Men - 24: BIỂN và ANH

power of desert

[♣]Thành Viên CLB
<link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5Cuser%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><link rel="Edit-Time-Data" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5Cuser%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_editdata.mso"><!--[if !mso]> <style> v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} </style> <![endif]--><o:smarttagtype namespaceuri="urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:smarttags" name="country-region"></o:smarttagtype><o:smarttagtype namespaceuri="urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:smarttags" name="place"></o:smarttagtype><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><!--[if !mso]><object classid="clsid:38481807-CA0E-42D2-BF39-B33AF135CC4D" id=ieooui></object> <style> st1\:*{behavior:url(#ieooui) } </style> <![endif]--><style> <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0mm; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:612.0pt 792.0pt; margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt; mso-header-margin:36.0pt; mso-footer-margin:36.0pt; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0mm 5.4pt 0mm 5.4pt; mso-para-margin:0mm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> <link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5Cuser%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><link rel="Edit-Time-Data" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5Cuser%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_editdata.mso"><!--[if !mso]> <style> v\:* {behavior:url(#default#VML);} o\:* {behavior:url(#default#VML);} w\:* {behavior:url(#default#VML);} .shape {behavior:url(#default#VML);} </style> <![endif]--><o:smarttagtype namespaceuri="urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:smarttags" name="country-region"></o:smarttagtype><o:smarttagtype namespaceuri="urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:smarttags" name="place"></o:smarttagtype><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><!--[if !mso]><object classid="clsid:38481807-CA0E-42D2-BF39-B33AF135CC4D" id=ieooui></object> <style> st1\:*{behavior:url(#ieooui) } </style> <![endif]--><style> <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0mm; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:612.0pt 792.0pt; margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt; mso-header-margin:36.0pt; mso-footer-margin:36.0pt; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0mm 5.4pt 0mm 5.4pt; mso-para-margin:0mm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]--> <link rel="File-List" href="file:///C:%5CDOCUME%7E1%5Cuser%5CLOCALS%7E1%5CTemp%5Cmsohtml1%5C01%5Cclip_filelist.xml"><!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:punctuationKerning/> <w:ValidateAgainstSchemas/> <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid> <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent> <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> <w:DontGrowAutofit/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml> <w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156"> </w:LatentStyles> </xml><![endif]--><style> <!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0mm; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:612.0pt 792.0pt; margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt; mso-header-margin:36.0pt; mso-footer-margin:36.0pt; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} --> </style><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0mm 5.4pt 0mm 5.4pt; mso-para-margin:0mm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} </style> <![endif]-->[FONT=&quot]Cảm ơn anh- Trái tim biển cả đã cho em rất nhiều cảm hứng viết bài. [/FONT]

Trước biển mênh mông, tôi thấy mình thật nhỏ bé...


<o:p> </o:p>​
BIỂN VÀ ANH

<!--[if !supportLineBreakNewLine]-->
Đứng trước biển bao la dường như tôi thấy mình là một kẻ lữ hành côi cút, chẳng biết đâu là nhà, là chốn dừng chân. Đúng rồi, kẻ lữ hành thì bao giờ có nhà đâu cơ chứ. Mặc cho bao nhiêu sóng gió bôn ba, cuộc đời xô đẩy, tôi đã nếm vị đủ rồi. Vậy mà mỗi lần lặng đi trứơc dòng biển mênh mông, trái tim tôi lại nhức nhối tan ra thành trăm ngàn mảnh vụn.

Biển Quy Nhơn vẫn thế, vẫn xinh đẹp, hiền hoà. Ấm áp ánh hoàng hôn lừng đỏ. Bồng bềnh ngọn phi lao xua gió thổi vi vu. Xa xa hòn Vọng Phu vẫn trơ trơ đếm ngày đếm tháng. Vẫn còn đó bãi cát trắng phẳng phiu. Vẫn là chân trời xanh lơ ngâm mình giữa màu biển đậm đà và màu trời nhũ thạch. ..Tất cả chẳng có gì đổi thay. Vậy mà tất cả đã thay đổi. Sự thay đổi bắt đầu từ bản thân em… Em đã mất anh. Mãi mãi!

[IMGL]http://cA3.upanh.com/8.520.12734563.KUX0/174bien.jpg[/IMGL][/SIZE][/FONT][IMGL][FONT=Times New Roman][SIZE=3]

[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][B][COLOR=blue]Đưa mắt ngắm dài theo hướng Thái Bình Dương, em xót xa cảm nhận được thứ vị mặn mà biển xanh mang lại. Nhẹ nhàng, nóng hổi hai bên má…Nước mắt lại tuôn rơi...[/COLOR][/B]
[COLOR=blue]…
[I]“Em đánh rơi cái mũ nè”[/I][B] -Đó là câu nói đầu tiên anh nói.

Lúc đó tôi đang khóc. Nghe giọng lạ, tôi vội lau đi những giọt nước mắt đầm đìa. Với tay lấy nhanh cái mũ, tôi bước dài trên biển. Tôi không thích để cho ai đó thấy mình khóc. Nước mắt chỉ làm bản thân người đó yếu đuối đi và khiến người chứng kiến phải động lòng thương hại.Một sự thương hại rẻ rúng, lạnh lùng. Tôi chỉ khóc trước biển. Lặng lẽ. Một mình.[/B][/COLOR][COLOR=blue]

[B]Với biển mênh mông tôi không giấu giếm điều gì cả. Từ lúc ba tôi mất đi, mẹ đi thêm bước nữa, tôi sống cùng bà, biển đã nghe gần như trọn mọi câu chuyện của tôi. Biển nuốt trôi những hằn học, oán trách và mơn trớn tâm hồn tôi bởi bao hơi nước mát lành. Những lần buồn bã hay sướng vui tôi lại ra biển thì thào. Biển với tôi là bầu, là bạn, người bạn hiền từ mà không bao giờ chất chứa lòng phản bội, ban ơn.

Tôi hay lang thang thả hồn với biển. Một chiều thanh vắng, dạo quanh biển yên tĩnh, bỗng tôi giật nảy mình:[/B][/COLOR][COLOR=blue]

[I]“ Em về nhà đi. Ở đây gió đêm lạnh lắm đó!”[/I]

[B]Ngước mắt nhìn lên…ra là anh hôm trước. Tôi hơi bực mình. Vốn là người sống tự lập từ thưở nhỏ, bà dạy bảo tôi rất chu đáo. Tôi tự biết mình nên làm gì, sẽ làm gì và không được làm gì. Bất kì sự dịu dàng nào từ phía người khác (đặc biệt là nhắc nhở- ngoại trừ bà) tôi đều không ưa. Với tôi, đó là những kẻ tự cho mình là hạnh phúc mà lên mặt kệch cỡm với người khác.

Buông một tiếng thở dài thật khẽ, tôi lê bước thủng thẳng đi.[/B][/COLOR][COLOR=blue]

“[I]Em đánh rơi cái mũ rồi kìa! “[/I]

[B]Tôi quay phắt người lại.
Anh phẩy tay:[/B][/COLOR][COLOR=blue]

[I]“Đùa đấy”[/I]

[B]Nhìn anh cười ranh mãnh trông thật đáng ghét.[/B]

“[I]Người đâu mà nhiều chuyện đến dậy?”[/I]

[B]Tôi tự nhủ thầm rồi lặng lẽ bước mau hơn.[/B]

“[I]Em là người lạnh lùng[/I]”[B]- đúng như câu nói của anh sau này-[/B] “ [I]lạnh lùng khiến ngưới ta kính nể”.[/I]

[B]Đừng trách em, anh nhé!Anh biết không, anh là người khiến em khó chịu rất nhiều ngay từ lần gặp mặt đầu tiên. Nhưng anh, cũng chính anh, là người đầu tiên mang lại cho em niềm hạnh phúc tột bực của cuộc đời.

[/B][/COLOR][IMGL]http://cA0.upanh.com/8.520.12734716.KUX0/uochencuabien2.jpg[/IMGL]

[B][COLOR=blue]Hôm ấy, tôi còn nhớ rất rõ, nước mắt ngắn dài theo bước chân hớt hải, tôi chạy nhào ra biển rồi òa khóc nức lên.[/COLOR][/B][COLOR=blue]

[I]…”Sao e khóc thế?”[/I]
[B]Biển xanh vỗ sóng xuyềnh xoàng để tiếng ai len trong dòng nước mỏng tha thiết.[/B]

[I]“Em bị làm sao àh?”[/I]

[B]Câu hỏi thứ hai làm tôi sặc sụa.[/B]
[B]Ngước mắt lên, ồ, cái anh đáng ghét hôm trước. Nhưng sao lần này trông anh khác quá! Đôi mắt long lanh phả đầy sóng nước, anh nhìn tôi ân cần:[/B]

[I]“Anh có thể giúp em được gì không?”[/I]

[B]Tới đây tôi không kiềm chế nổi. Tôi nức lên như một đứa trẻ lên mười.[/B]

[I]“…Anh ơi,.hu hu..b..ba..à…em….mấ..t…..r….r.ồ….ồ…i…..”[/I]
[B]Đó là lúc tôi thấy cuộc đời toàn là những thanh nặng bất công.[/B]

[I]“Bà hiền từ là thế sao bà lại ra đi? Cháu chưa làm gì được cho bà cả mà? Bà chưa nhìn thấy cháu vào Đại Học? Sao bà lại bỏ cháu mà đi? Cháu biết làm gì khi không có bà đây??..hu……h…u…”[/I]

[B]Tôi vật vã khóc than như con chim non vừa mất đi đôi cánh.Không hiểu lúc đó tôi đau đớn tột độ hay xúc động quá đỗi mà đánh rơi cả lòng tự trọng vốn lớn như bức tường thành trong mình…[/B]

[B]Anh lặng lẽ ngồi xuống bên tôi. Hình như anh cũng khóc. Đáng ngạc nhiên thay cho lòng cảm thông từ một con người xa lạ. Nhưng tôi chẳng đủ sức quan tâm đến chuyện đó nữa rồi. Tôi gục đầu vào anh yếu ớt. Nước mắt rơi ướt cả một bờ vai áo anh.[/B]
[B]Anh vỗ về nhẹ nhàng rồi an ủi:[/B]

[I]“Không sao đâu! Không sao đâu em àh!!”[/I]

[B]Anh ngồi cùng tôi trên bãi biển từ lúc xế chiều đến hoàng hôn rồi màn đêm buông xuống. Im lặng. Thỉnh thoảng anh đưa mắt nhìn tôi rồi lại nhìn xa xa.[/B]

[I]- Em thấy sao rồi?[/I]
[I]- Em ổn hơn rồi anh ạh.[/I]

[B]Lại lặng im.[/B]

[I]- Chân trời màu gì vậy em?[/I]

[B]Tôi cố duỗi dài mi mắt theo hướng tay anh chỉ.[/B]

[I]- Màu đen[/I].

[B]Anh chậm rãi phả lời:[/B]

[I]- Em biết không, từ chân trời đen xạm ấy, ngày mai lại là hừng đông. Ông mặt trời lại nhô lên đỏ lựng. Cuộc sống không khép bao giờ. Nơi tăm tối nhất chính là nơi sức mạnh hồi sinh mãnh liệt ...[/I]
[I]Bà em mất rồi. Nhưng anh tin sự ra đi của bà sẽ khiến em trưởng thành hơn. Hãy vì bà mà hoàn thành tất cả những gì em đã từng mơ ước cũng như bà đã từng hy vọng. Cố lên, em nhé![/I]

[B]Ngồi yên nghe anh nói thật thấm thía, xót xa. Những lời ấy sẽ còn đọng mãi trong em. Nó trở thành động lực thực sự. Ngày em mất bà cũng là ngày em có anh. Lúc đau khổ nhất lại là lúc em hạnh phúc nhất. Buổi chiều hôm ấy đã khắc sâu vào tâm trí của anh và em. Sau này có lần đi dạo cùng em, anh bỗng phá lên cười:[/B]

- [I]Nay có cầu Nhơn Hội nối liền biển nên không thấy đường chân trời nữa em há![/I]
- [I]Bộ anh ra đây để tìm đường chân trời thôi hả?[/I]
- [I]Đúng mà. Chân trời là nơi hồi sinh. Là nơi anh được sinh ra trong em còn gì, hihi.[/I]

[B]Tiếng cười mềm tan trong những tia nắng chiều yên ả. Cuộc sống có anh thật rộn rã niềm vui.[/B]
[B]Anh luôn ở bên cạnh em, gần gũi, ấm áp. Những lúc em yếu đuối hay mệt mỏi, vòng tay anh luôn dang rộng để vực em dậy. Anh luôn cho em niềm tin, hi vọng. Em chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ phải xa anh, chúng mình sẽ phải xa nhau. Cả khi em rời quê vào <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region> sống cùng với mẹ. Cả khi anh vào trường Đại Học Kinh Tế Quốc Dân ở Hà Nội và em đậu trường Dược Thành phố Hồ Chí Minh. Hai miền Bắc Nam xa xôi cách trở nhưng trong em, anh vẫn gần gụi vô cùng. Đơn giản, vì em biết rằng, trái tim chúng mình luôn hướng về nhau.

[/B] [/COLOR][/SIZE][/FONT][IMGL]http://cA2.upanh.com/8.604.12813302.SDZ0/hanhdttchuyentinhbiensong.jpg[/IMGL]

[FONT=Times New Roman][SIZE=3][B][COLOR=blue]Anh học Thạc sĩ sáu năm. Em thua anh một tuổi. Do đó, ngày anh Tốt nghiệp cũng là ngày em ra trường. Mặc dù anh không đến được buổi lễ hôm ấy nhưng lòng em vẫn tràn ngập hạnh phúc.[/COLOR][/B]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Tốt nghiệp xong, em chạy ùa về quê, về Bình Định dấu yêu, về với rặng dừa xanh, biển Quy Nhơn hiền hòa và với bà yêu dấu. Những năm tháng học hành cực nhọc với cái xô bồ của chốn thị thành, giờ đây em sải bước nhẹ nhàng trong tiếng vỗ sóng êm êm.[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Biển về đêm thật đẹp. Những con tàu xa xa loang loáng ánh điện rạng ngời. Nước óc ách theo nhịp gió du dương. Những chòm sao nhấp nháy tinh khôi trên bầu trời lộng. Ước gì có anh bây giờ...[/B]
[B]Ôi![/B][/COLOR][/SIZE][/FONT][FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]

- [I]Phải anh đó không?
[/I][/COLOR][/SIZE][/FONT]
[FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue] [B]Em không tin nổi vào mắt mình. Anh hiện ra như một thiên thần diệu kì viền đầy ánh sáng. Đứng giữa những ngọn nến lung linh tỏa hồng bên biển, anh nhoẻn miệng cười tinh khiết, vui tươi.[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
- [I]Anh thật đấy ư?[/I]
[I]- Anh biết thể nào thi xong em cũng về quê thăm nội và biển nên anh về đây luôn.[/I]
[I]- Anh làm em bất ngờ quá![/I][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Anh cười. Những sóng mắt chạm khẽ nhìn nhau mà không ai giấu nổi niềm vui tràn trề hạnh phúc.[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[I]- Àh, anh quên mất một thứ![/I]
[I]- Gì vậy ạh?[/I]
[I]- Anh sẽ quay lại ngay thôi. Chờ anh một lát nha![/I][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Anh chạy nhanh về phía đường phố. Bóng anh nhỏ dần, nhỏ dần rồi mất hút. Em ngồi xuống lặng lòng nghe tiếng hạnh phúc ngây ngô.Sau mấy năm xa cách anh vẫn như xưa. Vẫn thân hình mặn mà chất muối. Vẫn nụ cười trong ngần nước biển. Vẫn cái dáng thanh lịch, mênh mông như lòng biển hiền hòa…[/B][/COLOR]


[IMGL]http://cA2.upanh.com/8.520.12734570.ZPN0/99430song.jpg[/IMGL]


[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue] [I]Tít..! Tít..!Tít!..[/I]
[B]Anh gọi[/B].
[I]- A lô...[/I]
[B]Một giọng đàn bà.[/B]
[I]- Có phải cô A không? Mong cô tới bệnh viện X ngay. Anh T vừa mới bị tai nạn giao thông. Tình trạng rất nguy cập. Chúng tôi chỉ thấy trong danh bạ..<o:p></o:p>[/I][/COLOR]
[/SIZE][/FONT]<!--[if gte vml 1]><v:shapetype id="_x0000_t75" coordsize="21600,21600" o:spt="75" o:preferrelative="t" path="m@4@5l@4@11@9@11@9@5xe" filled="f" stroked="f"> <v:stroke joinstyle="miter"/> <v:formulas> <v:f eqn="if lineDrawn pixelLineWidth 0"/> <v:f eqn="sum @0 1 0"/> <v:f eqn="sum 0 0 @1"/> <v:f eqn="prod @2 1 2"/> <v:f eqn="prod @3 21600 pixelWidth"/> <v:f eqn="prod @3 21600 pixelHeight"/> <v:f eqn="sum @0 0 1"/> <v:f eqn="prod @6 1 2"/> <v:f eqn="prod @7 21600 pixelWidth"/> <v:f eqn="sum @8 21600 0"/> <v:f eqn="prod @7 21600 pixelHeight"/> <v:f eqn="sum @10 21600 0"/> </v:formulas> <v:path o:extrusionok="f" gradientshapeok="t" o:connecttype="rect"/> <o:lock v:ext="edit" aspectratio="t"/> </v:shapetype><v:shape id="_x0000_i1025" type="#_x0000_t75" alt="" style='width:24pt; height:24pt'/><![endif]--><!--[if !vml]--><!--[endif]--> <!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_i1026" type="#_x0000_t75" alt="" style='width:24pt;height:24pt'/><![endif]--><!--[if !vml]--><!--[endif]--> <!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_i1027" type="#_x0000_t75" alt="" style='width:24pt;height:24pt'/><![endif]--><!--[if !vml]--><!--[endif]--><!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_i1028" type="#_x0000_t75" alt="" style='width:24pt;height:24pt'/><![endif]--><!--[if !vml]--><!--[endif]--> <!--[if gte vml 1]><v:shape id="_x0000_i1029" type="#_x0000_t75" alt="" style='width:24pt;height:24pt'/><![endif]--><!--[if !vml]--><!--[endif]--> [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Gì vậy? Em không tin nổi vào tai mình. Tại sao lại thế? Tại sao anh ra đi? Anh ra đi? Không! Sao người ta có thể đặt điều như vậy? Tại sao anh gạt em? Anh đã nói là anh quay lại nhanh thôi mà? Tại sao? Anh quay lại đi! Anh ơi…còn kịp…[/B]
[B]Tôi bủn rủn khắp người. Thủy triều lên cuốn phăng những ngọn nến, nhuốm lạnh toàn thân. Tôi cập rập, rã rời, lạnh toát. Tất cả chỉ diễn ra trong chốc lát.[/B]Trong[B]chốc lát tôi đã mất anh. Mất anh mãi mãi…<o:p></o:p>[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Nếu không vì em anh đã không về Bình Định! Nếu không vì em anh đã không phải vội vã để rồi bị tai nạn giao thông! Nếu không vì em chắc anh sẽ chẳng phải đổi thân mình để mua mười chín đóa hoa hồng đẹp nhất! Chính em đã đánh mất anh thật rồi… Nhìn anh băng trắng toàn thân, máu thấm đỏ quanh đầu, quanh ngực, vậy mà bên tay vẫn ôm chặt bó hoa yêu thương… Tôi quặn thắt tim. Đau đớn…Ngày hạnh phúc nhất đôi ta gặp nhau cũng là ngày khổ đau nhất chúng mình phải xa nhau.Vĩnh viễn!<o:p></o:p>[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Em trút cạn nước mắt nơi biển khơi xanh. Một mình.Lặng lẽ. Nước biển mặn mà chà xát đến tận từng khúc ruột nhưng không đủ làm em phôi phai bất cứ một chi tiết nào về anh. Nụ cười trong veo giữa màu xanh nước biển. Đôi mắt rạng ngời óng ánh nắng biển ban trưa. Giọng nói vui tươi như tiếng sóng rộn ràng…Biển không đủ sức trung hòa những buồn vui cho em nữa.Biển ru em trong những kỉ niệm ngọt ngào để rồi quăng em cô đơn giữa những đợt [I]sóng tình[/I][/B][B]ào ạt chảy.Trước biển, em thấy mình yêu anh hơn bất cứ khi nào hết, mất mát nhiều hơn và cay đắng cũng nhiều hơn.[/B][/COLOR]


[IMGL]http://cA2.upanh.com/8.520.12734582.KUX0/avatar_love101_jpg_thumb.jpg[/IMGL]

[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue] [B]Kể từ đó em bắt đầu sợ biển. Sợ cả việc đứng trước biển. Em lẩn trốn biển và lẩn trốn chính mình.<o:p></o:p>[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Thời gian lơ lửng trôi đi. Đã ba năm…[/B]
[B]Ba năm rồi tôi không trở lại quê xưa và cũng không hề một lần ra biển. Ba năm không phải là thời gian quá dài để người ta quên đi những kỉ niệm, nhưng đó lại là một thời gian quá lâu để tôi chạy trốn trái tim mình. Tôi cần đối mặt với sự thật!...Hai bên má vẫn nóng hổi. Mắt tôi vẫn hướng đau đáu về phía Thái Bình Dương. Biển pha sương lãng đãng.<o:p></o:p>[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
- [I]Em khóc đấy àh? Xấu quá đi! Đừng khóc nữa nghe!<o:p></o:p>[/I][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Ôi! Giọng ai quen thuộc và tha thiết quá!<o:p></o:p>[/B][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
- [I]Anh! Có phải anh đấy không? Anh…<o:p></o:p>[/I][/COLOR]
[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=3][COLOR=blue]
[B]Tôi lại gần. Nụ cười và hình ảnh anh dần tan thành sương khói. Sững sờ. Hờ hững. Và tôi biết anh vẫn đâu đây, vẫn luôn bên cạnh tôi…tinh khôi như lúc đầu…[/B]
[B]Tôi lặng lẽ chùi nước mắt. Chân bước khẽ theo chiều dài vô tận của biển. Một…hai….ba….bốn…nhưng kìa! Một con sò! Lẻ loi bên bờ biển lặng, con sò chắc cô đơn lắm! Tôi cúi xuống nhặt rồi nhẹ nhàng thả nó về với đại dương. Lòng yên tĩnh lạ kì.[/B]
[B]Biển đã hoàng hôn. Sóng nắng ánh vàng trải dài trên bờ cát. Lại chỉ có nắng, sóng và em. Lặng lẽ. Một mình.[/B][/COLOR][/SIZE][/FONT]


[IMGL]http://cA2.upanh.com/8.520.12734594.KUX0/Heart.jpg[/IMGL]



[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://v2.mp3.zing.vn/play/?pid=IWZ9ZA7B||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]

[FONT=Times New Roman][SIZE=3]TRẦN LỆ LOAN
thiensuaoden_tl@yahoo.com
[/SIZE][/FONT]
 

nhonht

[♣]Thành Viên CLB
Thật cảm động...
Tưởng chừng như cô bé đã gặp được người con trai xưa, và họ sẽ hạnh phúc, ai ngờ... huhu, ứ chịu đâu.
Sao họ lại có kết quả bi kịch như vậy chứ?
Thiết nghĩ cô bé sẽ không còn ai để tâm sự, chia sẻ vui buồn, thế nhưng từ bé, cô ấy đã ra biển, trút hết buồn vui với biển. Do đó, đây là yếu tố khiến cô bé sẽ vượt qua được những điều đã xảy ra.
Chúc cô bé luôn vui và hạnh phúc! Và hãy thường tâm sự với biển nhé ^^
 

dmpt_2

[♣]Thành Viên CLB
một chút nhẹ nhàng...một chút dữ dội...tình yêu đến rồi lại ra đi bất ngờ...để lại khoảng lặng riêng với niềm đau chếnh choáng...
 

power of desert

[♣]Thành Viên CLB
một chút nhẹ nhàng...một chút dữ dội...tình yêu đến rồi lại ra đi bất ngờ...để lại khoảng lặng riêng với niềm đau chếnh choáng...
chỉ một câu thôi mà thâu tóm được cả thần thông câu chuyện. Siêu thiệt!!
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
M MEN-29: 3sn (Ba sắp nhỏ) Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 3
Tin Yêu MEN-28: Điếu thuốc ! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
vio_tu Men - 25: Now And Forever!... Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
Tôi Men - 23 : Ông kẹ Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 3
Sóng MEN-22: Có một người từ trên trời rớt xuống! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 1
jodiepham2204 MEN 21_ Lời yêu thương con sẽ nói... Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 4
xa_1728km MEN-20: Cho anh và Tiếp sức mùa thi 2008 Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
hainguyen MEN-19: Gửi mày, thằng bạn đặc biệt của tao! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 5
lapdong MEN-18: Mr[K]id Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 5
Sóng MEN-17: Người đàn ông tôi yêu Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
trangdang Men-14: Nhật ký gửi cha Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 4
cedrci_jake MEN-26: Thư gửi Ba! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 3
Thiên Sứ MEN -13 : Cậu bạn thiên thần Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
xa_1728km MEN-15: Entry gửi "Người yêu bé nhỏ"^^ Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 6
chutchit MEN-16: Thư gửi anh Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 4
V Men-27: Chuyện tình cờ... Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
Sóng MEN-12: Gửi Gió! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 5
V MEN-11: Viết cho Ba - Ngày con trở về Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 1
T MEN-10: Người Con Trai Ấy! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
_ice_ MEN 09: Cuộc sống là một giọt sữa và một giọt rượu! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 4
cedrci_jake MEN- 07: Về một người anh! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 22
vinguyen Men – 06 : Ba tui một buổi chiều!!!! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 6
Gemily MEN-05 Cái bóng của em! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
_ice_ MEN-04: Có chăng ông là người mà em yêu?!! Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 28
Z MEN-08: Tao với mày Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 1
moon_tsuki MEN - 03: Quà sinh nhật Bạn Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 13
tritai MEN-02: Anh nó Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 0
tú nhi MEN-01: Về nhà đi con. Người Đàn Ông Tôi Yêu 2010 7

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top