Canh Dần - Năm tuyệt vời nhất của bạn

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Nội quy của Box Trải nghiệm cuộc sốngnêu lên những bài học từ trải nghiệm của chính mình và chia sẻ với mọi người. Lần này, Sóng không phải là người trực tiếp trải nghiệm, nhưng những bài học mà Sóng học được ở anh Nguyễn Hữu Trí thật sự là những điều để lại cho Sóng thật nhiều ấn tượng. Và Sóng tin rằng các bạn cũng sẽ như vậy khi đọc những dòng này.

Anh Trí đã hỏi Sóng: "Tết năm nay của em có gì vui, thú vị, đặc biệt không?".
Sóng biết là có, nhưng ngần ngại trả lời. Cho đến khi hiểu rằng, đó là một điều đáng ghi nhớ, một cơ hội để tạo nên những kỷ niệm tuyệt vời, thì Sóng muốn năm Canh Dần của mình sẽ là một năm thật sự thú vị và không thể quên.
Hãy cùng đọc nhé!

Chúc mừng năm mới! Các bạn đã có 1 cái Tết thú vị chứ?
Hãy kể cho tôi nghe một điều thật sự thú vị bạn đã trải qua trong Tết vừa rồi?
Nào, hãy thử lẩm nhẩm và kể cho tôi nghe trong đầu của bạn cũng được! Điều gì thật sự đáng nhớ về Tết vừa rồi? Điều gì khiến cho Tết Canh Dần này khác hẳn với tất cả những cái Tết trước đó?
Nếu bạn có được ngay câu trả lời thì xin chúc mừng bạn... vì điều đó có nghĩa là 10, 15 năm sau các bạn sẽ vẫn nhớ về cái Tết Canh Dần này! Tuy nhiên, hãy cẩn thận nếu các bạn đang lầm bầm: "Tết này cũng vui vui... giống hệt như những cái Tết khác!" - Tôi không có ý đi ngược lại những truyền thống, nhưng sẽ là một bi kịch lớn đối với bạn nếu như bạn lặp đi lặp lại câu trả lời ấy từ năm nọ đến năm kia.
Jim Rohn - một trong những người thầy đầu tiên dạy tôi về cuộc sống - nói rằng: "Điều mà bạn thật sự có được đến cuối cuộc sống này chỉ có 2 thứ: một là nhật ký của bạn, hai là những câu chuyện và cuộc phiêu lưu mà bạn kể lại cho cháu mình nghe! Chỉ có bấy nhiêu!"
Và hãy tưởng tượng rằng năm bạn 80 tuổi, khi các cháu của bạc quây quần quanh bạn bên lò sưởi bập bùng, bạn kể với chúng rằng: "Những ngày còn đi học của ta thì khá vui, còn lại từ năm 22 đến 60 tuổi, năm nào cũng giông giống năm nào..." - Các cháu của bạn sẽ cảm thấy thế nào?
Ngay bây giờ, hãy nghĩ về câu chuyện mà bạn sẽ kể bên lò sưởi năm bạn 80 tuổi! Quá sớm ư? Không đâu! Bởi vì bạn đang đặt viết để viết câu chuyện ấy trong mỗi ngày trôi qua đó thôi!
Cách đây 1 tháng, tôi đã quyết định: "Cái Tết năm 26 tuổi sẽ là một cái Tết mà mình sẽ nhớ mãi! Nó sẽ không giống bất cứ cái Tết nào mà mình đã trải qua!" Tôi suy nghĩ nhiều về điều đó!
Cách đây 1 tháng, tôi đã quyết định: "Tết này, mình sẽ tự lái xe đi xuyên Việt!"


Tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 điều mà tôi chiêm nghiệm được qua cuộc hành trình này:
1/ Thử thách sẽ ụp lấy bạn thậm chí trước khi bạn cất bước trên chặng hành trình của mình.
Ngay khi tôi đưa ra quyết định của mình, tôi nhận được sự phản đối kịch liệt và tới tấp từ tất cả mọi người trong gia đình:
- Không ai có thể một mình lái xe từ Sài Gòn ra Hà Nội. Người ta luôn có ít nhất 2 người lái xe!
- Con mới lái xe chưa đầy 2 tháng! Không thể đủ kinh nghiệm để đi đường trường!
- Xe tự động, máy 1.1 thì yếu xìu, làm sao chạy đèo, chạy quốc lộ được!
- Gần Tết xe khách chạy điên cuồng, cực kì nguy hiểm!
- Tết đi suốt vậy rồi thăm viếng họ hàng thế nào?
- Nếu xảy ra tai nạn thì sao?
Trong nhiều ngày liền, niềm tin của tôi bị bắn phá đến tả tơi. Đã không ít hơn 4 lần, tôi nghĩ đến việc từ bỏ ý định của mình: "Chắc để năm sau!" "Chắc mình không làm nổi!". Thật vậy, cuộc chiến đầu tiên và khốc liệt nhất mà tôi phải vượt qua chính là cuộc chiến diễn ra ngay trong đầu mình! Và tôi biết, chỉ khi nào mình chiến thắng cuộc chiến ở bên trong thì may ra tôi mới có cơ hội chiến thắng thử thách ở bên ngoài!
Tôi cần những dẫn chứng để củng cố niềm tin của mình! Và đó là lúc tôi chợt nhận ra 1 điều rất thú vị: Tất cả những người cho tôi lời khuyên đến thời điểm đó, 80% trong số họ chưa từng lái xe hơi và 100% trong số họ chưa từng tự lái xe đi xa hơn Sài Gòn 400 km. A ha! Tôi chợt nhớ một điều mà tôi vẫn luôn dạy các học trò của mình: "Nếu bạn cần một lời khuyên về một chuyện gì, hãy hỏi những người đã làm chuyện đó!"


Và ngay tức thì, tôi đi tìm những người bạn có nhiều kinh nghiệm lái xe đường trường! Thành thực mà nói, họ đã không đồng tình hay phản bác ý định của tôi, họ đơn thuần giúp tôi nhìn nhận đúng bản chất của thử thách mà mình sắp sửa đổi diện và chia sẻ với tôi những kinh nghiệm rất thực tế. Sau khoảng 1 tuần nghiên cứu và xin ý kiến, tôi rút ra cho mình 2 kết luận. Thứ nhất là: một người bình thường về thể chất và trí tuệ có thể lái xe 1,700 km từ Sài Gòn ra Hà Nội. Điều này giúp tôi vững tin vào quyết định của mình. Điều thứ hai tôi rút ra là:
2/ Nhiệt tình và lạc quan thôi là chưa đủ! Nếu bạn đánh thức niềm tin và sự nhiệt tình của một kẻ ngu dốt, bạn sẽ có một tên phá hoại! Kế đến, tôi cần một chiến lược thực tế và một kế hoạch cụ thể!
Tôi rủ được 2 học viên của mình tham gia cuộc hành trình. Cùng nhau, chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi của mình. Và cùng nhau, chúng tôi phải biến những điều không thể thành có thể!
- Nếu 2 tài xế thay nhau lái mất 2 ngày để hoàn thành chặng đường, với một mình tôi lái, chúng tôi sẽ đi trong 6 ngày! Như vậy mỗi ngày chúng tôi sẽ đi 300 km.
- Với tốc độ trung bình và an toàn, mỗi ngày tôi sẽ lái khoảng 6 giờ. Nếu tài xế không được phép lái xe liên tục quá 4 tiếng, cứ mỗi 2 tiếng chúng tôi sẽ nghỉ ngơi 1 lần.
- Chúng tôi vạch ra cho mình lộ trình, điểm đến và nơi nghỉ ngơi cho mỗi ngày đường.
- Trong trường hợp tôi không thể lái tiếp hoặc xe có sự cố, tôi sẽ mang theo đủ tiền để cả 3 người đi máy bay và gửi xe hơi theo đường tàu lửa về Sài Gòn.
Điều thú vị khi bạn có một kế hoạch cụ thể đó là không những bạn rất tự tin rằng mình sẽ làm được việc đó, những người xung quanh cũng sẽ được thuyết phục và bắt đầu hỗ trợ bạn thực hiện ý định của mình. Vợ và mẹ tôi ngừng cấm đoán và bắt đầu lục đục chuẩn bị các vật dụng và nhu yếu phẩm để chúng tôi lên đường!
5 giờ sáng ngày 28 tháng chạp, xe lăn bánh và chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình của mình!


Mọi thứ tưởng chừng như đã được chuẩn bị và giải quyết nhưng ra đến Quốc Lộ 1A, hai bàn tay của tôi toát mồ hôi lạnh... Có một câu hỏi mà tôi vẫn chưa trả lời được:
- Nếu xảy ra tai nạn thì sao?
Càng cố tự trấn an mình rằng: "Sẽ không có tai nạn gì đâu!", "Nhất định sẽ an toàn!", hai bàn tay tôi lại càng ứa mồ hôi. Đó là lúc mà tôi chiêm nghiệm ra bài học thứ 3 của mình!
3/ Khi bạn dám nhìn nhận những giới hạn của mình, đó là lúc mà bạn vượt qua chúng!
Câu trả lời là: "Tai nạn có thể xảy ra!" và đó là sự thật! Cho đến khi tôi ngừng tự lừa dối bản thân mình, cho đến khi tôi đủ dũng cảm để đối diện sự thật, tôi bắt đầu bình tâm lại, chỉ khi đó, tôi mới có thể nhìn nhận mọi việc một cách sáng suốt nhất!
- Tai nạn có thể xảy ra. Và tôi thì không muốn điều đó! Sự nhìn nhận này giúp tôi triệt tiêu mầm mống của bất cứ sự chủ quan nào và luôn giữ sự tập trung cao độ trong suốt quá trình lái xe.
- Kế đến là sự mạo hiểm và những yếu tố không lường trước được! Đó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống, là sự kích thích và hưng phấn cho tất cả những người lãnh đạo! Nếu nhưng tôi luôn biết trước điều gì sẽ xảy ra, luôn kiểm soát được tất cả mọi thứ thì tôi thậm chí đã không bắt đầu cuộc hành trình này! Tôi mong các bạn hiểu được điều đó! Chính sự mạo hiểm đó đã đánh thức bản năng của một chiến binh trong tôi, và nó giúp tôi sống gần nhất với con người thật của mình!


Cũng không quá phức tạp đúng không? Các bạn bảo vệ niềm tin của mình, lên một chiến lược và kế hoạch thực tế, chuẩn bị thật tốt tất cả những gì bạn có thể chuẩn bị... và rồi giữ vững niềm tin của mình, bạn hít một hơi thật sâu... và NHÃY ÙM vào cuộc phiêu lưu của mình!
5 giờ chiều ngày mồng 3, tôi gặp lại vợ và bồng con trai trên tay trong không khí se lạnh của cái Tết Hà Nội. Tôi không quá hào hứng, không nhảy tưng tưng ..., tôi mỉm cười để nhấm nháp sự ngọt ngào của sự chiến thắng! Và rồi tôi tưởng tượng đến ngày con trai tôi đủ lớn, tôi sẽ ngồi với nó cạnh một lò sưởi cũ trong một khách sạn kiểu Pháp, tôi sẽ kể về cuộc phiêu lưu và những điều kì diệu mà tôi đã trải qua trong cái Tết năm 26 tuổi của mình... và con trai tôi sẽ tròn xoe mắt thích thú!
"Chúc mừng năm mới Tân Mẹo! Bạn đã có một năm Canh Dần thú vị chứ? Hãy kể cho tôi nghe những điều thật sự thú vị bạn đã trải qua trong năm Canh Dần vừa rồi!"
Đúng vậy! Tôi sẽ hỏi các bạn câu hỏi này vào đầu năm sau! Cho nên hãy quyết định ngay hôm nay là bạn sẽ có một năm Canh Dần tuyệt vời nhất đầy ắp những điều thú vị và độc đáo!
Hãy quyết định sống hết mình... ngay từ HÔM NAY!

Nguồn:http://breakthroughpower.com.vn/new/vn/index.php?module=Event&task=detail&id=210
 
Last edited by a moderator:

enor

[♣]Thành Viên CLB
Tết năm nay có nhiều chuyện xảy ra với enor nhưng enor nghĩ có 4 chuyện đáng nhớ nhất ,ấn tượng nhất đối với enor so với những cái tết trước kia :

Trước tiên, cùng đón giây phút linh thiêng chuyển giao năm mới với "tụi bạn thân" - khoảnh khắc khẳng định 1 năm khác biệt đối với mình.

Thứ 2 , đây là cái tết đầu tiên không đi chơi nhiều mà thay vào đó enor làm việc hết mình , cả ngày enor chỉ quẩn quanh trong 4 bức tường suốt ba ngày mồng 1,2,3( giao thừa xong là đến nhà chú liền mất khoảng 20' đi xe máy) để phụ giúp chú giao đơn đặt hàng cũng may mọi chuyện đã trọn vẹn .Qua sự việc này enor mới thấy được giá trị của sự lao động chân chính là như thế nào, một phần mình cũng hiểu được giá trị của đồng tiền:mimcuoi: thưởng mình 1 cái :hon: do đã làm việc vượt chỉ tiêu ( phụ chú mà :hon::dangyeu: ) .1 kỷ niệm không bao giờ quên là lần đó 3 chú cháu đi ăn khuya lúc 1h sáng ở chợ LOng HOa-1 cảnh tượng mà mình chưa bao giờ chứng kiến trong đời: lúc này là 1h sáng ngày mùng 2 tết ấy vậy mà bà con vẫn tấp nập buôn bán ( vận chuyển rau , hành , gà, vịt...,các quán khuya vẫn đông đúc,đâu đó vẫn thấy những người nhặt ve chai và cả bán vé số nữa:mimcuoi: ) mình cứ tưởng mấy hôm nay ở trong phòng làm việc hết công sức :xauho: ,cứ nghĩ không thể có người nào vào giai đoạn này mà làm việc như mình, ấy vậy mà ...:xauho::mimcuoi: _ bên cạnh những niềm vui ngày tết, những cuộc ăn chơi, "nhậu nhẹt" vẫn còn những người lao động "thức khuya dậy sớm" khuya đó mình cảm thấy "dĩa cơm sườn thật ngon":mimcuoi::dangyeu::kinhngac:.Mình rất xúc động và đột nhiên nhận ra rằng trong cuộc sống này mình thật thật thật là nhỏ bé ! :mimcuoi:
đây là điều cốt lõi thôi thúc mình làm việc trong năm nay. Mình cũng không quên "tô hủ tiếu chay "chú dẫn đi ăn vào ngày mồng 1 ( ở quê mình đa số người dân theo đạo Cao Đài theo luật đạo bắt buộc tín đồ ăn chay 10 ngày trong đó mồng 1 và rằm không thể bỏ:mimcuoi: ).

Từ sự việc 2 đã dẫn đến những giây phút thật ý nghĩa, thật vui và hạnh phúc khi được họp lớp vào ngày mùng 4 đó là những giây phút "ăn chơi " đầu năm thật tuyệt vời của mình_ 1 kỷ niệm đẹp với lớp phổ thông đột nhiên mình nhận ra các bạn nữ ngày càng xinh ấy vậy mà ngày xưa mình không "thầm thương trộm nhớ" cô nào cả:mimcuoi:.

Cuối cùng , 1 sự kiện ảnh hưởng tới mình cũng không kém nó cũng góp phần làm thay đổi cách nhìn của mình về cuộc sống :
thất bại chưa từng có trong đời của mình nó cũng là nguyên nhân để mình thay đổi và đánh dấu sự khác biệt của mình năm nay.Enor nhận ra rằng tết này mình thương ba, mẹ nhiều lắm lắm ! :mimcuoi::dangyeu::data: .

Mình tin năm nay sẽ là năm khác biệt nhất của mình từ trước đến giờ ! hứa hẹn ra lò 1 enor trưởng thành thật sự :mimcuoi: .Một cái tết đáng nhớ :them: .
 

Bình luận bằng Facebook

Top