xphong229
[♣]Thành Viên CLB
Sáng nay trải qua 2 tiếng rưỡi tại Tao Đàn, rút ra khá nhiều thứ mà tôi tóm lại trong 3 câu chuyện siêu ngắn dưới đây:
Câu chuyện #1: SỰ KHÁC NHAU GIỮ NGƯỜI VIỆT VÀ NGƯỜI NƯỚC NGOÀI:
Tới Tao Đàn mà chưa ăn sáng nên mua 1 hộp xôi vô ngồi ăn, trong lúc đang ngồi tôi thấy 1 nhóm khoảng 20 người, trông họ giống như là những người đã đi làm rồi. Họ tập trung lại và chơi 1 trò chơi gì đó,sau khi người quản trò hướng dẫn luật chơi xong thì chia nhóm thành nhiều đội sau đó cho các đội xuất phát đi vô trong công viên và hẹn 12h sẽ quay lại đây. Tôi không biết họ chơi trò gì nhưng tôi để ý là 1 số người trong họ có vẻ không hào hứng với trò chơi lắm...
Ăn xong tôi đi vòng vòng chụp ảnh, được 1 lúc tôi dừng chân nghỉ tại một cái chòi. Tôi thấy 2 người trong số nhóm hồi nãy họ ngồi nghỉ mệt và cùng nói chuyện với 1 người nào đó.Tôi đoán họ không hứng thú với trò chơi lắm và muốn ngồi để tán gẫu với nhau.Tôi còn nhìn thấy 1 người nước ngoài ( cũng trong nhóm này) anh ta liên tục đi vòng quanh công viên,có vẻ anh ta rất nhiệt tình với trò chơi này và đang cố hết sức giành chiến thắng.Tôi nghĩ đó là sự khác nhau giữa người Việt và người nước ngoài. Người Việt luôn không tập trung vào công việc và dành nhiều thơi gian để tán gẫu, còn người nước ngoài luôn cố gắng hết mình cho dù đây chỉ là 1 trò chơi.Người ta nói nhìn cách một người chơi 1 trò chơi ta có thể đoán được tính cách của họ.Giờ mới thấm câu này...
Câu chuyện # 2: Khí chất của người đàn ông:
Tôi đang ngồi đọc sách trong 1 chòi cho đọc sách miễn phí, đang say mê đọc thì một người đàn ông đến và hỏi tôi về việc đọc sách miễn phí.Anh ta toát lên 1 khí chất khiến tôi rất ấn tượng. Đôi mắt sáng tràn đầy vẻ tự tin còn cách ăn nói cùng phong thái cuả anh ta khiến tôi thấy bản thân trở nên thiếu tự tin trước người đàn ông này.Anh ta nói chuyện với tôi cùng người trông coi sách ở đây và nhanh chóng anh ta trở thành người dẫn dắt câu chuyện, đưa tôi cùng người kia vào thế bị động phải trả lời những câu hỏi của anh ta.Tôi có thể cảm nhận sự đam mê trong từng lời nói của anh ta, điều này làm tôi tự tin trở lại và nó kích thích tôi trò chuyện rất sôi nổi về ý tưởng phát triển việc đọc sách miến phí của anh ta.Tôi cảm thấy nhiệt huyết của mình tăng lên trong từng lời nói.Có vẻ anh ta đã truyền qua cho tôi nhiệt huyết này.Sau 1 hồi thì cả 2 phải kết thúc cuộc trò chuyện để cùng làm những việc khác.Tuy nhiên thật là thú vị khi gặp được người đàn ông này.
CÂU CHUYỆN # 3: SAI LẦM CUẢ CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT:
Một hồi đi chụp ảnh tôi quay lại chỗ khởi đầu vì tò mò muốn xem kết quá của trò chơi khi nãy. Tình cờ tôi lại gặp được người đàn ông đó.Lần này tôi chủ động bắt chuyện với anh ta. Tôi đã lấy lại sự tự tin nên cuộc nói chuyện khá dễ dàng.Tôi hỏi anh ta về trò chơi này thì được anh ta chia sẻ đây là 1 bài tập kết bạn của 1 khóa học đề ra.Bạn phải kết bạn ít nhất là 1 nam 1 nữ và mời họ đến khóa học đó.Tới đây thì tôi mới biết mình đã đánh giá sai 2 người Việt ngồi tán gẫu. Chắc là họ đang giới thiệu về khóa học với người khác chứ không phải là chỉ tán gẫu như tôi tưởng.Lại thêm 1 kinh nghiệm được rút ra là không thể đánh giá người khác nếu chưa thực sự hiểu họ.Tôi thấy đây là 1 khóa học thú vị và hy vọng 1 ngày tôi sẽ tham gia vào khóa học này.
... Một ngày đáng nhớ tại Tao Đàn, tôi rút ra nhiều bài học kinh nghiệm cho bản thân mình.Cám ơn Tao Đàn...
Câu chuyện #1: SỰ KHÁC NHAU GIỮ NGƯỜI VIỆT VÀ NGƯỜI NƯỚC NGOÀI:
Tới Tao Đàn mà chưa ăn sáng nên mua 1 hộp xôi vô ngồi ăn, trong lúc đang ngồi tôi thấy 1 nhóm khoảng 20 người, trông họ giống như là những người đã đi làm rồi. Họ tập trung lại và chơi 1 trò chơi gì đó,sau khi người quản trò hướng dẫn luật chơi xong thì chia nhóm thành nhiều đội sau đó cho các đội xuất phát đi vô trong công viên và hẹn 12h sẽ quay lại đây. Tôi không biết họ chơi trò gì nhưng tôi để ý là 1 số người trong họ có vẻ không hào hứng với trò chơi lắm...
Ăn xong tôi đi vòng vòng chụp ảnh, được 1 lúc tôi dừng chân nghỉ tại một cái chòi. Tôi thấy 2 người trong số nhóm hồi nãy họ ngồi nghỉ mệt và cùng nói chuyện với 1 người nào đó.Tôi đoán họ không hứng thú với trò chơi lắm và muốn ngồi để tán gẫu với nhau.Tôi còn nhìn thấy 1 người nước ngoài ( cũng trong nhóm này) anh ta liên tục đi vòng quanh công viên,có vẻ anh ta rất nhiệt tình với trò chơi này và đang cố hết sức giành chiến thắng.Tôi nghĩ đó là sự khác nhau giữa người Việt và người nước ngoài. Người Việt luôn không tập trung vào công việc và dành nhiều thơi gian để tán gẫu, còn người nước ngoài luôn cố gắng hết mình cho dù đây chỉ là 1 trò chơi.Người ta nói nhìn cách một người chơi 1 trò chơi ta có thể đoán được tính cách của họ.Giờ mới thấm câu này...
Câu chuyện # 2: Khí chất của người đàn ông:
Tôi đang ngồi đọc sách trong 1 chòi cho đọc sách miễn phí, đang say mê đọc thì một người đàn ông đến và hỏi tôi về việc đọc sách miễn phí.Anh ta toát lên 1 khí chất khiến tôi rất ấn tượng. Đôi mắt sáng tràn đầy vẻ tự tin còn cách ăn nói cùng phong thái cuả anh ta khiến tôi thấy bản thân trở nên thiếu tự tin trước người đàn ông này.Anh ta nói chuyện với tôi cùng người trông coi sách ở đây và nhanh chóng anh ta trở thành người dẫn dắt câu chuyện, đưa tôi cùng người kia vào thế bị động phải trả lời những câu hỏi của anh ta.Tôi có thể cảm nhận sự đam mê trong từng lời nói của anh ta, điều này làm tôi tự tin trở lại và nó kích thích tôi trò chuyện rất sôi nổi về ý tưởng phát triển việc đọc sách miến phí của anh ta.Tôi cảm thấy nhiệt huyết của mình tăng lên trong từng lời nói.Có vẻ anh ta đã truyền qua cho tôi nhiệt huyết này.Sau 1 hồi thì cả 2 phải kết thúc cuộc trò chuyện để cùng làm những việc khác.Tuy nhiên thật là thú vị khi gặp được người đàn ông này.
CÂU CHUYỆN # 3: SAI LẦM CUẢ CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT:
Một hồi đi chụp ảnh tôi quay lại chỗ khởi đầu vì tò mò muốn xem kết quá của trò chơi khi nãy. Tình cờ tôi lại gặp được người đàn ông đó.Lần này tôi chủ động bắt chuyện với anh ta. Tôi đã lấy lại sự tự tin nên cuộc nói chuyện khá dễ dàng.Tôi hỏi anh ta về trò chơi này thì được anh ta chia sẻ đây là 1 bài tập kết bạn của 1 khóa học đề ra.Bạn phải kết bạn ít nhất là 1 nam 1 nữ và mời họ đến khóa học đó.Tới đây thì tôi mới biết mình đã đánh giá sai 2 người Việt ngồi tán gẫu. Chắc là họ đang giới thiệu về khóa học với người khác chứ không phải là chỉ tán gẫu như tôi tưởng.Lại thêm 1 kinh nghiệm được rút ra là không thể đánh giá người khác nếu chưa thực sự hiểu họ.Tôi thấy đây là 1 khóa học thú vị và hy vọng 1 ngày tôi sẽ tham gia vào khóa học này.
... Một ngày đáng nhớ tại Tao Đàn, tôi rút ra nhiều bài học kinh nghiệm cho bản thân mình.Cám ơn Tao Đàn...