"Xin lỗi" có khó nói quá không?

Gemily

Thanh viên kỳ cựu
Tạo sao trong cuộc đời tôi lại ghét 2 từ "xin lỗi" đến thế. Tôi ko thích xin lỗi ai và cũng ko muốn ai phải xin lỗi mình cả. Có lẽ do cái tính bướng bỉnh và cố chấp của mình mà chẳng khi nào tôi chịu nhường ai cả. Đôi lúc cũng biết là đôi lúc mình cũng có lỗi thật đó nh ko hiểu sao 2 từ đó lại khó nói ra đến thế. Biết là mình bắt người khác phải chờ đợi mình là ko phải nh khi ngta giận thì thay vì xin lỗi lại chỉ nói 1 câu "M chưa năn nỉ ai đến câu thứ 3 đâu". Thế là huề cả làng. Và sau đó là "Mai mốt M có sai thì nói đừng giận vì M ko biết xin lỗi đâu"
Tôi cũng biết là những người bạn của tôi đã phải chịu đựng và nhường nhịn tôi nhìu lắm. Nhớ có lần mình và nhỏ bạn thân giận nhau, ko thèm nói chuyện nữa và cũng chẳng đứa nào chịu nhường đứa nào cả. Thế là cứ để vậy. Rùi đến sinh nhật nó, một sms chúc mừng sinh nhật và "t iu m nhìu". Thế là huề, chắng còn giận dỗi gì nữa và lại đi chơi với nhau như thường.
Nhiều lúc nghĩ ko biết khi nào thì mình cần nói 2 từ "xin lỗi" đó nữa? Mình có quá cố chấp trong mọi việc ko? hay tại vì chưa bao giờ mình cảm nhận hậu quả từ điều đó.
Nh có cần ko khi mình cứ phạm lỗi rồi lại xin lỗi, cứ xin lỗi rồi lại xin lỗi tiếp. Những từ xin lỗi ấy như vô hồn và chẳng có ý nghĩa gì khi nó xuất phát từ bản thân ta cả.
 

tuduydoanhnhan

Thanh viên kỳ cựu
Trong cuộc sống, mỗi người trong chúng ta đều có những ưu điểm và khuyết điểm riêng, riêng đối với Đạt thì cũng có những khuyết điểm và Đạt cũng đang khắc phục những khuyết điểm đó . Lời đầu tiên xin gửi đến M là chúc mừng M vì đã nhận ra được khuyết điểm của mình và tự nhận lỗi, điều đó rất đáng khen, không phải ai cũng có thể làm được điều đó đâu . :mimcuoi: Để M có thể khắc phục được khuyết điểm của mình, Đạt xin đưa 1 lời khuyên chân thành dành cho bạn ( nếu bạn thấy hợp lý thì có thể làm thử còn không thì thôi >> đây chỉ là 1 lời khuyên của 1 người bạn thôi ) : mỗi ngày M hãy thử tập nói câu " xin lỗi " trước gương, mỗi khi mình có làm điều gì sai thì hãy tập nói câu " xin lỗi " trước người khác ( lúc đầu do chưa quen lắm nên M có thể nói nhỏ cũng được ) dần dần thì câu nói " xin lỗi " sẽ trở thành 1 thói quen vô thức của bạn, về sau thì M sẽ ngày càng khắc phục được nó và mạnh dạn hơn khi nói câu " xin lỗi "
Chúc M sớm thành công nhé !
Ký tên : một người bạn . :mimcuoi:
 

Max speed

Thành viên
Xin lỗi nhưng không phải lúc nào cũng phải xin lỗi khi mà mình không có lỗi, biết nhận lỗi còn tốt hơn là xin lỗi người khác đó Minh, cái tôi là của mỗi người, ai cũng có một cá tính khác người hết, đừng quá lo lắng về điều đó, cứ là Minh mỗi ngày, vui lên đi

P/S : Hãy sửa cái tật xấu này nếu như Minh muốn...vài lời chia sẽ cùng bạn của tui..hehe
 

thanhdat1004

[♣]Thành Viên CLB
Tạo sao trong cuộc đời tôi lại ghét 2 từ "xin lỗi" đến thế. Tôi ko thích xin lỗi ai và cũng ko muốn ai phải xin lỗi mình cả.

Ai mà chẳng ghét phải đi xin lỗi hay nhận lời xin lỗi từ người khác đâu e. Mình xin lỗi hay người khác xin lỗi thì chỉ trong trường hợp đã mắc lỗi gì đó. Nếu không có lời xin lỗi thì có thể ai cũng thỏa mãn với mọi việc rồi e ah. Hãy tập nói lời xin lỗi,
Lúc trước anh thường gây ra lỗi rồi phải đi xin lỗi. Cô ấy nói sẽ tích lũy số lần sai phạm của anh. Không biết có đựoc xí xóa không nữa. Cũng nhờ câu nói đó mà a đã bắt đầu sửa những sai lầm của mình và cố gắng hoàn thiện hơn. Nhưng không ai hoàn thiện toàn vẹn cả phải không e? ai cũng sẽ có lỗi lầm.
Người ấy đã nghe a xin lỗi nhiều lắm rồi. Nhiều người khác cũng vậy. Xin lỗi khó nói lắm e ah. Chỉ khi e thật lòng muốn xin lỗi mới nên nói ra. Còn bình thường thì không nên nói. Không nên tập nó là thành thói quen.

Xin lỗi hãy thật lòng em ah!!! Đó là điều Đ muốn nói với tất cả mọi người.
 

mai anh

Thanh viên kỳ cựu
Trong cuộc sống, mỗi người trong chúng ta đều có những ưu điểm và khuyết điểm riêng, riêng đối với Đạt thì cũng có những khuyết điểm và Đạt cũng đang khắc phục những khuyết điểm đó . Lời đầu tiên xin gửi đến M là chúc mừng M vì đã nhận ra được khuyết điểm của mình và tự nhận lỗi, điều đó rất đáng khen, không phải ai cũng có thể làm được điều đó đâu . :mimcuoi: Để M có thể khắc phục được khuyết điểm của mình, Đạt xin đưa 1 lời khuyên chân thành dành cho bạn ( nếu bạn thấy hợp lý thì có thể làm thử còn không thì thôi >> đây chỉ là 1 lời khuyên của 1 người bạn thôi ) : mỗi ngày M hãy thử tập nói câu " xin lỗi " trước gương, mỗi khi mình có làm điều gì sai thì hãy tập nói câu " xin lỗi " trước người khác ( lúc đầu do chưa quen lắm nên M có thể nói nhỏ cũng được ) dần dần thì câu nói " xin lỗi " sẽ trở thành 1 thói quen vô thức của bạn, về sau thì M sẽ ngày càng khắc phục được nó và mạnh dạn hơn khi nói câu " xin lỗi "
Chúc M sớm thành công nhé !
Ký tên : một người bạn . :mimcuoi:
Mình xin bổ xung chút nghe.Cùng với lời xin lỗi thì cũng phải kèm theo một thái độ chân thành nữa ha!
 

vinguyen

[♣]Thành Viên CLB
Hiểu mi nhiều lắm! Mi nhớ không,một lần Vi và Lì giận nhau,không chỉ một tháng mà gần một năm,mi cũng nghe ta than vãn với mi nhiều,Vi rất muốn làm huề với Lì,nhưng cứ thấy ai kia hậm hực một cái,không có ý xin lỗi V gì hết,thấy càng giận hơn...dù biết rằng Lì cũng rất buồn,ta cũng rất buồn...Nhưng cái tính bướng bỉnh nó không chịu cảm thông...mi cũng biết cảm giác khi giận mà....Mà không chỉ có việc đó,còn nhiều chuyện khác khiến mình phải giận nhau,cái từ "xin lỗi" sao cứ nghèn nghẹn trong lòng.Nó nằm đó trong cổ họng nhưng khó quá để thốt lên...Có lẽ ta vói mi là thuộc top ten những người lì...hì!
Nhưng khi ta với mi đi học trên SG có nhiều cái đã thay đổi rồi mi ah! Ta vẫn hay giận với bạn bè,nhưng ta đã hiểu hơn nhiều...Thật chậm,ta suy nghĩ lại những điều tốt đẹp khi ta bên cạnh họ,ta thấy khó chịu khi giận nhau,ta nghĩ "có đáng để phải như thế không??",dù lỗi ở ai,ta không còn quan tâm nhiều nữa...Ta đã biết xin lỗi...Tự trong bản thân ta đã hiểu ý nghĩa của từ "xin lỗi"...và nó đã thốt lên một cách nhẹ nhàng,và ta thấy hạnh phúc vì điều đó...Hì nhưng ta ko thích từ "xin lỗi" đâu!!! ta biến nó thành hành động...và nếu ngày nào đó ta và mi giận nhau...ta sẽ tặng mi bịch M&M nhé....hì! Yêu M nhiều, hãy để trái tim M trả lời nhé!:hon:
 

thaihabooks

Thanh viên kỳ cựu
Khó với những ai thấy khó và dễ với những ai thấy dễ. Nhưng thường người dễ nói ra lời xin lỗi.... thì hơi hời hợt. (Không phải đa số nhé )
 

Gemily

Thanh viên kỳ cựu
Cám ơn cả nhà nhìu nghe! M sẽ nhìn lại mình và những góp ý của cả nhà. M sẽ cố gắng biết nói lời "xin lỗi" khi thật sự M có lỗi. Và sẽ cố gắng ko làm gì sai để mà phải xin lỗi nhiều. Trong lúc này đây có lẽ điều này thật sự khó với M, ngoài việc cố gắng thì M chẳng hứa trc đc điều gì cả. Cám ơn cả nhà lần nữa nghe!
 

tuduydoanhnhan

Thanh viên kỳ cựu
Cám ơn cả nhà nhìu nghe! M sẽ nhìn lại mình và những góp ý của cả nhà. M sẽ cố gắng biết nói lời "xin lỗi" khi thật sự M có lỗi. Và sẽ cố gắng ko làm gì sai để mà phải xin lỗi nhiều. Trong lúc này đây có lẽ điều này thật sự khó với M, ngoài việc cố gắng thì M chẳng hứa trc đc điều gì cả. Cám ơn cả nhà lần nữa nghe!
Cố gắng lên nhé M . Nếu có gì khó khăn thì cứ liên lạc cho Đạt . :mimcuoi:
 

steward

Thanh viên kỳ cựu
thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình!

Mình vừa đọc được những điều này từ một cuốn sách, nhân tiện thấy topic phù hợp nên mình chia sẻ cho bạn nha, đây có thể là những giây phút giải trí trong cuộc đời của bạn, hoặc...nó có thể sẽ thay đổi cách nhìn của bạn.

Nếu chúng ta chịu nhìn nhận những điều sai trái của mình trước khi người khác có dịp nói ra, chúng ta sẽ có 99% cơ hội được đối xử bằng thái độ hào hiệp, tha thứ và những lỗi lầm sẽ được giảm bớt.

Bất kỳ 1 kẻ ngốc nào cũng cố bào chữa lỗi lầm và hầu hết mọi kẻ ngốc đều làm thế. Việc tự nhận lỗi sẽ giúp cho chúng ta khác biệt với số đông tầm thường và cho chúng ta một cảm giác tự hào cùng niềm vui cao thượng. Nhưng đó phải là sự nhận lỗi một cách thành thực chứ không phải giả vờ theo kiểu "cho qua chuyện" hay cố tình nhận lỗi để tỏ vẻ bề trên, theo kiểu "ta đây không chấp"

Sau một khóa huấn luyện, học viên của chúng tôi phải qua một kỳ kiểm tra. Mỗi người sẽ được bạn học nhận xét về mình, những điểm mạnh và những điểm cần hoàn thiện. Những lời nhận xét này được viết trên giấy và không ký tên. Sau kì kiểm tra đó, có một học viên đến gặp tôi với tâm trạng rất thất vọng. Mọi người trong lớp đã chỉ trích anh ta không tiếc lời, nào là kiêu ngạo, hách dịch, ích kỷ, xấu bụng, đáng phải tẩy chay và tống ra khỏi lớp. Tôi đã khuyên anh ta ứng dụng nguyên tắc "thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình". Buổi học kế tiếp, con người "đầy tội lỗi" đó đứng trước lớp, nhìn thẳng vào mọi người và nói: "Các bạn thân mến, tôi biết rằng tôi không dễ thương chút nào hết. Quả thực tôi đã phạm rất nhiều lỗi lầm tệ hại trong ứng xử với mọi người. Đọc những lời nhận xét của các bạn, tôi rất buồn nhưng phải thành thật nhìn nhận rằng nó rất có ích cho tôi. Đây là bài học nhớ đời và tôi xin chân thành tiếp thu. Tôi cũng chỉ là một con người bình thường và cũng cần được thương yêu như mọi người khác. Các bạn có thể giúp tôi thêm một lần nữa được không? Chiều nay, xin các bạn vui lòng viết thêm cho tôi vài dòng nữa chỉ bảo tôi cách sửa mình như thế nào. Tôi xin hứa sẽ thay đổi thật sự".

Lời tâm sự chân tình này đã làm xúc động cả lớp. Những người mới tuần trước đây còn muốn đem anh ta ra "hành tinh" thì bây giờ lại nhiệt tình khen ngợi sự khiêm tốn và chân thành của anh. Sau đó họ đã thật sự giúp anh tự sửa mình và động viên anh vượt qua giai đoạn điều chỉnh đầy khó khăn này.

Nếu bạn đã sai lầm thì không gì hay bằng thẳng thắn nói rằng: "Tôi đã sai". Nhượng bộ không phải hạ mình, nhận lỗi không là nhục nhã.
-Fenelon
 

tuduydoanhnhan

Thanh viên kỳ cựu
Mình vừa đọc được những điều này từ một cuốn sách, nhân tiện thấy topic phù hợp nên mình chia sẻ cho bạn nha, đây có thể là những giây phút giải trí trong cuộc đời của bạn, hoặc...nó có thể sẽ thay đổi cách nhìn của bạn.

Nếu chúng ta chịu nhìn nhận những điều sai trái của mình trước khi người khác có dịp nói ra, chúng ta sẽ có 99% cơ hội được đối xử bằng thái độ hào hiệp, tha thứ và những lỗi lầm sẽ được giảm bớt.

Bất kỳ 1 kẻ ngốc nào cũng cố bào chữa lỗi lầm và hầu hết mọi kẻ ngốc đều làm thế. Việc tự nhận lỗi sẽ giúp cho chúng ta khác biệt với số đông tầm thường và cho chúng ta một cảm giác tự hào cùng niềm vui cao thượng. Nhưng đó phải là sự nhận lỗi một cách thành thực chứ không phải giả vờ theo kiểu "cho qua chuyện" hay cố tình nhận lỗi để tỏ vẻ bề trên, theo kiểu "ta đây không chấp"

Sau một khóa huấn luyện, học viên của chúng tôi phải qua một kỳ kiểm tra. Mỗi người sẽ được bạn học nhận xét về mình, những điểm mạnh và những điểm cần hoàn thiện. Những lời nhận xét này được viết trên giấy và không ký tên. Sau kì kiểm tra đó, có một học viên đến gặp tôi với tâm trạng rất thất vọng. Mọi người trong lớp đã chỉ trích anh ta không tiếc lời, nào là kiêu ngạo, hách dịch, ích kỷ, xấu bụng, đáng phải tẩy chay và tống ra khỏi lớp. Tôi đã khuyên anh ta ứng dụng nguyên tắc "thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình". Buổi học kế tiếp, con người "đầy tội lỗi" đó đứng trước lớp, nhìn thẳng vào mọi người và nói: "Các bạn thân mến, tôi biết rằng tôi không dễ thương chút nào hết. Quả thực tôi đã phạm rất nhiều lỗi lầm tệ hại trong ứng xử với mọi người. Đọc những lời nhận xét của các bạn, tôi rất buồn nhưng phải thành thật nhìn nhận rằng nó rất có ích cho tôi. Đây là bài học nhớ đời và tôi xin chân thành tiếp thu. Tôi cũng chỉ là một con người bình thường và cũng cần được thương yêu như mọi người khác. Các bạn có thể giúp tôi thêm một lần nữa được không? Chiều nay, xin các bạn vui lòng viết thêm cho tôi vài dòng nữa chỉ bảo tôi cách sửa mình như thế nào. Tôi xin hứa sẽ thay đổi thật sự".

Lời tâm sự chân tình này đã làm xúc động cả lớp. Những người mới tuần trước đây còn muốn đem anh ta ra "hành tinh" thì bây giờ lại nhiệt tình khen ngợi sự khiêm tốn và chân thành của anh. Sau đó họ đã thật sự giúp anh tự sửa mình và động viên anh vượt qua giai đoạn điều chỉnh đầy khó khăn này.

Nếu bạn đã sai lầm thì không gì hay bằng thẳng thắn nói rằng: "Tôi đã sai". Nhượng bộ không phải hạ mình, nhận lỗi không là nhục nhã.
-Fenelon
Có phải cuốn sách Duy đọc ở đây có tựa đề là " Đắc Nhân Tâm " không ? Đạt nhớ đoạn văn này rất quen . :mimcuoi:
 

KendyDat

Thanh viên kỳ cựu
Đừng đợi đến khi được yêu thương rồi mới yêu thương.
Đừng đợi đến khi cô đơn rồi mới nhìn thấy hết giá trị của những người bạn.
Đừng đợi một công việc thật vừa ý rồi mới bắt đầu làm việc.
Đừng đợi đến khi có thật nhiều rồi mới sẻ chia đôi chút.
Đừng đợi tới khi vấp ngã rồi mới nhớ lại những lời khuyên.
Đừng đợi đến khi có nhiều thời gian rồi mới bắt đầu một công việc.
Đừng đợi đến khi làm người khác buồn lòng rồi mới xin lỗi.
Đừng đợi, ...

Vì bạn không thể biết mình sẽ phải đợi bao lâu...!
 

tuduydoanhnhan

Thanh viên kỳ cựu
Đừng đợi đến khi được yêu thương rồi mới yêu thương.
Đừng đợi đến khi cô đơn rồi mới nhìn thấy hết giá trị của những người bạn.
Đừng đợi một công việc thật vừa ý rồi mới bắt đầu làm việc.
Đừng đợi đến khi có thật nhiều rồi mới sẻ chia đôi chút.
Đừng đợi tới khi vấp ngã rồi mới nhớ lại những lời khuyên.
Đừng đợi đến khi có nhiều thời gian rồi mới bắt đầu một công việc.
Đừng đợi đến khi làm người khác buồn lòng rồi mới xin lỗi.
Đừng đợi, ...

Vì bạn không thể biết mình sẽ phải đợi bao lâu...!
Bài thơ hay đấy KendyDat . Hôm nay có hứng xuất khẩu thành thơ à :mimcuoi:
 

cafesua90

Thanh viên kỳ cựu
những dòng trong ĐẮT NHÂN TÂM đây mà!!! rất hay và ý nghĩa lắm!!! vui thật có ng chug sở thích!!!!
 

hainguyen

[♣]Thành Viên CLB
Thường mình sẽ dễ dàng nói lời xin lỗi với người dưng, hoặc những người bình thường, còn những người có mối quan hệ thân thiết với mình, như ba mẹ mình, anh chị mình, em mình, mình sẽ khó mở lời lắm.
Biết sai thì phải xin lỗi, nhưng mà bản thân H đôi khi cũng khó mở lời lắm, vì thấy ngượng miệng thế nào ấy, càng thân thì càng khó nói. Nhưng mà, vẫn tập để khi miệng nói lời xin lỗi hay cảm ơn, thì đều chứa đựng tâm ý của mình ở trong đó. Để người khác khi họ nghe được, họ còn đón nhận được cái thành ý của mình.
 

Gemily

Thanh viên kỳ cựu
Thường mình sẽ dễ dàng nói lời xin lỗi với người dưng, hoặc những người bình thường, còn những người có mối quan hệ thân thiết với mình, như ba mẹ mình, anh chị mình, em mình, mình sẽ khó mở lời lắm.
Biết sai thì phải xin lỗi, nhưng mà bản thân H đôi khi cũng khó mở lời lắm, vì thấy ngượng miệng thế nào ấy, càng thân thì càng khó nói. Nhưng mà, vẫn tập để khi miệng nói lời xin lỗi hay cảm ơn, thì đều chứa đựng tâm ý của mình ở trong đó. Để người khác khi họ nghe được, họ còn đón nhận được cái thành ý của mình.

Thật là khó xin lỗi với những người thân thiết. Nh nếu cứ để nó ở đó thì khó lắm. Hiểu nhau thì thời gian sau sẽ lại đâu vào đấy thui. Còn cứ cố chấp có lẽ sẽ mất nó mãi mãi.
Cho đến giờ vẫn còn tức mình khi ko có lỗi lại phải đi xin lỗi để rồi nhận đc cái gì chứ? những câu nói làm mình buồn, cảm thấy những gì mình cố gắng trong thời gian qua dường như chẳng đc gì..........
 

KendyDat

Thanh viên kỳ cựu
Cho mình xin lỗi" - thật là dễ dàng để viết câu này xuống giấy. Nhưng khi phải thốt ra với một ai đấy, ta thường cảm thấy "nghẹn nghẹn" trong cổ họng, như danh ca Elton John đã từng nói: "Xin lỗi dường như là từ khó nói nhất".
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
sonbk92 ‎Anh xin lỗi...! Khi nào có tiền anh sẽ mua cho em...! Góc cảm xúc 2
benny [Cảm xúc] Xin lỗi người anh của tôi Góc cảm xúc 1
lobe_dream [Cảm xúc] Xin lỗi Mày - Bạn thân của Tao Góc cảm xúc 8
Tin Yêu Xin lỗi người bạn tôi chưa biết tên Góc cảm xúc 8
kieuphuong Cảm ơn và Xin lỗi! Góc cảm xúc 1
kyniemmua Gởi lời xin lỗi đến một người nào đó... Góc cảm xúc 9
jodiepham2204 Chào nắng mới - Xin cảm ơn những điều đã qua Góc cảm xúc 10
kực_kì_lì Nếu yêu xin đừng buông tay!! Góc cảm xúc 1
lobe_dream [Lobe] xin chào ngày mới....!!! Góc cảm xúc 6
benny [Cảm xúc] Viết những lỗi lầm ra giấy Góc cảm xúc 0
V Để yêu em, có lẽ cần ở anh nhiều bản lĩnh Góc cảm xúc 0
H [cảm xuc] Tinh đơn phương có phải rất đâu khổ? Góc cảm xúc 3
songha [Cảm xúc] Ước mơ có thật nhiều điều ước! Góc cảm xúc 1
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Có đôi khi... Góc cảm xúc 3
N Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về! điều này có đúng không???? Góc cảm xúc 0
kực_kì_lì [Cảm xúc] Giá ở đâu đó có người đợi tôi. . . Góc cảm xúc 3
tuyettinhlinh [Cảm xúc] Có hay không - Thiên đường? Góc cảm xúc 5
kực_kì_lì Em có 1 ước ao, em có 1 khát khao...! Góc cảm xúc 1
kực_kì_lì [Cảm xúc] Yêu một người...có thể yêu bao lâu? Góc cảm xúc 1
enor [Cảm xúc] Hôm nay như thế có phải là mình? Góc cảm xúc 2
O [Cảm xúc] Ai có thể giúp tôi... Góc cảm xúc 3
Tina719 [Cảm xúc] Có trở lại không anh? (P.1) Góc cảm xúc 0
benny [Cảm xúc] Có phải cô đã thôi nhiệt huyết Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Hãy dừng lại ngay khi còn có thể nhé em!!! Góc cảm xúc 1
hailam [Cảm xúc] Có người im lặng như thế Góc cảm xúc 5
benny [Cảm xúc] Có và không Góc cảm xúc 0
cẩm tú cầu [Cảm xúc] Có đôi khi Góc cảm xúc 4
nhok_con1991 Có lẽ anh nên thôi … hy vọng Góc cảm xúc 1
benny Có ai không? Trả lời cho em với! Góc cảm xúc 19
benny [you] có tin vào ma không? Góc cảm xúc 1
lapdong [Cảm xúc] Có một ông bạn Góc cảm xúc 4
nÙn tóc nGắn Chỉ có thế Góc cảm xúc 10
iris Xem cảnh này...Bạn có suy nghĩ gì??? Góc cảm xúc 6
enor Chuyện lạ có thật ! . Góc cảm xúc 3
N Có phải em là gái hư hỏng Góc cảm xúc 6
LovelyDolphin Cậu có thích tớ không? Góc cảm xúc 0
ChickenS0up Bạn có muốn mọi người biết đến quê hương bạn không ?mời zdo Góc cảm xúc 9
T Bạn có buồn không khi hình tượng người mình từng yêu sụp đổ??? Góc cảm xúc 5
ivenle Dòng entry đầu tiên nhưng cũng có thể là... Góc cảm xúc 11
Vrain [Cảm xúc] Bạn có dám thay đổi? Góc cảm xúc 33
moon_tsuki [Cảm xúc] Có bao giờ bạn quên nói lời "Cám ơn"? Góc cảm xúc 20
N Có những điều không thể quên! Góc cảm xúc 2
V em có thể giữ anh cho riêng em không? Góc cảm xúc 3
mai8x_dt Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không? Góc cảm xúc 1
Nemo Có Đôi Khi . . Góc cảm xúc 26
P Bóng tối có phải luôn đi kem với.......... Góc cảm xúc 13
M [Cảm xúc] Như vậy có phải là bất công với chính bản thân mình? Góc cảm xúc 17
lamnguyen Đáp trả 1 người ...không yêu, có nên chăng? Góc cảm xúc 24
Cua Dong Có khi nào? CD! Góc cảm xúc 1

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top