cedrci_jake
<b><font color=green>Giải Nhất Viết Về Người Phụ N
PN-01-Mẹ!
+ Thông tin cá nhân:
- Họ tên : MAI ANH ĐÀO
- Điện thoại: 0977129744
- Email : bigphil_portugalsun@yahoo.com
--------------------------------------------------
+ Bài viết dự thi:
Mẹ từng bảo “Con gái lớn rồi, sống xa nhà phải biết tự chăm sóc bản thân”, lúc ấy chỉ biết bật cười, nói mẹ cứ lo xa, mình đâu còn là con nít, mẹ không nói gì, chỉ lặng lẽ đánh yêu một cái vào má.
Đó là ngày mình xa nhà lần đầu khi vào lớp 10, lên thành phố và xa mẹ.
Mẹ lại bảo “Phải ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc, không được thức khuya hay học hành quá sức nghe con”, mình chỉ lại cười, nói rằng sao mẹ cứ nghĩ mình như con nít
Đó là ngày mình vào thành phố học Đại học năm nhất
Có lẽ những món ăn mẹ nấu không ngon, những chiếc áo mẹ may không đủ ấm, nhưng đó là những gì bạn sẽ không bao giờ có được khi mẹ rời xa, hãy dành những giây phút quý báu còn bên mẹ để nói cho mẹ biết “con yêu mẹ” thế nào. Hãy để một ngày bắt đầu với câu nói
- Họ tên : MAI ANH ĐÀO
- Điện thoại: 0977129744
- Email : bigphil_portugalsun@yahoo.com
--------------------------------------------------
+ Bài viết dự thi:
Mẹ từng bảo “Con gái lớn rồi, sống xa nhà phải biết tự chăm sóc bản thân”, lúc ấy chỉ biết bật cười, nói mẹ cứ lo xa, mình đâu còn là con nít, mẹ không nói gì, chỉ lặng lẽ đánh yêu một cái vào má.
Đó là ngày mình xa nhà lần đầu khi vào lớp 10, lên thành phố và xa mẹ.
Mẹ lại bảo “Phải ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc, không được thức khuya hay học hành quá sức nghe con”, mình chỉ lại cười, nói rằng sao mẹ cứ nghĩ mình như con nít
Đó là ngày mình vào thành phố học Đại học năm nhất
Có lẽ những món ăn mẹ nấu không ngon, những chiếc áo mẹ may không đủ ấm, nhưng đó là những gì bạn sẽ không bao giờ có được khi mẹ rời xa, hãy dành những giây phút quý báu còn bên mẹ để nói cho mẹ biết “con yêu mẹ” thế nào. Hãy để một ngày bắt đầu với câu nói
“Mama I love you, mama I care. Mama I love you, mama my friend”
[Mama- Spice girls]
[Mama- Spice girls]
Dành cho những ai còn cơ hội được bên cạnh mẹ yêu. Đối với mẹ, cho dù con lớn thế nào, con vẫn mãi là đứa con bé bỏng của mẹ…………..
Sống xa mẹ rồi mới thấy nhớ, nhớ lúc mẹ ngồi bên bếp lửa sớm hôm, nhớ dáng mẹ ngồi đưa võng mỗi buổi chiều tà, nhớ bàn tay mẹ tảo tần lo cho cuộc sống, nhớ, nhớ mẹ rất nhiều, nhưng con chỉ biết im lặng…
Nhịp sống Sài Gòn nhộn nhịp, vội vã và ồn ào, cứ mãi chạy theo cái nhịp sống ấy mà đôi lúc con quên mất gì đó, một thứ gì đó mà con tim cảm thấy bình yên khi nghĩ về…đó là khi mẹ bảo “khi nào về quê vậy con”. Chợt chạnh lòng mỗi khi mẹ gọi điện thoại và hỏi như vậy, không biết từ bao giờ, quên mất đi mẹ, quên mất đi cuộc sống đã cho mình con người hôm nay, lại thêm chợt buồn khi mẹ lại gọi điện và nói “về nhà mẹ nấu canh chua cho mà ăn”
Nhịp sống Sài Gòn nhộn nhịp, vội vã và ồn ào, cứ mãi chạy theo cái nhịp sống ấy mà đôi lúc con quên mất gì đó, một thứ gì đó mà con tim cảm thấy bình yên khi nghĩ về…đó là khi mẹ bảo “khi nào về quê vậy con”. Chợt chạnh lòng mỗi khi mẹ gọi điện thoại và hỏi như vậy, không biết từ bao giờ, quên mất đi mẹ, quên mất đi cuộc sống đã cho mình con người hôm nay, lại thêm chợt buồn khi mẹ lại gọi điện và nói “về nhà mẹ nấu canh chua cho mà ăn”
Mẹ vẫn luôn như thế, dù biết mẹ rất nhớ con, vì có những khi, đến mấy tháng con không về nhà, mẹ cũng chẳng bao giờ buộc con phải về như ba, cũng chẳng bao giờ hối thúc, mẹ chỉ quan tâm như thế, chỉ nói yêu, nhưng trong những lời ấy, con biết mẹ mong con thế nào, và con biết…con là một đứa con chưa tốt…
Mẹ hay lên thành phố thăm tôi, mẹ cứ bảo có công việc gì đó, nhưng suốt ngày cũng chỉ ở quanh trong phòng, dọn dẹp và nấu ăn. Một hôm đi học về, thấy cơm mẹ đã nấu, thức ăn đã dọn xong, mẹ nằm ngủ quên trên bàn bên bếp lửa. Nhìn mẹ, nước mắt chợt rơi, nhớ lại cái thời, (bà tôi hay kể) mẹ nuốt nước mắt ngồi ôm tôi trong lòng, chờ ai đó đi qua để gửi mua con tôm con tép, lúc xưa mẹ nghèo khổ nuôi chị em tôi, cha thì đi làm, mẹ chỉ biết ở nhà và sống thầm lặng, giờ đây, mẹ vẫn đấy, nhưng tôi đã khác xưa, không còn là đứa bé chỉ biết khóc trong tay mẹ, nhưng khi nhìn mẹ thế này, bỗng nhiên nước mắt lại rơi…mẹ vẫn lo lắng thế, vẫn mong con được ăn ngon, ngủ yên, với mẹ, con cảm thấy mình có lỗi…
Mẹ hay lên thành phố thăm tôi, mẹ cứ bảo có công việc gì đó, nhưng suốt ngày cũng chỉ ở quanh trong phòng, dọn dẹp và nấu ăn. Một hôm đi học về, thấy cơm mẹ đã nấu, thức ăn đã dọn xong, mẹ nằm ngủ quên trên bàn bên bếp lửa. Nhìn mẹ, nước mắt chợt rơi, nhớ lại cái thời, (bà tôi hay kể) mẹ nuốt nước mắt ngồi ôm tôi trong lòng, chờ ai đó đi qua để gửi mua con tôm con tép, lúc xưa mẹ nghèo khổ nuôi chị em tôi, cha thì đi làm, mẹ chỉ biết ở nhà và sống thầm lặng, giờ đây, mẹ vẫn đấy, nhưng tôi đã khác xưa, không còn là đứa bé chỉ biết khóc trong tay mẹ, nhưng khi nhìn mẹ thế này, bỗng nhiên nước mắt lại rơi…mẹ vẫn lo lắng thế, vẫn mong con được ăn ngon, ngủ yên, với mẹ, con cảm thấy mình có lỗi…
Rồi mẹ về, đưa mẹ ra bến xe mà mẹ cứ nhằn là trời nắng, sợ con cảm, lên xe rồi, mẹ vẫn dõi theo con, nhìn chiếc xe chạy xa dần rồi khuất đi mất, lòng lại nhói lên một cảm giác rất lạ, sợ một ngày, mẹ sẽ mãi rời xa con………
Khi ta lớn, ít khi ta nói với mẹ những gì mình nghĩ, mỗi lúc mình buồn, muốn có mẹ kề bên, nhưng lại chẳng dám nói. Đêm đêm, khi gặp ác mộng, lại muốn ôm gối chạy sang phòng mẹ, nằm sát bên mẹ, dù chỉ một chút thôi, vẫn cảm thấy ấm áp…
Cuộc sống chỉ có một, và mẹ là người duy nhất, hãy dành cho mẹ những gì mẹ xứng đáng được hưởng, hãy ở bên mẹ mỗi lúc mẹ cần và xin chắc chắn rằng, mỗi giây mỗi phút chúng ta đều nhớ đến mẹ.
Và ngay thời khắc này, con chỉ muốn nói “Mẹ ơi, hôm nay mẹ ngủ có ngon giấc?”
Khi ta lớn, ít khi ta nói với mẹ những gì mình nghĩ, mỗi lúc mình buồn, muốn có mẹ kề bên, nhưng lại chẳng dám nói. Đêm đêm, khi gặp ác mộng, lại muốn ôm gối chạy sang phòng mẹ, nằm sát bên mẹ, dù chỉ một chút thôi, vẫn cảm thấy ấm áp…
Cuộc sống chỉ có một, và mẹ là người duy nhất, hãy dành cho mẹ những gì mẹ xứng đáng được hưởng, hãy ở bên mẹ mỗi lúc mẹ cần và xin chắc chắn rằng, mỗi giây mỗi phút chúng ta đều nhớ đến mẹ.
Và ngay thời khắc này, con chỉ muốn nói “Mẹ ơi, hôm nay mẹ ngủ có ngon giấc?”
[Dành tặng người mẹ tôi yêu và tất cả những mẹ đáng kính - 8/3/2010]