Cảm xúc gửi tặng - Ngôi nhà yêu dấu của tôi!

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Phần 1:

ĐỊNH MỆNH
Bạn có tin vào định mệnh?
Có phải đã là định mệnh, thì người ta sẽ ở mãi bên nhau?

Có người rất tin, và chỉ chắp tay chờ đợi. Có người theo chủ nghĩa vô thần, không mảy may tin một chút nào. Có người nửa tin nửa ngờ…Còn tôi, tin và không tin.
Một người nói với tôi rằng:“Thượng đế từ trên cao sẽ nói: Gặp nhau giữa trần gian rộng lớn này, ấy là định mệnh. Ta đã có công mang các con lại gần nhau, còn các con có giữ được nhau hay không thì đó là tùy ở các con”.
Tôi thích cách nhìn đó. Nên tôi tin vào duyên gặp gỡ ( chính là định mệnh), và tôi không tin định mệnh là một cái gì mãi mãi, nó còn tùy thuộc vào việc con người có trân trọng và gìn giữ mối duyên ấy hay không.

Có lẽ Thượng đế đã trao cho tôi định mệnh này.
Định mệnh là khi tôi chạm tay vào “Bạn trẻ và kỹ năng sống”.
Nhớ thời ấy năm 3, tôi chưa bao giờ biết gì về kỹ năng sống, cũng không biết đến NVH Sinh viên, không nghĩ đến một ngày mình đi trên con đường giáo dục kỹ năng như bây giờ... Cho đến một ngày, Thúy An nhắn cho tôi: “Có lớp học kỹ năng miễn phí ở NVH Sinh viên đó, bà viết bài đăng ký đi, tui cũng đăng ký nè.” Cơ hội mà, có mất gì đâu…

Định mệnh là khi tôi được gặp những người bạn tuyệt vời ở lớp “Bạn trẻ và KNS” khóa 2.
Tôi đã bước chân vào lớp học ấy, gặp những người bạn đầu tiên của Kỹ năng sống. Không biết bạn đã từng trải nghiệm chưa, còn tôi khi ấy, chưa bao giờ tôi thích thú với một lớp học như thế, lớp học miễn phí với những bài học thú vị, lớp học được ngồi đất, được vui chơi những trò chơi bất ngờ và đầy ẩn ý, lớp học không phải chép bài và kiểm tra cuối khóa. Lớp học với những người bạn giỏi giang và hay ho kinh khủng, mỗi người một trường, mỗi người một phong cách, một sở trường…Lớp học đã mở ra cho tôi một chân trời mới, một ước mơ mang KNS đến mọi người…

Định mệnh là khi những người anh em chúng tôi có cùng một lý tưởng.
Tôi bước thêm một bước khi cùng với các anh em cố gắng lập nên CLB này, với một niềm tin trong sáng và lý tưởng. Những người đầu tiên là anh Thanh, anh Văn, Sang, bé Dung, chị Sen, Hòa và tôi. Tôi biết nói thể nào về những ngày đầu tiên ấy, cũng vất vả nhọc nhằn như bất cứ nhóm nào những ngày đầu thành lập. Bất kể là đã học lớp Kỹ năng sống, chúng tôi vẫn cãi nhau, cướp lời nhau, nổi cáu với nhau, không lắng nghe nhau, không chấp nhận nhau, chê bai nhau… Nhưng may mắn là chúng tôi đều có chung một niềm tin, đều hiểu những khó khăn ấy là điều bình thường, vì tất cả đều đang tập tành, đang học hỏi từ thực tế… Để rồi, sau mỗi lúc căng thẳng, lại có thể cười và nhắc nhau về cái niềm tin mà chúng tôi đang đeo đuổi.

Định mệnh là khi Thượng đế trao cho chúng tôi khóa học LIFE WORKSHOP.
Khóa học LIFE ấy đến với tôi tình cờ không tả được, tôi thậm chí không biết gì về nó, không biết đó là định mệnh cho đến khi tôi tham dự nó và thay đổi cuộc đời mình từ giây phút ấy. Tôi thấy mình thật may mắn, nếu chúng tôi không lập CLB, nếu chúng tôi không quen anh Công trong chương trình “Hoạch định mục tiêu cuộc đời”, nếu tôi không tham gia vào Ban chủ nhiệm, nếu chúng tôi không gặp lại anh Công vào ngày hội thảo “Các nhà lãnh đạo 2009”, không biết đến lúc này ngôi nhà KNS có được như bây giờ không, và tôi có phải là tôi hạnh phúc của ngày hôm nay không nữa. Khóa học định mệnh ấy đã gắn chúng tôi lại dưới sứ mệnh sẻ chia ở CLB này, và trao cho chúng tôi sức mạnh để lan truyền những yêu thương và chia sẻ ấy đến những người bạn khác. Tôi hạnh phúc vô cùng mỗi khi nhìn thấy các bạn, các em của mình trưởng thành sau khóa học, như những thiên thần…

Định mệnh là khi tôi gặp được chính mình trong ngôi nhà KNS.
Kể từ lúc vào CLB, tôi đã gặp được biết bao con người, để rồi họ giúp tôi gặp được chính mình. Từ một cô bé hay e ngại, khép mình, tôi sung sướng hét lên khi tìm thấy một phần thất lạc của mình - cái Tôi tự do và dũng cảm của tôi. Tôi tìm thấy ước mơ, tìm thấy con đường mình muốn bước, tìm thấy sứ mệnh yêu thương, tìm thấy một gia đình ấm áp và những người anh em tri kỷ. Tôi lớn lên từ những cái ôm freehugs, từ những bài tĩnh tâm…Tôi đã có thêm nhiều người anh, người chị, những đứa em hết mực yêu thương mình, để tôi biết mình thật giàu có và xứng đáng được hạnh phúc.

Tôi thích cái ý tưởng Ngôi nhà KNS như một Ngôi nhà định mệnh. Có những đôi lứa đã gặp nhau từ đây, từ những chương trình mà CLB tổ chức…Có những Hội – Nhóm đã hình thành từ đây, từ diễn đàn chia sẻ này. Có những con người từ xa lại bỗng trở nên gắn bó, từ mối dây kỹ năng sống của ngôi nhà này. Hay chỉ đơn giản là để ai đó tin rằng trong cuộc sống này có những điều là định mệnh, và hãy biết giữ gìn nếu bạn thật sự trân trọng định mệnh đó.

Ngày hôm nay khi nhìn lại, tôi không biết nói gì ngoài lời cảm ơn. Cảm ơn tất cả. Cảm ơn Thượng đế đã ban cho tôi định mệnh này.
(còn tiếp)
 
Last edited by a moderator:

bluesea88

[♣]Thành Viên CLB
Tất cả chắc là do định mệnh chị nhỉ! Đinh mệnh luôn mang đến cho chúng ta những điều tốt đẹp nhất,nếu ta có niềm tin vào nó.:dacy::dacy:
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
2. Diễn đàn knso – một góc tâm hồn

<link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CUserXP%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><style> <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0in; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:8.5in 11.0in; margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in; mso-header-margin:.5in; mso-footer-margin:.5in; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> 2. DIỄN ĐÀN – MỘT GÓC TÂM HỒN

KNSO là diễn đàn đầu tiên tôi tham gia, xây dựng và gắn bó.
Trước đây, chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện tham gia một cộng đồng mạng, tôi nghĩ điều đó thật xa vời và mất thời gian. Cùng lắm, tôi chỉ lên một vài diễn đàn, đăng ký, download tài liệu rồi sau đó không trở lại nữa.
Nhưng rồi, bởi sứ mệnh chia sẻ của CLB, tôi bắt đầu bước chân vào lĩnh vực mới mẻ này.


Những ngày đầu tiên cũng đầy bỡ ngỡ, nhưng có những người bạn trên diễn đàn, cũng là các anh em trong CLB, tôi cảm thấy dần thân quen và gắn bó với diễn đàn.
Mọi thứ đầy thú vị.:cuoihaha:
Tôi biết đến một anh chàng Kid nào đó, tự dưng làm không công cho CLB, hì hụi design áo mới cho diễn đàn. Đó là cái áo mà tôi vẫn thích cho đến tận bây giờ, font màu xanh lá đầy sức sống, có lá và cây, rất đẹp...
Tôi tò mò đọc những dòng cảm xúc, những chia sẻ của những người bạn của mình. Có những điều mà chỉ đến khi đọc những tâm tư của các bạn trên diễn đàn, tôi mới hiểu đôi chút về họ. Tôi yêu những tâm sự rất chân thành và rất thật ấy.


Mỗi lần lên, hồi hộp xem có ai vào nhà mình, có ai để tin nhắn cho mình không...:cau:
Rồi tự dưng tôi quen thêm rất nhiều người bạn mới từ diễn đàn, hào hứng tham dự những buổi offline để xem cái bạn ấy là ai, mặt mũi thế nào...
Tôi sững sờ trước sức mạnh của cộng đồng mạng, đó cũng là lúc tôi hiểu được sức mạnh của sự chia sẻ.
"Kiến thức chỉ có thể tồn tại khi được chia sẻ".
Tự dưng tôi có cả một kho tư liệu khổng lồ, bởi những người không quen đóng góp, và tất cả họ đều vui vẻ học hỏi lẫn nhau.

Nhớ lại lần đầu tiên bị hack. :phanno:Tự nhiên thấy mình lo lắng và đau xót lắm, ngẩn ngơ mất mấy ngày. Đến lúc vào lại được diễn đàn, mừng rơi nước mắt...
Nghe Kid kể về chuyện gặp tên hacker để hỏi cách bảo mật, vừa thấy tức lại vừa buồn cười...
Cứ lâu lâu lại bị hack một lần, rồi cũng thành quen.

Nhớ những ngày đầu tiên, suốt ngày đi nhắc người ta viết đúng chính tả, viết tiếng Việt có dấu, để đảm bảo một diễn đàn hay và sạch.
Nhớ những ngày đầu tiên, tụi nhóc swynts, mèo mắc ma tranh luận nảy lửa...
Nhớ những ngày đầu tiên, em TQV cứ post bài liên tục, có khi một ngày mấy chục bài, tôi và Kid nhìn nhau mà lắc đầu: "Không thể kìm hãm sự nhiệt tình của nó lại"...:data:



Tôi đã chia sẻ quá nhiều ở nơi đây, đến nỗi tôi không biết liệu có còn gì bí mật để mà tiếp tục sẻ chia cùng các bạn.
Đi nhiều diễn đàn, nhưng cuối cùng tôi cũng quay trở lại nơi này, bởi cái cảm giác thân thương và an toàn không tả được.
Đó là nơi tôi sáng tạo, nơi tôi gặp lại mình, nơi tôi được chia sẻ và nhận lại sẻ chia, nơi có những người yêu thương và thấu hiểu tôi.
Đó là nơi đã cho tôi khám phá ra, mình là một con sóng.
Đó là nơi tôi kết nối, gặp gỡ những người bạn tình cờ, những định mệnh khác. Tôi có những đứa em lạ hoắc, những người bạn không hề biết mặt, cả những thiên thần bay đến rồi bay đi…
Đó là nơi tôi thấy mình được sống rất tròn và rất thật, và lớn lên.
Đó là nơi tôi hiểu những tâm tư, những tính cách, những nét đáng yêu của bè bạn quanh mình. Nơi trao gửi những yêu thương, những lời muốn nói…
Đó là nơi tôi khám phá sức mạnh kinh khủng của sự chia sẻ, của cộng đồng và của internet.
Đó là nơi tôi lưu giữ những khoảng tâm hồn, những nhiệt thành của tuổi trẻ, những điên khùng lãng đãng, những trăn trở suy tư mà đôi khi không cần ai hiểu …


Tớ yêu cậu - KNSO!:dangyeu:
 

ca_g

[♣]Thành Viên CLB
Cá cũng yêu KNSO,
cá cũng yêu những người bạn thật của clb,
nhưng hình như giữa KNSO và CLB KNS là cả một khỏang cách dài,
cá đã rất rất buồn vì điều đó...
vì sao?
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Gửi cá!
Và cũng gửi đến tất cả những ai yêu quý KNSO!

Sóng không biết nói thế nào để xóa bớt những nỗi buồn của các bạn. Sóng biết chỉ những ai thấy thật sự yêu nó, thì mới cảm thấy buồn như vậy.
Câu hỏi này đã đến với Sóng từ những ngày đầu tiên tham gia diễn đàn, và đến giờ vẫn còn trăn trở.
Sóng đã từng buồn muốn khóc, vì sự trộn lẫn của 2 cảm giác thất vọng và bất lực.
Đó là điều mình ước muốn, nhưng một mình Sóng hay Kid chẳng thế làm được.
Trái tim không đủ rộng để có thể trải lòng với tất cả thành viên.
Thời gian cũng chẳng đủ nhiều để có thể tham gia tất cả các hoạt động, làm tất cả mọi việc, quan tâm đến mọi sự.
Đó là lý do vì sao chúng ta cần một cộng đồng, cần những người giúp sức, cần những lời góp ý chân thành, cần những trái tim nhiệt huyết, cần những người biết buồn như Cá...

Sóng hiểu rằng mỗi người đều có một lựa chọn riêng của họ.
Họ còn phải sống cuộc sống của riêng mình.
Có thể họ chưa đủ tự tin để chia sẻ...
Có thể họ có quá nhiều thứ phải lo toan cho chính bản thân mình...
Có thể họ không có nhiều điều kiện như chúng ta...
Có thể họ còn cảm thấy lạc lõng khi mỗi lần trở lại, diễn đàn đã thay đổi rất nhiều rồi.
Có thể vì nhiều lý do khác nữa.

Thôi thì, hãy cứ cố gắng và chấp nhận những bước tiến nhỏ nhoi và ta đang có được, trân trọng những thành viên đang có mặt và góp sức. Để khi những người khác trở về, họ vẫn có một nơi để trải lòng và được chào đón.
Họ có thể không cống hiến ở nơi này thì sẽ ở một nơi khác. Họ có thể không trực tiếp tham gia bằng những bài viết thì đóng góp bằng những việc làm khác, âm thầm. Họ làm những gì có thể làm tốt nhất, họ cố gắng sống trọn vẹn với CLB của mình, sống thật tốt cuộc đời của mình.
Thế cũng là đáng trân trọng lắm.

<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8"><meta name="ProgId" content="Word.Document"><meta name="Generator" content="Microsoft Word 11"><meta name="Originator" content="Microsoft Word 11"><link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CUserXP%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><style> <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0in; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:8.5in 11.0in; margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in; mso-header-margin:.5in; mso-footer-margin:.5in; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> Đôi khi có ai đó gặp tôi, họ nói CLB tôi thế này còn chưa chuyên nghiệp, chưa đáp ứng nhu cầu của mọi người, diễn đàn còn chưa đẹp,chưa gắn kết, chưa đúng trọng tâm...

Tôi ghi nhận, vẫn còn phải tiếp tục cố gắng. Nhưng tôi vẫn tự hào và mỉm cười. Tôi hiểu những cái giá phải trả để có được những thành quả của ngày hôm nay. Có thể nó chưa chuyên nghiệp, chưa vẹn toàn, chưa tuyệt vời như người ta mong đợi, nhưng đó là kết quả của một quá trình nỗ lực của biết bao con người. Tôi yêu thương và trân trọng sự chưa hoàn hảo đó, vì tôi biết đã có biết bao nỗ lực đổ ra để nó hoàn hảo hơn so với ngày hôm qua.






 

moon_tsuki

Giải Nhất Cuộc Thi Kỹ Năng Số
Chỉ có thật lòng yêu mới làm cho người ta trăn trở nhiều đến thế. Đôi khi tự hỏi mình gắn bó với KNSO vì cái gì? Để làm gì? - Câu trả lời luôn được cất trong tim!
 

bluesea88

[♣]Thành Viên CLB
Nhiều khi thấy nản, nhưng nhìn công sức gầy dựng của thế hệ đầu của diễn đàn ta lại có thêm sự thôi thúc, có thêm động lực để tiếp tục gắn bó.
Tớ biết KNSO còn nhiều thiếu sót, cần nhiều sự cải tiến. Hãy chờ nhé, bọn tớ sẽ làm được!
 

Ngoc Ngo

[♣]Thành Viên CLB
Đúng như chị nói "Định mệnh". Cũng nhờ nó mà e đến được với KNSO, với CLB.hi. Sao quên được cái giờ phút mà e gửi được đơn đăng kí làm CTV cho CLB nhỉ! Phải qua mất 4 lần viết, rồi phải thức khuya và còn khóc mấy lần mới hoàn thành được bảng đăng kí đó. Đúng CLB là cái e thiếu, e cần, e muốn nên e đã vượt qua. C biết không, e gửi được đơn là lúc 11 giờ 11 phút ngày 11 tháng 11 năm 2009 và đó cũng là lần đầu e biết gửi mail. (Lúc đó run lắm chị ạ! Vì nếu quá 0h thì sẽ không nhận đơn nữa). Quả là cái "định mệnh trời ban", biết đến CLB e cảm thấy như mình được sống hơn là tồn tại, e tự tin hơn, cởi mở hơn. Những ngày đầu đi tham gia những chương trình của CLB, e đâu biết rõ đường, đi bus tới CMT8 rồi lội bộ, có lúc vừa đi vừa chạy để với chương trình không bị trễ. Hi. Thời gian quả nhanh thiệt! Mới đó đã gần 1 năm rồi. Do tính nhút nhác lại thêm chưa biết mở lòng nên thời gian trước tuy rất vui khi đc gặp mọi người trong chương trình nhưng lại rất buồn khi thấy mình chưa trọn vẹn và chưa làm được điều đã hứa trước khi tham gia CLB. Hôm nay, khi đã "lớnthêm" 1 tí, e thấy mình thật may mắn, hạnh phúc khi có được những người anh, người chị và những người bạn trong CLB cũng như những người bạn trên kynangsong.org, những người từ nay sẽ không thể thiếu trong cuộc đời của e. Cảm ơn đời! Cảm ơn cái "định mệnh" ấy đã cho em đến với CLB kynangsong!
 

octieu

Thanh viên kỳ cựu
cảm ỏn những người đã tạo ra kns ,những gì mà các bạn đã làm cho kns như ngày hôm nay thật sự không gì đẹp bằng và cả những người là thành viên nửa cũng ngày ngày đóng góp cho diễn đàn phát triển hơn ,trong đó có cả tôi nữa ...thanhs
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Top