trangdang
[♣]Thành Viên
Họ và tên : Đặng Thị Thu Trang
email : trangftu2@gmail.com
<link rel="File-List" href="file:///C:%5CUsers%5CUSER%5CAppData%5CLocal%5CTemp%5Cmsohtml1%5C04%5Cclip_filelist.xml"><link rel="Edit-Time-Data" href="file:///C:%5CUsers%5CUSER%5CAppData%5CLocal%5CTemp%5Cmsohtml1%5C04%5Cclip_editdata.mso"><!--[if !mso]> <style> v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} </style> <![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w
unctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w
ontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><style> <!-- /* Font Definitions */ @font-face {font-family:Wingdings; panose-1:5 0 0 0 0 0 0 0 0 0; mso-font-charset:2; mso-generic-font-family:auto; mso-font-pitch:variable; mso-font-signature:0 268435456 0 0 -2147483648 0;} @font-face {font-family:"Comic Sans MS"; panose-1:3 15 7 2 3 3 2 2 2 4; mso-font-charset:0; mso-generic-font-family:script; mso-font-pitch:variable; mso-font-signature:647 0 0 0 159 0;} /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0in; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:8.5in 11.0in; margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in; mso-header-margin:.5in; mso-footer-margin:.5in; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <o:shapedefaults v:ext="edit" spidmax="1028"/> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <o:shapelayout v:ext="edit"> <o:idmap v:ext="edit" data="1"/> </o:shapelayout></xml><![endif]--> Bố của con!<o
></o
>
<o
> </o
>
Con v <!--[if gte vml 1]><v:shapetype id="_x0000_t75" coordsize="21600,21600" o:spt="75" o
referrelative="t" path="m@4@5l@4@11@9@11@9@5xe" filled="f" stroked="f"> <v:stroke joinstyle="miter"/> <v:formulas> <v:f eqn="if lineDrawn pixelLineWidth 0"/> <v:f eqn="sum @0 1 0"/> <v:f eqn="sum 0 0 @1"/> <v:f eqn="prod @2 1 2"/> <v:f eqn="prod @3 21600 pixelWidth"/> <v:f eqn="prod @3 21600 pixelHeight"/> <v:f eqn="sum @0 0 1"/> <v:f eqn="prod @6 1 2"/> <v:f eqn="prod @7 21600 pixelWidth"/> <v:f eqn="sum @8 21600 0"/> <v:f eqn="prod @7 21600 pixelHeight"/> <v:f eqn="sum @10 21600 0"/> </v:formulas> <v
ath o:extrusionok="f" gradientshapeok="t" o:connecttype="rect"/> <o:lock v:ext="edit" aspectratio="t"/> </v:shapetype><v:shape id="_x0000_s1026" type="#_x0000_t75" style='position:absolute; margin-left:4in;margin-top:.4pt;width:132pt;height:198.75pt;z-index:1'> <v:imagedata src="file:///C:\Users\USER\AppData\Local\Temp\msohtml1\04\clip_image001.png" o:title=""/> <w:wrap type="square"/> </v:shape><![endif]-->ẫn thường lẽo đẽo theo bố đi khắp nơi từ thuở nhỏ, vẫn thường là cái bóng của bố. Ngày con còn bé, những trận đau ốm vặt cứ “kết thân” với con hoài. Và lại là bố, lại là bố dỗ dành con, con hư quá bố ha, cứ quấy khóc hoài, con đau, bố cũng thức trắng. Bế con trên đôi bàn tay rắn rỏi, bố chạy dọc cả nhà chỉ để làm dịu cơn đau cho con.<o
></o
>
<o
> </o
>
Con v ẫn còn nhớ hồi con lên 6, bố có chuyện phải về quê, bố không yên tâm để con ở nhà, lại phải “cắp” con theo. Con nhớ mình đã ngây thơ nói “cứ 1 ngày con nhổ tóc trắng cho bố 10 cọng, mười năm sau về lại quê, tóc bố sẽ lại đen”. Vậy mà đã hơn 10 năm trôi qua rồi, con đã không giữ lời hứa nhổ tóc trắng cho bố mỗi ngày…<o
></o
>
<o
> </o
>
<o
> </o
>
Tu ổi thơ của con sẽ mãi êm đềm và diệu kỳ như thế nếu như không có một ngày con lớn, không có một ngày con có những suy nghĩ của riêng mình và nếu không có một ngày con bắt đầu ghét bố. Có một người đã nói con là thiên thần của nhà mình, con chẳng hiểu gì, phải mất một thời gian dài con mới “điều tra” và hiểu hết được ẩn ýtrongcâu nói của bác đó. Cái giai đoạn mà thầy con gọi là “nửa ông nửa thằng, nửa bà nửa con” đó (^^), con không còn nhìn ra những điều bố đã hi sinh cho con nữa, con trở nên lầm lì, khó hiểu. Những trận cãi vã giữa hai bố con mình càng ngày nhiều. Bố không thể nào hiểu được những gì đang diễn ra trong con, những mâu thuẫn của con, và đôi khi con thật sự buồn. Con không biết, không biết những gì đã xảy ra với mình nữa bốạ…<o
></o
>
<o
> </o
>
Đã không ít l ần con vỡ òa trong vòng tay bố, đó là lúc con bị bạn bắt nạt, là lúc con bị thương trên trường. Nghĩ lại trong con vẫn còn “tràn” lắm những cảm xúc đó, hình ảnh bố xuất hiện, con sà vào lòng bố và vỡ òa. Hình như bây giờ con không còn khóc trong vòng tay bố như hồi còn thơ bé nữa. Con vẫn khóc đấy bốơi, những giọt nước mắt của con vẫn rơi mỗi đêm . Con khóc vì con cảm thấy mình tệ quá, chuyện gì xảy ra với con thế này, sao con có thể thay đổi thái độ với bố một cách bất thường như thế. Con khóc vì con biết mình sai rồi nhưng con thật sự không điều khiển được chính mình nữa bốạ.<o
></o
>
<o
> </o
>
<o
> </o
>
Và r <!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_s1027" type="#_x0000_t75" style='position:absolute;margin-left:9pt;margin-top:7.5pt;width:240pt; height:180pt;z-index:2'> <v:imagedata src="file:///C:\Users\USER\AppData\Local\Temp\msohtml1\04\clip_image003.png" o:title=""/> <w:wrap type="square"/> </v:shape><![endif]--><!--[if !vml]-->ồi con cũng bước qua cái tuổi ương ngạnh đó, con trở nên trầm tính và dần kiểm soát được những cơn bốc đồng của mình. Con vẫn cười và kể với bạn bè con rằng bố…chiều con quá đáng (cũng may là con gái bố…quá ngoan, hehe). Con nhận ra bố còn là người bạn lớn của con, con không giấu bố điều gì và bố cũng thế. Con cũng thấy vui vì bố mẹ tin tưởng con, nhưng đôi khi con cũng “chạnh lòng” lắm
, có những lúc con lười học, con ước gì bố cáu lên và bảo con đi học bài đi, có những lúc con khùng khùng vậy đó bố.<o
></o
>
<o
> </o
>
Con h ọc 12, áp lực thi cử đè nặng, áp lực từ phía người thân, họ hàng, từ phía tất cả mọi người trừ bố. Con biết, bố cũng đang chịu áp lực không kém gì con vì nhắc đến con là nhắc đến bố, con đã trở thành “thương hiệu” của bố rồi ^^. Hồi đó con vẫn giận bố lắm J, vì lúc nào bố cũng “tùy con”, kể cả việc con chọn học trường nào, hay đưa ra quyết định gì, bố đều ủng hộ con (mà kể ra bố có đưa ý kiến gì thì chưa chắc con đã nghe lời ^^, bướng quá đi mất, vì là con là con của bố đấy). Và cuối cùng con cũng cầm được tờ giấy báo trúng tuyển mang về cho bố. Dạo ấy con…khùng tợn, không hiểu sao có những đêm con tưởng tượng cuộc sống của con sẽ như thế nào nếu con…không còn bố. Bố vẫn đang ở cạnh con, vậy mà tối nào con có suy nghĩ điên rồ như thế và lại khóc. Con mà để bố thấy con khóc, chắc sẽ bị la dữ lắm, con của bố không được khóc, con biết, con biết…<o
></o
>
<o
> </o
>
Con vào Sài Gòn g ần được 1 năm rồi bố nhỉ? Nhanh thật, cuộc sống xa nhà khiến con nhận ra được nhiều điều hơn, con thấy mình trưởng thành hơn. Con cảm ơn bố vì những bài học tự lập mà bố đã âm thầm rèn cho con trong suốt 18 năm ở nhà, môi trường mới không khiến con cảm thấy bỡ ngỡ, nhận ra mình có thể “quăng đâu cũng sống được” ^^. Cũng có lúc con cảm thấy mình thật sự vấp ngã, bằng niềm tin, sự yêu thương của các anh chị trong phòng và những người bên cạnh con, con đã tự đứng dậy và bước đi tiếp bốạ. Con đã không kể với bố, lần đầu tiên và có lẽ không phải là lần duy nhất. Con cần phải trưởng thành phải không bố?<o
></o
>
<o
> </o
>
B ố từng nói với con “người ta được 10 thì con cũng được 7” , thật ra con còn được nhiều hơn cả 10 nữa. Con có bố, điều đó đối với con đã là quá nhiều rồi. <o
></o
>
<o
> </o
>
Nh iều người hỏi con “ về nhà có 2, 3 ngày thì về làm gì?” Con chỉ cười trả lời “về nhà nhìn bố mẹ và ngủ”. Con đã lớn lên bằng sự yêu thương, chăm sóc và cả bằng những trận đòn roi của bố. Con bình yên khi con ở bên bố mẹ. Sáng nay con thấy 2 bố con anh hàng xóm chỗ con ở, ảnh đang chơi với đứa con trai, con cười. Con nhớ hồi bé bố cũng đã từng “hùa theo” những trò chơi không tên của con như thế. Và con biết, bố vẫn đứng đó, âm thầm dõi theo con.Tự nhiên con nhớ bố quá…
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin3.swf?xmlurl=http://v2.mp3.zing.vn/blog/?My81ZC8zNWQ2ZjMxNmJhMjY4ZGMwYjI4OTExYzE3NWQ4NGM1ZS5cUIbaBmUsICDN8Tm9jdHVyWeBmV8U2VjmUsICmV0IEdhmUsICmRlWeBnx0mUsICnVl[/FLASH]
[FONT="]<o
></o
>[/FONT]
email : trangftu2@gmail.com
<link rel="File-List" href="file:///C:%5CUsers%5CUSER%5CAppData%5CLocal%5CTemp%5Cmsohtml1%5C04%5Cclip_filelist.xml"><link rel="Edit-Time-Data" href="file:///C:%5CUsers%5CUSER%5CAppData%5CLocal%5CTemp%5Cmsohtml1%5C04%5Cclip_editdata.mso"><!--[if !mso]> <style> v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} </style> <![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w
<o
Con v <!--[if gte vml 1]><v:shapetype id="_x0000_t75" coordsize="21600,21600" o:spt="75" o
<o
Con v ẫn còn nhớ hồi con lên 6, bố có chuyện phải về quê, bố không yên tâm để con ở nhà, lại phải “cắp” con theo. Con nhớ mình đã ngây thơ nói “cứ 1 ngày con nhổ tóc trắng cho bố 10 cọng, mười năm sau về lại quê, tóc bố sẽ lại đen”. Vậy mà đã hơn 10 năm trôi qua rồi, con đã không giữ lời hứa nhổ tóc trắng cho bố mỗi ngày…<o
<o
<o
Tu ổi thơ của con sẽ mãi êm đềm và diệu kỳ như thế nếu như không có một ngày con lớn, không có một ngày con có những suy nghĩ của riêng mình và nếu không có một ngày con bắt đầu ghét bố. Có một người đã nói con là thiên thần của nhà mình, con chẳng hiểu gì, phải mất một thời gian dài con mới “điều tra” và hiểu hết được ẩn ýtrongcâu nói của bác đó. Cái giai đoạn mà thầy con gọi là “nửa ông nửa thằng, nửa bà nửa con” đó (^^), con không còn nhìn ra những điều bố đã hi sinh cho con nữa, con trở nên lầm lì, khó hiểu. Những trận cãi vã giữa hai bố con mình càng ngày nhiều. Bố không thể nào hiểu được những gì đang diễn ra trong con, những mâu thuẫn của con, và đôi khi con thật sự buồn. Con không biết, không biết những gì đã xảy ra với mình nữa bốạ…<o
<o
Đã không ít l ần con vỡ òa trong vòng tay bố, đó là lúc con bị bạn bắt nạt, là lúc con bị thương trên trường. Nghĩ lại trong con vẫn còn “tràn” lắm những cảm xúc đó, hình ảnh bố xuất hiện, con sà vào lòng bố và vỡ òa. Hình như bây giờ con không còn khóc trong vòng tay bố như hồi còn thơ bé nữa. Con vẫn khóc đấy bốơi, những giọt nước mắt của con vẫn rơi mỗi đêm . Con khóc vì con cảm thấy mình tệ quá, chuyện gì xảy ra với con thế này, sao con có thể thay đổi thái độ với bố một cách bất thường như thế. Con khóc vì con biết mình sai rồi nhưng con thật sự không điều khiển được chính mình nữa bốạ.<o
<o
<o
Và r <!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_s1027" type="#_x0000_t75" style='position:absolute;margin-left:9pt;margin-top:7.5pt;width:240pt; height:180pt;z-index:2'> <v:imagedata src="file:///C:\Users\USER\AppData\Local\Temp\msohtml1\04\clip_image003.png" o:title=""/> <w:wrap type="square"/> </v:shape><![endif]--><!--[if !vml]-->ồi con cũng bước qua cái tuổi ương ngạnh đó, con trở nên trầm tính và dần kiểm soát được những cơn bốc đồng của mình. Con vẫn cười và kể với bạn bè con rằng bố…chiều con quá đáng (cũng may là con gái bố…quá ngoan, hehe). Con nhận ra bố còn là người bạn lớn của con, con không giấu bố điều gì và bố cũng thế. Con cũng thấy vui vì bố mẹ tin tưởng con, nhưng đôi khi con cũng “chạnh lòng” lắm
<o
Con h ọc 12, áp lực thi cử đè nặng, áp lực từ phía người thân, họ hàng, từ phía tất cả mọi người trừ bố. Con biết, bố cũng đang chịu áp lực không kém gì con vì nhắc đến con là nhắc đến bố, con đã trở thành “thương hiệu” của bố rồi ^^. Hồi đó con vẫn giận bố lắm J, vì lúc nào bố cũng “tùy con”, kể cả việc con chọn học trường nào, hay đưa ra quyết định gì, bố đều ủng hộ con (mà kể ra bố có đưa ý kiến gì thì chưa chắc con đã nghe lời ^^, bướng quá đi mất, vì là con là con của bố đấy). Và cuối cùng con cũng cầm được tờ giấy báo trúng tuyển mang về cho bố. Dạo ấy con…khùng tợn, không hiểu sao có những đêm con tưởng tượng cuộc sống của con sẽ như thế nào nếu con…không còn bố. Bố vẫn đang ở cạnh con, vậy mà tối nào con có suy nghĩ điên rồ như thế và lại khóc. Con mà để bố thấy con khóc, chắc sẽ bị la dữ lắm, con của bố không được khóc, con biết, con biết…<o
<o
Con vào Sài Gòn g ần được 1 năm rồi bố nhỉ? Nhanh thật, cuộc sống xa nhà khiến con nhận ra được nhiều điều hơn, con thấy mình trưởng thành hơn. Con cảm ơn bố vì những bài học tự lập mà bố đã âm thầm rèn cho con trong suốt 18 năm ở nhà, môi trường mới không khiến con cảm thấy bỡ ngỡ, nhận ra mình có thể “quăng đâu cũng sống được” ^^. Cũng có lúc con cảm thấy mình thật sự vấp ngã, bằng niềm tin, sự yêu thương của các anh chị trong phòng và những người bên cạnh con, con đã tự đứng dậy và bước đi tiếp bốạ. Con đã không kể với bố, lần đầu tiên và có lẽ không phải là lần duy nhất. Con cần phải trưởng thành phải không bố?<o
<o
B ố từng nói với con “người ta được 10 thì con cũng được 7” , thật ra con còn được nhiều hơn cả 10 nữa. Con có bố, điều đó đối với con đã là quá nhiều rồi. <o
<o
Nh iều người hỏi con “ về nhà có 2, 3 ngày thì về làm gì?” Con chỉ cười trả lời “về nhà nhìn bố mẹ và ngủ”. Con đã lớn lên bằng sự yêu thương, chăm sóc và cả bằng những trận đòn roi của bố. Con bình yên khi con ở bên bố mẹ. Sáng nay con thấy 2 bố con anh hàng xóm chỗ con ở, ảnh đang chơi với đứa con trai, con cười. Con nhớ hồi bé bố cũng đã từng “hùa theo” những trò chơi không tên của con như thế. Và con biết, bố vẫn đứng đó, âm thầm dõi theo con.Tự nhiên con nhớ bố quá…
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin3.swf?xmlurl=http://v2.mp3.zing.vn/blog/?My81ZC8zNWQ2ZjMxNmJhMjY4ZGMwYjI4OTExYzE3NWQ4NGM1ZS5cUIbaBmUsICDN8Tm9jdHVyWeBmV8U2VjmUsICmV0IEdhmUsICmRlWeBnx0mUsICnVl[/FLASH]
[FONT="]<o