Đan Thảo
Thanh viên kỳ cựu
(nói hộ tiếng lòng)
Dẫu biết rằng con người ta có lúc mập mờ vô phương, mông lunh chơi vơi giữa những vu vơ cuộc sống đưa đẩy, nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng chúng ta sẽ mau thoát khỏi những ưu tư không rõ ràng. Bởi ai đó biết chăng,
Rõ ràng chỉ liên quan đến những đối tượng cụ thể,
Vu vơ rồi sẽ làm tổn thương tất thảy những thiên thần..
Xin ai đó đừng tùy tiện nói “yêu” và “thương” bởi hai từ này sẽ quặng thắt lòng khi biết còn đó những dối gian.
Yêu có thật sự là yêu khi còn đó những vô tâm hững hờ…
Yêu có thật sự là yêu khi ta chưa thấu hiểu đối phương..?
Yêu có thật sự là yêu khi còn đó những dối lừa nhau…
Và hơn bao giờ hết, yêu có thật sự là yêu khi trong ta chẳng bao giờ có sự tôn trọng đối phương…?
Ai đó có biết rằng yêu thương là vô điều kiện bởi chẳng giá trị nào có thể đổi lấy.
Có quá ích kỷ hay không khi ta mãi vu vơ để rồi biết bao con người, bao sự nỗ lực chẳng liên can cứ mãi xuýt xoa vết thương rỉ máu.
Đi suốt cuộc đời vẫn không thể chấp nhận khi ai đó nói yêu thương mà che đậy cái không chân thành khuất lấp đâu đó.
Ta chẳng phải chi trả đồng nào cho những suy nghĩ chín chắn trước khi nói....
Mà sao...
Ta ích kỷ hay người ích kỷ…?....
Yêu có thật sự là yêu…?
Xin đừng ngụy biện…
Và xin đừng vu vơ…
http://static.mp3.zing.vn/skins/def...FoIENvInagaMEWeBm5vInagaMEmUsICnx0mUsICnVlfDE
Dẫu biết rằng con người ta có lúc mập mờ vô phương, mông lunh chơi vơi giữa những vu vơ cuộc sống đưa đẩy, nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng chúng ta sẽ mau thoát khỏi những ưu tư không rõ ràng. Bởi ai đó biết chăng,
Rõ ràng chỉ liên quan đến những đối tượng cụ thể,
Vu vơ rồi sẽ làm tổn thương tất thảy những thiên thần..
Xin ai đó đừng tùy tiện nói “yêu” và “thương” bởi hai từ này sẽ quặng thắt lòng khi biết còn đó những dối gian.
Yêu có thật sự là yêu khi còn đó những vô tâm hững hờ…
Yêu có thật sự là yêu khi ta chưa thấu hiểu đối phương..?
Yêu có thật sự là yêu khi còn đó những dối lừa nhau…
Và hơn bao giờ hết, yêu có thật sự là yêu khi trong ta chẳng bao giờ có sự tôn trọng đối phương…?
Ai đó có biết rằng yêu thương là vô điều kiện bởi chẳng giá trị nào có thể đổi lấy.
Có quá ích kỷ hay không khi ta mãi vu vơ để rồi biết bao con người, bao sự nỗ lực chẳng liên can cứ mãi xuýt xoa vết thương rỉ máu.
Đi suốt cuộc đời vẫn không thể chấp nhận khi ai đó nói yêu thương mà che đậy cái không chân thành khuất lấp đâu đó.
Ta chẳng phải chi trả đồng nào cho những suy nghĩ chín chắn trước khi nói....
Mà sao...
Ta ích kỷ hay người ích kỷ…?....
Yêu có thật sự là yêu…?
Xin đừng ngụy biện…
Và xin đừng vu vơ…
http://static.mp3.zing.vn/skins/def...FoIENvInagaMEWeBm5vInagaMEmUsICnx0mUsICnVlfDE
Last edited by a moderator: