tuyethong
Thanh viên kỳ cựu
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, cuộc sống – bên cạnh những sắc buồn, hãy còn có rất rất nhiều màu sáng đang chờ ta khám phá, tận hưởng…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, khi một mình qua phố, có thể lòng sẽ nhớ về dáng hình một ai đó, nhưng nhớ… một cách rất nhẹ nhàng, thanh thản…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, giữa muôn trùng sóng nước, “giấc mơ” vẫn như còn ở đó… sâu lắng và yên bình…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, “cà phê đen không đường” có thể rất là đắng… nhưng so với cuộc đời, nó vẫn còn ngọt hơn gấp nhiều lần… và khó khăn chẳng qua chỉ là một thử thách…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, có đôi khi… mình không thật cứng rắn như cái vẻ bề ngoài, nhưng ta hiểu, mỗi một ngày trôi qua, ta đã mạnh mẽ hơn - rất nhiều…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra, tình yêu có thể làm trái tim rỉ máu… nhưng nó sẽ khiến ta mỉm cười khi nghĩ về ngày xưa… bởi vì, ít nhất ta đã từng dám sống cho những xúc cảm thật sự mà mình có…
Bước nhẹ…
Ta bất chợt nhận ra… nhiều điều và nhiều thứ…
Để rồi,
Biết được rằng…
Với rất nhiều những con người bên cạnh, ta hãy còn vô tâm…
Với rất nhiều những cái đã cho đi, vẫn còn là quá ít…
Với rất nhiều nỗi đau từng nếm trải, cũng chẳng là gì cả…
Không đủ… để làm ta chùn chân, ngục ngã…
Và…
Ta hiểu …
Quá khứ - sẽ vẫn là quá khứ!
Còn hiện tại và tương lai,
Ta cần làm gì… cho – tất – cả - những – cái – mà – ta - có!
………………………….
Buồn! vẫn sẽ khóc lặng lẽ…
Vui! Ta sẽ lại mỉm cười…
Vết thương – nếu có sẽ rất đau, nhưng rồi nó sẽ lành
Và ta thôi – không còn cố tìm cách xóa đi những vết cắt…
………………………………………
Ngày mai,
Ta tin…
Rất tin!
Dẫu cho mình có sở hữu một trái tim xù xì vì những mảnh sẹo… thì trái tim ấy vẫn đầy ắp những yêu thương…
Yêu thương cho đi và yêu thương nhận về…!!!
Tròn vẹn một giấc mơ!