[Tình Yêu] Sợi Dây Tình Yêu [Một bài học rất hay về tình yêu]

candyvy

Thành viên mới
Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.
Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?"

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"

Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"

Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."

Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...

Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ.

Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?

Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.

Có muốn nghe tôi kể câu chuyện ấy lần nữa không, ngày xưa, trước miếu Quan Âm...


(Copy từ blof Trang Hạ).
 

longteo

[♣]Thành Viên CLB
Thanks Vy hen, bài học tưởng chừng đơn giản nhưng lại rất sâu sắc và không phải ai cũng nhận ra được. Trong cuộc sống, nhiều lúc mình cũng bị cuốn theo những lo toan, mãi chạy theo những thứ không thuộc về mình để rồi tốn rất nhiều thời gian luyến tiếc, buồn rầu khi không đạt được nó. Mình không còn đủ thời gian để dành cho hạnh phúc hiện tai mình đang nắm giữ đó là gia đình, người thân, bạn bè, ... Mình phải học cách cân bằng lại thôi.
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
 

Thiên Sứ

[♣]Thành Viên CLB
Đọc bài này mấy lần rùi mà giờ đọc lại vẫn thấy ý nghĩa. Cảm ơn chị candyvy nhiều nhiều!
 

kieuphuong

Thanh viên kỳ cựu
Sợi dây tình yêu


Sợi Dây Tình Yêu


Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?"

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"

Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"

Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."

Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...

Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ.

Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?

Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.

Có muốn nghe tôi kể câu chuyện ấy lần nữa không, ngày xưa, trước miếu Quan Âm...

(Trang Hạ dịch, theo saycoo-ĐL)
 

TQV

Thanh viên kỳ cựu
Mượn câu nói của sir Alex để nói lên cảm nhận của V : Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi.
Nhưng cái cách tiếp cận của giọt sương và cây nhỏ cũng đáng để ta suy nghĩ.

Miếu hương khói rất vượng mà lại để tơ nhện ngay trước cửa tồn tại suốt 3 nghìn năm :bitmiengcuoi:
 

cẩm tú cầu

[♣]Thành Viên CLB
câu chuyện này có một lần mình đã được nghe qua giọng đọc rất truyền cảm của diễn viên Hồng Ánh trên radiodanong.com.
khi nghe khi đọc mỗi ngừoi có một cảm nhận khác nhau, một nghĩ suy khác nhau nhưng đều rút ra được một điều quan trọng là : "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
hiện tại đang nắm giữa để có được điều đó Châu nhi đã tốn bao nhiêu năm để tu luyện
trong chuyện tình cảm dường như cũng như thế ngừoi ta luôn để cho tim mình một khoảng trống thật lớn dành cho người đã cũ, vì buồn rằng con cá mất là con cá to chăng?
nghĩ cũng thiệt là hay, ngẫm cuộc đời này vẫn còn quá nhiều triết lý tuy đơn giản nhưng sao vẫn rất khó để ngộ ra.
nếu bây giờ cho bạn lựa trọn , bạn có thấy ngọn cỏ nhỏ ngắm bạn đã 3 ngàn năm không, dù là ngay dưới chân mình.
 

tranvanduoc

Thành viên
hảo hảo, câu chuyện này thật hay và có ý nghĩa, những ai đang yêu thì hãy y hết mình nhé,hãy giữ cho tinh yêu đó thêm bền lâu, cầu mong cho ai chưa yêu sẽ tìm được ng mình yêu (cầu cho tớ nữa nhé)
 

Xu Xu

Thanh viên kỳ cựu
"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Sống tốt ở giây phút hiện tại!
 

kieuphuong

Thanh viên kỳ cựu

nếu bây giờ cho bạn lựa chọn , bạn có thấy ngọn cỏ nhỏ ngắm bạn đã 3 ngàn năm không, dù là ngay dưới chân mình.
nếu là em chắc em sẽ không thấy đâu chị ạ, nhưng đến khi em biết được điều đó thì chắc chắn ngọn cỏ đó không còn dưới chân em nữa, em sẽ để nó ớ 1 nơi gần e hơn để lúc nào cũng có thể nhìn thấy nó, bù đắp lại 3000 năm em đã vô tình không nhìn thấy ngọn cỏ đó!
 

ivenle

Thanh viên kỳ cựu
Cảm ơn Kiều Phương nhiều nha.
câu chuyện rất hay và có ý nghĩa.

"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương"
 

babycucxinh

Thành viên năng động
Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?
bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ
mình thấy những câu này ý nghĩa lắm các bạn
 

Dung Nguyen

Thanh viên kỳ cựu
Thế gian này gì là quý nhất?

Si dây tình yêu

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số nguời tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang truớc miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu nguyện, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện dã linh. Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.
Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Ðược không?". Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"
Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!".
Phật gật đầu, đi khỏi.
Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà truớc miếu Quan Âm, Phật tính của nhện dã mạnh hơn. Một ngày, Phật đến truớc miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm truớc của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"
Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!”
Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."
Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui suớng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương di. Nhện trong giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.
Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: “Thế gian này cái gì quý giá nhất?"
Nhện nghi tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất di."
Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"
Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã muời sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu diệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết dịnh mở tiệc mừng sau vuờn ngự uyển. Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đua tới dành cho nàng.
Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cùng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.
Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc muời sáu năm truớc, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"
Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.
Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế. Châu Nhi bỏ an uống, nằm không nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.
Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vuờn thuợng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thuơng, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cuới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút guom tự sát.
Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó di. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi. Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"
Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...
Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không? "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất di, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"
Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại nguời. Ðể yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ… nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.
Tình yêu như sợi dây, hai nguời cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống. Vậy khi bạn đi kiếm nguời ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây dã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn… nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Thế theo các bạn điều gì là quý nhất?
 

KendyDat

Thanh viên kỳ cựu
Cái quý nhất là những gì bạn đang có. Nếu bạn chưa nhận ra hãy nhìn nhận theo một khía cạnh khác !

=> Sức khỏe và tinh thần là cái cực kì quý.

"Sức khỏe không phải là tất cả. Song không có sức khỏe là mất tất cả"
 

-Tin.Luv-

Thanh viên kỳ cựu
-Hạnh phúc- :)
Tin thường đặt câu hỏi :
“Hạnh phúc là gì” và cố công đi tìm cho mình một lời giải đáp.
“Hạnh phúc là phải biết cho đi chứ không phải nắm giữ thật chặt”,
“Hạnh phúc là được yêu thương”,
“Happiness is a journey, not just a destination”,
“Hạnh phúc là một hành trình chứ không phải chỉ là đích đến”
 

kensonnha

Thành viên
Hạnh phúc có nhiều định nghĩa lắm:
hạnh phúc là phải biết trân trọng những gì đang có.
hạnh phúc là phải biết sống ở hiện tại.
hạnh phúc là những thứ giản dị ta đang có( mà chưa nhìn thấy.) :D
...
 

Dung Nguyen

Thanh viên kỳ cựu


"Sức khỏe không phải là tất cả. Song không có sức khỏe là mất tất cả"
[/QUOTE]

câu này hay đó nha
 

Cua Dong

Thanh viên kỳ cựu
Thế Gian Cái Gì Qúy Giá Nhất???

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đạo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất thịnh vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà. Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?”

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thế gian cái gì quý giá nhất?”

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!”. Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”

Nhện nói: “Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!”

Phật bảo: “Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi.”

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cảm thấy vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?”

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật:

“Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.”

Phật nói: “Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!”

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển. Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa.Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm,cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”.

Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó. Châu Nhi về nhà, nghĩ “Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta?”

Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ.

Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế. Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi:

“Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy,rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi. Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?”

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…

“Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có “duyên” là đủ. Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng. Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa. Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân trọng bạn, có gì phải buồn rầu? Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.
(sinhviennganhang.com)
 

venus234

Thanh viên kỳ cựu
bài viết của bạn thật hay và có ý nghĩa...Đúng là tình cảm mất đi rồi thì có thể kiếm lại được, nhưng còn nhiều thứ khác khi mất đi rồi thì sẽ không bao giờ có thể lấy lại được cả. Chúng ta hãy sống và hãy luôn nắm bắt mọi cơ hội để mai này không thấy hối tiếc vì nó!
 

fr

Thanh viên kỳ cựu
lúc đầu đọc cứ ngỡ là nhện đúng
ai dè .... nhện sai!
đến lúc ngộ ra may mà Phật ( em hok theo đạo Phật nên chả biết gì hết ) cho hồn về với xác chứ không là " cây " cũng tàn theo " nhện" mất rồi!
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
minhchien98 Bí Quyết Giúp Bạn Đối Phó Với Tình Trạng “ MA MỚI BĂT NẠT MA CŨ ” Quà Tặng Cuộc Sống 0
minhchien98 KỸ NĂNG GIÚP BẠN CÓ THỂ ĐỐI PHÓ VỚI TÌNH TRẠNG BẠO LỰC Quà Tặng Cuộc Sống 0
jodiepham2204 [Tình Yêu] Bộ tranh: Những điều giản dị làm nên tình yêu vĩnh cửu Quà Tặng Cuộc Sống 0
jodiepham2204 [Tình Yêu] Cái kết của một tình yêu đích thực Quà Tặng Cuộc Sống 0
Vrain [Cuộc Sống] Chiếc hộp tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
T [Tình Yêu] Tình yêu, giàu sang và sự thành công Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Cuộc Sống] Tại sao anh chị em ruột lại đoạn tuyệt tình thân? Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Tình Yêu] Tình yêu thần thánh Quà Tặng Cuộc Sống 2
H [Cuộc Sống] Yếu tố tình dục rất có giá. Bạn có biết tại sao không? Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Cuộc Sống] Giải mã các dạng phát triển quan hệ tình cảm Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Tình Yêu] Tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 3
H [Tình Yêu] 10 lầm tưởng về tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tổn thương bởi tình yêu đơn phương: 6 cách để cảm thấy tốt hơn Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tình Yêu 2.0, Thực Chất, Luôn Có Ở Quanh Ta Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Bậc thầy trong tình yêu hay khoa học của hạnh phúc đến trọn đời Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Hẹn hò và tình yêu: Vấn đề với sự tử tế Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Có hay không tình yêu từ cái nhìn đầu tiên Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tình yêu là một con đường một chiều Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Một câu chuyện tình cảm động Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Những nghiên cứu thú vị dưới đây sẽ giúp bạn hiểu hơn về các vấn đề trong tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tình bạn vs. Sự quyến rũ trong những mối quan hệ tình cảm Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Cuộc Sống] Bạn có vô tình làm hại động cơ làm việc của bạn? Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] 3 mong ước của bạn cho tình yêu lâu dài (hạnh phúc) Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] 3 điều hoang đường ngăn không cho chúng ta tìm thấy tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] 7 lý do hầu hết mọi người sợ tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Xác định và tìm thấy một người tình quyến rũ và tương hợp Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Bạn] Tình bạn: Những quy luật của sự thu hút Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] 3 lý do tại sao bạn không nên kết hôn vì tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
vhngocmai Tình bạn và tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Cuộc Sống] Phụ nữ có nhiều tình thương hơn đàn ông? Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Cuộc Sống] Bạn càng có nhiều tình yêu, bạn càng ít cần đến đồ đạc Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Cuộc Sống] Siêu thừa thãi tình dục Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Cuộc Sống] Trong những mối quan hệ, sự tôn trọng thậm chí còn quan trọng hơn tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Cuộc Sống] Ngoại tình được viết trên khuôn mặt bạn? Quà Tặng Cuộc Sống 1
H [Tình Yêu] Tình đơn phương: trải nghiệm tình yêu đau đớn nhất. Quà Tặng Cuộc Sống 2
H [Gia Đình] Ngoại tình. Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Cuộc Sống] Cái đẹp...KHÔNG nằm trong đôi mắt của kẻ si tình Quà Tặng Cuộc Sống 2
H [Tình Yêu] Tại sao sự tử tế không dẫn đến tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tôi có nên cố gắng giải thích tình yêu của tôi với bạn? Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Chúng ta có nên để mở những cánh cửa tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Bạn] Tình bạn có thể phụ thuộc vào người bạn gặp đầu tiên. Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Đôi mắt của tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tôi có nên biết ơn tình yêu của chúng tôi ? Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Kiên nhẫn trong tình yêu. Quà Tặng Cuộc Sống 0
H [Tình Yêu] Tình yêu có bình đẳng ? Tình yêu lãng mạn là sự phân biệt đối xử. Quà Tặng Cuộc Sống 0
nhoccan219 [Tình Yêu] Hạn sử dụng của tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 3
Q Câu chuyện tình yêu Quà Tặng Cuộc Sống 2
cogaihoabachhop [Cuộc Sống] Cho lòng dũng cảm và tình yêu cuộc sống Quà Tặng Cuộc Sống 0
cẩm tú cầu [Tình Yêu] Giải mã tình yêu - Trương Đình Giai Quà Tặng Cuộc Sống 1
benny [Cuộc Sống] Bài tập làm văn ở tình Giang Tô Quà Tặng Cuộc Sống 1

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top