[KN CÁ NHÂN] Lọ Lem phương Đông

mrthang

Thành viên mới
29/7/2010



“Cô bé Lọ Lem” vốn là một câu truyện cổ tích quá quen thuộc với bất kì ai từ khi còn đi học mẫu giáo. Nhưng có lẽ đến khi lớn bằng tuổi này mình mới nhận ra rằng những câu truyện như thế chính là sự kết tinh của văn hóa mỗi dân tộc và nó có sức ảnh hưởng thật to lớn đến tinh thần và nhận thức của cả một thế hệ sau này. Chúng ta thử lấy một ví dụ về câu chuyện Cô bé Lọ lem xem sao.



Tại một lớp học ở Mỹ

Thầy giáo bắt đầu giờ học văn bằng chuyện Cô bé Lọ lem. Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.


Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?


Học sinh (HS): Thích Cô bé Lọ lem Cinderella ạ, và cả hoàng tử nữa. Không thích bà mẹ kế và chị con riêng bà ấy. Cinderella tốt bụng, đáng yêu, lại xinh đẹp. Bà mẹ kế và cô chị kia đối xử tồi với Cinderella.


Thầy: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí thì sẽ xảy ra chuyện gì?

HS: Thì Cinderella sẽ trở lại có hình dạng lọ lem bẩn thỉu như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới tồi tàn. Eo ôi, trông kinh lắm!
Thầy: Bởi vậy, các em nhất thiết phải là những người đúng giờ, nếu không thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình mà xem, em nào cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc luộm thuộm mà xuất hiện trước mặt người khác.


Các em gái nghe đây: các em lại càng phải chú ý chuyện này hơn. Sau này khi lớn lên, mỗi lần hẹn gặp bạn trai mà em lại mặc luộm thuộm thì người ta có thể ngất lịm đấy (Thầy làm bộ ngất lịm, cả lớp cười ồ).


Bây giờ thầy hỏi một câu khác. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử hay không? Các em phải trả lời hoàn toàn thật lòng đấy!


HS: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế ấy, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội.


Thầy: Vì sao thế?


HS: Vì …vì em yêu con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.


Thầy: Đúng. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ không phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình mà thôi.
Bây giờ thầy hỏi một câu khác: Bà mẹ kế không cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được và lại trở thành cô gái xinh đẹp nhất trong vũ hội ?


HS: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chó và chuột thành người hầu của Cinderella.


Thầy: Đúng, các em nói rất đúng! Các em thử nghĩ xem, nếu không có cô tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, phải không?


HS: Đúng ạ!


Thầy: Nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Cinderella có thể về nhà được không?


HS: Không ạ!


Thầy: Chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt.


Bây giờ, đề nghị các em thử nghĩ xem, nếu vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự vũ hội mà Cinderella bỏ qua cơ hội ấy thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không?


HS: Không ạ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Cinderella sẽ không gặp hoàng tử, không được hoàng tử biết và yêu.


Thầy: Đúng quá rồi ! Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Thế ai đã quyết định Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử ?


HS: Chính là Cinderella ạ.


Thầy: Cho nên các em ạ, dù Cinderella không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cản trở Cinderella biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả thử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương cả, hoặc lại có bà mẹ kế không yêu con chồng như trường hợp của Cinderella, thì các em sẽ làm thế nào?


HS: Phải biết yêu chính mình ạ!


Thầy: Đúng lắm! Chẳng ai có thể ngăn cản các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho em thì em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ em muốn có. Ngoài Cinderella ra, chẳng ai có thể ngăn trở cô bé đi dự vũ hội của hoàng tử, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé trở thành hoàng hậu, đúng không?


HS: Đúng ạ, đúng ạ!


Thầy: Bây giờ đến vấn đề cuối cùng. Câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý không?


HS: (im lặng một lát) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella lại không trở về chỗ cũ.


Thầy: Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô bé Lọ lem) mà cũng có lúc sai sót đấy chứ. Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả. Thầy có thể cam đoan là nếu sau này trong số các em có ai muốn trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm hay hơn tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ lem! Các em có tin như thế không?


Tất cả học sinh vỗ tay reo hò hoan hô.

Theo Huy Đường Tia Sáng/Lược dịch theo báo Trung Quốc


Cũng cùng câu truyện Cô Bé Lọ Lem nhưng trong bối cảnh một lớp học ở Trung Quốc:

Chuông reo vào lớp, học sinh lao nhao vào lớp và giáo viên bước vào sau cùng.


Cô: Chào cả lớp.


Học sinh (HS): Chào cô ạ aaaaaaaa ( Chào đồng thanh).


Cô: Hôm nay lớp chúng ta sẽ cùng tìm hiểu câu truyện Cô Bé Lọ Lem. Có em nào đã xem trước bài này ở nhà chưa ?


HS: Xem trước cái gì cơ, ai mà chả biết truyện này chứ ( Học sinh nghĩ thầm)


Cô: Có ai biết truyện cô bé Lọ Lem thuộc tuyển tập truyện cổ Grimm hay Hans Andersen ? Tác giả là ai ? Ngày sinh của tác giả ? và những nét chính trong cuộc đời của ông là gì ?


HS: ….( thì thầm) Có hết trong sách rồi, chẳng lẽ cô không thấy sao ?


Cô: Em nào tóm tắt câu truyện cho cô được không ?


HS: Sao nghe giống như đang làm bài kiểm tra vậy nhỉ ? (nghĩ thầm)


Cô: Thôi được rồi, chúng ta bắt đầu tìm hiểu tác phẩm nhé. Ai có thể chia nội dung câu truyện thành từng phần và giải thích vì sao các em lại chia ra như vậy ?


HS: Mở đầu….. thân truyện ….và kết truyện …
………..
Cô: Đoạn này có ý nghĩa rất sâu sắc. Các em hãy đọc 5 lần và sau đó tóm tắt lại nó cho cô. Tiết sau cô sẽ kiểm tra.


HS: Lại tóm tắt nữa sao !?


Cô: Không cần phải dài dòng đâu các em.


HS: Lúc nào cũng tóm tắt.


Cô: Chúng ta bắt đầu phân tích câu truyện nhé, mọi người chú ý nào. Ai đọc cho cô đoạn đầu tiên nào ? Trong khi đó các em khác chú ý tìm ra ý nghĩa của đoạn này là gì nhé.


HS: ( đứng lên đọc )


: Các em chú ý câu này. Đó là một phép ẩn dụ. Đây là ẩn dụ trực tiếp hay gián tiếp các em ? Tác giả có ngụ ý gì ở đây ?


HS: ( Một số học sinh bắt đầu ngủ gục)


: Các em chú ý từ này, tại sao ý nghĩa của câu sẽ không hay nếu chúng ta đổi thành từ khác ?
HS: ( Thêm nhiều học sinh bắt đầu thiếp đi)


: Mọi người có để ý nếu chúng ta đổi vị trí của cụm từ này với cụm từ sau nó thì có hay hơn không ? Và tại sao nhỉ ?


HS: Em đâu có phải là cô, làm sao em biết được ? (thầm nghĩ) ( Thêm nhiều học sinh khác nữa gục xuống bàn).


: Sao các em lại ngủ gục thế này ? Các em phải biết rằng, nếu các em không tập trung nghe giảng, các em sẽ không thể có được điểm cao trong bài kiểm tra, và nếu như thế thì các em sẽ không thể vượt qua kì thi đại học, và nếu không vào được đại học thì các em không thể …..Các em cần phải hiểu quy luật của cuộc sống chứ !!! ( Gắt gỏng).





Cùng một câu truyện cổ tích nhưng với hai nền giáp dục phương Đông và phương Tây khác nhau thì cách mà học sinh nhận thức và rút ra những bài học từ nó cũng không hề giống nhau.
Với phương Tây, họ chú trọng nhiều hơn đến ý nghĩa của câu truyện thông qua việc có thể áp dụng nó ra sao trong cuộc sống hằng ngày còn với phương Đông chúng ta thì thiên về phân tích câu từ , sự thống thiết và đôi khi hơi mang tính “cải lương”. Trong khi mục đích của giáo dục là giúp con người không những cảm nhận được cái đẹp của cuộc sống mà còn làm sao để có thể sử dụng những kiến thức, bài học đó làm cho cuộc sống hạnh phúc hơn. Xem hai ví dụ trên, bạn thấy lớp học sinh nào sẽ hạnh phúc hơn ? lớp học có những “tiếng vỗ tay reo hò”, hay lớp học sinh hạnh phúc vì…được ngủ và phải nghe những lời thuyết giảng giáo điều của cô về tương lai mịt mờ của chúng ?


Mình không có ý chê bai phương pháp giáo dục của phương Đông chúng ta, bởi lẽ mỗi dân tộc đều có những cái gọi là “phong cách” của họ. Nhưng vấn đề là phương pháp nào đem lại hiệu quả và khả năng ứng dụng cao hơn ? cũng như đem lại niềm vui và kích thích tư duy tìm tòi sáng tạo của học sinh. Ngày xưa, đứa nào mà dám đứng lên mở miệng nói tác phẩm hay tác giả nào có khuyết điểm hay có ý kiến trái ngược là y như rằng bị cho ngồi xuống và bài làm có nguy cơ cao bị dưới trung bình hehe. Cô giáo giảng thế nào là em cứ thế ca ngợi các tác giả tác phẩm là sẽ yên thân. Miễn phản biện nhé. Nhìn lại 15 năm đi học, thực sự số tiết học như phong cách của “ người Mỹ” ở trên mà mình được tham gia tính ra chưa đếm hết một bàn tay hix…Giờ thì thực sự đã có những tiến bộ hơn nhiều rồi, thế hệ sau đúng là sướng thiệt là sướng.




Lại nói tới tư duy tìm tòi và sáng tạo, cái mà hầu hết các nhà tuyển dụng hay các bạn trẻ mới ra trường đều quan tâm và lấy đó làm điểm mạnh để cạnh tranh với nhau. Để tư duy sáng tạo chúng ta phải thảo luận, phải chủ động nắm lấy kiến thức, thậm chí là không cần phải đợi những câu hỏi chán ngắt như trong tiết học của cô giáo trung hoa kia.


Nhưng làm sao để có nhiều thật nhiều những tiết học đầy “tiếng vỗ tay reo hò” ? Đó là vấn đề của cả một nền giáo dục ? câu này nghe quen ghê ;-) Không, mình nghĩ đó là vấn đề nhận thức của mỗi học sinh, mỗi giáo viên. Sẽ đến một lúc học sinh sẽ tự đứng lớp hoặc đề nghị giáo viên thay đổi cách giảng dạy vì lợi ích của chính mình, vì giáo dục là một dịch vụ hẳn hoi, chúng ta bỏ $ ra để mua kiến thức thì phải mua những kiến thức chất lượng cao ! ( Còn vấn đề của “các bác ở trên” thì xa quá chả nói đến làm gì ).




Một đoạn video về lớp học thuyết trình Tiếng Anh ở FTU của mình cách đây hơn 4 năm. Nhìn lại mà nhớ ghê. Hồi đó học vậy mà vui, thầy chỉ biết ngồi dưới thưởng thức mà cười hehe.
Ngoài ra cũng từ hai câu chuyện trên, mình cũng từng được nghe một sự so sánh rất thú vị giữa ảnh hưởng của giáo dục và văn hóa đến tư duy của người phương Tây và phương Đông. Ở đây ta thử so sánh hai câu chuyện về Cô Bé Lọ Lem và câu chuyện cây Tre trăm đốt.

Truyện Cô bé lọ lem:

Thầy: Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Thế ai đã quyết định Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử ?

HS: Chính là Cinderella ạ.

Thầy: Cho nên các em ạ, dù Cinderella không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cản trở Cinderella biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được.

Còn trong truyện Cây tre trăm đốt:

Vì muốn có cơ hội cưới con gái của chủ, anh trai làng bèn lên rừng quyết tâm tìm cây tre trăm đốt. Tìm mãi không thấy, anh thất vọng ngồi khóc. Bụt hiện lên giúp anh bằng hai câu thần chú: "khắc nhập, khắc nhập!" để gắn kết 100 đốt tre rời thành một cây tre trăm đốt và "khắc xuất, khắc xuất!" để tách các đốt tre ra.


Hãy suy nghĩ về giải pháp của 2 nhân vật. Với cô bé Lọ lem: giải pháp xuất phát từ chính ý chí của cô bé Lọ Lem, sự giúp đỡ chỉ đến khi có cố gắng, thể hiện lối tư duy chủ động, xuất phát từ ý chí bên trong. Còn với anh nông dân trong Cây tre trăm đốt: giải pháp là ngồi khóc, sẽ có bụt hiện lên giúp đỡ, thể hiện lối tư duy bị động, ỷ lại.
Cả 2 câu truyện đều khẳng định một điều:” Ở hiền thì gặp lành”


Sẽ có người nói kiểu phân tích này là thiển cận, phiến diện nhưng nếu nghĩ lại cũng đúng chứ nhỉ. Khi là con nít được dạy những câu chuyện như “Cây tre trăm đốt” hay “Tấm Cám” vô hình chúng ta đã định hình một mô thức và cách tư duy khá bị động. Sau này lớn lên, khi nhận ra được điều đó thì phải mất rất nhiều công sức để khắc phục. Đó chỉ là một số ví dụ so sánh để thấy được sự khác biệt giữa hai nền văn hóa Đông Tây. Dù sao sống ở đâu thì phải yêu nơi đó, và cũng không ngừng học hỏi những quan điểm tiến bộ của bạn bè bốn phương.


Suy cho cùng, vấn đề không nằm ở kiến thức chúng ta được nhận được mà là cách chúng ta được truyền đạt những kiến thức đó ra sao.


“At the end of the day, innovation must be encouraged” !


 
Last edited by a moderator:

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Cảm ơn bạn Thắng, bài viết quả là một cái nhìn sâu sắc và mới lạ về truyện cổ tích và vấn đề giáo dục.
Mình đã từng đọc đâu đó một bài viết về điều này, và quả thật rất thích cách dẫn dắt của các thầy cô phương Tây để học sinh phát huy được tính chủ động và sáng tạo của mình, thậm chí họ còn sáng tạo cả một câu chuyện hoàn toàn mới, mang đầy đủ dáng dấp của thế giới hiện đại trên nền cốt truyện cũ.

Mong mọi người sẽ tiếp tục chia sẻ về chủ đề này, hoặc đơn giản là: Chúng ta nên dạy và học truyện cổ tích như thế nào?
Mình nghĩ nhìn lại những điều quen thuộc theo một cách mới quả là rất thú vị.
 

kimoanh2012

Thanh viên kỳ cựu
Cảm ơn anh về bài viết này! một bài viết khiến người đọc phải suy nghĩ về cách giáo dục hiện nay của nên giáo dục phương đông bên cạnh những ưu điểm còn tồn tại nhiều khuyết điểm! Chỉ là một câu chuyện cổ tích nhưng khi phân tích theo khía cạnh mới thì đã có sự khác biệt rất lớn! Sự khác biệt này không đơn thuần là sự khác biệt trong cách dạy của 2 nên giáo dục mà điều khác biệt chính là cách giáo dục ấy tác động đến học sinh như thế nào? Dạy trẻ em thông qua những câu chuyện cổ tích là cách dạy rất hiệu quả,vì tạo cho học sinh hứng thú khi học,nhờ vậy mà ta có thể truyền đạt những gì cần thiết cho các em. Nghề nghiệp trong tương lai của em sẽ gắn liền với việc giáo dục học sinh, em sẽ cố gắng dạy học sinh của không chỉ là cách giải một bài toán, viết một bài văn mà phải biết kỹ năng sống qua một câu chuyện cổ tích.
 
Last edited by a moderator:

Thiên Sứ

[♣]Thành Viên CLB
Cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết này.


Thực sự đây là một bài viết rất mới lạ về phương thức truyền đạt cũng như cách suy nghĩ về việc học các kỹ năng. Mình cảm thấy rất ấn tượng và thú vị với một bài viết như thế này đấy!

So sánh về nền giáo dục giữa văn hoá phương Đông và phương Tây, tất nhiên có những đìều khác biệt. Theo suy nghĩ của cá nhân mình, hiện nay văn hoá phương Đông cũng đã có những tư tưởng giáo dục tiến bộ và tích cực hơn so với những năm trước.

Văn hoá của mỗi vùng đất cũng có nhiều điều ảnh hưởng đến cách thức giáo dục và khả năng truyền đạt.

Truyện cổ tích có thể được kể theo nhiều cách khác nhau, cũng có thể có nhiều biến thể. Nhưng cái hay của nguời phương Tây là họ luôn tìm thấy những vấn đề thực tế nằm ngay trong những câu chuyện thực tế đó.

Trong thời đại mà những câu chuyện cổ tích không được so sánh, thích thú bằng những đồ chơi điện tử hay búp về Barbie những vẫn có những giá trị riêng mà những người chủ động luôn có thể tìm thấy.

Có một cách dạy kỹ năng sống cho trẻ con rất hiệu quả: đó là dạy qua những câu chuyện cổ tích!

Cảm ơn bạn lần nữa nhé! Mình sẽ mang câu chuyện này đến cho các em nhỏ ở các mái ấm mà tụi mình đi tình nguyện trong tuần cuối của chiến dịch MHX năm nay. Có lẽ sẽ thú vị lắm đấy! :mimcuoi:
 
Last edited by a moderator:

fr

Thanh viên kỳ cựu
bài viết hay quá! em chấm bài này 2 tay lun!^^
 

mrthang

Thành viên mới
Thanks Sóng ;-)

Cảm ơn bạn Thắng, bài viết quả là một cái nhìn sâu sắc và mới lạ về truyện cổ tích và vấn đề giáo dục.
Mình đã từng đọc đâu đó một bài viết về điều này, và quả thật rất thích cách dẫn dắt của các thầy cô phương Tây để học sinh phát huy được tính chủ động và sáng tạo của mình, thậm chí họ còn sáng tạo cả một câu chuyện hoàn toàn mới, mang đầy đủ dáng dấp của thế giới hiện đại trên nền cốt truyện cũ.

Mong mọi người sẽ tiếp tục chia sẻ về chủ đề này, hoặc đơn giản là: Chúng ta nên dạy và học truyện cổ tích như thế nào?
Mình nghĩ nhìn lại những điều quen thuộc theo một cách mới quả là rất thú vị.

Cám ơn sóng cũng như Super Mode của diễn đàn đã ghé thăm và đọc bài của mình. Mình muốn chia sẻ suy nghĩ một cách tích cực với mọi người. Làm quen với Sóng nhé ;-)

---------- Post added at 03:28 PM ---------- Previous post was at 03:15 PM ----------

Cám ơn tachtrabencuaso nha ;-). Trách trà có fb hem, có gì add fb của mình làm quen nha. http://www.facebook.com/bacthosan

---------- Post added at 03:53 PM ---------- Previous post was at 03:28 PM ----------

bài viết hay quá! em chấm bài này 2 tay lun!^^

Cám ơn 2 tay của trách trà nha ;-)

---------- Post added at 04:48 PM ---------- Previous post was at 03:53 PM ----------

Cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết này.


Thực sự đây là một bài viết rất mới lạ về phương thức truyền đạt cũng như cách suy nghĩ về việc học các kỹ năng. Mình cảm thấy rất ấn tượng và thú vị với một bài viết như thế này đấy!

So sánh về nền giáo dục giữa văn hoá phương Đông và phương Tây, tất nhiên có những đìều khác biệt. Theo suy nghĩ của cá nhân mình, hiện nay văn hoá phương Đông cũng đã có những tư tưởng giáo dục tiến bộ và tích cực hơn so với những năm trước.

Văn hoá của mỗi vùng đất cũng có nhiều điều ảnh hưởng đến cách thức giáo dục và khả năng truyền đạt.

Truyện cổ tích có thể được kể theo nhiều cách khác nhau, cũng có thể có nhiều biến thể. Nhưng cái hay của nguời phương Tây là họ luôn tìm thấy những vấn đề thực tế nằm ngay trong những câu chuyện thực tế đó.

Trong thời đại mà những câu chuyện cổ tích không được so sánh, thích thú bằng những đồ chơi điện tử hay búp về Barbie những vẫn có những giá trị riêng mà những người chủ động luôn có thể tìm thấy.

Có một cách dạy kỹ năng sống cho trẻ con rất hiệu quả: đó là dạy qua những câu chuyện cổ tích!

Cảm ơn bạn lần nữa nhé! Mình sẽ mang câu chuyện này đến cho các em nhỏ ở các mái ấm mà tụi mình đi tình nguyện trong tuần cuối của chiến dịch MHX năm nay. Có lẽ sẽ thú vị lắm đấy! :mimcuoi:

Thiên sứ là người thứ 2 nói rằng sẽ đem câu truyện kể cho các bé đó ;-) Thiên sứ cũng làm tình nguyện MHX hả, ngưỡng một Thiên sứ, ngưỡng mộ những con người tình nguyện !

---------- Post added at 04:52 PM ---------- Previous post was at 04:48 PM ----------

Cảm ơn anh về bài viết này!một bài viết khiến người đọc phải suy nghĩ về cách giáo dục hiện nay của nên giáo dục phương đông_bên cạnh những ưu điểm còn tồn tại nhiều khuyết điểm!Chỉ là một câu chuyện cổ tích nhưng khi phân tích theo khía cạnh mới thì đã có sự khác biệt rất lớn!Sự khác biệt này không đơn thuần là sự khác biệt trong cách dạy của 2 nên giáo dục mà điều khác biệt chính là cách giáo dục ấy tác động đến học sinh như thế nào?Dạy trẻ em thông qua những câu chuyện cổ tích là cách dạy rất hiệu quả,vì tạo cho học sinh hứng thú khi học,nhờ vậy mà ta có thể truyền đạt những gì cần thiết cho các em.Nghề nghiệp trong tương lai của em sẽ gắn liền với việc giáo dục học sinh,em sẽ cố gắng dạy học sinh của không chỉ là cách giải một bài toán,viết một bài văn mà phải biết kỹ năng sống qua một câu chuyện cổ tích.

Kim oanh cũng là giáo viên hả Kim Oanh ? Nghe Kim Oanh nói vậy mình nghĩ đây chắc hẳn phải là một giáo viên rất tâm huyết với học trò của mình.
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
stevenquy [KN CÁ NHÂN] Mặt Trời & Mặt Trăng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
bluesea88 [KN Cá Nhân]Điều gì đã giết chết những giấc mơ của tôi? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
stevenquy [KN CÁ NHÂN] "Bạn Thật Đặc Biệt – Đừng Bao Giờ Quên Điều Đó" Kỹ năng tự nhận thức bản thân 8
ythan3 [KN CÁ NHÂN] Bạn nghĩ thế nào về tình bạn ??? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 11
N [KN CÁ NHÂN] Cuộc sống_là trải nghiệm_là sự bình dị thường ngày Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
tuyettinhlinh [KN CÁ NHÂN] Những câu nói dẫn đường của Steve Jobs Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
H [KN CÁ NHÂN] Nghệ thuật xin lỗi. Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
D [KN CÁ NHÂN] Thư bố gửi con gái Kỹ năng tự nhận thức bản thân 1
D [KN CÁ NHÂN] Video Clip rất hay về kĩ năng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
KendyDat [KN CÁ NHÂN] Ta là sản phẩm của chính mình Kỹ năng tự nhận thức bản thân 4
little dimples [KN CÁ NHÂN] Yêu thương chính mình Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
D [KN CÁ NHÂN] Khảo sát tính cách Tôi là ai Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
N [KN CÁ NHÂN] Một chút suy nghĩ của mem mới Kỹ năng tự nhận thức bản thân 9
Thảo Htt [KN CÁ NHÂN] Chiếc bình nứt Kỹ năng tự nhận thức bản thân 4
_ice_ [KN CÁ NHÂN] Bạn có đang lãng phí? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
TriTri_Livingskills [KN CÁ NHÂN] Bạn đã từng mắc 8 lỗi ngớ ngẫn này chưa? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 13
bachtuocdo [KN CÁ NHÂN] Hiểu bản thân để chọn sách đọc!!! Kỹ năng tự nhận thức bản thân 5
D [KN CÁ NHÂN] Bức tranh và những lời phê bình Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
ihope [KN CÁ NHÂN] Đập tan nỗi sợ thất bại Kỹ năng tự nhận thức bản thân 6
D [KN CÁ NHÂN] Giúp duy trì sự linh động trước những thay đổi Kỹ năng tự nhận thức bản thân 4
jodiepham2204 [KN CÁ NHÂN] Xác định những kỹ năng đáng giá của bạn! Kỹ năng tự nhận thức bản thân 15
lecaoson9192 [KN CÁ NHÂN] Khả năng thực sự của bạn có thể làm được gấp nhiều lần so với hiện tại Kỹ năng tự nhận thức bản thân 11
jimmydang [KN CÁ NHÂN] Trọng tâm cuộc sống của bạn là gì? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 6
jimmydang [KN CÁ NHÂN] Giá trị con người không nằm ở sự nổi tiếng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 6
jimmydang [KN CÁ NHÂN] Những nghịch lý cuộc sống, bạn nghĩ và làm như thế nào là tùy bạn! Kỹ năng tự nhận thức bản thân 13
cogaihoabachhop [KN CÁ NHÂN] Chạm tay đến thành công Kỹ năng tự nhận thức bản thân 1
C [KN CÁ NHÂN] Tự nhận thức và đánh giá bản thân: Những giá trị thần của bạn. Kỹ năng tự nhận thức bản thân 11
C [KN CÁ NHÂN] Kỹ năng tự nhận thức bản thân: Sự chú tâm vào công việc. Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
KenShin21 [KN CÁ NHÂN] Thấy rõ khổ để bớt khổ Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
KenShin21 [KN CÁ NHÂN] Tôi học được rằng…! Kỹ năng tự nhận thức bản thân 4
bachtuocdo [KN CÁ NHÂN] Tự kỷ luật & bí mật vĩ đại tạo nên thành công của nhân loại Kỹ năng tự nhận thức bản thân 5
keepthefaith [KN CÁ NHÂN] Chúng ta có một sức mạnh vượt lên trên mọi hoàn cảnh Kỹ năng tự nhận thức bản thân 9
elsonhoang [KN CÁ NHÂN] Nếu đã từng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
auror_1102 [KN CÁ NHÂN] Bạn nghĩ gì về sự tĩnh lặng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
C [KN CÁ NHÂN] Bạn có phải là người có lòng TỰ TRỌNG?!? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 1
elsonhoang [KN CÁ NHÂN] Có quên được lối xưa ? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
benny [KN CÁ NHÂN] Tiền và tứ đại cảnh giới Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
elsonhoang [KN CÁ NHÂN] Vẻ đẹp của sự đơn giản Kỹ năng tự nhận thức bản thân 10
haiyen [KN CÁ NHÂN] Tôi là kẻ thất bại Kỹ năng tự nhận thức bản thân 3
bachtuocdo [KN CÁ NHÂN] Con đường hạnh phúc và thành công-cuộc hành trình không có điểm dừng Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
hoahong39 [KN CÁ NHÂN] Ý nghĩa của cuộc hành trình Kỹ năng tự nhận thức bản thân 1
hoahong39 [KN CÁ NHÂN] Người phu xe bất đắc dĩ - thinking... Kỹ năng tự nhận thức bản thân 5
benny [KN CÁ NHÂN] Khoảng cách giữa thất bại và thành công Kỹ năng tự nhận thức bản thân 1
benny [KN CÁ NHÂN] Chìa khóa vàng hướng đến thành công Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
noel.poon [KN CÁ NHÂN] 9 điều cần nhớ trong cuộc sống Kỹ năng tự nhận thức bản thân 2
benny [KN CÁ NHÂN] Tám bước làm cuộc sống tốt đẹp hơn Kỹ năng tự nhận thức bản thân 0
bachtuocdo [KN CÁ NHÂN] “Thất Bại là gì? Thành Công là gì?” Kỹ năng tự nhận thức bản thân 14
bachtuocdo [KN CÁ NHÂN] Phải thay đổi nhận thức: Tính kỳ vọng toán để có cái nhìn rõ ràng hơn Kỹ năng tự nhận thức bản thân 6
bluesea88 [KN CÁ NHÂN] [you]! Cuộc sống là gì nhỉ? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 349
bachduong [KN CÁ NHÂN] Thân em như tờ giấy trắng ? Kỹ năng tự nhận thức bản thân 7

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top