biết chứ, con biết và cũng thương cha má vô cùng, thương cha già, má íu thế mà vẫn lam lũ nuôi con, 19t ocn lên học đh, xa nhà mới bít kím tiền khó thế nào, con thấm thía dần mùi đời và thương cha má nhìu hơn bao giờ hết, dù cực nhưng con luôn được cưng chìu như 1 nàng công chúa, cái gì cả nah2 cũng dành cho con, con iu cả nhà lắm. giờ đây chính vì iu gia đình con càng nặng lòng hơn bao giờ hết, con lo sợ lắm cha má ơi, con sợ mình ko vào được chuyên ngành chắc cha má bùn lắm, đó mới chính là nỗi đau của con, con sợ lắm, từ ngày lên tp học con mới nhận ra nó ko như những gì con tưởng tượng thời pt, con bít thế nào là stress, càng nặng lòng con càng thương cha má.con muốn thành công để cha má vui và tự hào về con như lúc cìn là hs ấy, con bít lúc đó con đã làm cha má hp thế mà giờ đây khi xa nhà con luôn làm cha má lo lắng, con xin lỗi cả nhà, vì cha má con đã cố gắng, giờ thì chỉ mong trời thương cho con đậu chuyên ngành nv1 thui. cha má ơi......dù ko nói ra nhưng con luôn iu cả nhà nhìu vô cùng, cả nhà là mục tiuê sống của con, con bít dù thế nào con cũng phải thành công để cha má vui, chỉ có thế, iu iu iu.............ỉu ca3 nhà ( bít là cả nhà sẽ ko đọc được vì con ko dám nói, con muốn ôm hôn cha má và a2 lắm, gia đình ơi!!!)