TTYT-01: Rồi cũng có ngày tôi trở lại!

Tôi Mất Bạn Rồi

Thành viên năng động
Tiêu đề bài viết :
Cú pháp: TTYT-01:

Rồi cũng có ngày tôi trở lại!

+ Thông tin cá nhân:


- Họ tên: HOÀNG THỊ LÂM HƯƠNG
- Điện thoại: 0972591886
- Email :suthatlavay_chapnhanlahon_hp95@yahoo.com
+ Bài viết dự thi:
Bước vào căn nhà chật hẹp, nhỏ nhắn nhưng ngăn nắp gọn gàng ấy, tôi không khỏi xúc động. Trong căn nhà đất, mái đc lợp bằng lá đó có 4 đứa trẻ khoảng 6 tuổi và một đứa gái 10 tuổi. Đứa con gái 10 tuổi đứng dậy chào chúng tôi:
_ Em chào anh chị, anh chị là.....
Tôi cười:
_ Anh chị ở dưới miền xuôi, hè này nghỉ anh chị lên đây thăm các em!
Cô bé cười vẻ ngạc nhiên:
_ Vâng ạ! Em tên Thiên, 10 tuổi. Anh chị ngồi xuống đây chơi ạ!
Tôi ngồi xuống cạnh mấy đứa trẻ còn Nam và Đô đi thăm dò quanh ngôi nhà nhỏ. Tôi hỏi thăm:
_ Các em ở đây được lâu chưa?
_ Được hai năm rồi chị, những đứa trẻ ở đây đều mồ côi cả!
_ Vậy hai năm qua mấy chị em sống thế nào?
_ Cũng tạm ổn, trước đây em được một gia đình nhận nuôi, nhưng mấy năm sau gia đình đó chuyển về Hà Nội, em không muốn đi vì em quen ở đây rồi, mấy bọn trẻ ở đây cũng cần em chăm sóc nên em quyết định ở lại.
_ Ừm, chị khâm phục em lắm, bọn trẻ ở đây bất hạnh thật đấy!
Một đứa con gái chạy tới sà vào lòng tôi:
_ Chị ở ở trên thành phố vui lắm hả chị, em ở đây cũng vui lắm nhưng em muốn lên thành phố chơi, hôm nào chị cho em lên chơi với chị nha!
Tôi gật đầu:

_ Ừ! Em tên gì?
_ Em tên Hoa ạ! Chị tên gì hả chị?
_ Chị tên Ngọc.
Tôi nhìn một đứa trai cũng tầm 6 tuổi, từ nãy tới giờ nó chỉ ngồi yên một chỗ, cúi gằm mặt xuống đất. Tôi tiến gần nó, hỏi:
_ Em tên gì?
_ Buồn!
_ Ai đặt tên cho em?
_ Tự đặt.
_ Sao em lại buồn?
_ Không sao cả.
Rồi nó đứng dậy đi ra ngoài. Thiên nói với tôi:
_ Nó là đứa ít nói, nhưng hay quan tâm mọi người bằng hành động chị ạ!
Tôi ra ngoài theo Buồn, nó ngồi cạnh dòng sông trước nhà, tôi ngồi xuống theo nó. Hai chị em cứ ngồi như vậy, không nói gì. Rồi chợt nó khóc, nó bắt đầu tâm sự với tôi:
_ Chị ơi em buồn lắm, em nhớ mẹ em, nhớ mẹ lắm, thực ra em có nhà, có mẹ. Nhưng em là con riêng của mẹ, mẹ giấu gia đình nhà chồng nuôi em đến lúc em 3 tuổi thì nhà chồng mẹ chuyển đi, mẹ bỏ em đi mà không nói câu nào cả, em không biết tìm mẹ ở đâu, em nhớ mẹ lắm chị ơi!
Nó gục vào lòng tôi và khóc, tôi thương nó quá! Một đứa trẻ bắt đầu vào đời từ 3 tuổi, hỏi còn có bất hạnh nào hơn. Nó không phải một người lạnh lùng, ít nói mà có lẽ là không có ai ngồi nghe nó nói. Mẹ nó giờ ở đâu nhỉ, sao người đó có thể bỏ con mình mà an tâm ra đi trong khi nó còn là một đứa bé quá nhỏ. Tại sao họ sinh ra con mà không lo cho tương lai của con mình!?
Tôi dẫn Buồn vào nhà. Nam nhìn tôi kết luận, nhà này cũ quá, trên tường nứt to lắm mà mái nhà lại dột nữa, khổ cho bọn trẻ quá! Ngồi nói chuyện với bọn trẻ một lúc, tôi, Nam và Đô lấy quà ra tặng cho các em. Chúng tôi chia tay chúng với một lời hứa:
_ Năm sau anh chị sẽ quay lại!
Đúng rồi, phải quay lại chứ, quay lại để đưa Hoa lên thành phố chơi, để Buồn đổi tên thành Vui. Hãy luôn sống thật tốt các em nhé! Chị luôn nhớ về căn nhà nhỏ này. Rồi cũng có ngày tôi trở lại!
 

ivenle

Thanh viên kỳ cựu
Những hoạt động tình nguyện khi đến với các em lúc nào cũng được trân trọng, các em có thể nói không cần vật chất, nhưng cái chính là TINH THẦN do đó chúng ta (nếu sắp xếp được thời gian) thì hãy ghé thăm các em thường xuyên, chơi với các em nhiều hơn để cho các em biết được "mình vẫn có được quyền sống, yêu thương và sẻ chia".

Hãy thực hiện lời hứa của mình với các em nhỏ nhé bạn ơi ^^ :dangyeu:
 

nhungv2

[♣]Thành Viên CLB
Ghét những con người sống không có trách nhiệm.
Càng ghét hơn những bậc cha mẹ không tròn tình nghĩa mẹ cha, sinh ra rồi bỏ nó chơi vơi như thế...
 

lapdong

Quản Trị Viên
Thành viên BQT
Câu chuyện thật xúc động. Cái hay, cái đẹp ở đây là không có sự phán xét; để người đọc tự cảm nhận. Một cái buồn man mác. Chuyện không mới, nhưng đọc vẫn tìm được cảm xúc của mình.
 

Tôi Mất Bạn Rồi

Thành viên năng động
Thực ra chỉ là một câu chuyện em nghĩ và viết ra chứ em chưa đi tình nguyện như vậy bao giờ. Những hoàn cảnh éo le như vậy em chỉ được nhìn trên truyền hình thôi. Những em bé bất hạnh ấy thực sự rất đáng thương, cần mọi người có một trái tim yêu thương! ^^ Cảm ơn cà nhà! Em mõng sẽ có ngày em được đi làm những hoạt động tình nguyện có ích như vậy!
[video=youtube;LnnDIMLpjMw]http://www.youtube.com/watch?v=LnnDIMLpjMw[/video]
 

elsonhoang

[♣]Thành Viên CLB
Nhịp Tim - Ngô Kiến Huy​


câm` đôi tay em be' thơ long` bỗng thay như buôn` hơn.
nụ cươi` e nhu năng' mai ma` tại sao tôi phải khoc.
rôi` nơi đây sẽ mãi ko con` bươc' chân e dua` vui.
ma` e vẫn luôn dữ môi cươi` dù mai e phải xa


dù e ra đi dù e xa, nhịp tim lun con` thao thưc'
tinh` iu e sẽ thanh` cơn mưa hoa` theo nỗi nhơ'
một lân` thôi xin một lân` thoi
lại được trông e cươi` trong năng'
nụ cươi` xinh mang niêm` hạnh phuc' âm' bao nhịp tim



Mình rất thix bài hát` này, từ giai điệu, clip đến ý nghĩa của những lời hát, lần đầu tiên mình nghe bài hát này mình đã nghe đi nghe lại tới 7 lần hay nhiều hơn là thế nữa, và.......tự nhiên nước ở đâu đò trong khóe mắt mình cứ trào ra. mình không hiểu, mình đang khóc vì điều gì đây? cho ai đây? Cho những trẻ em bất hạnh hay là.......cho chính bản thân mình ??

"Nụ cười em như nắng mai mà sao tôi phải khóc?"
 

Tôi Mất Bạn Rồi

Thành viên năng động
Bài hát này mình biết từ ca sĩ Ngô Kiến Huy, bài gì của NKH mình cũng nghe nên bài này mình cũng thất thíck, rất có ý nghĩa!
 

kieule

Thành viên năng động
Ghét nhưng lời nói gải tạo. Thích tình thân và tình thân ái.
 

Bình luận bằng Facebook

Top