kieuphuong
Thanh viên kỳ cựu
IF.....
IF you can keep your head when all about you
Are losing theirs and blaming it on you,
If you can trust yourself when all men doubt you,
But make allowance for their doubting too;
If you can wait and not be tired by waiting,
Or being lied about, don't deal in lies,
Or being hated, don't give way to hating,
And yet don't look too good, nor talk too wise:
If you can dream - and not make dreams your master;
If you can think - and not make thoughts your aim;
If you can meet with Triumph and Disaster
And treat those two impostors just the same;
If you can bear to hear the truth you've spoken
Twisted by knaves to make a trap for fools,
Or watch the things you gave your life to, broken,
And stoop and build 'em up with worn-out tools:
If you can make one heap of all your winnings
And risk it on one turn of pitch-and-toss,
And lose, and start again at your beginnings
And never breathe a word about your loss;
If you can force your heart and nerve and sinew
To serve your turn long after they are gone,
And so hold on when there is nothing in you
Except the Will which says to them: 'Hold on!'
If you can talk with crowds and keep your virtue,
' Or walk with Kings - nor lose the common touch,
if neither foes nor loving friends can hurt you,
If all men count with you, but none too much;
If you can fill the unforgiving minute
With sixty seconds' worth of distance run,
Yours is the Earth and everything that's in it,
And - which is more - you'll be a Man, my son!
Và đây là bản dịch mà P thích nhất:
NẾU...
Nếu anh có thể nhìn sự nghiệp cả một đời mình sụp đổ,
Và không một tiếng than, lo tái lập cơ đồ.
Nếu anh dám buông tay trong mọi ván,
Cả lãi lời của trăm ván đã hơn,
Và lỡ thua không tái mặt, dỉ hơi
Gầy dựng lại với hai bàn tay trắng...
Nếu anh có thể là khách đa tình nhưng chẳng lụy vì tình,
Biết mơ mộng nhưng không thả hồn theo mộng.
Nếu anh biết suy tưởng nhưng chẳng sống trong không tưởng,
Ở hiền lương nhưng không quá ương hèn
Hoặc khôn ngoan mà không giở giọng...
Nếu anh có thể dằn lòng khi thấy kẻ manh tâm,
Toan tráo trở những điều anh nói phải,
Để phỉnh phờ dối gạt kẻ khờ ngu,
Nếu anh biết lấy ân trả oán
Bị máu trây nhưng không bẩn miệng phun lại người,
Biết chờ thời nhưng không nản chí vì đợi thời...
Nếu anh có thể gần bình dân nhưng vẫn giữ tròn tư cách,
Ngồi gần vua mà vẫn giữ được lòng dân.
Nếu anh biết thương người nhưng không vị một người,
Không luồn cúi trước ngừơi trên mà khinh miệt kẻ dưới,
Nếu mọi người có thể tin cậy nơi anh,
Mà anh chẳng ỷ lại vào ai cả...
Nếu anh biết chiến đấu khi sức mòn hơi mỏi,
Không quy hàng khi tim óc sắp rã rời,
Duy chỉ còn Ý Chí thét lên: "Hãy kiên tâm, đừng lui bước"
Nếu anh biết dùng trọn sáu mươi giây trong một phút,
Của thời gian khắc nghiệt chẳng chờ ai...
Nếu anh vẫn tự tin khi ai nấy đều ngờ mình,
Nếu anh biết bình tĩnh khi người người đều bấm loạn,
Và chỉ toan trút lỗi lên đầu anh,
Nếu anh gặp Thành công hay Thất bại,
Vẫn bình tâm tiếp đôi bợm ấy như nhau...
Thì cả vũ trụ là anh
Và, còn quý hơn Công hầu Khanh tướng,
Anh sẽ là một NGƯỜI!