[Gương sáng] Mẹ không buông tay

ducanhdhcs_t48

Thanh viên kỳ cựu
Mẹ không buông tay
TT - Tình mẹ với con là tự nhiên như trời đất, nhưng cũng có những tình mẹ con thể hiện trong từng giây, từng phút đến làm cảm động cả đất trời.

Để hoàn thành giấc mơ trở thành kỹ sư công nghệ thông tin của Tú, con đường phía trước của mẹ Do còn rất dài, rất khó khăn - Ảnh: Đình Dân
May mắn thay cho chúng tôi khi đã tìm thấy những câu chuyện như thế, những người mẹ như thế ngay trong những chương trình do báo Tuổi Trẻ thực hiện.
Câu chuyện bước chân
Chúng tôi gặp lại hai mẹ con em Nguyễn Chung Tú (tân sinh viên khoa công nghệ thông tin) sau khi Tú đến TP.HCM nhập học ở ĐH Khoa học tự nhiên hơn một tháng. Sáng nay, Tú đi khám lại cánh tay bị gãy do té xe trong ngày đầu tiên “lên Sài Gòn”. Nắng gắt, chị Chung Thị Do tất tả đi từ phòng chụp phim sang quầy bán thuốc, cõng con trai ra ghế đá trước cổng bệnh viện rồi lại quày quả trở vào bãi giữ xe. Chiếc xe của chị cồng kềnh, lạ mắt với một chiếc ghế sắt có tựa hàn chặt ở vị trí yên sau, hai bàn để chân to bằng nhựa hai bên và mấy sợi dây cao su lòng thòng.
Dựng xe, chị cúi xuống, nhẹ nhàng và gọn gàng cầm hai chân con trai đặt vào hai bên hông mình, cõng Tú đặt lên ghế, dây cao su thay dây bảo hiểm giữ cậu ngồi vững trên xe. Chiếc xe của chị chạy chầm chậm qua những ngả đường đông đúc, khói bụi ngùn ngụt và tiếng xe ầm ào, gương mặt cả hai mẹ con ngập đầy sự căng thẳng.
Sân Trường ĐH Khoa học tự nhiên đầy nắng, sinh viên qua lại tấp nập. Tú lấy lịch học ra xem số phòng, chị Do đeo balô vào cánh tay, xốc con trai lên vai. Chị cắm cúi băng qua khoảng sân rộng, hành lang dài và bước lên cầu thang bằng những bước hơi nặng nề, thỉnh thoảng dừng lại thở dốc. Hôm nay lớp của Tú học trên lầu 3. Trên vai chị, gương mặt Tú se lại...

Những ngày này, bước chân của chị Hoàng Thị Mỹ (“Ánh sáng từ những đứa con”, Tuổi Trẻ ngày 12-7-2007, “Như chưa hề có cuộc chia ly”, Tuổi Trẻ ngày 11-2-2008) phía sau cây gậy tìm đường đi bán vé số như luýnh quýnh hơn, vội vã hơn. Hai cô con gái sinh đôi Hoàng Thị Bảo Vân, Hoàng Thị Diệm của chị đều đã trở thành tân sinh viên sau những năm dài nỗ lực học tập cho ước mơ của cả nhà. “Không có mẹ, tụi em sẽ không được như vậy” - Vân nói quả quyết cho dù 12 năm đi học là 12 năm Vân phải nỗ lực vượt bậc để rướn lên làm điểm tựa cho em gái noi theo mà học giỏi, mà vững vàng trong cuộc sống xa mẹ.
“Mẹ phải ở trọ để có điều kiện đi bán, nuôi chúng em. Mẹ phải sống trong tăm tối và mỗi phút mẹ sống đều là cho chúng em”, bắt đầu cuộc sống sinh viên trong căn phòng trọ, Vân đã thấu được như thế nào là tình mẹ.
Năm nay Nguyễn Chung Tú đã 18 tuổi. Nếu rời khỏi vai mẹ và đứng được trên đôi chân mình, Tú sẽ là một chàng trai cao to, vạm vỡ. Nhưng căn bệnh nhược cơ bẩm sinh chưa cho Tú được một bước đi, bước chạy nào vững vàng trong đời. Bắt đầu từ những lần té ngã thường xuyên khi bắt đầu được mẹ dắt đi học và “ngày đi lãnh phần thưởng năm lớp 5, cô giáo phải đứng một bên đỡ cho con khỏi ngã. Từ đó, Tú không còn đi được nữa” - chị Do nhớ lại. Hè, Tú ngồi lê la trước cửa nhà nhìn các bạn đá bóng, thả diều. Vào năm học, mẹ lấy đôi chân mình thay cho chân của con, cõng Tú trên lưng và miệt mài đi từ lớp này lên lớp khác, từ trường gần đến trường xa. Cậu con trai trên vai mẹ lớn dần, nặng dần nhưng bà mẹ trẻ ấy, lạ thay, vẫn vững bước. “Sinh con ra mà lại không được như người ta thật rầu. Nó chỉ có một niềm vui là đi học nên mình cũng phải ráng đưa nó đi học. Niềm vui của mình là con học giỏi” - chị Do thầm thì kể. Không phụ lòng mẹ, 12 năm Tú đạt học sinh giỏi rồi thi đỗ hai trường ĐH. Nhận giấy báo nhập học của con, chị Do thấy nỗi lo như trái núi dập tắt cả niềm vui. Đâu phải chỉ là chuyện tiền ăn, tiền học của con vốn đã quá sức so với mức thu nhập của người cha bệnh binh làm nghề cắt tóc tại nhà và những việc làm thuê lặt vặt chị nhận làm trong lúc con đến trường. Ngổn ngang trong tâm trí người mẹ là những câu hỏi chất chồng: làm sao để Tú xa nhà đi học?
Căn bệnh nhược cơ khiến tay Tú cũng yếu đến không thể dùng xe lăn, ca mổ thất bại hai năm trước khiến hai chân Tú liệt hẳn không còn khả năng nhúc nhích, mọi sinh hoạt cá nhân đều phải phụ thuộc vào mẹ. Và lại thêm một nhát cứa nữa vào trái tim chị khi Nguyễn Chung Thảo, em trai Tú, mới vào lớp 4 và cũng bắt đầu té ngã liên tục.
“Tôi đã muốn buông tay, nhưng nhìn con lặng lẽ ôm chồng sách lại không cầm lòng được. Các thầy cô của Tú đến động viên, giúp đỡ, lại được nhận học bổng của báo Tuổi Trẻ, thế là tôi liều đưa con lên làm thủ tục nhập học, cũng chưa biết tiếp theo sẽ như thế nào”. Thủ tục làm xong rồi, chị theo các sinh viên khác cõng con đến ký túc xá sinh viên. Một gáo nước lạnh tạt vào hai mẹ con khi ban quản lý ký túc xá nhất định từ chối không cho Tú vào ở. Trào nước mắt, chị Do cõng con về thẳng Tiền Giang với quyết tâm... cho Tú nghỉ học.
Ở nhà hai ngày, suy nghĩ hai ngày, rồi chị Do lại cõng con quay lên, lần này thì lỉnh kỉnh cả giường, chiếu, nồi cơm, rổ rá, quần áo. Chị đã quyết định ở lại để làm đôi chân đưa Tú đến giảng đường bốn năm nữa. Một căn phòng lợp lá giữa cánh đồng trống ở phường Long Thạnh Mỹ, Q.9 do một vị bác sĩ tốt bụng cho ở nhờ, ngày ngày chị chở Tú qua 12km đường đến trường, nhẫn nại cõng con lên phòng học.
Tú vào lớp, chị nhẩn nha đi xin giúp việc cho các quán cơm sinh viên, chờ giờ con tan học. “Đã có quán nhận cho tôi làm 20.000 đồng/giờ rồi, được vậy cũng đủ để lo tiền xăng, tiền gạo cho hai mẹ con” - chị Do kể, gương mặt giãn ra một chút. Nói vậy rồi chị lại lau nước mắt nhớ đến đứa con trai nhỏ ở nhà. Đời sinh viên của Tú mới được hơn một tháng...
 
Last edited by a moderator:

kyniemmua

<b><font color=green>Giải Nhì Viết Về Người Phụ Nữ
Câu chuyện cảm động quá, người ta khó khăn vẫn luôn phấn đấu để học trong khi nhìn lại mình, mọi thứ đầy đủ, ko tật nguyền thì lại chắng thiết tha. Ko biết nói gì hơn chỉ biết chúc cho 2 mẹ con pé Tú sớm vượt qua và vươn lên trong cuộc sống.
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
lampham [Gương sáng] Người mẹ trèo dừa Tấm Gương Cuộc Sống 0
ivenle [Gương sáng] Cô bạn nuôi mẹ từ năm lên 4 Tấm Gương Cuộc Sống 2
N [Gương sáng] 'Kỳ nhân' không tay cuốc đất, viết chữ... bên dòng sông Lam Tấm Gương Cuộc Sống 0
N [Gương sáng] Nguyễn Thị Thanh Hoa - Tấm gương vươn lên trong cuộc sống Tấm Gương Cuộc Sống 0
hockemhuhuhu Gương sáng] Để thành công và giàu có như Bill Gates. Tấm Gương Cuộc Sống 0
huxu456 [Gương sáng] Xúc động chuyện bà lão đi ăn mày nuôi cháu học đại học Tấm Gương Cuộc Sống 0
Happy Life [Gương sáng] Cô gái 16 tuổi và 250 điều cần làm trước khi chết Tấm Gương Cuộc Sống 1
huxu456 [Gương sáng] Cảm phục chàng trai học hết lớp 3 nhưng có bằng của Bill Gates Tấm Gương Cuộc Sống 5
L [Gương sáng] Tàn mà không phế Tấm Gương Cuộc Sống 0
lampham [Gương sáng] Vị luật sư học "bổ túc" Tấm Gương Cuộc Sống 0
lecaoson9192 [Gương sáng] Biến sự phẫn nộ thành động lực Tấm Gương Cuộc Sống 3
huxu456 [Gương sáng] Người đạp xe từ TPHCM ra Hà Nội: Tôi không nghèo! Tấm Gương Cuộc Sống 2
huxu456 [Gương sáng] Câu nói hay của những nhân vật kiệt xuất Tấm Gương Cuộc Sống 4
huxu456 [Gương sáng] Đoàn Nguyên Đức: gầy dựng HAGL từ hai bàn tay trắng Tấm Gương Cuộc Sống 1
huxu456 [Gương sáng] Để thành công như Bill Gates Tấm Gương Cuộc Sống 0
lecaoson9192 [Gương sáng] Bill Gates và những câu nói "bất hủ" Tấm Gương Cuộc Sống 3
lecaoson9192 [Gương sáng] Người khổng lồ’ Wal-Mart lập nghiệp như thế nào? Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Anh Hải Hà- Trưởng nhóm KNGT Tấm Gương Cuộc Sống 28
benny [Gương sáng] Ghonim: Tôi sẵn sàng hi sinh cho Tổ quốc! Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Hãy sống thật đơn giản - Warren Buffet Tấm Gương Cuộc Sống 3
KendyDat [Gương sáng] Bill Clinton: Biết rõ sứ mệnh cuộc đời mình Tấm Gương Cuộc Sống 0
benny [Gương sáng] Tài ứng đối của nhà soạn kịch Benard Shaw Tấm Gương Cuộc Sống 0
O [Gương sáng] Bill Gates - Thần tượng về cách học tập và suy nghĩ táo bạo Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachtuocdo [Gương sáng] Bill Gates-10 lời khuyên dành cho các bạn trẻ trên con đường lập nghiệp. Tấm Gương Cuộc Sống 3
Sóng [Gương sáng] Ước mơ bên khung cửa Tấm Gương Cuộc Sống 0
jodiepham2204 [Gương sáng] Gặp ông chủ một vườn ươm tài năng Việt - GS.Nguyễn Đăng Hưng Tấm Gương Cuộc Sống 2
cruiseBK [Gương sáng] 7 bí mật thành công của các triệu phú trẻ... Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachduong [Gương sáng] William Arthur Ward nhà giáo dục lỗi lạc của nước Mỹ Tấm Gương Cuộc Sống 0
B [Gương sáng] Hi sinh vì người khác Tấm Gương Cuộc Sống 1
bachtuocdo [Gương sáng] Donald J.Ttump chia sẻ bí mật thành công! Tấm Gương Cuộc Sống 0
B [Gương sáng] 600 ngàn vào............đại học Tấm Gương Cuộc Sống 5
bachduong [Gương sáng] Câu chuyện về lòng kiên trì Tấm Gương Cuộc Sống 3
M [Gương sáng] Bài phát biểu của Steve Jobs ở lễ tốt nghiệp tại đại học Stanford Tấm Gương Cuộc Sống 4
mnizeky [Gương sáng] Người cha có trái tim của thượng đế !!! Tấm Gương Cuộc Sống 1
bluesea88 [Gương sáng] Người Nhật nhặt rác ở Sài Gòn Tấm Gương Cuộc Sống 3
O [Gương sáng] Chuyện kinh ngạc về chàng trai thiếu hết 2 chân và 2 tay. Tấm Gương Cuộc Sống 0
nhoccan219 [Gương sáng] Người hùng của những trận chiến Tấm Gương Cuộc Sống 1
summerrain [Gương sáng] Quán cà phê lạ giữa lòng Sài Gòn Tấm Gương Cuộc Sống 5
summerrain [Gương sáng] Cảm ơn 2 bác - Ngọc giữa đời Tấm Gương Cuộc Sống 1
KendyDat [Gương sáng] Khát vọng và niềm tin mang tên Lê Văn (chủ nhiệm CLB) Tấm Gương Cuộc Sống 9
ivenle [Gương sáng] Bàn tay => Lời của trái tim Tấm Gương Cuộc Sống 0
ivenle [Gương sáng] Nghị lực phi thường của chàng thủ khoa câm điếc Tấm Gương Cuộc Sống 0
ivenle [Gương sáng] Đôi chân kỳ diệu của cậu học sinh tật nguyền Tấm Gương Cuộc Sống 2
Hoài Niệm [Gương sáng] Câu chuyện xúc động của cô gái 16 tuổi! Tấm Gương Cuộc Sống 10
kieuphuong [Gương sáng] Cô gái Việt nhận học bổng của 5 trường ĐH Mỹ Tấm Gương Cuộc Sống 0
kieuphuong [Gương sáng] Winston Churchill Tấm Gương Cuộc Sống 1
kieuphuong [Gương sáng] John D. Rockefeller Tấm Gương Cuộc Sống 1
kieuphuong [Gương sáng] Walt Disney Tấm Gương Cuộc Sống 0
kieuphuong [Gương sáng] Henry Ford Tấm Gương Cuộc Sống 0

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top