Xuân, hạ, thu và đông...

ZenkS

Thanh viên kỳ cựu
Thử nghĩ xem, chúng ta được gì, mất gì khi cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn chờ đợi những gì không dành cho mình? Có một câu chuyện kể rằng...

Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:

- Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. Hãy ở lại với tôi! Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.

Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng. Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.

- Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.

Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân mới là tất cả. Và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt át.

Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu:

- Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.

- Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.

Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì rất lo lắng. Bà nói:

- Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.

- Không, mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.

Và họ ra đi.

Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh: "Ôi, tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?".

Và mọi thứ như sống lại: cây cối xanh tốt, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc...

Trong chúng ta, có bao nhiêu người được như Mùa Xuân: kịp nhận ra lối đi dành cho mình? Và những ai còn giống như Mùa Hạ, Mùa Thu và anh chàng Băng Giá: mãi khổ đau khi không đạt được ước muốn - những ước muốn không thể thành hiện thực?




 

canhogiuadaiduong

Thanh viên kỳ cựu
Mình cũng muốn được như mùa xuân, cái gì không thuộc về mình thì đừng nên níu kéo, làm zị chỉ khổ đau mà thui. Nhưng nó thật khó thực hiện bạn ak! trước đây với mình không có gì quan trọng, mình sống rất thoải mái, có lúc như vô tâm không quan tâm điều gì cả, phương châm sống của mình là mackeno(mặc kệ nó), vì thế không có gì níu kéo mình cả và mình cũng chẳng níu kéo điều gì. Nhưng bắt đầu học đại học năm 2, mình đã thay đổi, mình đã cảm nhận được tình cảm, mình thấy thích người ta, mình nhớ và mong chờ người đó, nhưng người đó dường như không thuộc về mình bạn ak! mình chỉ là 1 thoáng mới mẻ của người ta thôi, mình muốn từ bỏ, bạn bè cũng ở cạnh để giúp mình nhưng sao mình vẫn không làm được điều đó bạn ak! Nhưng mình không đau khổ, dù sao thì đó cũng là 1 kỉ niệm đẹp, mình vẫn sẽ cố gắng để mọi việc tốt đẹp hơn. Dù cho nó không thuộc về mình thì cũng hãy giữ nó ở trong lòng.
 

ZenkS

Thanh viên kỳ cựu
uh, mình cũng có thể hiểu được cảm giác đó, mình cũng đã ở trong tình huống đó nhưng là ở phía bên kia so với cảm giác của bạn. và mình nghĩ là khi 1 cái gì đó đến lúc thì nó sẽ xảy ra, dù cho có muốn níu kéo đi nữa, cảm giác là không thể gượng ép và bạn hãy cho nó qua đi, xung quanh ta vẫn còn rất nhiều thứ để ta quan tâm và không việc gì phải suy nghĩ quá nhiều về một vấn đề gì đó.
 

Bình luận bằng Facebook

Top