<link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5CNUNGO%7E1%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w
unctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w
ontGrowAutofit/> <w:UseFELayout/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><style> <!-- /* Font Definitions */ @font-face {font-family:Batang; panose-1:2 3 6 0 0 1 1 1 1 1; mso-font-alt:"Arial Unicode MS"; mso-font-charset:129; mso-generic-font-family:auto; mso-font-format
ther; mso-font-pitch:fixed; mso-font-signature:1 151388160 16 0 524288 0;} @font-face {font-family:"\@Batang"; panose-1:0 0 0 0 0 0 0 0 0 0; mso-font-charset:129; mso-generic-font-family:auto; mso-font-format
ther; mso-font-pitch:fixed; mso-font-signature:1 151388160 16 0 524288 0;} /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0cm; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:Batang;} @page Section1 {size:612.0pt 792.0pt; margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt; mso-header-margin:36.0pt; mso-footer-margin:36.0pt; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> Mấy ngày nay, mình chỉ lao đầu vào hai việc: học và ngủ. Mình quên mất cả ngày Tết Đoan Ngọ của dân tộc, cho đến hôm nay mới nhớ ra thì đã qua lâu rồi. Buồn bản thân nhiều lắm. Lang thang trong KNSO như mọi ngày, hôm nay mình lại có hứng ghé thăm nhà của anh chị em: chị Thư, chị Hải, chị Thu, anh Vũ…, những dòng tin nhắn khiến mình thấy vui hơn một chút. Cuối cùng là nhà Mr[K]id, cũng với ý định spam anh một câu tốt lành; rồi chẳng biết sao mình lại để tâm tới những phần hội thoại bên dưới…. Chợt nhận ra, ừ, đã rất lâu rồi mình không ghé thăm hay chúc anh một câu đơn giản thôi! Ừ, đã rất lâu rồi biết đến anh, vậy mà sao không thoát ra khỏi ý nghĩ duy nhất anh là Tổng Quản? Mình vô tâm? Hời hợt? Bỗng dưng nhận ra được nhiều điều từ anh lắm!
<o
> </o
>
Anh Kid trở nên quá quen thuộc với diễn dàn; chắc hẳn với rất nhiều, rất nhiều thành viên của KNSO, điều quen thuộc đó không vì lí do nào khác ngoài Mr[K]id là Tổng Quản của nơi này… Có lẽ vì là Tổng Quản, anh Kid nhỉ? Có lẽ vì thế mà mọi người luôn tìm đến anh đầu tiên khi gặp rắc rối kỹ thuật? Có lẽ vì thế mà chẳng có bất kì một trang nào trong phòng khách của anh không chứa những nội dung yêu cầu hỗ trợ tương tự như thế!<o
></o
>
<o
> </o
>
“Kid ơi! trong chatbox, có mấy người có nick là anonyme (đen thui), click mouse vào ko ra j hết, khác thường lắm là sao zị anh? “<o
></o
>
<o
> </o
>
“Em vẫn chưa sửa được cái topic này anh ơi. Làm em update bài mới không được. Nó cứ báo lỗi”
<o
></o
>
<o
> </o
>
“Trời ơi, Anh KID ơi anh Kid anh chưa fix lỗi ở topic này làm em update bài không được, Anh fix lỗi giúp em cái nhé. Em chỉnh sửa cái topic này không được.”<o
></o
>
<o
> </o
>
“
sai chủ đề hả em. Vậy em move qua phần chia sẻ và sửa tên dùm anh. Thanks “<o
></o
>
<o
> </o
>
“Kid có thể cho anh hỏi 1 chút được ko ?
Tại sao anh chèn nhạc mp3 (chèn thẻ FLASH trong mp3.zing.vn) vào Visitor Message trong trang profile Heart của anh nhưng nó không hiện ra FLASH player để nghe nhạc ? Kid có thể sửa lại làm cho trang profile Heart của anh có thể hiện ra FLASH player để nghe nhạc được ko ? Kid có thể xem message mà anh gửi ở gần đầu trang profile của anh đó.”<o
></o
>
<o
> </o
>
“Đức ơi, cố gắng đưa logo Thái Hà lên gấp nhé em. Mình đã hứa với người ta mà không làm liền thì kỳ lắm. Nice day nhé e vvvv”<o
></o
>
<o
> </o
>
“K ơi, mỗi người chỉ được bình chọn cho tối đa 3 người, cậu có cách nào cho thông tin này lên bảng bình chọn được không?
Tớ cảm ơn nhiều nha! “<o
></o
>
<o
> </o
>
Mình thật sự có cảm giác choáng ngợp. Mình đã tự hỏi chính mình, “nếu mình là anh?”; Liệu mình có thể làm được như anh không? Mình ghét sự bận rộn, ghét những hỏi han dồn dập; ghét khi kham quá nhiều việc chỉ có một mình. Và biết chắc rằng mình sẽ luôn cau có với hai từ “bận rộn”. Vậy mà,…đã có lúc… quên bén đi rằng: anh cũng có cuộc sống của anh, công việc, gia đình của anh… Tất cả cuộc sống xung quanh anh luôn chờ đợi anh chăm sóc kỹ lưỡng; giống như KNSO lúc nào cũng mong anh chăm chút vậy.<o
></o
>
<o
> </o
>
Nhớ lại những ngày trước…<o
></o
>
<o
> </o
>
Những ngày làm chương trình gì cho CLB, cần treo banner hay Notes; cứ nói như mặc định rằng: “nhờ anh Kid”, “chuyện đó anh Kid làm một tí là xong”; hôm sau thấy chưa có lại quáng quàng lên hỏi: “sao giờ này chưa thấy thông tin trên diễn đàn?”; rồi lại anh Kid ơi, anh Kid hỡi…<o
></o
>
<o
> </o
>
Nhớ có lần làm chương trình thử thách CTV, hôm đó là ngày 31.12.2009 vì chưa là CTV nên quyền post bài của mình còn bị hạn chế. Mình thì muốn không để sang năm mới nên nhất định phải post Thư ngõ lên trước giao thừa. Lúc đó, anh Kid đang ở Bình Dương; dù phải tranh thủ về nhà vì còn chưa đầy một tiếng nửa đã sang năm 2010 rồi, vậy mà anh cũng set kịp nick cho mình. Đã thế, chưa kịp cảm ơn anh thì anh lại hỏi: Em nhận được thiệp chúc mừng năm mới của anh chưa?...<o
></o
>
<o
> </o
>
Những ngày đầu khi tiếp xúc với CLB, hôm offline diễn đàn, mình biết đến anh Kid, um… biết đến anh Kid vì anh Kid là anh Kid. Tối đó đi về cùng có cả chị Méo, anh Vinh…không còn nhớ lúc đó 4 anh em đã nói những chuyện gì ngoài câu:”Lapdong hiền quá vậy em!”, chắc chỉ tại lúc đó mình chỉ cười khi mọi người nói chuyện với nhau và với mình. Vậy đó, cảm giác về một Tổng Quản thân thiện, thế thôi!<o
></o
>
<o
> </o
>
Những ngày tâm trạng mình nặng nề như ngày trời đầy mây mù. Vào viết mấy dòng blog chán nản, nhiều anh chị em gửi lời chia sẻ, trong đó có anh: “nhóc ơi, tối nay cafe bệt nhé!”; mình đã không trả lời sự quan tâm của anh giống như tất cả quan tâm khác mà ngày hôm đó mình nhận được từ mọi người…<o
></o
>
<o
> </o
>
Cũng có anh lúc ngẫu hứng:”hum nay tắm mưa ko e?”. Đọc xong mình viết cả một đoạn văn cho những ngày mưa. Hứng thôi! Rồi cũng mong trời đừng mưa vì hôm đó mình có việc làm ngoài trời!<o
></o
>
<o
> </o
>
Những lần chat chit qua YH, anh em trò chuyện không nhiều, chủ yếu mình cũng chỉ hỏi anh : cái này làm thế nào ? cái kia làm ra sao?; (em cứ hỏi rất rất nhiều anh nhỉ?) Chẳng biết để tâm xem anh có đang bận không nữa? nghĩ lại…mới biết mình thật tệ. Có lần mình spam YH cả nhà mình toàn thơ và thơ, chỉ có anh trả lời lại là khen “hay”..”tiếp…tiếp”; mình cười, ít ra cũng có ai đó thích cái ngẫu hứng giống mình. (Dạo này, mình hay ghé xem blog, lại phát hiện ra anh em ta có những cái cảm giác giông giống nhau!)<o
></o
>
<o
> </o
>
Ấy vậy mà, hôm đi họp CLB, thấy anh có vẻ mệt mỏi, mình cũng chỉ hỏi chỉ Sóng: “anh Kid sao vậy chị?”; mấy lần gặp anh ngoài Tao Đàn, mình cũng chỉ thói quen cười mà thôi. Nhất định lần sau phải hỏi thăm anh nhiều hơn thế!<o
></o
>
<o
> </o
>
Ấy vậy mà, hôm mấy anh chị BTC Idol bảo rằng: anh Kid ốm rồi; mình đã nghĩ: “thế àh, phải về nhắn tin hỏi thăm anh Kid thôi”. Rồi về nhà, chuyện thi cử làm mình quên hẳn…cho đến khi anh khỏi bệnh mới sực nhớ ra. Mình lại tệ nữa rồi.<o
></o
>
<o
> </o
>
Mình có thói quen khi quan tâm tới ai đó hay điều gì đó mới dồn tâm trí để cảm nhận và suy nghĩ kỹ; anh Kid cũng vậy! Nghĩ về tất cả… để thấy…<o
></o
>
<o
> </o
>
Tự bao giờ anh Kid không còn là một Tổng Quản; hơn hết là một người anh tốt bụng; vui vẻ, nhiệt tình. (Nếu không tin điều đó, các bạn có thể xem lại những lời nhắn dí dỏm, đáng yêu của anh Kid đã dành cho cả nhà nhé!)<o
></o
>
<o
> </o
>
Ngưỡng mộ anh Kid, ngưỡng mộ anh đã luôn mỉm cười và giải quyết tất cả những yêu cầu liên tục nhờ hỗ trợ từ các thành viên KNSO.<o
></o
>
<o
> </o
>
Cảm ơn anh, đã không bỏ bê diễn đàn dù công việc hằng ngày của anh cũng quá đủ làm anh bận rộn.<o
></o
>
<o
> </o
>
Cảm ơn anh đã giúp em nhận ra rằng được quan tâm là điều cực kì quý giá đối với mỗi người!<o
></o
>
<o
> </o
>
Em học được ở anh cái tận tâm, hăng say đối với cuộc sống. Đôi khi bận rộn, hối hả nhưng phải biết giữ lửa để thấy mình tràn trề sinh lực.<o
></o
>
<o
> </o
>
Anh Kid à, <o
></o
>
<o
> </o
>
Nhất định khi có ai đó hỏi thăm về anh, em sẽ nói về anh như thế!<o
></o
>
Nhất định sẽ có lúc cùng với anh, với cả nhà mình đi bệt, anh nhé!
<o
></o
>
<o
> </o
>
<o
> </o
>
<o
Anh Kid trở nên quá quen thuộc với diễn dàn; chắc hẳn với rất nhiều, rất nhiều thành viên của KNSO, điều quen thuộc đó không vì lí do nào khác ngoài Mr[K]id là Tổng Quản của nơi này… Có lẽ vì là Tổng Quản, anh Kid nhỉ? Có lẽ vì thế mà mọi người luôn tìm đến anh đầu tiên khi gặp rắc rối kỹ thuật? Có lẽ vì thế mà chẳng có bất kì một trang nào trong phòng khách của anh không chứa những nội dung yêu cầu hỗ trợ tương tự như thế!<o
<o
“Kid ơi! trong chatbox, có mấy người có nick là anonyme (đen thui), click mouse vào ko ra j hết, khác thường lắm là sao zị anh? “<o
<o
“Em vẫn chưa sửa được cái topic này anh ơi. Làm em update bài mới không được. Nó cứ báo lỗi”
<o
<o
“Trời ơi, Anh KID ơi anh Kid anh chưa fix lỗi ở topic này làm em update bài không được, Anh fix lỗi giúp em cái nhé. Em chỉnh sửa cái topic này không được.”<o
<o
“
<o
“Kid có thể cho anh hỏi 1 chút được ko ?
Tại sao anh chèn nhạc mp3 (chèn thẻ FLASH trong mp3.zing.vn) vào Visitor Message trong trang profile Heart của anh nhưng nó không hiện ra FLASH player để nghe nhạc ? Kid có thể sửa lại làm cho trang profile Heart của anh có thể hiện ra FLASH player để nghe nhạc được ko ? Kid có thể xem message mà anh gửi ở gần đầu trang profile của anh đó.”<o
<o
“Đức ơi, cố gắng đưa logo Thái Hà lên gấp nhé em. Mình đã hứa với người ta mà không làm liền thì kỳ lắm. Nice day nhé e vvvv”<o
<o
“K ơi, mỗi người chỉ được bình chọn cho tối đa 3 người, cậu có cách nào cho thông tin này lên bảng bình chọn được không?
Tớ cảm ơn nhiều nha! “<o
<o
Mình thật sự có cảm giác choáng ngợp. Mình đã tự hỏi chính mình, “nếu mình là anh?”; Liệu mình có thể làm được như anh không? Mình ghét sự bận rộn, ghét những hỏi han dồn dập; ghét khi kham quá nhiều việc chỉ có một mình. Và biết chắc rằng mình sẽ luôn cau có với hai từ “bận rộn”. Vậy mà,…đã có lúc… quên bén đi rằng: anh cũng có cuộc sống của anh, công việc, gia đình của anh… Tất cả cuộc sống xung quanh anh luôn chờ đợi anh chăm sóc kỹ lưỡng; giống như KNSO lúc nào cũng mong anh chăm chút vậy.<o
<o
Nhớ lại những ngày trước…<o
<o
Những ngày làm chương trình gì cho CLB, cần treo banner hay Notes; cứ nói như mặc định rằng: “nhờ anh Kid”, “chuyện đó anh Kid làm một tí là xong”; hôm sau thấy chưa có lại quáng quàng lên hỏi: “sao giờ này chưa thấy thông tin trên diễn đàn?”; rồi lại anh Kid ơi, anh Kid hỡi…<o
<o
Nhớ có lần làm chương trình thử thách CTV, hôm đó là ngày 31.12.2009 vì chưa là CTV nên quyền post bài của mình còn bị hạn chế. Mình thì muốn không để sang năm mới nên nhất định phải post Thư ngõ lên trước giao thừa. Lúc đó, anh Kid đang ở Bình Dương; dù phải tranh thủ về nhà vì còn chưa đầy một tiếng nửa đã sang năm 2010 rồi, vậy mà anh cũng set kịp nick cho mình. Đã thế, chưa kịp cảm ơn anh thì anh lại hỏi: Em nhận được thiệp chúc mừng năm mới của anh chưa?...<o
<o
Những ngày đầu khi tiếp xúc với CLB, hôm offline diễn đàn, mình biết đến anh Kid, um… biết đến anh Kid vì anh Kid là anh Kid. Tối đó đi về cùng có cả chị Méo, anh Vinh…không còn nhớ lúc đó 4 anh em đã nói những chuyện gì ngoài câu:”Lapdong hiền quá vậy em!”, chắc chỉ tại lúc đó mình chỉ cười khi mọi người nói chuyện với nhau và với mình. Vậy đó, cảm giác về một Tổng Quản thân thiện, thế thôi!<o
<o
Những ngày tâm trạng mình nặng nề như ngày trời đầy mây mù. Vào viết mấy dòng blog chán nản, nhiều anh chị em gửi lời chia sẻ, trong đó có anh: “nhóc ơi, tối nay cafe bệt nhé!”; mình đã không trả lời sự quan tâm của anh giống như tất cả quan tâm khác mà ngày hôm đó mình nhận được từ mọi người…<o
<o
Cũng có anh lúc ngẫu hứng:”hum nay tắm mưa ko e?”. Đọc xong mình viết cả một đoạn văn cho những ngày mưa. Hứng thôi! Rồi cũng mong trời đừng mưa vì hôm đó mình có việc làm ngoài trời!<o
<o
Những lần chat chit qua YH, anh em trò chuyện không nhiều, chủ yếu mình cũng chỉ hỏi anh : cái này làm thế nào ? cái kia làm ra sao?; (em cứ hỏi rất rất nhiều anh nhỉ?) Chẳng biết để tâm xem anh có đang bận không nữa? nghĩ lại…mới biết mình thật tệ. Có lần mình spam YH cả nhà mình toàn thơ và thơ, chỉ có anh trả lời lại là khen “hay”..”tiếp…tiếp”; mình cười, ít ra cũng có ai đó thích cái ngẫu hứng giống mình. (Dạo này, mình hay ghé xem blog, lại phát hiện ra anh em ta có những cái cảm giác giông giống nhau!)<o
<o
Ấy vậy mà, hôm đi họp CLB, thấy anh có vẻ mệt mỏi, mình cũng chỉ hỏi chỉ Sóng: “anh Kid sao vậy chị?”; mấy lần gặp anh ngoài Tao Đàn, mình cũng chỉ thói quen cười mà thôi. Nhất định lần sau phải hỏi thăm anh nhiều hơn thế!<o
<o
Ấy vậy mà, hôm mấy anh chị BTC Idol bảo rằng: anh Kid ốm rồi; mình đã nghĩ: “thế àh, phải về nhắn tin hỏi thăm anh Kid thôi”. Rồi về nhà, chuyện thi cử làm mình quên hẳn…cho đến khi anh khỏi bệnh mới sực nhớ ra. Mình lại tệ nữa rồi.<o
<o
Mình có thói quen khi quan tâm tới ai đó hay điều gì đó mới dồn tâm trí để cảm nhận và suy nghĩ kỹ; anh Kid cũng vậy! Nghĩ về tất cả… để thấy…<o
<o
Tự bao giờ anh Kid không còn là một Tổng Quản; hơn hết là một người anh tốt bụng; vui vẻ, nhiệt tình. (Nếu không tin điều đó, các bạn có thể xem lại những lời nhắn dí dỏm, đáng yêu của anh Kid đã dành cho cả nhà nhé!)<o
<o
Ngưỡng mộ anh Kid, ngưỡng mộ anh đã luôn mỉm cười và giải quyết tất cả những yêu cầu liên tục nhờ hỗ trợ từ các thành viên KNSO.<o
<o
Cảm ơn anh, đã không bỏ bê diễn đàn dù công việc hằng ngày của anh cũng quá đủ làm anh bận rộn.<o
<o
Cảm ơn anh đã giúp em nhận ra rằng được quan tâm là điều cực kì quý giá đối với mỗi người!<o
<o
Em học được ở anh cái tận tâm, hăng say đối với cuộc sống. Đôi khi bận rộn, hối hả nhưng phải biết giữ lửa để thấy mình tràn trề sinh lực.<o
<o
Anh Kid à, <o
<o
Nhất định khi có ai đó hỏi thăm về anh, em sẽ nói về anh như thế!<o
Nhất định sẽ có lúc cùng với anh, với cả nhà mình đi bệt, anh nhé!
<o
<o
<o