[truyện] thất tình thì đã làm sao...

nhoccan219

[♣]Thành Viên CLB
- Ái chà, hôm nay rồng đến nhà tôm!
- Cậu cứ nói quá, làm như cả tỉ năm tôi chưa đến đây không bằng…
Hắn khụt khịt mũi bối rối, bật chống xe rồi lót tót đi vào nhà, đổ phịch người xuống sofa. Ngọc Anh ngồi ở chiếc ghế đối diện, nheo mắt:
- Có chuyện gì vậy?
- Chuyện gì là chuyện gì? Bạn thân đến thăm nhau mà cũng cần lý do à?
- Ờ, không có thì thôi…
Ngọc Anh với tay lấy remote bật tiếp cái đĩa “Chuyện ngày xưa” đang coi dở. Để mặc hắn,cô nằm xoài ra ghế, ôm lấy cái gối hình củ cà rốt rồi dán mắt vào màn hình TV. Cứ thấy mặt Thành Lộc là Ngọc Anh lại nắc nẻ cười. Giọng cười nghe cứ như tiếng pha lê vỡ. Hắn ngồi im lặng chẳng biết làm gì. Những ngón chân ngọ nguậy một cách thừa thãi. Hồi lâu sau, hắn khẽ hắng giọng:
- Thật ra thì cũng có… có chút chuyện…
- Tôi biết!
Vẫn không rời mắt khỏi màn hình TV, Ngọc Anh gọn lỏn.
- Cậu biết???
- Dĩ nhiên, hôm nay là thứ bảy mà! Haha, cái ông Thành Lộc này… chết mất thôi… chịu không nổi…
- Thứ Bảy thì làm sao?
- Với một đứa “đơn ca” như tôi, chẳng sao cả nhưng đang “song ca” như cậu mà hôm nay mò vào đây thì có sao đấy!
Hắn thở dài như trút nỗi lòng, đầu hơi cúi:
- Quả có thế thật, bây giờ tôi cũng solo giống cậu…
- Vậy hả?
- Ừ, mọi chuyện đã kết thúc!
- Rồi sao?
- Trời, thì buồn chứ sao?
- Có thế thôi chứ gì? Này, ăn kem nhé, ở đầu Võ Thị Sáu mới có cái quán khai trương, được lắm! Cậu tắt đi rồi rút phích dùm, tôi thay quần áo…
Hắn thở hắt ra, chán quá! Có nhầm lẫn không khi đóng cho Ngọc Anh cái mác “bạn thân”? Hừ, đánh tháo cái đĩa này của mình cả tháng trời chưa trả mà vẫn tỉnh bơ ngồi coi…


***________***


Cái quán mà Ngọc Anh bảo “được lắm” kể ra cũng hoành tráng. Kiến trúc theo lối hiện đại, đơn giản, ít chi tiết nhưng có những mảng màu tương phản được sắp xếp rất ấn tượng. Khuôn viên quán rộng nhưng do khá đông khách nên phút chốc trở nên nhỏ hẹp bởi tiếng nói cười ồn ã. Ở đây có một không khí rất riêng. Nhưng hắn không thích lắm, gu của hắn là những không gian thiên nhiên thoáng đãng, yên tĩnh, lãng mạn và thơ mộng. Ngay cả nhạc cũng thế, sao mà cứ giật đùng đùng như đồ phải gió thế nhỉ?
- Quán xá gì ồn ào, đau đầu quá!
Ngọc Anh liếc xéo:
- Đây là quán “bạn thân”, không phải quán “tình nhân”!
Hắn bị chạm nọc, đơ lưỡi ngồi im. Ngọc Anh măm tù tì hai ly kem một lúc. Đã thế còn chẳng chịu ngồi yên, hết xoay tới xoay lui tìm người quen rồi lại bắt chuyện với mấy tay phục vụ, hỏi thăm về ý nghĩa cái tên ngộ nghĩnh của quán: Q’treo! Hắn lộn tiết, gầm gừ:
- Mục đích của cậu vào đây để làm gì?
- Ăn kem, nói chuyện!
- Nói chuyện với ai?
- Với những ai chịu mở mồm! Tại cậu không chịu nói thôi…
- Không khí thế này làm sao tôi tâm sự chuyện của tôi được?
- Chuyện gì cơ? À, chuyện cậu bị thất tình ấy hả?
Trời đất, cái chuyện tế nhị và thương tâm như thế mà Ngọc Anh cứ bô bô như thứ tầm phào. Shock! Vậy mà hắn tưởng tượng trong những trường hợp thế này thì bạn thân sẽ là người an ủi, động viên, ít ra cũng phải lắng nghe hắn rên rỉ chứ? - Be bé giọng một chút đi má nhỏ, người ta đang nhìn tôi kìa!
- Okie, tôi sẽ nói nhỏ. Nhưng tôi hỏi thật, có nhất thiết cậu phải kể ra chuyện ấy không?
Hắn như bước hụt chân xuống một cái hố. Chưng hửng và shock tập 2! - Sao cơ?
- Cậu có chắc khi nói ra hết, cậu sẽ vui vẻ, thanh thản hay là cậu cứ vướng mãi vào cái vòng luẩn quẩn ấy?
Hắn ngồi ngẩn mặt, suy nghĩ mông lung. Ừ nhỉ, có thể Ngọc Anh nói đúng. Nhưng… cô ta là bạn thân của mình cơ mà? Trong những trường hợp thế này… Mà sao Ngọc Anh cứ tỉnh bơ như quả mơ thế nhỉ? Trái tim cô ta đúc bằng xi- măng chăng? Chợt hắn giật nảy người vì một cú vỗ vai thô bạo đính kèm giọng cười nghe hệt như tiếng máy cày.
- Haha… thấy chưa cô em, anh nói cấm có sai, cái mặt thất tình của nó dài như quả mướp…
Cả quán lại ngoái nhìn hắn lần nữa. Mức độ quan tâm có hơn lúc nãy một chút thì phải. Hắn quay lại và tím mặt khi thấy lão anh đang nhăn nhở cười.
- Ông làm cái trò gì ở đây thế?
- Ăn kem, như chú mày thôi. Chỉ khác một điều là anh ăn trong sự vui vẻ, yêu đời…
- Ông biến ngay đi cho tôi nhờ!
- Ô, cáu à? Ngọc Anh,em cẩn thận coi chừng văng miểng đấy, haha… Ừ, anh biến ngay đây. Nhưng dù sao chú mày cũng là em của anh, để anh hát một bài an ủi đã nhé…
Lão anh so vai, lè lưỡi giả vờ sợ hãi rồi lại quàng quạc cười. Trước khi khệnh khạng bỏ đi, lão còn kịp nháy mắt với Ngọc Anh một cái. Tiếng máy cày xa dần. Hắn hừ mũi “Cười người hôm trước, hôm sau người cười…”. Rõ ràng là Ngọc Anh đang cố nín cười! Hừ, một đứa bạn thân yêu và một ông anh quí hóa..
- Thì ra ông Khánh đã kịp buôn chuyện của tôi cho cậu nghe à?
- Là một cách anh ấy quan tâm đến cậu thôi. Mà suy cho cùng, đó cũng đâu phải chuyện gì to tát?
- Tôi không cần quan tâm kiểu ấy. Mà cậu nói gì cơ, đó không phải là chuyện to tát?
- Đúng, yêu và thất tình chỉ là hai trạng thái tâm lí phổ biến của con người, đa số ai cũng phải trái qua. Cậu không là trường hợp đặc biệt, có gì đáng nói?
- Cậu tài thật, nói cứ như thánh, thử yêu một lần đi!
- Có lẽ cậu đúng! Tôi chưa yêu nhưng chính vì thế tôi lại rất sáng suốt và thấy mọi việc quá đơn giản, bình thường.
- Vậy theo cậu, bây giờ tôi phải làm gì?
- Chẳng làm gì cả. Này, cậu biết ý nghĩa của sự kết thúc không?
- Không, là gì?
- Kết thúc là bắt đầu một cái mới. Sao cậu không thử yêu một người mới đi, biết đâu cậu lại chẳng thấy may mắn vì cái kết thúc vừa qua…
- Yêu một người mới ư? Ai?
- Bất kể. Như… tôi chẳng hạn!



Hắn giật mình thảng thốt, nhìn chằm chằm vào gương mặt Ngọc Anh. Không thấy dấu hiệu gì chứng tỏ đó là một câu nóiđùa, kể cả ánh mắt và nét cườiphảng phất cũng không. Chuyện quái quỉ gì thế này?
- Yêu… yêu cậu ư? Đừng điên nữa,vớ vẩn quá!
- Sao lại điên? Yêu tôi mà vớ vẩn à? Cậu hơi quá đấy! Tôi hỏi cậu nhé, tôi có xinh không?
- Không… không… không xấu…
- Ok, vậy là ổn, người yêu cũ của cậu ở mức “xấu”, tôi thì “không xấu”, nghĩa là hơn đứt cô ta rồi!
Hắn phì cười. Giá bây giờ Linh vẫn còn là bạn gái của hắn thì Ngọc Anh đừng hòng “nói đểu” thế kia. Gớm, nhìn cái mặt kênh phát khiếp!
- Cứ cho là cậu xinh, rồi sao nữa?
- Thế tôi lại hỏi cậu, tôi có giỏi không?
Hắn không trả lời ngay mà trầm ngâm suy nghĩ. Ngọc Anh có khả năng viết báo, hát karaoke cực hay, buôn chuyện không mệt mỏi và lại còn là người xóa mù internet cho hắn. Nhưng cạnh đó cô ta rất hậu đậu, ăn nhiều lại sợ ma. Còn chưa biết nên trả lời thế nào thì Ngọc Anh đã hừ giọng:
- Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôilà một kẻ không hoàn hảo nhưng chính vì thế tôi sẽ là một người yêu rất hoàn hảo. Thử nghĩ coi cậu sẽ chán thế nào nếu yêu một người cái gì cũng No.1?
Hắn chẳng tìm được bất cứ lời lẽ nào để đồng tình hay phản bác “chân lý” Ngọc Anh vừa nêu, đành im lặng. Mặt cô ta càng kênh lên, cười vênh váo:
- Và quan trọng nhất, thú nhận đi, lúc vui hay buồn cậu đều muốn tìm tôi trước tiên, đúng không?
- Đúng thế, nhưng…
- Không nhưng nhị gì cả, tôi đề nghị chúng mình yêu nhau đi, ok?
- Ấy, không… sao thế được… chúng ta… không…
- Sao lại không? Thật ra từ lâu tôi cũng…
Ngọc Anh bỏ lửng câu nói, nhìn hắn bằng ánh mắt thật lạ lùng. Trong trường hợp này hắn cho rằng có thể dùng từ “đắm đuối”được. Đột nhiên, Ngọc Anh bất ngờ nắm lấy bàn tay đang để hờ trên mép bàn của hắn. Tay cô ấy mềm và ấm sực! Một luồng điện xẹt qua người hắn, run rẩy và ớn lạnh. Vô thức, hắn rụt tay lại, nhắm mắt và hét toáng lên:
- Không, không được, tôi đã mất bạn gái rồi, không thể mất thêm một cô bạn thân nữa…

Không gian tự nhiên yên ắng khác thường. Hắn he hé mắt nhìn, mọi người đang kín đáo liếc hắn và khúc khích cười. Riêng Ngọc Anh thì chẳng nể nang gì cả, cô ấy hức hức vài tiếng rồi ôm bụng lăn ra cười. Tiếng pha lê trong trẻo vỡ loảng xỏng.
- Ôi trời, hức… không ngờ cậu nhát thế,hức… Tôi đùa đấy, hèn chi có mỗi chuyện thất tình nhỏ nhặt đó mà cậu căng thẳng hoài…
Mặt Ngọc Anh tèm lem nước mắt vì cười. Hắn nhăn nhó, hơi bực nhưng nghĩ lại hành động “quá khích”của mình, hắn cũng phì ra cười.
- Dù sao cậu cũng đùa hơi quá đấy, tôi không thích trò này lắm đâu…
- Ok, tôi xin lỗi. Nhưng tôi nói thật, tình yêu tuy rất quan trọng nhưng không phải thứ duy nhất trong cuộc sống. Ngoài tình yêu nam nữ, cậu còn phải yêu tất cả những gì cậu có, nhất là… tôi- con bạn yêu quí của cậu, rõ chưa đồ ngốc?
- Bạn yêu quái thì có. Chơi với cậu, tuổi thọ của tôi thế nào cũng giảm!
- Haha… này, cậu nhất định không yêu tôi nhưng tôi yêu cậu được chứ?
- Đã bảo tôi không thích đùa kiểu ấy mà?
- Ừ,không đùa nữa, vậy tôi yêu cậu thật nhé? Hihi…
- Con gái gì mà…
- Mà… dễ thương, đúng không? Hihi…
Thành phố về đêm khác hẳn ban ngày, sôi nổi và vô cùng trẻ trung. Và cuộc đời thì vẫn đẹp như thế.

<Phạm Vũ Ngọc Nga>

 

kực_kì_lì

[♣]Thành Viên CLB
:cuoihaha: yêu Phạm Vũ Ngọc Nga nhất.Ngày xưa ghiền chuyện của chị nì lắm lắm luôn.:dacy:
 

nhoccan219

[♣]Thành Viên CLB
:cuoihaha: yêu Phạm Vũ Ngọc Nga nhất.Ngày xưa ghiền chuyện của chị nì lắm lắm luôn.:dacy:
tks em đã cho biết tên tác giả...chị thì lúc học cấp 3 thích nhất truyện ngắn của Minh Nhật ^^ lâu rồi k có đọc nữa...
 

503bro

Thành viên mới
hix hix thật cảm động.

---------- Post added at 08:04 AM ---------- Previous post was at 08:03 AM ----------

hix hix thật cảm động.
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
cedrci_jake [Truyện dài kỳ]- Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 17+18 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ]- Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 15+16 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 11+12 Truyện | Thơ 1
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 9+10 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 7+8 Truyện | Thơ 2
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 5+6 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 3+4 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 4- Chương 1+2 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 21+22-Hết Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 19+20 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 15+16 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 13+14 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 11+12 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ - Tập 3 - Chương 9+10 Truyện | Thơ 1
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 7+8 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 5+6 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 3+4 Truyện | Thơ 1
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 3- Chương 1+2 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Thứ tình cảm không biết gọi tên Truyện | Thơ 1
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 47-Hết! Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 45+46 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 43+44 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 41+42 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 39+40 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 37+38 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 35+36 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 33+34 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 31+32 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 29+30 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 27+28 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 25+26 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 23+24 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 21+22 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 19+20 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 17+18 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 15+16 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 13+14 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 11+12 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 9+10 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 7+8 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 5+6 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 3+4 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện ngắn] Hai cái tên - Chương 1+2 Truyện | Thơ 0
Tom [Truyện Ngắn - Vu Lan 2012] Người mẹ 1 mắt Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 26+27 [Hết] Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 24+25 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 22-23 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 20+21 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 18+19 Truyện | Thơ 0
cedrci_jake [Truyện dài kỳ] Giai thoại 3Đ- Tập 2- Chương 16+17 Truyện | Thơ 1

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top