không còn sáng trong nữa rồi... Góc cảm xúc 4
ivenle Không đề (tặng cho KNSO) Góc cảm xúc 2
tuyetmy Hoàn hảo không hoàn hảo Góc cảm xúc 11
Thiên Sứ Chậm lại một nhịp để không thấy mình cô đơn... Góc cảm xúc 7
tuyethong Một vài cảm nghĩ về "Gửi các anh đàn ông" và " Đừng bao giờ đối xử tốt với con gái"! Góc cảm xúc 5
C bạn dành bao nhiêu tiếng mỗi ngày cho gia đình mk???? Góc cảm xúc 2
motlanthoi Nhớ về thầy cô ...........kí ức đó chưa bao giờ phai Góc cảm xúc 0
kực_kì_lì [Cảm xúc] Yêu một người...có thể yêu bao lâu? Góc cảm xúc 1
Tinkerbell [Cảm xúc] Bao giờ em biết yêu ? Góc cảm xúc 0
S Giảm giá 30% cuốn sách Đừng bao giờ đi ăn một mình - Keith Ferrazzi. Góc cảm xúc 0

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top