doonyin
[♣]Thành Viên CLB
○ Họ tên : N.Q.N
○ Ngày sinh: 07/04
○ Nickname : Trên mạng: doonyin, Moon Venus, KMCD ( Khổng Minh Chu Du ). Cuộc sống: bạn bè gọi D là Shuzika, thằng bạn gọi D là Gấu – là tính từ, mỗi khi D bực lên hắn khó yên ổn lắm !
○ Sách từng đọc từ bé : truyện của Nguyễn Nhật Ánh, Tam Quốc diễn nghĩa ( một thời gian thần tượng Gia Cát Lượng – Khổng Minh và chàng Chu Du ), Harry Potter, Sherlock Holmes, các tác phẩm của O Henry.
○ Truyện tranh: Đoreamon, Connan, Jindo ( hồi nhỏ có máu đá banh ), Vua phép thuật,…
Thần tượng: gia đình là số 1, bác Trịnh, bác Ánh nè; Khổng Minh, Leonar de Vinci ( cả hai đều là thiên tài toàn năng, là nhà tiên tri thứ 2, thứ 3 trong 5 nhà tiên tri vĩ đại thế kỉ ), Vangoh ( một tâm hồn bình yên ),
○ Rau thích ăn : rau răm. ^^
○ Trái cây: măng cụt.
○ Thể thao : Tennis và bóng rổ. Ba D chơi tennis là khỏi chê! D toàn chơi với cái tường
). Bóng rổ từng đam mê và đi học nhưng gặp ông thầy dở hơi nên bỏ
).
○ Nhận xét từ mọi người về D: lì một chút, bảo thủ một chút, khó tính, chìm trong một tập thể, như một quả bom nổ chậm,…Mới đây, D nhận được một lời nhận xét nghe xong hơi đơ: Suy nghĩ và phong thái giống phụ nữ đã qua mấy đời chồng và trải qua bao nhiêu sự đau khổ…=.= ( Ác mồm ác miệng thấy sợ ! )
○ Tự nhận xét về mình: yêu cái đẹp ^^, bình thường dưới mức bình thường.
○ Hành động thường làm: đem ghế, cái bàn nhỏ, bày giấy tập vở ra giữa đường ngồi vào lúc 2h30 sáng. Chỉ là để lấy cái cảm giác mình sở hữu cả một con đường, một bầu trời riêng, không có ai. Không có gì phải sợ cả, nếu sợ thì đó là nỗi sợ từ tâm mà ra. Dĩ nhiên giờ đó chẳng có xe nào cả, chỉ có chó sủa =.=!
○ Tình huống không đỡ nổi : là lúc đang “oanh tạc” sở hữu con đường thì anh hàng xóm bước ra trợn mắt nhìn mình. Lúc đó là 3h sáng.
Tính ghi bấy nhiêu thôi, nhưng viết vậy thì thành tán dóc, Mod sẽ move bài mình vào cái Recycle Bin
), viết tiếp.
○ Ngày sinh: 07/04
○ Nickname : Trên mạng: doonyin, Moon Venus, KMCD ( Khổng Minh Chu Du ). Cuộc sống: bạn bè gọi D là Shuzika, thằng bạn gọi D là Gấu – là tính từ, mỗi khi D bực lên hắn khó yên ổn lắm !
○ Sách từng đọc từ bé : truyện của Nguyễn Nhật Ánh, Tam Quốc diễn nghĩa ( một thời gian thần tượng Gia Cát Lượng – Khổng Minh và chàng Chu Du ), Harry Potter, Sherlock Holmes, các tác phẩm của O Henry.
○ Truyện tranh: Đoreamon, Connan, Jindo ( hồi nhỏ có máu đá banh ), Vua phép thuật,…
Thần tượng: gia đình là số 1, bác Trịnh, bác Ánh nè; Khổng Minh, Leonar de Vinci ( cả hai đều là thiên tài toàn năng, là nhà tiên tri thứ 2, thứ 3 trong 5 nhà tiên tri vĩ đại thế kỉ ), Vangoh ( một tâm hồn bình yên ),
○ Rau thích ăn : rau răm. ^^
○ Trái cây: măng cụt.
○ Thể thao : Tennis và bóng rổ. Ba D chơi tennis là khỏi chê! D toàn chơi với cái tường
○ Nhận xét từ mọi người về D: lì một chút, bảo thủ một chút, khó tính, chìm trong một tập thể, như một quả bom nổ chậm,…Mới đây, D nhận được một lời nhận xét nghe xong hơi đơ: Suy nghĩ và phong thái giống phụ nữ đã qua mấy đời chồng và trải qua bao nhiêu sự đau khổ…=.= ( Ác mồm ác miệng thấy sợ ! )
○ Tự nhận xét về mình: yêu cái đẹp ^^, bình thường dưới mức bình thường.
○ Hành động thường làm: đem ghế, cái bàn nhỏ, bày giấy tập vở ra giữa đường ngồi vào lúc 2h30 sáng. Chỉ là để lấy cái cảm giác mình sở hữu cả một con đường, một bầu trời riêng, không có ai. Không có gì phải sợ cả, nếu sợ thì đó là nỗi sợ từ tâm mà ra. Dĩ nhiên giờ đó chẳng có xe nào cả, chỉ có chó sủa =.=!
○ Tình huống không đỡ nổi : là lúc đang “oanh tạc” sở hữu con đường thì anh hàng xóm bước ra trợn mắt nhìn mình. Lúc đó là 3h sáng.
Tính ghi bấy nhiêu thôi, nhưng viết vậy thì thành tán dóc, Mod sẽ move bài mình vào cái Recycle Bin
Gửi tặng những tâm hồn xa quê.
Quê hương tuổi thơ tôi
Bạn có để ý dòng :”Đến từ…” ở profile của mỗi người không !
Đó hẳn là một nơi bạn tự hào.
Tất cả diễn đàn D tham gia, D đều để lại, đến từ:”Sài Gòn”. Với D, niềm tự hào là mảnh đất này. ”Vì là nơi D sinh ra và lớn lên. Biết trân trọng từng nguồn cội, con ngõ, gốc cây, giếng nước và quá khứ của bản thân thì mới là người con lớn của cuộc sống, mới biết yêu thương và sống có mục đích.”
Sài Thành có nét đẹp riêng. Từ nơi này, D có thể nhìn thấy những mảnh đất khác để rồi nhìn toàn cảnh đất nước. Khi nghe những câu chuyện xa quê hương, xa đất nước thấy thấm một nỗi niềm của sự da diết và thèm, thèm đến cắt ruột và rơi nước mắt… từ đứa nhóc 8,9 tuổi thèm ăn món canh ngoại nấu, chàng thanh niên thèm nhìn con đường bấp bênh, gò đất nhấp nhô, hai hàng cây ven đường, nhìn hoa rơi để nhớ về con bé hàng xóm từng đùa nghịch chung, đến người trên 40 tìm đến những bản nhạc gợi nhớ mảnh đất năm xưa, ngồi san sát vào nhau bên lò sưởi để thấy chất thật của nhớ nhung, kí ức, cũng là để thấy mình không lạc lõng giữa xứ người.
…
Ta lớn rồi ta cũng sẽ trẻ lại,
ngây ngô như thuở bé.
Thôi thì cứ để thời gian đưa đi,
nhìn lại sẽ biết cách cười…
Đó hẳn là một nơi bạn tự hào.
Tất cả diễn đàn D tham gia, D đều để lại, đến từ:”Sài Gòn”. Với D, niềm tự hào là mảnh đất này. ”Vì là nơi D sinh ra và lớn lên. Biết trân trọng từng nguồn cội, con ngõ, gốc cây, giếng nước và quá khứ của bản thân thì mới là người con lớn của cuộc sống, mới biết yêu thương và sống có mục đích.”
Sài Thành có nét đẹp riêng. Từ nơi này, D có thể nhìn thấy những mảnh đất khác để rồi nhìn toàn cảnh đất nước. Khi nghe những câu chuyện xa quê hương, xa đất nước thấy thấm một nỗi niềm của sự da diết và thèm, thèm đến cắt ruột và rơi nước mắt… từ đứa nhóc 8,9 tuổi thèm ăn món canh ngoại nấu, chàng thanh niên thèm nhìn con đường bấp bênh, gò đất nhấp nhô, hai hàng cây ven đường, nhìn hoa rơi để nhớ về con bé hàng xóm từng đùa nghịch chung, đến người trên 40 tìm đến những bản nhạc gợi nhớ mảnh đất năm xưa, ngồi san sát vào nhau bên lò sưởi để thấy chất thật của nhớ nhung, kí ức, cũng là để thấy mình không lạc lõng giữa xứ người.
…
Ta lớn rồi ta cũng sẽ trẻ lại,
ngây ngô như thuở bé.
Thôi thì cứ để thời gian đưa đi,
nhìn lại sẽ biết cách cười…
15/05/2011
doonyin
doonyin
Tặng bạn một quyển sách nghe (Audio) của First New về Giá trị tình yêu.
http://www.mediafire.com/?8hpwhz782c3u995
http://www.mediafire.com/?8hpwhz782c3u995
Last edited by a moderator: