YOU EITHER DO IT OR YOU DON’T - HOẶC LÀ LÀM HOẶC LÀ DẸP

Làm hoặc không


Phàm sống ở đời, ai cũng phải làm việc. Có điều, có người thì làm xong việc ai cũng bái phục, ngưỡng mộ, wow wow không ngớt. Còn có người thì mới đụng tay vô việc thôi chưa kịp làm là đã thấy ngứa mắt. Tại sao lại như vậy?

Thật ra tất cả nằm ở tâm thế. Người làm với tâm thế việc tôi làm thể hiện khả năng và thương hiệu cá nhân của tôi thì họ cẩn thận lắm. Làm gì cũng làm cho tới. Việc gì cũng làm cho thiệt là xuất sắc. Còn người mà đã lóp ngóp lơ ngơ, coi thường chính bản thân mình, thì làm gì cũng làm cho có, cho qua, không để miếng tâm nào vào đó. Cái thân họ ở đó, tay chân làm việc đó, nhưng cái tâm thì cắm lộn ngược đâu đó trên cọng lục bình trôi nổi ở ngoài kia. Đời này, ai cũng phải làm việc. Có điều, có người thì làm việc, còn có người thì làm đại. Sợ nhất là gặp kẻ làm đại. You either do it or you don’t. Hoặc làm hoặc là không. Làm thì làm cho thật xuất sắc. Không thì tránh qua một bên giùm. Đừng có vờn qua lượn lại, giả đò bận rộn hay đứng lơ mơ tự hỏi mình tôi là ai đây là đâu. Không biết thì đừng làm. Không hiểu tại sao mình phải ở đó thì đừng ở. Không rõ tại sao mình phải làm việc này thì đừng nhận. Về đi! Chừng nào rõ rồi thì làm. Đừng biến mình thành trải nghiệm tệ của người khác. Cũng đừng vì bất kỳ thứ gì khác mà biến mình thành trò cười của thiên hạ, chỉ vì mình không biết mình đang làm gì.

Nhưng….

Và đời luôn có chữ nhưng…..

Em không thích nhưng em làm vì cần tiền​


OK, cần tiền chứ gì? Vậy thì làm cho đáng đồng tiền người ta bỏ ra, đúng kiểu giao dịch tiền trao cháo múc đi. Người ta expect mình làm gì đúng theo tiêu chuẩn, chất lượng, số lượng gì đó thì làm cho nó đúng y như vậy. Rồi nhận đúng thù lao tương xứng với thứ mình đã deliver - kết quả giao lại cho người ta. Hai bên công sức và tiền bạc công bằng, không tình cảm tình thân gì. Xong!

Được vậy không? Hay nói cần tiền làm nên mắt cứ dán vô chữ tiền còn việc thì né được thì né đẹp? Ủa, đời này ai ngu đâu? Ai người ta làm cái máy ATM sẵn cho bạn rút khi cần? Đừng lưu manh vặt. Làm cho đúng, giao kết quả cho đúng, rồi thì lãnh tiền đúng với công sức của mình. Điều đó không có gì là bất thường mà rất công bằng là đằng khác.

Em không muốn nhưng em bị người ta bắt làm​


Ờ, câu này nghe hoài. Đời này ai bắt được ai? Bạn không cho người ta bắt, bạn đang không nhận ơn huệ hay xài xạc của người ta cái gì mà người ta bắt bạn được à? Khi ai đó đang có quyền điều khiển bạn, nghĩa là bạn đang nợ hay phụ thuộc vào người đó. Quan hệ này gọi là dependent relationship - quan hệ phụ thuộc. Mình phụ thuộc người ta, hoặc vì tiền bạc, hoặc vì tình cảm gì gì đó thì chịu thôi chứ ai bắt được mình. Mình chịu người ta mới bắt, cho nên đừng có than vãn và chơi trò nạn nhân ở đây. Chả ai là nạn nhân của ai trên cuộc đời này. Cuộc đời là của bạn. Quyết định là của bạn. Đừng bao giờ mở mồm ra đổ thừa tại ai hết á. Trách nhiệm cuộc đời mình là của mình. Còn nếu ai khác phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời bạn thì bạn thành con sen, con robot, con nô lệ, công dân hạng 2 và bạn đang rất hài lòng về điều đó. Mà đã chấp nhận vị thế đó rồi thì đừng lên tiếng. Có tiếng đâu mà lên, ha.

Không ai dạy sao mà em biết làm?​


Người ta không dạy, rồi mình không biết làm, rồi mình đứng đó tỏ ra không biết làm một cách đầy tự hào à? Wow! Kịch gì hay dữ vậy! Ủa, người ta không dạy, rồi mình có biết hỏi không? Chứ không biết làm thì cả đám làm gì? Rồi mình là một cá nhân đang làm thứ mình không biết làm vì ai đó không dạy mình cách làm, và điều đó theo hiện cái sự không biết làm của ai? Của bạn hay của họ? Và việc bạn thể hiện cái sự không biết làm của mình một cách rất hồn nhiên như cô tiên kia nó lại trở nên hết sức OK với bạn ư? Như vậy thì bạn tất nhiên phủi bỏ trách nhiệm vì người ta không dạy? Ủa, sao bạn disrespect - xem thường bản thân mình thế? Bạn sẵn sàng thể hiện sự không biết làm của mình, đánh đổi uy tín và thương hiệu cá nhân của mình vì ai đó quên hay không dạy bạn ư? Cái giá này quá đắt và bạn đang coi bản thân chẳng ra gì.

Tuỳ bạn thôi. Đời bạn là của bạn mà. Bạn tự mình quyết định mình coi trọng nó hay xem thường nó. Nhưng again, đó là quyết định và lựa chọn của bạn, không ai khác. Cho nên, đừng đổ thừa tại người ta không dạy. Người đã muốn làm tốt thì người ta sẽ đi hỏi, đi học, đi yêu cầu được dạy để làm cho tốt, thế thôi.

Phàm sống ở đời, ai cũng phải làm việc. Có điều, có người thì làm xong việc ai cũng bái phục, ngưỡng mộ, wow wow không ngớt. Còn có người thì mới đụng tay vô việc thôi chưa kịp làm là đã thấy ngứa mắt. Tại sao lại như vậy? You either do ít or you don’t - Hoặc là làm, hoặc là không. Đã làm, thì làm cho tới. Không thì dẹp về nhà ngủ cho sướng. Đừng bao giờ để cho bản thân rơi vào trường hợp chính mình coi mình chẳng ra gì.

Nguyễn Phi Vân
 

Bình luận bằng Facebook

Top