LCMN - 13: Ước gì con không có Bố! ( Gửi mẹ của con )

Namhuongk53bc

Thành viên
Họ & tên : Nguyễn Thị Hương
Mail: namhuongk53bc@gmail.com
................................................................................

Mẹ yêu - mẹ là người con yêu nhất và sẽ là người con yêu mãi mãi!


Nếu được ước một điều lúc này thì con sẽ ước: giá như con là đứa con không có bố, mẹ nhỉ!
Dẫu biết điều đó làm con hay bất kỳ một người con nào cũng thấy đau vô cùng. Nhưng với con điều đó còn là một hạnh phúc lớn hơn gấp trăm, gấp ngàn lần so với thực tại, khi mà người Bố của con vẫn hiện diện và vẫn tạo ra những nỗi đau.
Chưa bao giờ con nói với Mẹ điều đó. Bởi hơn ai hết, mẹ sẽ là người đau đớn nhất, và vì con rất thương mẹ, con sợ phải thấy mẹ khóc, con sợ phải thấy mẹ chịu đựng thêm nữa. Cuộc đời của một người phụ nữ chịu thương chịu khó và “có tài chịu đựng” đã sang tuổi xế chiều. Thế nhưng, những nỗi đau thì vẫn như còn nguyên vẹn, và vẫn tiếp diễn. Những nỗi đau về cả thể xác và tinh thần mà mẹ đã có là do đâu? Là vì ai? Và tại sao?.....đó là những câu hỏi mà không cần hỏi mẹ con cũng biết, chỉ cần con nhìn vào đôi mắt ấy, và chỉ vì con là con gái của mẹ! Một đứa con gái lớn lên trong một gia đình chưa bao giờ có hạnh phúc thật sự.
Bố và mẹ lấy nhau cũng là do tự nguyện, cũng là xuất phát từ tình yêu. Thế mà…..tại sao cuộc sống của mẹ lại không giống như bao người khác? Tại sao mẹ lại không có quyền đòi hỏi hạnh phúc của mình? Con đã thấy ở bố là một người bảo thủ, vũ phu, gia trưởng….Mẹ ơi! Chẳng lẽ suốt hơn 20 năm qua, ký ức của con về một người bố chỉ là thế thôi sao?
Sống trong một gia đình luôn có xung đột, luôn có cãi vã, luôn có nước mắt, luôn có những trận đòn… Và vì thế mà đôi khi con thấy mình trai lì nhưng cũng có lúc con thấy mình yếu đuối vô cùng, và đã có lúc con sụp đổ và muốn đầu hàng với tương lai phía trước. Tuổi thơ của con, các chị và cả em trai của con nữa, chỉ là những trận đòn và những tủi hờn trong nước mắt. Ký ức về tuổi thơ trong con chỉ là hình ảnh mấy chị, em ôm nhau và nép mình bên cánh cửa mỗi khi nhìn thấy bố túm tóc mẹ rồi cứ thế đánh như đánh một kẻ thù. Những tiếng khóc thét lên của chính những đứa con mà họ sinh ra cũng không ngăn lại được cảnh tượng đó. Sợ sệt và chỉ biết khóc, chúng nó chỉ còn biết đứng vào một góc theo tiếng quát lớn của mẹ “ chạy đi các con”. Và rồi, chúng lớn dần theo năm tháng và cũng lớn dần với những vết thương da thịt của chúng nó, của mẹ nó mà bố nó đã “ban tặng” cho.
Con, các chị của con và em trai của con cứ thế dần trưởng thành và cũng dần ý thức được rằng – đó là những nỗi đau mà chúng con không thể nào quên và cũng không thể nào bỏ qua cho người đã gây nên chúng. Liệu có một người chồng nào kề dao vào cổ chính người vợ của mình chưa? Ngay cả đánh một con vật nhỏ bé mà con người ta còn thấy có tội nữa là đó là một con người bằng da bằng thịt. Ấy vậy mà, tay bố có thể liền một lúc ném thẳng cả một chồng bát vào lưng mẹ, nếu không kịp tránh thì có lẽ đã vài lần con dao bố ném đã chem đứt một phần nào đó của mẹ. Và nếu mẹ không phải là người nhẫn nhịn chịu đựng thì ngày ra tòa có lẽ là từ rất lâu rồi. Nhưng con nghĩ, thà như thế còn hơn! Mẹ ơi, cho con xin lỗi nhé. Vì có thể như thế con là đứa con gái bất hiếu. Nhưng con không thể chịu đựng được như mẹ và cũng không thể cứ đứng nhìn mẹ như thế mãi. Có đôi khi nhìn thẳng vào mắt mẹ mà con cứ vậy khóc chẳng biết vì điều gì! Con chỉ biết rằng, đôi mắt buồn của mẹ gợi nhớ cho con nhiều điều về quá khứ của tuổi thơ quá……Và con sợ nó!
Hạnh phúc của một gia đình là điều con chưa bao giờ tưởng tượng được rằng nó sẽ như thế nào? Và vì chưa bao giờ có được nó nên con chỉ có thể hình dung rằng: ở đó là một tổ ấm có bố và có mẹ, có những bữa cơm mà tiếng cười thay cho những dòng nước mắt chảy dài, những đứa con luôn ngóng chờ bố và mẹ trở về nhà, ở đó có một người mẹ luôn tươi cười, ở đó có một người bố bao dung, và ở đó có những vòng tay ôm lấy nhau thật chặt..! Đó chỉ là hình dung của con thôi, có lẽ là quá xa vời. Còn với thực tại, hạnh phúc của con chỉ là khoảng cách giữa bố và mẹ càng xa càng tốt, em trai con quay trở về nhà, các chị gái con tìm lại được cuộc sống gia đình của mình, và mẹ quên đi được quá khứ…….Đó sẽ là hạnh phúc lớn nhất của con mà có lẽ con sẽ đánh đổi bằng tất cả để có được nó.
Nếu không có bố thì mẹ vẫn sẽ là người phụ nữ hiền hậu, luôn tươi cười dù cho có khó khăn đến đâu, và mẹ đáng được hưởng hạnh phúc trọn vẹn.
Nếu không có bố thì sẽ chẳng ai làm tổn thương đến tình yêu của chị cả con. Và vì thế, đáng lẽ chị ấy có một gia đình, có một tình yêu trọn vẹn thì bây giờ chỉ là những mảnh tình chắp vá, là những tháng ngày tha phương nơi đất khách với những nỗi hận trong lòng.
Nếu không vì bố hám danh lợi thì chị gái thứ ba của con thì có lẽ giờ đây chị ấy đã có thể tự tìm cho mình một nửa của mình, mà không phải là một người chồng coi tiền bạc là trên hết. Bây giờ chị đã tự do, nhưng đó là tự do trong nước mắt mỗi khi cầm trên tay tờ giấy ly hôn!
Nếu không có bố, nếu bố là người có lập trường, biết nghĩ cho con mình thì chị gái thứ hai của con đã không phải mang số phận là “vợ lẽ” khi mà cả 2 người đều rất yêu nhau.
Nếu bố không đối xử quá đáng với thằng em trai con thì liệu bây giờ con có phải khóc nhiều vì nó như thế này không? Liệu nó có thay đổi quá nhiều như thế sau chỉ một năm trời không?
Con biết, nếu không có bố thì chắc chắn sẽ không có con. Và sẽ không có những dòng chữ này, những tâm sự này. Thế nhưng, con thà ước giá như không có bố để những người thân yêu của con không có những nỗi đau. Con ước mình không có bố và ganh tị với những người bạn không có bố. Con chỉ ước như thế cho thực tại để mẹ chẳng bao giờ phải khóc nữa, để những vết thương trên cơ thể mẹ được lành lặn trở lại trong suốt quãng đường đời còn lại của mình!

Gửi mẹ của con!

( Đó là những chia sẻ mà mình không thể nói với mẹ, không thể chia sẻ cùng ai...Rất cảm ơn KNSO đã cho mình được viết nên những điều mà đáng lẽ ra nó sẽ chỉ nằm im lìm một góc nào đó trong tim mình cho đến khi .......Nấm cảm ơn vì điều đó ! )
- Vì chưa quen diễn đàn nên mình không post được ảnh, nhưng dù sao mình vẫn rất cảm ơn ....!

 

ihope

[♣]Thành Viên CLB
Kĩ năng trình bày bài góp phần làm tăng giá trị của bài viết, nhưng nội dung bài viết mới chính là cảm xúc, điều mà tất cả mọi người đều chia sẻ, cảm ơn bạn đã chia sẻ với KNSO chị nhé.

Sống trong gia đình luôn xảy ra những xung đột, những trận đòn, những sự tổn thương thì chính những đứa con là những người gánh chịu nó. Cảm giác đau đớn khi nhìn thấy mẹ mình khóc, nhìn những trận đòn đó thật là khinh khủng.
Nhiều lúc những suy nghĩ tiêu cực xuất hiện trong đầu, nhưng những cuộc chiến đấu thường xuyên diễn ra thì vết thương lòng sẽ khó lành lại dù cho thời gian dài đến đâu đi chăng nữa.

Một lần nữa em cảm ơn chị, cảm ơn về những lời chia sẻ của chị, cảm ơn về một chút gì đó...
 

benny

Thanh viên kỳ cựu
Có những điều không thể thay đổi được chị à. Chị không có lỗi gì, nên không cần phải buồn. Chỉ cần chị cố gắng phấn đấu học tập để đưa mẹ ra khỏi cảnh này. Hoàn cảnh là khách quan, chủ yếu là do bản thân. Em từng nghe một câu chuyện rằng: hai anh em có chung một người cha nát rượu. Người anh ham chơi, người em học hành chăm chỉ. Sau này, người anh thất bại còn người em thành công. Khi hỏi cả hai người lí do vì đâu họ có kết cục như vậy, cả hai anh em đều trả lời rằng: "Bởi vì tôi có một người cha như thế". Cùng một câu nói nhưng ý nghĩa lại rất khác nhau. Cũng vậy, chị đừng ước mình không có bố, mà hãy biến điều đó thành động lực phấn đấu vươn lên, để có thể giúp được mẹ. Thành công của chị là niềm vui lớn nhất cho mẹ đó. Chúc chị luôn mạnh mẽ trên đường đời.:mimcuoi:
 

power of desert

[♣]Thành Viên CLB
Mình không biết nói gì hơn với ước muốn của bạn...
Cảm ơn bạn vì đã chọn KNSO như trang bút tri ân để gửi gắm tâm sự của mình.
Nhiều khi những việc làm của người lớn để lại thật nhiều đau đớn trong tâm hồn con trẻ. Dù sống trong cảnh gia đình không được hạnh phúc, bạn vẫn luôn mạnh mẽ để khẳng định tâm hồn mình: sự yêu thương. Cố lên bạn nhé! Hãy tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình, dũng cảm, đừng như các chị của bạn!
Mình không mong điều ước của bạn thành hiện thực. Mình nghĩ có một điều ước hay hơn: ước gì mẹ và chúng con được tự do!
 

Namhuongk53bc

Thành viên
Cảm ơn mọi người nhiều lắm..Vì mình là một người hoàn toàn mới tham gia KNSO và chưa quen biết ai, nhưng mọi người vẫn dành một nơi để mình có thể nói ra điều mình chưa dám nói..Và hơn hết, đó là những chia sẻ của các bạn!
Mình sẽ cố gắng và chắc chắn mình sẽ phải cố gắng!
Cảm ơn những chia sẻ đó, nó cảm thấy mình vẫn là người được quan tâm...và vẫn là người có hạnh phúc..
Cảm ơn các bạn...
 

7notnhac

Thành viên
Thật ích kỉ khi đi ước một điều như thế! Bạn có chắc khi không có bố thì mẹ mình sẽ hạnh phúc trọn vẹn không chứ? Liệu bạn có thấy hết những giọt nứơc mắt của mẹ mình khi không có bố bạn bên cạnh không? Hay là bạn nghĩ tình chồng vợ quá dễ dàng thay đổi? Nói bỏ là bỏ?</SPAN></SPAN>
Nếu không có bố thì bạn sẽ cảm thấy khá hơn, nhưng chắc gì mẹ bạn cũng nghĩ vậy?</SPAN></SPAN>
Mất đi người chồng, người mình yêu chẳng lẽ mẹ bạn hạnh phúc được hay sao?</SPAN></SPAN>
Dù gì thì đây cũng là ngừơi mẹ bạn chọn. </SPAN></SPAN>
Sao bạn chẳng trách mẹ không sáng suốt? sao bạn không trách 2 người chị mình thiếu bãn lĩnh để đấu tranh cho tình yêu của họ? Sao bạn không trách chính bản thân mình đã chẳng làm đựơc gì cho họ thay vì cứ trách bố?</SPAN></SPAN>
xin lỗi vì những lời này có thể làm bạn đau, chỉ mong sao bạn có những suy nghĩ khách quan nhất đối với những ngừơi thân yêu trong gia đình và với người mà bạn gọi là...</SPAN></SPAN>
bố!</SPAN></SPAN>
 

trangdang

[♣]Thành Viên
"đời phải trải qua giông tố, nhưng chớ cúi đầu trước giông tố".

Chẳng biết phải nói điều gì với bạn, bởi tôi không phải là người tận mắt chứng kiến những biến cố trong gia đình bạn, không thể mường tượng và cảm nhận được những giọt nước mắt như kêu gào, những giọt nước mắt lặng lẽ trong đêm và cũng không phải là người trải qua những thoi thóp tự hỏi "liệu ngày mai, ngày sau nữa, sẽ lại là chuyện gì nữa?".

Cho nên, sẽ không phải là những lời động viên, cuộc sống không phải lúc nào cũng ngập nắng đối với ai đó. Và dù nó có ảm đạm như thế nào, thì hãy cố đừng để tâm hồn mình bị chết, đừng để những trái tim của người ta yêu thương mãi "sống mòn" như vậy. Thử một lần tha thứ, và "chấp nhận", chẳng phải là bao dung với một ai đó, đơn giản là để tự cứu bản thân mà thôi...

xét cho cùng, họ cũng là đấng sinh thành của mình, và biết đâu, cũng chính họ, sẽ là người duy nhất chấp nhận toàn vẹn chính con người ta.

Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không, để gió cuốn đi, để gió cuốn đi....
 

summerrain

Thanh viên kỳ cựu
Mình cũng từng ước ng làm mẹ mình đau khổ biến khỏi cuộc đời mình và mẹ mình, Và, nếu có 1 điều ước mình ước rằng ba mình ko mất sớm, để kéo theo những nỗi khổ mà mẹ minh đang chịu đựng. Mình hiểu cái cảm giác bất lực khi nhìn ng mình yêu thương đau khổ. Mình chỉ muốn nói với bạn, ko ai có quyền chọn cuộc sống của mình, hoặc bạn có thể nghĩ đó là nhân quả của kiếp trước để thấy nhẹ lòng.
Bạn ko nên thù hận và đau buồn vì hoàn cảnh của mình, của mẹ, của chị em bạn mà, bạn hãy sống thật tốt, chị em bạn hãy chính là nguồn vui của mẹ bạn. Hãy sống tốt, học tốt, làm việc tốt và thật vui vẻ. Bạn hãy nghĩ rằng, chị em bạn mới chính là ng thay đổi tương lai của mẹ và gia đình bạn.
Còn về bố bạn, bạn thử công bằng nghĩ xem, ngoài những ký ức là những trận đòn roi thì bố bạn có điểm gì tốt ko? có hành động nào yêu thương gia đình ko? Mẹ bạn có lúc nào vui khi có bố bạn ko? Nếu có, bạn sẽ thấy nhẹ lòng hơn khi nghĩ về bố minh. Và bạn hãy nhớ rằng, tha thứ là một liều thuốc của hạnh phúc, dù rằng, với mình, mình vẫn chưa hoàn toàn thực hiện được liều thuốc đó, nhưng mình đã có thể nhẹ lòng khi nghĩ về con ng đó, chí ít là mình ko cảm thây hận nữa.
Lời cuối, mong bạn mạnh mẽ, sống kiên cường và vui vẻ.
Chúc cho mẹ bạn nhiều sức khỏe.
 

cẩm tú cầu

[♣]Thành Viên CLB
Khi phán xét ai đó về ước mơ là ích kỷ trước hết xin mở rộng lòng mình để yêu thương, khi yêu thương rồi bạn sẽ cảm nhận được nỗi đau của ai đó đang chịu đựng và tại sao họ lại ước mơ.... đừng phán xét khi bạn không thể giúp được ai đó điều gì, đừng làm ai đau khi người ta đã đau đớn nhiều với vết thương đó.

Cảm ơn bạn Namhuong đã chia sẻ với KNSO cuộc sống của bạn, Những người cha, người mẹ luôn để lại dấu ấn trên cuộc đời con cái họ, và không ai có có quyền chọn cha mẹ cả, chính vì thế co những người cha người mẹ đã tạo cho con cái những vết đau thương không thể xóa nhòa.. và trong một số trường hợp giá như không có người cha, người mẹ ấy trong đời thì con họ sẽ hạnh phúc hơn theo một nghĩa nào đó...

Thật đáng thương và cũng là đáng trách cho những người phụ nữ cả cuộc đời hi sinh vì chồng vì con, chọn chữ nhẫn làm mục tiêu sống, không bao giờ dám lên tiếng phản đối chồng vì họ nghĩ rằng họ chịu đựng là vì những đứa con, cho con của họ có cha như những đứa trẻ khác, và vì vậy họ hi sinh cả cuộc đời....
Có rất nhiều nguyên nhân ...

Nhưng dẫu có là nguyên nhân nào đi nữa cũng cần phải chia sẻ và cảm thông chứ không nên phê phán và trách móc... Namhuong ơi có bao giờ bạn cùng các chị nói cho mẹ mình biết những nghĩ suy của bạn, mẹ bạn biết được có thể có một quyết định khác không, mẹ bạn sẽ có lựa chọn khác khi biết con cái mình thực sự mong mẹ mình hạnh phúc.

Bạn viết bài này và nói rằng không biết làm cho nó đẹp nhưng mình nghĩ không sao đâu, tấm lòng chân thành sẽ là đẹp nhất. Cầu chúc cho bạn, các anh chị và người mẹ đáng kính của bạn luôn hạnh phúc.



 

mouse15

Thành viên mới
Cố lên bạn nhé! Tôi tin nếu bạn đã viết ra những dòng này, thì bạn là ng có nghị lực và biết vượt lên hoàn cảnh. :):dacy:
 

ngo thanh huyen

Thành viên mới
Em không thể hiểu được những suy nghĩ của chị..nhưng em biết,mỗi khi nỗi niềm của mình được giãi bày,được mọi người đồng cảm,mình sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. em mong chị hãy thật cố gắng nhé. tuy không phải là người đầu tiên ủng hộ chị,nhưng em luôn ủng hộ những gì chị đã và đang nghĩ...mỗi khi em buồn,em vẫn cố gắng cười,cho dù nụ cười đó là gượng gạo...chị cũng thế nhé :D
 

Namhuongk53bc

Thành viên
Cảm ơn , mình vẫn muốn nói cảm ơn tất cả mọi người. Vì đơn giản mọi lời chia sẻ đều rất đáng trân trọng.
Và Namhunong đã nhận thấy, những lời chia sẻ của các bạn rất trân thành...Và nó đã khiến mình suy nghĩ rất nhiều, muốn nghĩ lại rất nhiều....về quá khứ và về cả tương lai nữa..!
Khi quyết định gửi những lời ts này ( thực chất mình viết nó rất lâu rồi), mình đã đọc, và đã khóc rất nhiều..không phải vì lời văn, mà mình khóc vì không hiểu tại sao mình lại viết....và khóc vì đôi khi mình thấy ganh tỵ khi nhìn thấy cảnh bạn bè mình được gọi Bố với giọng hãnh diện..Thật sự đó là điều mình đã nghĩ.
Có thể ai đó sẽ hiểu cho tâm trạng của mình, cũng có thể sẽ có ai đó chưa từng trải qua cảm giác đó và cho rằng.......!
Nhưng dù sao! đó cũng chỉ là ước mơ của tớ...chỉ là ước mơ thôi - trong tâm trạng của một đứa con gái vẫn còn chưa thật sự trải qua tất cả mọi cảm xúc của cuộc sống này!
Mình sẽ cố gắng để đó chỉ là một điều gì đó của quá khứ mà thôi...Vì tương lai phía trước dù sao vẫn rất tốt đẹp mà!

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ nhé!
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Mình chỉ mong bạn tìm được sự bình yên trong tâm hồn...

Để có được điều đó, bạn sẽ phải dũng cảm, thứ tha và yêu thương.
Mình biết điều đó thật không dễ dàng. Nhưng đừng nguôi niềm tin vào những điều tốt đẹp và cũng đừng ngồi im chịu đựng, bạn nhé!

 

sonkonvt

Thành viên mới
mình vừa đọc bài viết của bạn mình thấy hay và ý nghĩa cũng giống như mẹ mình cố lên bạn ạ mọi người luôn bên cạnh bạn
 

chauhoai

Thành viên năng động
bạn thân mến, cho phép mình nói lên cảm xúc của mình nha. Thật ra trường hợp của bạn không phải là ít hay là không có ai không giống như bạn. Người cha thân yêu của mình đã ra đi, ra đi bình yên về bên kia thế giới, lắm lúc nghĩ về những kỉ niệm cũ mình cũng có những nỗi buồn về cha mẹ của mình nhưng người đã ra đi thì mình không nói được nữa, hãy cảm tạ Thượng Đế đã ban cho bạn được sinh ra trong một gia đình trọn vẹn, những khiếm khuyết xảy đên sau này là do lỗi lầm của cá nhân, hậu quả có thể do một nguyên nhân nào đó chăng...

có bao giờ bạn hỏi mẹ của bạn "tại sao bố lại như thế...?"

mẹ của bạn đã can đảm đứng vững, đã nhẫn nhục để làm tròn bổn phận và trách nhiệm như vậy thì bạn nên an ủi và thể hiện qua cuộc sống như thế nào để cảm tạ mẹ của bạn,như thế sẽ là niềm an ủi lớn cho mẹ bạn và có thể nhờ đó bố của bạn sẽ có một cái nhìn khác đi... hy vọng đó sẽ là động lực giúp bạn tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.

thân ái chào bạn
 

oanhbo59

Thành viên mới
gửi những người cùng cảnh ngộ

Mình cũng đang có những tâm trạng giống như bạn. Mình năm nay đã 21 tuổi,là con gái cả trong gia đình. Nhiều lúc nhìn thấy ba mẹ cãi nhau, ba nói nặng lời với mẹ, xúc phạm mẹ thật sự mình đã nói với mẹ rằng đừng cần ba nữa, một con người nhỏ nhen, ích kỉ như vậy thì tiếp tục để làm gì, chỉ thiệt thân mình thôi. Nhưng cũng chẳng giả quyết được gì hết bạn ạ, mẹ vẫn không muốn xa ba.Mình phải làm gì đây nếu nó vẫn tiếp tục xảy ra? Hãy cho mình một lời khuyên. Thật sự bây giừo tâm trạng của mình đang rất rối bời,liệu mình có nên can thiệp vào chuyện của ba mẹ không hay là vẫn tiếp tục giữ im lặng khi ba đối xử tệ bạc với mẹ??? Có phải mình là một người vô dụng lắm không?
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
enor [LCMN] Cảm nhận của mình. Lời Con Muốn Nói 1
enor [LCMN]Hỏi Đáp - Thắc Mắc Lời Con Muốn Nói 16
tangnam2 [LCMN] Kết quả cuộc thi Lời con muốn nói Lời Con Muốn Nói 4
bluesea88 [LCMN]Bình chọn bài viết hay. Lời Con Muốn Nói 6
I LCMN-16: Con sẽ cố gắng Lời Con Muốn Nói 3
ongpha LCMN - 15: Con cảm ơn ba mẹ thật nhiều! Lời Con Muốn Nói 5
hue_yeu_thuong LCMN-14: Gửi ba nơi ấy bình yên Lời Con Muốn Nói 8
tritai LCMN-12: Bức thư con viết còn dang dở... Lời Con Muốn Nói 3
_ice_ LCMN- 11 Khi Thái Sơn Ngả Bóng Cuối Trời Lời Con Muốn Nói 17
noa LCMN-10-Con gái của ba. Lời Con Muốn Nói 6
power of desert LCMN-09 Con nhớ mẹ... Lời Con Muốn Nói 3
lapdong LCMN-08: Con hứa sẽ mãi mãi yêu thương Lời Con Muốn Nói 4
power of desert [LCMN] Thân gửi các bài viết không tham gia dự thi! Lời Con Muốn Nói 1
enor LCMN-07: Má ơi ! con biết phải làm gì ( đối diện chính mình ) . Lời Con Muốn Nói 16
Happy Life LCMN-06: Dòng thời gian Lời Con Muốn Nói 8
sorry LCMN-05: Tặng mẹ, lời con muốn nói... Lời Con Muốn Nói 4
tuyethong LCMN-04: Niệm khúc Lời Con Muốn Nói 4
jodiepham2204 LCMN-17: Những xúc cảm không lời... Lời Con Muốn Nói 3
canh buom do LCMN-03: Cuộc đời Mẹ! Lời Con Muốn Nói 6
trangdang LCMN-02: Bông hồng cài áo Lời Con Muốn Nói 9
benny LCMN-01: Thư gửi mẹ Lời Con Muốn Nói 17

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top