_ice_
Giải Nhất Lời Con Muốn Nói 20
Chuyện tình ICE(1) và KNS(2)<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com
<o
Bài viết lấy từ những điều thực tế kết hợp với lối viết văn riêng, em không nhằm ám chỉ một cá nhân nào trong KNSO, nhưng là cả tập thể, mỗi người đọc hãy thử đặt mình vào vai một KNS để suy nghĩ nhé! Xin cảm ơn.<o
<o
<o
oOo<o
></o
>
<o
<o
- KNS à, tụi mình chia tay đi, em quen anh chỉ vì muốn lợi dụng, mà dù sao thì anh cũng không còn tình cảm với em nữa, em biết là anh đâu dành mình anh cho em…<o
<o
<o
>[URL="http://ecx.images-amazon.com/images/I/5130P5VQ52L._SL500_AA300_.jpg"][URL="http://ecx.images-amazon.com/images/I/5130P5VQ52L._SL500_AA300_.jpg"][URL="http://ecx.images-amazon.com/images/I/5130P5VQ52L._SL500_AA300_.jpg"]
[/URL][/URL][/URL]</o
>
Lý do chia tay còn vô số, nhưng chung quy đơn giản là vì em và anh có quá nhiều trái ngược.<o
Anh là người có kiến thức sâu rộng, hiểu biết, và là kho tang chứa đựng vô số thông tin, còn em nhỏ bé, hèn mọn, cô bé tự ti là em nhìn anh với đôi mắt ngưỡng mộ, ao ước.<o
Anh đẹp, vui tính, hào phóng, năng động, đôi khi lãng mạn, trầm lắng và rất sâu sắc; trong khi đó em lại mang dòng cảm xúc trầm buồn, nhàn nhạt.<o
Anh gần gũi với hết mọi người, sẵn sàng chia sẻ những nỗi niềm còn em thì không. Trước giờ em vốn rất ích kỉ, chỉ biết điều lợi cho cá nhân, cái tôi to lớn không cho phép em chia sẻ với ai bất cứ điều gì. Em cứ hoài thắc mắc sao anh nhận được nhiều trong khi em thì không có. Vì sao nhỉ? Chắc tại anh cho đi và nhận lại, còn em chỉ toàn níu giữ…<o
Anh giao thiệp với rất nhiều người, ai cũng có thể là bạn với anh, chẳng phân biệt lứa tuổi hay trình độ học vấn, giàu sang hay nghèo túng, rộng rãi hay eo hẹp,… tất cả cùng anh xây nên ngôi nhà KNS, còn riêng em một cõi đi về, lầm lũi nơi mái nhà đơn độc, chẳng có bạn thân đâu anh ạ.<o
Và cứ thế, cuộc sống anh vui tươi, hạnh phúc, anh yêu đời, yêu người. Và cứ thế, cuộc sống em toàn bất hạnh, buồn đau, yếu đuối.<o
Vâng, sự trái ngược ấy có là bao khi em bất chợt yêu anh? Trái ngược đến cả anh là một tập thể, trong khi em chỉ là một cá thể, cá thể tách lìa khỏi tập thể sẽ khó có thể tồn tại. Lẽ ra em phải nhập vào tập thể, nhập vào cuộc sống của anh mới đúng, thay vì như anh, kết thân biết bao bạn bè ở mọi nơi, em chẳng hòa đồng, và em tự cô độc mình mất rồi.<o
Yêu anh có phải vì em quá ngưỡng mộ anh? Còn anh ân thầm không nói, và rồi em đã ích kỉ đến nỗi nghĩ anh chỉ của riêng mình.<o
<o
*<o
></o
>
Em viết cho anh những dòng suy nghĩ của em, anh chẳng thể nào biết được mà hồi âm đâu, anh bận rộn lắm. Hội “Trái tim yêu thương” với nhiều hoạt động, rồi việc them nhiều chuyên mục để đáp ứng thị hiếu của mọi người, việc làm cho KNSO thêm mới mẻ và sinh động rồi còn nhiều việc khác. Và sao anh có thể biết em bệnh!<o
Hai tuần bệnh không thế online, không gặp anh, cũng chẳng có gì phải nhớ. Nếu anh không hiện đến trong giấc mơ có lẽ em đã quên anh mất rồi. Nụ cười tinh nghịch cùng em chia sẻ bao nhiêu tình huống về cuộc sống, cả những giả thuyết về tình bạn, tình yêu, về học vấn, sự nghiệp,… À, em nhớ rồi, em đã từng cùng anh mổ xẻ bao vấn đề nơi bàn tròn thảo luận đây mà. Anh còn gởi đến em những cuốn sách đầy giá trị, góc sách nơi mái nhà kỹ năng chẳng bao giờ cũ kĩ, vì luôn được anh cập nhật những cuốn mới nhất, hay nhất. Em bất chợt tỉnh giấc, mông lung suy nghĩ, và tự dưng thấy…nhớ anh! Em đã từng dửng dưng trước những dòng cảm xúc đầy tâm trạng, đầy nỗi niềm. Có những cái cười mỉa mai, khinh thường những trò chơi, những câu đố hay những vần thơ theo em là “nhạt như nước ốc ao bèo”. Nhưng đã có lần em phát hiện mình hạnh phúc khi đọc những mẩu chuyện tình cảm, những câu chuyện cười đã phát huy tác dụng và làm em sung sướng quá chừng đó mà em không nhớ ra. Ơ, em đã từng biết cười kia mà, từng biết khóc kia mà, từng biết bộc lộ cảm xúc mỗi khi em học được những điều thú vị nơi anh, KNS ạ. Lật lại kí ức nào, em còn nhớ ngày em vô tình gặp được anh, lúc đó em chỉ háo hức tìm kỹ năng thuyết trình, vô tình thấy cả khu vườn kỹ năng mềm, thế là… a lê hấp, em mê tít thò lò. Để tạo ấn tượng, lúc đó em còn làm một bài thơ giới thiệu về bản thân, ai cũng khen, anh còn muốn em làm tặng anh một bài nữa chứ. Cứ thế, anh giúp em rất nhiều trong việc tìm kiếm thông tin, cả thuật lãnh đạo, cách học tốt, cách làm việc với nhóm, với mọi người xung quanh,… em cảm thấy may mắn mỉm cười vì em đã từng nghe tới tên anh, cụm từ “kỹ năng sống” rất nhiều lần, nhưng giờ đây mới được gắn bó và gởi trao tình yêu ấy. Nghĩ tới đây, em có thể cười, nụ cười mà em tưởng là nó đã tạm biệt em mãi mãi rồi, lòng nhẹ nhõm biết bao, thầm mong anh lại đến trong giấc mơ mỗi ngày.<o
<o
Bé Trà(3) báo cho em biết em được giải nhì cuộc thi viết về “người đàn ông tôi yêu”. Em bĩu môi tự nhủ em phải được giải nhất mới đúng! Miệng thì nói vậy nhưng trong bụng em đang mở cờ ăn mừng, vui chớ sao không khi biết anh dành tặng em sự bất ngờ mà con bé nhát đảm chẳng bao giờ dám mơ tới.<o
<o
Em khỏi bệnh là online liền, thấy cái danh hiệu nhì cuộc thi viết “người đàn ông tôi yêu 2010” kể cũng oách đó chứ, vậy là vô tình anh tiếp thêm sức mạnh giúp em tự tin hơn. Nhưng em ở quá xa, không thể tham gia cùng anh, em rất thích hội “Trái tim yêu thương”, nơi mà em thấy rằng rất ấm áp tình người, tình đời, em mong ước có thể được cùng chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh.<o
<o
Bạn Chôm(4) nói mọi người trong KNS rất vui, đặc biệt là hội Trái tim yêu thương, ai nói chuyện cũng cởi mở, em cảm thấy vừa mừng vừa tủi. Biết sao được khi em quá xa anh, xa cái tình yêu mà tự mình vun đắp,…Không biết bao giờ mới có dịp gặp mặt nữa…<o
<o
*<o
></o
>
Giờ thì em hiểu rồi, anh không chỉ yêu em mà tình yêu ấy còn rộng hơn, anh yêu hết mọi người. Mọi người đến với mái nhà KNS đều có thể chung một niềm tin, chung một tấm lòng. Nếu ngày ấy em bỏ anh đi luôn, anh có buồn không? Thực sự em biết câu trả lời rồi, người buồn hơn hết phải là em, em sẽ hối tiếc vô cùng. Anh chính là nốt thăng trong bản nhạc buồn nhạt nhẽo hôm nào, để mọi người biết rằng con tim em không băng giá. Em biết mình cần hòa nhập vào cuộc sống chung, giờ thì em cũng có thể là KNS, em tham gia vào cộng đồng, cho đi và nhận lại nhiều hơn nữa, thì ra trước giờ em vẫn cho đi, vẫn nhận lại, mà em không hay biết, đó là em tự chôn vùi em vào vỏ ốc thôi.<o
Và có đôi khi em thầm nghĩ không biết có ai yêu anh đơn phương như em không anh ha?
<o
<o
(1) ICE: nickname_ice_<o
(2) KNS: Kỹ năng sống<o
(3) Trà: nickname tachtrabencuaso<o
(4) Chôm: nickname ;chom^_^chom]_2010