[Tháng 3]hơi thở của tình yêu đi qua

-Tin.Luv-

Thanh viên kỳ cựu
Tháng 3, rét nàng Bân như muốn mùa đông như dài hơn, muốn chồng được quàng chiếc khăn gió ấm. Những cơn gió lạnh buốt như muốn thổi tung lên mùa đông đã chìm vào quên lãng. Đôi lúc đi ra đường lại lơ đãng với những cơn gió lạnh khô khan.


Tháng 3, những cành hoa sưa trắng muốt xõa mình cùng đất trời, đâu đó là những bông hoa sưa li ti rơi rụng giữa những con đường tạo ra một cảm giác hun hút nhưng lại rất bình yên. Tháng 3 nhặt lại những kỉ niệm của những ngày Hà Nội trẻ thơ. Tháng 3 khao khát tìm kiếm một chốn bình yên như những kí ức tưởng chừng như đã vỡ òa.

Tháng 3, những cành hoa ban nở tím một góc trời, hoa ban tượng trưng cho sự thủy chung son sắt, hoa ban của người Hà Nội có màu tím đặc trưng khác hoàn toàn so với những nhành hoa ban màu trắng tinh khiết của người Tây Bắc, đâu đó trên vườn Hồng còn có những người con gái nhặt những cành ban rộng và ép vào trang sách, kỉ niệm như một thứ vô giá mà mỗi con người đều cố gắng lảng tránh rồi đến một ngày nào đó lại hối hả đi tìm.
Tháng 3, những cành hoa gạo đỏ chói trên những cành cây cao vút, những cành hoa gạo tượng trưng cho sức sống mãnh liệt của mỗi con người. Đâu đó còn vang vọng câu thơ: "Hoa gạo tháng ba như cười trong gió/ Ta nhặt lại tình yêu đó xa xưa”. Hoa gạo có màu đỏ trinh nguyên, và đâu đó trên những con đường Hà Nội này, mỗi khi lơ đãng, ta lại bắt gặp màu đỏ ấy, màu đỏ tưởng chừng như đang chìm vào quên lãng. Và biết đâu ấy, cũng trên những con đường đó, ta lại tìm được chính mình, ta lại nhận ra những hình ảnh tưởng chừng tan biến ngày nào nay lại hiện về trước mắt mình nguyên vẹn. Ta sẽ chẳng hối hả đâu. Ta mở cửa trái tim mình cho những yêu thương len lỏi. Đâu đó trong trái tim ta sẽ tìm được sự ấm cúng và bình yên.
Tháng 3, trên đường ta lại bắt gặp những mẹt hoa bưởi được bó thành từng túm nhỏ, để rồi đi xe cũng thấy nao người phải ngó quanh vì mùi hoa ấy. Hoa bưởi bầu bỉnh như một đứa trẻ, trắng muốt và trinh nguyên như người con gái mặc áo dài, nồng nàn như Hà Nội. Nhớ món chè bưởi, nhớ hương thơm tinh chất của bưởi trong những món ăn nhẹ nhàng tao nhã. Tháng 3, nhặt lại tuổi thơ mình trong những nhành hoa bưởi. Xa lắm rồi, kí ức như những mảnh ghép thời gian, mà có khi cả cuộc đời ta chẳng thể ghép hết, cứ đi và sẽ gặp lại những mảnh ghép của đời mình. Nhặt lại kí ức có phải là một điều quá khó?
Tháng 3, tiếng hát Khánh Ly với những Trịnh khúc len lỏi trong quán café có tường vôi nứt nẻ vì năm tháng. Tháng 3 cốc café nóng choáng chốc đã nguội tàn. Tháng 3 tiếng cót két của cầu thang gỗ trong những ngôi nhà phố cổ làm ta giật mình. Đâu đó là thanh âm của thời gian vọng về. Ta lại nguyên vẹn hình hài như một đứa trẻ thơ lơ đãng. Ta lại chênh vênh trong những làn khói trắng muốt trong quán, những làn khói chẳng hình hài, hư ảo như chính những suy nghĩ của ta.

Tháng 3, sóng xô bờ phẳng lặng. Hồ vắng người và im lìm đến lạ. Chẳng biết tự bao giờ mà những cành cây xõa nhòa cùng năm tháng, tưởng chừng như chạm xuống nước hồ.
Tháng 3, tiếng hơi thở của tình yêu đi qua, trong vắt như ánh mắt trẻ thơ.
Tháng 3, chạm nhẹ vào tiếng trái tim lạnh giá, rồi tan ra như đã hóa đá lâu ngày. Loang lổ những kỉ niệm, loang lổ những niềm vui, loang lổ những nụ cười vỡ òa trong giá lạnh. Hồ chẳng khác, có chăng chỉ là mỗi năm lại thay đổi những dáng hình người đến đây, có người lại ra đi mãi mãi. Những kỉ niệm chẳng thể nào chắp nối thành tương lai, đôi lúc nó đã rớt lại phía sau, đôi lúc lại như một ma lực mà có chạm cũng sẽ thấy đau đớn vô cùng.
Tháng 3, ta lãng du giữa đất trời Hà Nội. Phố bỗng dài và thênh thang…
Trích : Blog Tin-TaeYang
 
Last edited by a moderator:

kyniemmua

<b><font color=green>Giải Nhì Viết Về Người Phụ Nữ
Lãng mạn quá đi, Hà Nội thật tuyệt vời. Mình đã nghe nhiều về Hà Nội về nhưng không biết khi nào mới có dịp để đến. hi
 

Bình luận bằng Facebook

Top