ivenle
Thanh viên kỳ cựu
[BUBBLE]
- Ở đây tôi không nhắc đến hướng hoạt động hay cơ cấu gì hết bởi đó là việc của các cấp lãnh đạo trực tiếp. Cái tôi muốn nhắc đến là cái mà tôi đã từng phải đối mặt, nó là gáo nước vô hình dập tắt ngọn lửa mà tôi nhắc đến ban đầu.
- Nói nó vô hình bởi tinh ý lắm thì những người có thẩm quyền, trách nhiệm quản lý mới nhìn thấy nó. Gáo nước ấy không dội một lần cho cả cái tổ, cái nhóm của bạn để dập đi cái nguồn lửa nhiệt tình vì một điều chắc chắn rằng nó sẽ không tắt được.
- Nhưng nó sẽ tắt nếu gáo nước ấy sẽ chia những ngọn lửa ấy thành những ngọn lửa nhỏ hơn và …ùm. Tắt. Vậy gáo nước ấy là cái gì ? Nó chính là những cái thân thiết và gần gũi nhất với bạn. Là bố mẹ bạn, là bạn bè bạn, là công việc của bạn, là tài sản của bạn, thời gian của bạn v.v… Tóm lại nó là tất cả những gì bạn đang có. Vì sao ư ?
- Một ngày nào đó, bố mẹ bạn cấm bạn đi tình nguyện. Một ngày nào đó lũ bạn thân của bạn trách bạn rằng bạn chẳng quan tâm gì đến chúng và bạn thật vô tâm. Và cũng vào cái ngày ấy, bạn cảm thấy rằng mình chẳng có thời gian để đi xem phim nữa, bạn chẳng có thời gian đi chơi với bạn trai của mình nữa. Hay tồi tệ hơn, vào ngày ấy bạn thấy điểm số các môn học của bạn tụt giảm thê thảm, bạn phải thi lại hàng đống môn v.v…
- Hãy thử nghĩ xem ngay sau cái ngày hôm ấy, trong bạn có còn cái ngọn lửa cháy ầm ầm hôm nào nữa không ? Chắc chắn nó chỉ còn là một đốm sáng. Đấy chính là do gáo nước vô hình ấy. Khi tôi bước chân vào tình nguyện, tôi đi tối ngày. Tôi đến với những đứa trẻ lang thang trong khi em tôi thì phải ở nhà chơi với ông bà. Tôi ăn cơm tối với những người dân làng chài trong khi bố mẹ tôi phải ăn cơm một mình.
- Tôi nằm suy nghĩ về hướng đi của nhóm trong khi bài tập của tôi thì tôi vứt một góc. Tôi đi chơi với những người bạn mới trong khi sinh nhật đứa bạn thân của tôi thì tôi không có mặt… Và những việc làm ấy như những cục đá lạnh bỏ vào gáo nước của mình để cái gáo ấy đã lạnh lại càng lạnh hơn. Và cái gì tất yếu nó cũng sẽ phải đến, ngọn lửa trong tôi phải chống chọi với cái gáo nước, nó bị dập lên vùi xuống không biết bao nhiêu lần và rất may mắn là bây giờ tôi vẫn có thể ngồi đây mà viết cho các bạn những dòng này. Tuy nhiên đã có không ít ngọn lửa giống tôi đã bị dập thật sự và cho đến giờ cũng chưa cháy trở lại được.
- Quay trở lại câu hỏi ban đầu: “Duy trì ngọn lửa ấy như thế nào?” Điều kiện cần để duy trì nó là ngọn lửa ấy phải có củi hoặc xăng dầu gì cũng được miễn là nó có thể làm cháy được. à, chính xác hơn điều kiện để duy trì sự cháy là oxi, đúng oxi là thích hợp hơn cả. Oxi ấy lấy ở đâu thì các bạn phải tự tìm lấy, mỗi người có một nguồn khác nhau. Tôi không nhắc đến ở đây vì bài viết này không nhằm vào việc giúp các bạn tìm cái nguồn ấy (nếu các bạn muốn thì sẽ nhắc đến ở bài khác) Điều kiện thứ hai là điều kiện đủ đó là cần giữ nó tránh được khỏi cái gáo nước lạnh mà tôi nói đến ở trên. Làm thế nào ??
- Rất đơn giản, đó là bạn phải biết tri phối, điều tiết hợp lý đồng thời các hoạt động của bản thân, hoạt động của gia đình, bạn bè với hoạt động tình nguyện.
- Hoạt động bản thân ví dụ như việc học hành của bạn chẳng hạn, hoạt động giải trí của bạn, những công việc nhà của bạn v.v…
- Bạn không được tự cho phép buông lỏng việc học hành của mình khi tham gia tình nguyện mà ngược lại càng phải chú tâm hơn. Nhất quyết không được để nó đi xuống (không lên được thì thôi chứ không được đi xuống). Bạn không phải đi tình nguyện mà bỏ bê việc nhà mình như nấu cơm, rửa bát mỗi ngày và thỉnh thoảng đôi khi bạn cũng cần có lúc thư giãn riêng.
- Hoạt động của gia đình ví dụ như những lúc ngồi nhà với bố mẹ để nói chuyện chẳng hạn. Cần cho bố mẹ hiểu bạn đang làm cái việc khỉ gì và nó ý nghĩa gì không. Sẽ không bố mẹ nào cấm đoán bạn nếu bạn đang làm việc có ích cho xã hội đồng thời nó cũng đem lại sự cứng cáp hơn trong suy nghĩ cho bạn. Tất nhiên việc giành tình cảm như thế nào cho gia đình là một việc khó và không phải ai cũng làm được (đến thằng ngồi viết bài này cũng đã làm được đâu). Với bạn bè bạn thì dễ dàng hơn, chỉ cần chúng nó hiểu thì bạn sẽ dễ giải quyết hơn.
- Hoạt động tình nguyện thì có rất nhiều và nếu bạn làm hết tất cả những hoạt động ấy mà không biết bố trí thời gian làm việc cho hợp lý thì rất có thể những công sức bạn bỏ ra để thực hiện hai hoạt động trên từ trước đến giờ sẽ theo gió mà bay đi đấy. Làm như thế nào thì tôi sẽ không nói vì để các bạn tự khám phá ra sẽ hay hơn. Bài viết rất dài này có thể chứa hơi ít thông tin và có thể bạn sẽ khó đọc chứ chưa nói đến việc tiếp nhận nó như một bài học kinh nghiệm.
-Tôi cũng không dám dạy các bạn phải làm thế nào nhưng dù sao ngọn lửa của tôi cho đến giờ vẫn chày dù không còn mãnh liệt như trước và gáo nước mà tôi đã từng phải chiến đấu bây giờ cũng bớt lạnh hơn. Và tôi cũng muốn bạn chú ý để duy trì ngọn lửa tình nguyện của mình vì Tình Nguyện Trẻ cần những ngọn lửa như thế. Bạn có thể nghĩ rằng: chưa thấy gáo nước nào trong số những gáo nước mà tôi nói mà bài viết này đã là một gáo nước đầu tiên thì bạn nhầm. Đây chính là cái khăn mặt mát mà tôi đưa cho bạn để bạn tỉnh táo mà giữ ngọn lửa khỏi vuột khỏi trái tim bạn.
Nhóm Tình Nguyện Thiếu Nhân Lực Vì mất Lửa
Một đợt tuyển thành viên mới đem đến những sức sống mãnh liệt cho tất cả. Địa bàn xôn xao, thành viên cũ cũng xôn xao, thành viên mới cũng xôn xao. Luôn luôn là thế, và luôn cần thế. Một sức sống mới, ngọn lửa mới làm bùng cháy tất cả.
[/BUBBLE]
Nhưng điều tôi muốn nhắc đến là duy trì ngọn lửa ấy như thế nào ?
- Ở đây tôi không nhắc đến hướng hoạt động hay cơ cấu gì hết bởi đó là việc của các cấp lãnh đạo trực tiếp. Cái tôi muốn nhắc đến là cái mà tôi đã từng phải đối mặt, nó là gáo nước vô hình dập tắt ngọn lửa mà tôi nhắc đến ban đầu.
- Nói nó vô hình bởi tinh ý lắm thì những người có thẩm quyền, trách nhiệm quản lý mới nhìn thấy nó. Gáo nước ấy không dội một lần cho cả cái tổ, cái nhóm của bạn để dập đi cái nguồn lửa nhiệt tình vì một điều chắc chắn rằng nó sẽ không tắt được.
- Nhưng nó sẽ tắt nếu gáo nước ấy sẽ chia những ngọn lửa ấy thành những ngọn lửa nhỏ hơn và …ùm. Tắt. Vậy gáo nước ấy là cái gì ? Nó chính là những cái thân thiết và gần gũi nhất với bạn. Là bố mẹ bạn, là bạn bè bạn, là công việc của bạn, là tài sản của bạn, thời gian của bạn v.v… Tóm lại nó là tất cả những gì bạn đang có. Vì sao ư ?
- Một ngày nào đó, bố mẹ bạn cấm bạn đi tình nguyện. Một ngày nào đó lũ bạn thân của bạn trách bạn rằng bạn chẳng quan tâm gì đến chúng và bạn thật vô tâm. Và cũng vào cái ngày ấy, bạn cảm thấy rằng mình chẳng có thời gian để đi xem phim nữa, bạn chẳng có thời gian đi chơi với bạn trai của mình nữa. Hay tồi tệ hơn, vào ngày ấy bạn thấy điểm số các môn học của bạn tụt giảm thê thảm, bạn phải thi lại hàng đống môn v.v…
- Hãy thử nghĩ xem ngay sau cái ngày hôm ấy, trong bạn có còn cái ngọn lửa cháy ầm ầm hôm nào nữa không ? Chắc chắn nó chỉ còn là một đốm sáng. Đấy chính là do gáo nước vô hình ấy. Khi tôi bước chân vào tình nguyện, tôi đi tối ngày. Tôi đến với những đứa trẻ lang thang trong khi em tôi thì phải ở nhà chơi với ông bà. Tôi ăn cơm tối với những người dân làng chài trong khi bố mẹ tôi phải ăn cơm một mình.
- Tôi nằm suy nghĩ về hướng đi của nhóm trong khi bài tập của tôi thì tôi vứt một góc. Tôi đi chơi với những người bạn mới trong khi sinh nhật đứa bạn thân của tôi thì tôi không có mặt… Và những việc làm ấy như những cục đá lạnh bỏ vào gáo nước của mình để cái gáo ấy đã lạnh lại càng lạnh hơn. Và cái gì tất yếu nó cũng sẽ phải đến, ngọn lửa trong tôi phải chống chọi với cái gáo nước, nó bị dập lên vùi xuống không biết bao nhiêu lần và rất may mắn là bây giờ tôi vẫn có thể ngồi đây mà viết cho các bạn những dòng này. Tuy nhiên đã có không ít ngọn lửa giống tôi đã bị dập thật sự và cho đến giờ cũng chưa cháy trở lại được.
- Quay trở lại câu hỏi ban đầu: “Duy trì ngọn lửa ấy như thế nào?” Điều kiện cần để duy trì nó là ngọn lửa ấy phải có củi hoặc xăng dầu gì cũng được miễn là nó có thể làm cháy được. à, chính xác hơn điều kiện để duy trì sự cháy là oxi, đúng oxi là thích hợp hơn cả. Oxi ấy lấy ở đâu thì các bạn phải tự tìm lấy, mỗi người có một nguồn khác nhau. Tôi không nhắc đến ở đây vì bài viết này không nhằm vào việc giúp các bạn tìm cái nguồn ấy (nếu các bạn muốn thì sẽ nhắc đến ở bài khác) Điều kiện thứ hai là điều kiện đủ đó là cần giữ nó tránh được khỏi cái gáo nước lạnh mà tôi nói đến ở trên. Làm thế nào ??
- Rất đơn giản, đó là bạn phải biết tri phối, điều tiết hợp lý đồng thời các hoạt động của bản thân, hoạt động của gia đình, bạn bè với hoạt động tình nguyện.
- Hoạt động bản thân ví dụ như việc học hành của bạn chẳng hạn, hoạt động giải trí của bạn, những công việc nhà của bạn v.v…
- Bạn không được tự cho phép buông lỏng việc học hành của mình khi tham gia tình nguyện mà ngược lại càng phải chú tâm hơn. Nhất quyết không được để nó đi xuống (không lên được thì thôi chứ không được đi xuống). Bạn không phải đi tình nguyện mà bỏ bê việc nhà mình như nấu cơm, rửa bát mỗi ngày và thỉnh thoảng đôi khi bạn cũng cần có lúc thư giãn riêng.
- Hoạt động của gia đình ví dụ như những lúc ngồi nhà với bố mẹ để nói chuyện chẳng hạn. Cần cho bố mẹ hiểu bạn đang làm cái việc khỉ gì và nó ý nghĩa gì không. Sẽ không bố mẹ nào cấm đoán bạn nếu bạn đang làm việc có ích cho xã hội đồng thời nó cũng đem lại sự cứng cáp hơn trong suy nghĩ cho bạn. Tất nhiên việc giành tình cảm như thế nào cho gia đình là một việc khó và không phải ai cũng làm được (đến thằng ngồi viết bài này cũng đã làm được đâu). Với bạn bè bạn thì dễ dàng hơn, chỉ cần chúng nó hiểu thì bạn sẽ dễ giải quyết hơn.
- Hoạt động tình nguyện thì có rất nhiều và nếu bạn làm hết tất cả những hoạt động ấy mà không biết bố trí thời gian làm việc cho hợp lý thì rất có thể những công sức bạn bỏ ra để thực hiện hai hoạt động trên từ trước đến giờ sẽ theo gió mà bay đi đấy. Làm như thế nào thì tôi sẽ không nói vì để các bạn tự khám phá ra sẽ hay hơn. Bài viết rất dài này có thể chứa hơi ít thông tin và có thể bạn sẽ khó đọc chứ chưa nói đến việc tiếp nhận nó như một bài học kinh nghiệm.
-Tôi cũng không dám dạy các bạn phải làm thế nào nhưng dù sao ngọn lửa của tôi cho đến giờ vẫn chày dù không còn mãnh liệt như trước và gáo nước mà tôi đã từng phải chiến đấu bây giờ cũng bớt lạnh hơn. Và tôi cũng muốn bạn chú ý để duy trì ngọn lửa tình nguyện của mình vì Tình Nguyện Trẻ cần những ngọn lửa như thế. Bạn có thể nghĩ rằng: chưa thấy gáo nước nào trong số những gáo nước mà tôi nói mà bài viết này đã là một gáo nước đầu tiên thì bạn nhầm. Đây chính là cái khăn mặt mát mà tôi đưa cho bạn để bạn tỉnh táo mà giữ ngọn lửa khỏi vuột khỏi trái tim bạn.
<sưu tầm=""></sưu>
<sưu tầm>
<sưu tầm>