Mình rất xúc động về bài viết của bạn accessdeny.Đọc xong mình cảm thấy mình thật vô tâm,cứ mải mê theo đuổi làm sao để ứng xử giao tiếp tốt với bạn bè đồng nghiệp mà bỏ quên rằng lâu nay tình cảm của mình và ba mẹ đã nhạt dần đi rất nhiều theo thời gian mình lớn lên.Ngẫm lại thì Gia đình chính...
Mình sợ nhất mắc sai lầm mà không sửa được.Chúng ta càng năng động hơn bao nhiêu, ưa mạo hiểm hơn bao nhiêu, càng có nhiều con đường cho chúng ta khám phá bấy nhiêu - và tất nhiên là cả phạm sai lầm nữa. Khôn ngoan, không có nghĩa không phạm sai lầm mà là tỉnh táo học cách tránh mắc lại sai lầm...
Ước mơ cần bay xa,mục tiêu cần cụ thể.Hãy đặt ra các mục tiêu ngắn hạn và mục tiêu dài hạn,từng bước thực hiện, ưu tiên việc quan trọng làm trước.Nếu thất bại đừng vội nản chí,bình tâm lại bạn sẽ tìm ra cách giải quyết và cân bằng lại cuộc sống.