LCMN-07: Má ơi ! con biết phải làm gì ( đối diện chính mình ) .

enor

[♣]Thành Viên CLB
Họ và tên : Tiêu Hoài Văn.
Ngày, tháng , năm sinh : 28/09/1989.
Email : enor28910@gmail.com


Má ơi ! con biết phải làm gì .
(đối diện chính mình )


“Chiều Tây Ninh mây giăng kín lối
Gió chập chờn cây cối ngả nghiêng
Mưa rơi xao xác hiên nhà
Mẹ nhà ngồi quạnh , con xa có về ….”


Chắc con không nhớ đến má đâu ! , chắc con cũng không nhớ bài thơ này của thằng Phan Chiến gửi con ,má chắc không xa lạ gì nó thằng này nó vẫn “ sến “, con với nó đều giống điểm này duy chỉ khác nó dám đối diện , dám nói ra còn con thì không nên con vẫn hay bảo nó sến là vậy, nhưng nó vẫn “ như xưa “ đó má tức là nó vẫn “ vô đối “. Con vẫn nhớ bài này nó gửi con lúc hè năm 1 khi mà nó đang còn ở Hà Nội học bồi dưỡng cái chi chi đó mà chẳng hiểu sao con nhớ đến giờ .
Nếu như con không lên facebook không lên zingme để biết là ngày vu lan đang tới, khi mà tụi bạn đứa nào cũng treo status thì con sẽ không nghĩ là mình sẽ viết mấy dòng này nghĩ mình muốn viết cái chi đó mà không biết viết gì thôi kệ gặp gì “ phan đó “ .Tính mình là trước giờ không thích mấy cái sến sến nhưng dưới cái không khí vu lan này , cộng thêm việc vào diễn đàn kns buộc con phải nghĩ về má : con không thể lẫn tránh suy nghĩ của mình! .

Cách đây vài ngày con vẫn còn nhớ mình được sự săn sóc rất chu đáo của má , con biết ở nhà má dành nhiều tình thương cho con hơn ai hết chắc tại nhà có mỗi con là con trai ,ba thì đi suốt nói về ba con chỉ có nhớ mỗi câu : “ mày không lo học đi rùi sẽ biết ! “ .
Nhà mình được cái có 3 người con mà đứa nào cũng xuống Sài Gòn ,hic, chả biết sao để 2 ông bà già ở nhà nghĩ tới cái này mà con thấy có lỗi với má lắm ! , cũng may nhà mình là họ hang gần đó chiều chiều buồn buồn còn có người mà “ tán dốc này nọ “ (hic) nghĩ tới mà con không cầm lòng được .Nhà mình đã thành cái nhà trọ thật rồi! .

Vẫn thói quen ấy mỗi lần về , con hay qua thăm nội nói là thăm nội vậy chứ toàn hỏi hang nhà mình , lúc trước bệnh của má nặng lắm lần này về hay tin ba má mạnh dõi con mừng lắm .Về đưa thằng Bin ( con cô 7 ) đi học con mới biết giờ nó lớp 2 mới nhớ ngày nào nó còn xem 5 anh em siêu nhân với nó tính ra giờ ba má cũng ngoài 50 vậy mà vẫn còn làm,má chịu khó là “ vô đối “ rồi ! bà nội con còn nói thế mà ( hic) . Lần này về nhà là con thấy no ấm nhất , nghe nội kể : “ mẹ con , nó nghe mày về là làm yahout , kem chuối, vịt lộn đủ thứ …để sẵn , mẹ mày nó giỏi ….” .Mà thú thật hơn 2 ngày đó con chỉ rán ăn sao cho hết đống kem chuối với yahout mà không hết . Mà đúng lần này về con thấy hả hê nhất, cũng câu nói ấy “ con thích ăn gì mai đi chợ mẹ nấu cho ….” (hic) chỉ thèm mỗi cái bì bún chay má làm .Nghĩ lại thương má ghê! .

me2.jpg








Mỗi lần đi đâu đó bắt gặp hình ảnh mấy cô, mây dì mang gánh bán bưng là con nhớ đến má , nhớ đến quê mình (hic) mỗi lần nói Tây Ninh nhiều người không biết đó má có tin không ? .Quê mình còn … thật nhưng chẳng biết sao mỗi lần về quê mình con thấy rất an toàn và thoải mái má à , không hiểu sao con có cảm giác dân Tây Ninh mình nó hiền sao ấy ! với lại ( hic ) xa quê 4 năm rùi con mới nhận ra cái giọng Tây Ninh thế nào má à. Nhắc “vụ” này con nhớ cô Nga , chú Nhân, chú Nam lần đi hội thao văn phòng chính phủ đậm chất giọng Tây Ninh… .Nói câu này nghe buồn ghê ! mình lớn lên ở đó 20 mươi mấy năm nay rùi mà giờ mới biết cái giọng quê mình nó sao trong khi con biết rất rõ giọng tụi Bình Định , Gia Lai , Nghệ An , Thanh Hóa , Tiền Giang ….thế nào vì giọng miền nam mình có cái na ná giống nhau khó phân biệt ,con cũng không biết diễn tả khác sao nhưng giờ nghe chắc con đoán được khả năng người đó ở Tây Ninh hơi cao con tin là vậy .Không hiểu sao mỗi khi chiều về, khi ánh đèn đêm vừa bật lên nghe cái giọng chị phát thanh viên sao mà nó dễ thương ,dễ gần bây! (hic) mà thú thật con không biết nó đang nói cái chi má à ! .
Quê mình à ! quê mình còn … lắm .Người ta vẫn biết đến miền đông mình là vùng giàu nhất nước , vùng đem lại thu nhập nhiều nhất nhưng không phải ai cũng biết Tây Ninh mình , ở miền đông chỉ mỗi Tây Ninh , Bình Phước là ….nhất.
Mỗi lần lên Sài Gòn lần nào con cũng mang cả bao bánh tráng người ta hỏi cái gì con nói : “bánh tráng me ,đặc sản tây ninh ăn là ghiền , ha ha nghĩ lại mắc cười! “ có cảm giác khó tả sao ấy .Không lẽ quê mình cứ vậy hoài sao ? khi nào nó sẽ thay đổi ? ai sẽ đổi nó đây ?.

Con với thằng Phan Chiến mỗi khi gặp nhau hay “ moi mấy chuyện này “ ra nói (hic) mà có cảm giác chẳng làm được gì nhiều chỉ biết “ rán “ nói tới mấy điều này nhớ ngay nhỏ Diệu My với thằng Chiến thêm nhỏ Chóp Bu 12 Văn nữa chứ nhìn tụi nó bây giờ và 4 năm trước “ i sì “ không như con bây giờ , vẫn đức tính ấy , vẫn con người ấy nhưng hơn hết tụi nó “ vẫn là người Tây Ninh đó mà à ! “ còn con chẳng biết sao.Ngày xưa mình thấy nể chính mình giờ phải công nhận nể tụi nó về cái “ trâu “ của nó .
Quê mình nó vậy đó : đi đâu cũng thấy toàn đồng với đồng ruộng với ruộng , mía mì …đó là còn chưa kể tụi bạn bảo Tây Ninh có gì đâu mà chơi có mỗi cái núi với cái chùa ( núi Bà Đen , chùa Tòa Thánh ) thị xã đi chừng tí là hết chứ mấy ….Chỉ vậy thôi à ? người Tây Ninh thì sao ta ! .

Bài này công nhận con viết sến thật con là con không muốn đối diện với suy nghĩ của mình lúc này nhưng con phải thừa nhận nó , thừa nhận những gì con đang suy nghĩ về má…..” Luôn khỏe má nha ! “ Dạ , con sẽ giữ gìn sức khỏe “ ... Còn có những dự định …! .

[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin3.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMC8wNi80L2IvInagaMENGIxMWQzZDMyODRhYTRjNzY4NzIwNTYzODE5ZDA2MWEdUngWeBXAzfFJpdmVyIEZsWeB3dzIEldUngIFlvInagaMEdXxZaXJ1WeBWF8MXwy[/FLASH]
 

Vrain

[♣]Thành Viên CLB
Dạo này enor cũng viết những dòng tâm sự nữa hén....khì khì....
 

power of desert

[♣]Thành Viên CLB
Với cha mẹ, ai cũng có những lời rất thật. Mấy khi ta tự đối diện được với chính mình!!
Anh enor, cho em được "đạo" lại mấy câu thơ của anh Phan Chiến :)

“Chiều Tây Ninh mây giăng kín lối
Gió chập chờn cây cối ngả nghiêng
Mưa rơi xao xác mái hiên
Mẹ nhà ngồi quạnh, con hiền nơi đâu?

Chút ngập ngừng lòng trai khó nói
Lời chân tình thiển ý khô khan:
-Mẹ ơi con vẫn bình an!
Quê hương ơi, ta vẫn bạt ngàn ước mơ!

 

bean

Thành viên
mình cũng giống bạn vậy đó! phải chăng chúng ta đang quá hèn nhát:roile::roile::roile:???
 

Ngô Loan

[♣]Thành Viên CLB
E chưa đi Tây Ninh bao giờ. Có nhỏ bạn thân người TN, khi nhỏ về là lại mang lên quá trời bánh tráng (mặc dù e cũng không có thích ăn).
A yêu quê a, không phải vì nó đẹp, không phải vì nó giàu hay có quá nhiều điều nổi bật.
A yêu quê a, Vì nơi đó có những người a yêu thương, có những kỷ niệm của tuổi thơ ngày nào vụng dại, có.....
Đọc bài a viết làm e nhớ...
Nhớ mỗi khi về quê cũng được mẹ làm cho quá trời đồ ăn. Bố thì xăm xăm mổ gà. E trai thì rủ rê shopping mua quần áo. E gái thì kéo lê la qua mấy gian hàng lưu niệm...Ngọt ngào.
 

dmpt_2

[♣]Thành Viên CLB
Nói sao đây ta? :ngu:
Sáng nay lọ mọ dậy bảo là phải đọc cho bằng được bài của anh cớ đấy, hihi. Rất ít khi nào em được thấy anh tâm sự "nảy lửa" như thế này anh à! Thay vì một chút khó chịu lần đầu đọc cái note máu đàn ông 2, bây giớ thêm lần nữa em đọc lại nó với tư cách là một bài dự thi...cảm nhận của em đã khác. Không xét chính tả nữa nhé! Vì em nghĩ anh cũng đã cố gắng chỉnh sửa lại lắm rồi (mặc dù vẫn còn tè le hột me :cuoihaha:)

Em nói tiếp nhé...Cảm tưởng rằng cái cách anh viết giống như anh từ từ vẽ nên bức tranh sống động về những gì thật giản dị đời thường của một góc quê nhỏ. Trong bức họa anh lướt bút đến những mảng màu tươi sắc của tình người và cả xanh xanh nâu trầm của một nơi mà anh bảo rằng vẫn còn...ba chấm lắm. Hì, một điều đáng quý nữa là bức tranh đem lại cảm giác nhẹ nhàng, một chút êm đềm trong em...vì vốn dĩ ai xa quê khi nhớ về cũng đều thả mình trong những điều bé nhỏ mà anh đã vô tình làm thức tỉnh...

Cứ vậy đi nhé anh! Cứ sẵn sàng đối diện với chính mình vậy đi nhé! Em thích anh hơn những lúc anh như thế này, không khoảng cách, không chút bận lòng và quan trọng là để mọi người cũng như em được hiểu và yêu quý anh hơn.:mimcuoi::mimcuoi::mimcuoi:

Cảm ơn anh đã cho em một buổi sáng thật ý nghĩa! Gái Văn cố lên! Anh sẽ làm được, chắc chắn là vậy đó nhé!!!!!!!!:thangloi::them::thangloi:
 

noa

[♣]Thành Viên CLB
^^. Thật có lỗi khi bây giờ mới lọ mọ vào đọc bài viết của bạn. Không sao hết đúng ko? Vì dù sớm hay muộn, mình tin, comment của mình cũng sẽ đến được với bạn và mong là sẽ chia sẻ chút gì với bạn. :D

Mào đầu vậy thôi, bây giờ là lời nhận xét thật tình nhé. Chuẩn bị nào. :p

Trước hết, là khen. Mình nghĩ bạn là con trai, những lời tâm sự thế này, rất khó nói ra đúng không? ^^. Nên, khi nói ra được, thật sự là rất thật, rất chân chất và mộc mạc. Viết cho mẹ, nhưng mình thấy cả góc quê hương của bạn trong đó, không bằng những lời văn trau chuốt, nên càng sinh động và gần gũi. Bằng cách đó, người đọc dễ tiếp nhận và dễ đọng lại cái hình ảnh mà bạn muốn họ thấy. Có lẽ, mẹ và quê hương của bạn được gắn chặt với nhau. Và theo một cách hiểu nào đó, quan trọng và yêu thương cũng như nhau. Dù là có khi lãng quên, dù là chưa đến mức tự hào, nhưng vị trí là không thể thay thế, tình cảm là không thể từ bỏ. Uhm, mình thích cái cách tiếp cận như vậy.

Về hình thức, bài viết đầu tư về cách trình bày. Hình ảnh và âm nhạc hỗ trợ tốt trong việc lôi cuốn người đọc. Mình cảm nhận được sự đầu tư của bạn ở bài viết này.

Nhưng, thứ nhất phải có thứ hai đúng không? Nhận xét mà, đâu thể khen không được. :D

Uhm. Bài viết có khá nhiều lỗi chính tả, cái này là để rút kinh nghiệm thôi, vì nó có thể làm gián đoạn mạch cảm xúc của người đọc. Tưởng tượng như trôi dòng mà gặp đá cản ấy mà, mạch văn vẫn tiếp tục, nhưng có một chút khó khăn trong cảm nhận. :D. Bạn đọc lại bài rồi xem nha, mình không chỉ ra đâu, ngại lắm. :p. Ngoài ra, cách đặt dấu câu có vài chỗ bị sao sao ấy, nên mình có vài câu đọc mà chưa nắm rõ lắm mạch văn. Cái này là cảm nhận chủ quan thôi hà. Và có vẻ bạn sử dụng dấu ba chấm hơi nhiều, mình cũng thích dấu ba chấm, nhưng mình thích sử dụng để lưu cảm xúc hơn là để bỏ lửng vế sau, vì để người đọc phải đoán ý, như vậy sẽ có chút cảm giác khó chịu. :D.

Là góp ý, nên cái nào thấy đúng thì áp dụng còn không thì cứ xem như là do mình khó tính nhé. :D. Và dù sao, nhắc lại một lần nữa, là con trai, mình thích cái cách tâm sự này của bạn. Mẹ bạn sẽ vui nếu đọc được nó, chắc chắn đấy. Luôn yêu thương và quan tâm mẹ nhé.

P/s: Nói nhiều chỉ với một mong mỏi, là hãy hiểu, mình đang nói thật lòng. :D

Mong sẽ đọc được nhiều bài chia sẽ nữa từ bạn. :D
 

oliver_grim

[♣]Thành Viên CLB
Bài viết hay lắm. Cảm ơn anh về tất cả những gì tốt đẹp nhất dành cho người mẹ của anh nhân ngày lễ vu lan sắp đến..
:cuoihaha:
 

enor

[♣]Thành Viên CLB
Cách đây vài ngày mình vẫn còn vào xem những đóng góp của các bạn nhưng mấy nay lu bu không vào được, mình cũng chẳng hiểu sao hôm ni lại vào xem lại bài này chắc là đang lười muốn tìm tí động lực cũng có thể do đã xong cái thực tập tốt nghiệp.Nhân tiện, mình xin được cảm ơn tất cả các bạn đã đóng góp hết sức chân thành cho mình cũng như đã dành tình cảm cho bài viết .Thật sự mình cảm thấy bất ngờ vì được chia sẻ nhiều đến thế lúc đầu mình đã có ý định không đăng bài này dự thi . Một lần nữa xin cảm ơn .

Về @AnhVu, oliver_grim
,Nhockhjn, quoccuongdang , Lệ Loan , Ngô Loan : chuyện bình thường chẳng qua mình chưa bao giờ đăng bài dự thi thế này :d .

@ dmpt_2 : anh rất bất ngờ và " cảm " vì chia sẻ của em , rất vui vì em đã cảm nhận được những gì anh viết đây ắn hẳn lần thứ hai em được biết đến anh với góc độ như thế này sau lần đi Vũng Tàu vừa rồi không biết lần đó em có để ý không ? .

@noa : mình rất thích cách bạn chia sẻ : rất thẳng thắng và chân thành , hy vọng lần sau có viết bài mong bạn ủng hộ như thế .


 

summerrain

Thanh viên kỳ cựu
Nhóc này, nói lên cảm xúc, tình củm của mình thì có gì mà ko dám tự tin " thể hiện" chứ, ng đó là mẹ mình nữa...
Cảm xúc mà, ...con gái cũng biết " đánh nhau" mà, lo gì con trai " viết những lời xúc động"...^.^
Any way, bài viết rất thật, rất gần có cái j đó là tình trạng chung của những " đứa con" xa nhà, cũng có cái rất riêng của Tiêu Hoài Văn và Mẹ, và gia đình, và Tây Ninh của Tiêu Hoài Văn ^.^
 

enor

[♣]Thành Viên CLB
@summerrain : thanks đã đồng cảm , chắc summerrain sau khi gặp tôi rồi không nghĩ tôi sẽ viết những dòng thế này đúng không :mimcuoi: .
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
enor [LCMN] Cảm nhận của mình. Lời Con Muốn Nói 1
enor [LCMN]Hỏi Đáp - Thắc Mắc Lời Con Muốn Nói 16
tangnam2 [LCMN] Kết quả cuộc thi Lời con muốn nói Lời Con Muốn Nói 4
bluesea88 [LCMN]Bình chọn bài viết hay. Lời Con Muốn Nói 6
I LCMN-16: Con sẽ cố gắng Lời Con Muốn Nói 3
ongpha LCMN - 15: Con cảm ơn ba mẹ thật nhiều! Lời Con Muốn Nói 5
hue_yeu_thuong LCMN-14: Gửi ba nơi ấy bình yên Lời Con Muốn Nói 8
Namhuongk53bc LCMN - 13: Ước gì con không có Bố! ( Gửi mẹ của con ) Lời Con Muốn Nói 16
tritai LCMN-12: Bức thư con viết còn dang dở... Lời Con Muốn Nói 3
_ice_ LCMN- 11 Khi Thái Sơn Ngả Bóng Cuối Trời Lời Con Muốn Nói 17
noa LCMN-10-Con gái của ba. Lời Con Muốn Nói 6
power of desert LCMN-09 Con nhớ mẹ... Lời Con Muốn Nói 3
lapdong LCMN-08: Con hứa sẽ mãi mãi yêu thương Lời Con Muốn Nói 4
power of desert [LCMN] Thân gửi các bài viết không tham gia dự thi! Lời Con Muốn Nói 1
Happy Life LCMN-06: Dòng thời gian Lời Con Muốn Nói 8
sorry LCMN-05: Tặng mẹ, lời con muốn nói... Lời Con Muốn Nói 4
tuyethong LCMN-04: Niệm khúc Lời Con Muốn Nói 4
jodiepham2204 LCMN-17: Những xúc cảm không lời... Lời Con Muốn Nói 3
canh buom do LCMN-03: Cuộc đời Mẹ! Lời Con Muốn Nói 6
trangdang LCMN-02: Bông hồng cài áo Lời Con Muốn Nói 9
benny LCMN-01: Thư gửi mẹ Lời Con Muốn Nói 17

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top