mèo mắc ma
Thanh viên kỳ cựu

[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3playlist.swf?xmlURL=http://v2.mp3.zing.vn/play/?pid=IW6WWB8I||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]
...Rồi ngày qua đi, qua đi, qua đi, …
Như phai nhạt mờ đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ, đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ đi lại đường xưa, đường xưa
Cây xưa còn gầy nằm phơi dáng đỏ
Áo em ngày nọ phai nhạt mấy màu
Âm vang thuở nào bước nhỏ tìm nhau, tìm nhau
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Nay trên đường này đời như sóng nổi
Xóa bỏ vết người, chân người tìm nhau, tìm nhau
Ôi con đường về, ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp lòng sao thấm mệt
Ngắt vội hoa này nhớ người thuở xưa, thuở xưa
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Xưa tan trường về, anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù theo nhau bụi đỏ đường mơ
Xưa theo Ngọ về mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này, cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài ai mang bụi đỏ đi rồi
(Ngày xưa hoàng thị)
Mỗi khi trở về với bản thể, mình lại sắp, lại sắp...
Tóc...đã ngắn
Con đường...tàn niệm
Lòng người...khép cũ xưa
Tự thân dằn lòng, kỷ niệm sẽ đẹp hơn khi ngủ yên...
Lặng lẽ, bỏ lại, cất.
Lắm lúc...nhận ra, mình rất hay thèm. Thèm khoảng trời, thèm yêu thương, thèm thay đổi, thèm ăn, thèm ngủ, thèm êm...
Thèm nơi phía sau 1 sự che chở, nhắm mắt, hoà mình vào khoảng ko xung quanh... nhận thấy gió đang luồn qua kẽ tay, lướt tóc, len cánh mũi, tràn vào phổi.
Thèm ở trên cao tít tắp, buông mình... cảm nhận vị trí và sự chuyển động của bản thân trong ko gian đang dần thu gần ấy, chạm đến tận cùng sợ hãi, nghịch tim.
Thèm tiềm thức ùa về trên những ngón tay chuyển động, ko suy nghĩ, ko vẩn vơ, nhẹ hẫng, trôi vào những khuôn nhạc, du dương...
Thèm mùi nắng chiều hong hong, nồng nồng, mùi của gió Nam hanh hao đến khô khốc, mùi của mưa rào nhẹ dịu, se se...thoang thoảng cuộn vào khoang mũi.
Thèm đi rông, lang thang khắp xó xỉnh, nhìn...ngắm...thứ ánh sáng lấp loá từ bóng tối, để giác quan thụ cảm những gì nó gần gũi, thân quen.
Thèm cái nét nguệch ngoạc trẻ con, cảm hứng nổi loạn, sự bất tuân và những trạng thái liền mạch đã từng dẫn dắt đam mê xưa cũ.
Thèm 1 lần cảm nhận khác, 1 tâm trạng lạ, 1 sự đổi thay vô thường...những thứ hiếm hoi đủ mạnh níu bản thân ko lọt thỏm vào nhàm chán và hờ hững.
Thèm 1 nỗi nhớ vô định, ko thể gọi tên...1 tình yêu thiên vị đến khờ dại, tự ngã, hoang lương. Tình yêu đánh đổi bằng tình yêu vị kỷ, hơn cả 1 con người.
...
Mình tham quá ko nhỉ ? Nhưng nào ai đánh thuế 1 thuộc tính tâm lý bao giờ. Vậy nên, mình cứ tiếp tục thèm và tham