Quá khứ.........

htthuy_qn

Thanh viên kỳ cựu
Bít rằg mọi chuyện rồi cũng sẽ wa, và nó đã thật sự wa đi, chỉ còn lại chút dư âm ngày xưa. Làm sao có thể ko còn dư âm cơ chứ, wá khứ của một người thì làm sao có thể wên được. Nhìu lúc có những suy nghĩ thật ngốc ngếch để cố wên đi cái wá khứ đau bùn ấy, hay mong muốn wa một đêm khi tỉnh dậy thì chẳng còn nhớ gì hết, chẳng phải vướng bận một điều chi hết. Thật là ngốc nghếch wá i
Ngày hôm nay, tôi thật sự nhận ra giá trị của một con người. Bản thân mỗi chúng ta chỉ có mình ta. Tôi đã từng tin, từng hy vọng, từng nhớ mong, từng chờ đợi, chờ đợi sự way lại của một người nhưng điều đó hình như là vô vọng. Người ấy đã từng way lại, way lại và đến gặp tôi nhưng rồi sao, người ấy đến và đi như một cơn gió lạ. Phải chăng sự chờ đợi của tôi là vô nghĩa. Ko, nó ko vô nghĩa, chừng ấy thời gian đã giúp tôi nhận ra đâu là giá trị thật của một người. Tôi ko biết có nên nói theo như những lời nhận xét của bạn bè tôi về người ấy: "Hắn ta ko đáng để mày phải chờ đợi đâu" hay đó chỉ là sự biện minh cho chính bản thân mình rằng chúng tôi ko có duyên phận để đến với nhau, ko thể thắng nổi ý trời được. Tôi đã yêu, yêu người ấy thật nhiều. Nhớ lúc trước, vào một ngày thật đặc biệt – ngày sinh nhật của một con nhóc ^^ :cuoihaha:, người ta tặng cho tôi một món wà, đó là chiếc thuyền do chính người ta làm từ những we diêm làm thành, trên đó còn khắc tên của 2 đứa và với dòng chữ đầy ẩn ý: “I Love U”. Trải wa bao sóng gió tôi cứ nghĩ rằng nó chỉ để chứng minh tình yêu của người ấy dành cho tôi, và tin người ấy là người mang lại hạnh phúc cho tôi. Tuy nhiên, cuộc đời ko như chúng ta mong muốn, sóng gió ấy chỉ đủ để chứng tỏ rằng, tình yêu của người ấy dành cho tôi ko đủ lớn để chống chọi lại với sức ép của gia đình. Hay là người ấy chỉ như cơn gió thổi ngang qua cuộc đời tôi và ra đi để lại sự lưu luyến, xót thương của mình tôi, một người đi ngang đời tôi. Người ấy ra đi nhẹ nhàng nhưng nó mãi là niềm đau chôn sâu tận đáy lòng. Yêu người ấy nhiều nhưng giờ đây tôi đã ko còn có quyền nói lên 3 chữ ấy.
Con người đó của ngày xưa mà tôi yêu giờ đã khác wá nhiều, hôm nay người ấy ko còn là người con trai mang lại niềm hy vọng cho tôi nữa. Người ta thay đổi nhiều wá, người ta ko còn là người ta của trước đây. Nhưng người đó đâu biết rằng wên đi một người đâu phải dễ dàng, làm sao wên được bây giờ, tôi yêu người ấy của ngày xưa, yêu người ấy của bây giờ, chưa bao giờ tôi cảm giác đau như chính lúc này, đau, tim như có ai đâm hàng trâm mũi tên vào chính mình.
Tôi cũng đã từng rất sợ nếu có một ngày sẽ như thế này, nếu như ngày ấy người ta đừng đến bên tôi, nếu như ngày ấy tôi đừng chấp nhận lời tỏ tình của người ta thì có lẽ giờ đây 2 đứa vẫn có thể là hàng xóm của nhau, là anh em tốt mà ko phải ngại ngùng khi tình cờ nhìn thấy nhau và rồi lại ngồi khóc khi nhớ đến người ta …

Tôi đã khóc khóc thật nhiều, chỉ vì nỗi nhớ một người. :khocto: Và tự an ủi bản thân rằng “ngóng chờ hoài nước mắt giờ đã cạn rồi… thôi thì thôi nhé ko cần nữa đâu”. Và giờ đây tôi đã nhận ra mình đang chờ đợi một người mãi ko way trở về. Người ta đã hứa với tôi rất nhiều điều, hứa rằng tôi hãy tin vào tình yêu chân thật của người ta, hứa rằng người ta sẽ ko bao giờ thay đổi, hãy tin đi rồi mọi chuyện sẽ trở thành sự thật nhưng điều đó nó ko thành sự thật, lòng tin của tôi đã bị chính người đó chôn vùi vào wá khứ. Tôi sẽ học cách sống ko có người ấy, học cách wên đi, wên đi một người mãi mãi ko way trở về nhưng trong bao lâu thì tôi ko biết rõ nữa, giờ thì phải “tập cho ta sống một cuộc sống thiếu một tình yêu rồi cũng sẽ wa..”
12.gif

---------------------------
:nghichngom:Khóc ko có nghĩa là yếu mềm, cười chưa chắc mạnh mẽ, bản lĩnh ko chỉ ở lời nói ,ko thật xuất sắc trong mọi việc làm ,hành động,nhưng sẽ sống mà ko có gì để hối hận....!
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top