Phút trải lòng....

khuongduy7

<b><font color=green>Giải Ba Bụi Phấn 2009</font><
Dạo này tự nhiên thấy mình xa cách quá.Ai cũng vậy, bạn bè, anh em và cả những người mình quen biết. Những ánh mắt nhìn mình dửng dưng, lạnh nhạt, trừng trừng như người lạ. Nếu chỉ những người quen biết thì không sao. Đằng này, có cả anh hai, chỗ dựa của mình cũng vậy. Mình không muốn thế, nếu cứ mãi thế này chắc mình không đủ mạnh mẽ, không đủ niềm tin vào bản thân mình.
Mình lại khóc nữa rồi. Kệ, khóc thấy vơi đi phần nào nỗi buồn trong mình, khóc thấy dễ chịu hơn là cứ ghìm nén điều này. Giá như mình có thể chia sẻ với ai thì có lẽ cũng đỡ hơn.
Vào diễn đàn, đọc được bài “sống thật’ của chị Sóng, thấy sao giống mình quá, mình lúc nào cũng tạo cho mình một vỏ bọc, tự tạo cho mình một khoảng cách với thế giới bên ngoài. Thú thật, mình lúc nào cũng phải đấu tranh nội tâm với những mâu thuẫn của con người mình. Bên ngòai càng tỏ vẻ cười vui bao nhiêu, thì bên trong mình lại mềm yếu, đau buồn bấy nhiêu. Mình nhận ra rằng, không có giá trị nào thật mà cũng chẳng có giá trị nào giả, tất cả chỉ là sự ngụy trang mà thôi.
Ngày mới vào diễn đàn, người đầu tiên mình quen là Kiều Phương rồi Thành Đạt, chị Sóng, chị hainguyen, anh chaubac, hay Nguyen_HSU …những người bạn trên diễn đàn dù chỉ gặp nhau đôi lần, hay có nguời mình chưa gặp nhưng mỗi khi buồn , mình luôn có những lời động viên từ những người bạn ấy, thế thôi cũng đủ thấy ấm lòng…
 

kieuphuong

Thanh viên kỳ cựu
ừ, khóc cũng tốt lắm M à, p cứ khóc hoài mấy ngày nay! tức thì khóc, buồn cũng khóc, không giải quyết được vấn đề cũng khóc, thậm chí chỉ cần nhắc đến thôi cũng làm p khóc! Nhưng khóc xong có cái gì đó rất thoải mái phải không M? Giống như khi khóc, tất cả những bụi bẩn của cuộc sống bấy lâu bám vào cách nhìn cuộc sống của chúng ta trôi đi bớt, thấy nhẹ nhõm hẳn, lại còn cảm thấy dễ dàng nhìn cuộc đời với cái nhìn tươi vui hơn. Lúc khó chịu cứ khóc ngen M, không thì hôm nào 2 đứa mình buồn cứ gặp nhau để ôm nhau khóc cũng được.... Gia đình chúng ta luôn bên nhau mà.......
 

Nguyen_HSU

Thanh viên kỳ cựu
:tambiet:
Hãy cố gắng vượt qua nó nhé khuongduy7 & kieuphuong ,trong cuộc sống đôi lúc chúng cũng gặp bao nhiêu điều khó khăn,gian nan ,may rủi , đôi lúc làm ta nản chí muốn từ bỏ tất cả ....nhưng ... nếu chúng ta biết đặt câu hỏi mình là ai ? mình là gì trong cuộc sống này ? mình có giá trị như thế nào ?..v..v. thì chúng ta dễ vượt qua nó là cảm thấy cuộc sống yêu đời hơn ,càng yêu mọi người hơn,cuộc sống vô vàng điều thú vị mà ^^
:bitmiengcuoi:
 

thaihabooks

Thanh viên kỳ cựu
Cuốn "Người Nam Châm" có nói: con người có một từ trường quanh mình. Khi bạn tỏa ra yêu thương bạn sẽ nhận lại được yêu thương, khi bạn tỏa ra thù hận sẽ nhận lại sự thù hận. Hãy cố gắng để nhận lại được nhiều yêu thương nha. ^^
 

thanhdat1004

[♣]Thành Viên CLB
Đ là con trai mà cũng có lúc phải bật khóc.Chỉ cần biết người "bên kia" đang khóc là Đ lại khó kìm lòng lại được.Con trai phải cứng rắn nhưng không hiểu sao nước mắt Đ vẫn cứ chảy mà không ai biết được.Hồi đi MHX Đ đã khóc khi nghe điện thoại mà nghe giọng người đó đang khóc.Đ cũng đã bật khóc nhưng không ai biết được.Con trai cũng thế thôi e ah.Họ cũng mềm yếu chứ không mạnh mẽ đâu.Họ chỉ có cái vỏ bọc cứng rắn chứ bên trong chúng ta đều là con người mà.Ai cũng có lúc buồn, lúc vui,...Khóc cũng là cách hay để vơi đi nỗi buồn. Dạo này a muốn khóc nhưng a lại không khóc được.A đã đuối sức với những khó khăn trước mắt a và mọi người cũng có cảm giác xa lạ và càng ngày càng đi xa a hơn.A rất buồn và a cũng đang làm điều đó với người khác.Không biết tại sao con người lại thế nhỉ?A sẽ thay đổi, thay đổi tất cả.A không làm mọi người phải nghĩ tới a và biết tới a nữa.A chỉ làm cho mọi người cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với a.Đặc biệt là một người.A đã làm người đó rất khó xử.A có thể mượn topic này để xin lỗi người đó không e? (Đ xin lỗi ... vì những điều mà Đ đã làm... khó xử. Đ sẽ từ bỏ tất cả chỉ vì tương lai của mình). Ngày hôm nay a đã ngồi học cả ngày.Từ sáng tới tối, chỉ nghỉ tay đi ăn rồi lại lên học và a nghĩ a có thể làm được.A sẽ học để quên đi tất cả những khó khăn đang đến và a đang phải đối mặt.A xin lỗi e vì dạo này a không chia sẻ được gì với e Duy Minh ah.Cô em gái a mới của a. E hãy tìm cách để thoát ra khỏi những khó khăn này.Và tốt nhất là đối diện và giải quyết nó.A thì không thể.A không thể làm điều đó.A chỉ có thể chạy trốn nó và việc học là cách mà a có thể làm bây giờ.Bây giờ nếu a học để quên đi thì cũng tốt mà.Người đó thấy a học tốt cũng sẽ thấy vui.Và lời hứa của a với người đó a cũng thực hiện được.Một năm nữa a sẽ tìm lại cảm giác trước đây.

Xin lỗi e vì a đã mượn topic này để nói lên tâm sự của a.E cố gắng lên nhé.
 

nhanyen

Thành viên năng động
đôi lúc, ai cũng rơi vào tình trạng như vậy hết. Cũng vui, buồn, khó chịu. Nhưng mà d hay cố lên, còn nhiều chuyện khác chờ mình giải quyết nữa. Nếu mà d cảm thấy xa cách với những người bên cạnh d thì d hãy tạo cho mình 1 tài khoản tình cảm với họ đi. Bỏ đi cái vỏ bọc xa cách đó đi. Hãy mạnh dạn. Và d sẽ gần gũi với họ hơn. Rồi mọi người sẽ hiểu d hơn.
 

visaocodon

Thanh viên kỳ cựu
Nhiều lúc trong cuộc sống mình cũng cảm thấy thật cô đơn, lẻ loi...điện thoại mấy ngày liền ko một ai nhắn tin hay gọi hỏi thăm mặc dù mình cũng thường nhắn tin và gọi hỏi thăm họ...tự dưng lại thấy buồn buồn...:(
Đôi lúc trong cuộc sống tôi bật khóc, khóc cho chính mình..hay khóc cho một cái gì đó mà tôi chẳng hiểu.
AI nói là con trai thì không được khóc chứ.............đôi lúc trong cuộc sống ta cũng phải bật khóc...............
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top