[RADIO] Cảm nhận Radio KNSO 3 - "Hạ đỏ"

nguyenminhthi90

Ban Cố Vấn
Thành viên BQT
[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/TUwkKcVbpG[/FLASH]



Phượng Sài Gòn anh vẫn nhớ
Bay đỏ sân trường, từng cánh hoa tim
Xưa thân nhau, tan lớp chung đường
Anh mang hoa bôi má em hồng
Để em hóa thân, nàng tiên xuống thăm trần gian...
Phượng Sài Gòn chim vẫn hót, nghe buổi học thèm hồi trống ra chơi
Quanh thân cây, anh khắc tên mình
Bên tên em, em vốn tên Phượng
Phượng thương mến thương, màu hoa vấn vương lòng anh...
Mùa hè Cali, anh nhớ Sài Gòn
Phượng hồng ban trưa, ve chắc gọi buồn
Em ghé hỏi trường, phượng xưa ai bán
Gom hết mua về, mà kết môi tim
Làm nhớ nhau thêm
Thiết tha kỷ niệm, để nhớ nhau thêm
Chiều mòn Cali, anh nhớ Sài gòn
Người tình văn khoa, duyên dáng mặn mà
Năm ngón nõn nà, bàn tay, áo trắng
Em vẫy tay chào, ngày đó chưa phai
Còn mãi trong anh, muốn quên nhưng rồi
Còn mãi trong anh...
Phượng Sài Gòn, hoa đẹp lắm
Đâu có nơi nào bằng đất quê hương
Anh phương xa, quay quắt muôn trùng
Hoa tên em, trang vở mong chờ
Tình thương mến thương, màu hoa vấn vương...... lòng anh

Mến chào các bạn!
Radio KNSO kì 3 sẽ nối tiếp chương trình chúng ta với chủ đề: HẠ ĐỎ. Hãy cùng chia sẻ những kỉ niệm dưới mái trường thân thương, tình bạn, tình yêu học trò, và cả những lời tri ân gửi tới các thầy cô giáo. Tâm sự của các bạn khi sắp phải đối mặt với những kì thi quan trọng của đời mình?


Kể từ kì 3, Radio KNSO sẽ có thêm các mục:
  • Từ thư thính giả: những xúc cảm, chia sẻ và tâm sự của thính giả về chủ đề sắp tới.
  • Quà tặng âm nhạc - thay lời muốn nói: những ca khúc bạn muốn gửi đến bạn bè, người thân hay
thậm chí là 1 "ai đó" với những lời nhắn từ_lâu_không_dám_nói, hãy để radio KNSO thay lời bạn nhé.

Ở kì 3 này, ban biên tập sẽ nhận thư, chia sẻ và yêu cầu của các bạn đến hết ngày 22-05-2011 nhé.

Mong chờ những chia sẻ từ các bạn :mimcuoi:
 

kimoanh2012

Thanh viên kỳ cựu
Hạ về! hạ về! hạ lại về…

Buâng khuân, hoài niệm...
Náo nức, rộn ràng,,,,,,
Hồi hộp, hi vọng….

Hạ đặt trên phím đàn của mình đa cảm xúc, nhiều,

Uhm, nhiều thật…

Nhắc đến Hạ, nghĩ về Hạ, gam màu nào choáng tâm trí ta nhỉ?

Màu đỏ, là màu đỏ, màu đỏ của nhành phượng vĩ. Loài hoa không hương, chung thủy với Hạ, từ bao giờ, từ bao giờ, không biết nữa.,,

Cho ta một vài phút ngẫm về Hạ đỏ, bạn nhé!:mimcuoi:
 

bluesea88

[♣]Thành Viên CLB
Hạ về thật vui, thú vị cho bao kẻ đi học.
Ngày xưa, ở quê phượng ở trường tớ học chỉ lác đác vài hoa vì cây còn nhỏ chứ không đỏ rực như ở SG này.
Học xa nhà, khi thấy phượng đỏ rực là biết mình sắp được nghỉ hè, về quê. Lúc đó cũng không thèm nhìn ngắm hay có cảm xúc gì hết.
Bây giờ đi làm, hằng ngày đều thấy cây phượng đỏ rực nhưng nó nào có ý nghĩa hay báo hiệu gì nữa đâu.
Thế đấy..........
 

enor

[♣]Thành Viên CLB
Trước giờ mình không thích hoa lắm ! nhưng chẳng hiểu sao với phượng lại cho mình nhiều kỉ niệm , cảm xúc tự thấy mình sếnh sếnh : nhớ lúc 11, 12 vẫn thường ép vở này nọ ... càng nghĩ ta càng tức cười nghĩ lại ngày xưa mình " ngu ngu " thế nào ấy .Mùa hè cuối cùng thời sinh viên rồi , lúc này sân trường dường như chỉ còn lác đác vài hoa .... Nhìn phượng mà lòng xao xuyến ! đã đến lúc ... lâu lâu vào diễn đàn cảm xúc đong đầy cảm xúc . Muốn trốn tránh cảm xúc này mà chẳng được , haizz . Nghe lại bài phượng hồng rùi tiếp thôi ... . " mối tình đầu của tôi ...".
 

benny

Thanh viên kỳ cựu
Hạ về thật vui, thú vị cho bao kẻ đi học.
Ngày xưa, ở quê phượng ở trường tớ học chỉ lác đác vài hoa vì cây còn nhỏ chứ không đỏ rực như ở SG này.
Học xa nhà, khi thấy phượng đỏ rực là biết mình sắp được nghỉ hè, về quê. Lúc đó cũng không thèm nhìn ngắm hay có cảm xúc gì hết.
Bây giờ đi làm, hằng ngày đều thấy cây phượng đỏ rực nhưng nó nào có ý nghĩa hay báo hiệu gì nữa đâu.
Thế đấy..........
Hạ về với bao nhiêu điều thú vị, không chỉ là một trời đỏ rực hoa phượng, hạ êề còn mang theo tiếng ve ra rả, tiếng tu hú ngân vang và tiếng sáo diều vi vút...Đúng là hoa phượng ở quê, trong kí ức xa xưa bao giờ cũng đẹp. Cảm ơn những chia sẻ của anh!
Bài thơ mộc lắm :).
Cũng là một người mang tên Sài Gòn và một người mang tên Cali...
d có thể nhờ bạn gửi đến mọi người trên KNSO những lời này. Gửi tặng những tâm hồn xa quê

Cảm ơn bài viết của chị. Bài viết rất hay, thể hiện nỗi lòng xa quê...Nhưng nội dung radio kỳ này là về mùa thi, tuổi học trò...Sẽ rât vui nếu chị có thể cung cấp cho ban biên âập những bài viết về chủ đề này. Chúc chị một ngày nhiều niềm vui! :mimcuoi:





---------- Post added at 12:21 PM ---------- Previous post was at 12:19 PM ----------

Trước giờ mình không thích hoa lắm ! nhưng chẳng hiểu sao với phượng lại cho mình nhiều kỉ niệm , cảm xúc tự thấy mình sếnh sếnh : nhớ lúc 11, 12 vẫn thường ép vở này nọ ... càng nghĩ ta càng tức cười nghĩ lại ngày xưa mình " ngu ngu " thế nào ấy .Mùa hè cuối cùng thời sinh viên rồi , lúc này sân trường dường như chỉ còn lác đác vài hoa .... Nhìn phượng mà lòng xao xuyến ! đã đến lúc ... lâu lâu vào diễn đàn cảm xúc đong đầy cảm xúc . Muốn trốn tránh cảm xúc này mà chẳng được , haizz . Nghe lại bài phượng hồng rùi tiếp thôi ... . " mối tình đầu của tôi ...".

Hoa phượng là loài hoa gắn bó với tuổi học trò, ai đã từng qua thời ngồi ghế nhà trường thì khó thể nào quên...Cảm ơn những lời chia sẻ rất chân thành của anh, hi vọng anh và mọi người sẽ cùng tiếp tục đồng hành với radio KNSO trong những số tiếp theo. :mimcuoi:
 

nhungmtv

Thanh viên kỳ cựu
Lại thêm 1 mùa phượng đỏ , thêm 1 mùa ve kêu rồi sao. Thấm thoát đã 3 năm và tôi cũng đến một khúc rẽ mới.
Mùa phượng đến, miền ký ức của những năm tháng mài trên ghế nhà trường lại về. Là những ngày long nhong đi tung hoành ngang dọc, là những trò chơi không giống ai mà ai nhìn vào lớp mình cũng phải ghen tị "sao cái lớp này nghịch vui thế", haha. Là những ngày được trêu quản sinh tức muốn cười đau bụng.kaka
Hồi học cấp 2 và cấp 3 , cái ngày phượng đến là ngày chúng chuẩn bị cho lễ tổng kết cuối năm lớp 9, lớp 12. Khi đó, buổi tối trước ngày tổng kết, TP nơi tôi sống nhộn nhịp khác thường, biết tại sao không ^^? Ra ngoài đường, là thấy từng tốp, từng nhóm rôm rả một góc đường. Vì đấy là ngày hầu như lớp nào cũng rậm rịch đi hái phượng về kết hoa, kết vòng nguyệt quế, kết logo cho lớp chuẩn bị cho ngày chia tay . Là cái ngày cuối cùng cả lớp được ngồi lại bên nhau, "kể xấu" nhau, được chạnh chẹo với nhau, lại nói về cái kỷ niệm lần đầu tiên nhìn thấy mặt nhau và lúc nào cũng có cái câu đi kèm " Lần đầu tiên tao thấy mặt mày ghét cực, mà không hiểu tại sao lại chơi được với nhau mới lạ chứ ,hahaaha ?"
Ngày đó, bên cạnh tôi là cái "radio di động" , tôi buồn, tôi vui là cái radio phát theo tâm trạng tôi luôn. Cái ngày cuối cùng, "radio" phát bài "Khúc nhạc xưa" làm tôi mất ngủ cả đêm ^^!
Qua đây, nếu có Radio theo yêu cầu , BTT phát dùm tôi bài hát này kèm theo lời nhắn " Cám ơn 9I , 12A3 đã cho N một miền ký ức đẹp"
 

nho0330

Thanh viên kỳ cựu
hạ ùi bùn ui mùa phượng đén kỉ niệm xưa lại về, bùn bún lắm phượng hồng mà ng giơ đâu mất ui, bạn bè hok ai giống ai, hững buổi chiều cánh phượng hồng bay những lưu bút trao tay những cánh phượng giờ thì dĩ vẵng mất ùi hok bít mấy ai quý trong những cánh phượng nữa.
 

_ice_

Giải Nhất Lời Con Muốn Nói 20
Hihi, tuyệt vời, hay quá đi thôi^^
Mùa hè đến có chút chi đó cảm xúc, ko lạ nhưng đủ để lưu luyến và vấn vương mỗi chúng ta...
Nhờ radio gởi bài hát Phượng hồng đến tập thể thành viên lớp 12b3 khóa 7 trường THPT Lê Thị Pha Bảo Lôcj của Ice được ko ạ^^! " Yêu tụi mi lắm, chúc tụi mi thành công và đạt được mơ ước nhá"
 

benny

Thanh viên kỳ cựu
hạ ùi bùn ui mùa phượng đén kỉ niệm xưa lại về, bùn bún lắm phượng hồng mà ng giơ đâu mất ui, bạn bè hok ai giống ai, hững buổi chiều cánh phượng hồng bay những lưu bút trao tay những cánh phượng giờ thì dĩ vẵng mất ùi hok bít mấy ai quý trong những cánh phượng nữa.
Mùa hạ đếvới những kỉ niệm tràn về. Nhiều khi chúng ta mải mê với công việc mà quên mất những cánh phượng hồng. Cảm ơn những chia sẻ của bạn!


Hihi, tuyệt vời, hay quá đi thôi^^
Mùa hè đến có chút chi đó cảm xúc, ko lạ nhưng đủ để lưu luyến và vấn vương mỗi chúng ta...
Nhờ radio gởi bài hát Phượng hồng đến tập thể thành viên lớp 12b3 khóa 7 trường THPT Lê Thị Pha Bảo Lôcj của Ice được ko ạ^^! " Yêu tụi mi lắm, chúc tụi mi thành công và đạt được mơ ước nhá"

Yêu cầu của chị đã được nhóm radio KNSO ghi nhận. Cảm ơn những chia sẻ của chị!:mimcuoi:

 

doonyin

[♣]Thành Viên CLB
Kể từ kì 3, Radio KNSO sẽ có thêm các mục:
  • Từ thư thính giả: những xúc cảm, chia sẻ và tâm sự của thính giả về chủ đề sắp tới.
  • Quà tặng âm nhạc - thay lời muốn nói: những ca khúc bạn muốn gửi đến bạn bè, người thân hay
thậm chí là 1 "ai đó" với những lời nhắn từ_lâu_không_dám_nói, hãy để radio KNSO thay lời bạn nhé.

Bài viết trước, D để vào với mục đích này cơ mà. Mặt bạn nguyenminhthi90 phản đối trong buồn cười ^^.
Hôm nay 22/05. Đêm qua D mới có thời gian viết, viết xong mất ngủ. =.=

<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:eek:ffice" /><o:p></o:p>

D muốn gửi 2 bản này đến những người bạn của D.

[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/62dGJQxsjD[/FLASH]

[FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/K4wJ0v186j[/FLASH]



Mùa hè – tôi viết tên 4 người.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>

<?xml:namespace prefix = v ns = "urn:schemas-microsoft-com:vml" /><v:shapetype id=_x0000_t75 stroked="f" filled="f" path="m@4@5l@4@11@9@11@9@5xe" o:preferrelative="t" o:spt="75" coordsize="21600,21600"><v:stroke joinstyle="miter"></v:stroke><v:formulas><v:f eqn="if lineDrawn pixelLineWidth 0"></v:f><v:f eqn="sum @0 1 0"></v:f><v:f eqn="sum 0 0 @1"></v:f><v:f eqn="prod @2 1 2"></v:f><v:f eqn="prod @3 21600 pixelWidth"></v:f><v:f eqn="prod @3 21600 pixelHeight"></v:f><v:f eqn="sum @0 0 1"></v:f><v:f eqn="prod @6 1 2"></v:f><v:f eqn="prod @7 21600 pixelWidth"></v:f><v:f eqn="sum @8 21600 0"></v:f><v:f eqn="prod @7 21600 pixelHeight"></v:f><v:f eqn="sum @10 21600 0"></v:f></v:formulas><v:path o:connecttype="rect" gradientshapeok="t" o:extrusionok="f"></v:path><o:lock aspectratio="t" v:ext="edit"></o:lock></v:shapetype><v:shape id=_x0000_i1025 style="WIDTH: 300pt; HEIGHT: 300pt" type="#_x0000_t75"><v:imagedata o:title="smile" src="file:///C:\DOCUME~1\ADMINI~1\LOCALS~1\Temp\msohtml1\01\clip_image001.jpg"></v:imagedata></v:shape><o:p></o:p>

</o:p>

Người mang tên Cali<o:p></o:p>


<o:p></o:p>

Người mang tên <?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:eek:ffice:smarttags" /><st1:place w:st="on"><st1:City w:st="on">Cali</st1:City></st1:place> là người đó và người mang tên Sài Gòn là tôi. Lệch nhau 11 giờ nên việc nói chuyện nhiều khi lại có chút vui pha trò của cả hai. Khi tôi ngáp ngắn ngáp dài vì cơn buồn ngủ thì người đó lại kêu rên đói bụng đi ăn sáng, bên đây tối thì bên kia sáng, bên này mặt trời lên thì bên kia mặt trăng lên. Khi tôi loay hoay tìm tài liệu thì nhận được dòng thông báo bên đó vừa có động đất. Tôi từng nhận được bản Snow April – Tuyết tháng 4. Tháng tư làm gì có tuyết, nhưng có đấy :). Là tuyết của tôi,…<o:p></o:p>
Tháng mà tôi chuẩn bị nghỉ hè là tháng mà người đó chuẩn bị bắt đầu năm học mới, tôi không thể bắt nhịp cuộc sống của người đó và người đó cũng vậy. Thứ duy nhất tôi có được vào thời điểm đó là niềm tin. Mỗi buổi tối học bài, tôi để một khoảng trống ở bàn học, chiếc ghế hay một không gian nào đó, để tôi cảm nhận người đó ngồi kế cùng tôi. Tôi cũng vô tình thành nhà nghiên cứu địa lí lẫn thiên văn khi mỗi tối xác định trên bầu trời tọa độ nào có người đó để tôi ngắm và cười. Mỗi lần nhìn thấy cảnh đẹp tôi tự hỏi mình: người đó có nhớ đất Sài Thành này không. Đôi mắt tôi đã là đôi mắt của người đó, bắt lấy mảnh đất, khoảng không, vùng trời cho thỏa nỗi nhớ. Tôi yêu đất nước thay phần yêu của người đó. <o:p></o:p>
Thời gian làm con người ta “biết chậm, biết chờ nhưng cũng phải biết chạy”.
<o:p></o:p>
Xứ Cali có phương không? Tôi không biết, nhưng ở xứ này tôi ôm phượng vào lòng thay cho một người muốn nâng niu cánh phượng.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>

○◘•◘•◘○




Cô bạn như ngọc trong đá
<o:p></o:p>


<o:p></o:p>

Khi học xong 12, tôi thấy mình trải nghiệm đủ nghề: bắt mạch cho cái máy tính của tụi bạn, chỉnh ảnh, thiết kế, phỏng vấn, viết báo, bắt bệnh cho những đứa sáng ra chạy lại hỏi :”Ê ! Đau ở đây là đau gì?”, lấy thuốc của tôi đưa cho tụi bạn. Bản thân tôi là hỗn tạp của những căn bệnh mà. Tôi tự cho phép mình bỏ vài cử vì chán khi phải nhìn thấy những viên thuốc, cứ thế mà giấu trong cặp. Vậy mà, uống xong lát sau tụi bạn quay sang cười nói :”Hay quá ! Hết rồi ! Cám ơn nha “. Nhưng cũng có khi trị bệnh đau bụng của tụi bạn bằng tâm lý, đưa kẹo hoặc viên nào đấy chỉ là đề kháng. Bạn nói tôi :”Mi liều quá ! Lỡ có chuyện gì thì sao?”, tôi cười ranh mãnh :”Nếu có chuyện gì thì tui là người chết trước rồi. Tui là người thử đầu tiên.”. Làm y tá theo đứa bạn kế bên bị tim, tôi luôn phải giữ bình tĩnh hơn ai hết mỗi khi nhỏ gần ngất.<o:p></o:p>
Những buổi tôi nghỉ học vì đau yếu, nhỏ đến nhà tôi đưa tài liệu, kể tôi nghe hôm đó lớp có chuyện gì vui. Tôi nhớ hoài câu nói và nụ cười xuề xòa khi nhỏ đứng trước cổng nhà tôi :”Bệnh tui với bệnh mi có hơn gì nhau đâu nhỉ?”. Cả ba mẹ tôi đều thương nhỏ. Thương vì tình người và cũng thương cho số phận của nhỏ. Nhỏ đặt hai bàn tay thành hình tam giác và nói với tôi: “Bây giờ thì tui mới hiểu vì sao trong lòng tui luôn có điều gì đó mong manh lắm. Đây ! Nhìn nhé. Mi có cha có mẹ, khi ai đó ngã, một người sẽ là điểm tựa nên trong quá trình lớn lên trong lòng mi luôn có những điều thật vững chắc. Còn tui từ nhỏ đã bị cha bỏ, hai mẹ con dựa vào nhau mà sống nên một người ngã người còn lại cũng ngã theo.” Mẹ nhỏ bị bệnh, giai đoạn gần cuối rồi, cũng còn sống được bao lâu đâu…Tôi đã né mặt sang chỗ khác để tránh… <o:p></o:p>
Cái ngày nhỏ nhận được tin có người thân mất, tôi nhìn nhỏ làm bài mà tẩy xóa lung tung, tôi hiểu nhỏ chẳng còn giữ được bình tĩnh nữa rồi nên giật cả cây viết lẫn quyển tập của nhỏ,…và lúc đó nhỏ mới gục đầu xuống bàn mà khóc rấm rức. Tôi biết khuyên nhỏ :”Đừng buồn nữa!” thì thừa quá nên vừa ra về tôi mua ly nước mía, đến trước cửa nhà nhỏ và đưa :”Uống cho bớt buồn. Ngồi không trong nhà thế nào cũng suy nghĩ. Bật ti vi lên đi !” rồi tôi đi về.<o:p></o:p>
Quẩn quanh trong cái khổ của mình thì chỉ thấy cuộc đời mình khổ. Vài lần im lặng khi nhìn thấy nước mắt nhỏ chảy trong đau đớn và cơn thở dồn. “Người như bị ai đó xé ra”. Cái cảm giác đó, tôi biết, tôi biết hết nhưng đến lượt ai thì người đó phải chịu thôi :).<o:p></o:p>
Tôi còn là một cái máy thu nỗi niềm mà không có công cụ phát. Thỉnh thoảng, tôi nhận tin nhắn của đứa bạn nào đó đang rất buồn. Khi tôi chọn một góc ngồi, bạn cũng đến cạnh tôi và chia sẻ, chuyện gia đình, chuyện thích ai đó,… Tôi nghe và ít nói dù lúc đó bao nhiêu điều cồn cào trong bụng dạ.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>

○◘•◘•◘○<o:p></o:p>




<o:p></o:p>


Lớp của tôi.<o:p></o:p>


<o:p></o:p>

Tội nghiệp bọn con trai lớp tôi đi đá banh … bị lớp khác đuổi vì “Con trai khối D yếu đuối, đá có bằng ai đâu”. Tôi cũng chẳng hiểu ở đâu ra cái triết lí đó, nhưng khi nghe thì lớp tôi đứa nào cũng rúc rích cười. Dù sao bọn con trai lớp tôi cũng được phong một hàm: “Fairplay” với mọi người.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>Lớp tôi lập ra dàn ban cán sự bộ môn để giúp lớp. Tôi nằm trong số đó. Tôi bắt đầu sắp xếp giờ và dạy “học trò” bằng tuổi mình. Cũng có những giây phút mệt, “học trò” thêm thắt vài câu trông tôi giống cô giáo quá. Hôm không đi nổi, phải nghỉ ngơi, nhờ người khác dạy thay, “học trò” ngang bướng không chịu học hô hào rằng tôi dạy thì mới học. Cũng có những lúc giận run người sao dạy hoài mà vẫn không hiểu, quay mặt chỗ khác thở hắt ra rồi lại tiếp tục. Bấy nhiêu cũng đủ làm bản thân thấy hạnh phúc khi có những khoảng thời gian như thế dù việc dạy học trước nay không phải là sở thích của tôi. Cái nghề thử thách sự kiên nhẫn.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>Ở lớp, tôi chọn ngồi đối diện và gần giáo viên nhất. Tôi từng thấy những gì? Đó là khi một người giáo bước vào lớp với tâm trạng đang chịu tang. Cô không nói được vì quá mệt. Tôi không hỏi gì thêm, chỉ nói với cô :”Con lấy nước cho cô nha !”.<o:p></o:p>
Đó là khi một người thương học trò mình đứng trên bục giảng nhăn mặt chịu cơn đau nào đó. “Cô đau ở đâu vậy?”. “Tụi bây ráng học đi thì cô hết đau” …<o:p></o:p>
Lớp tôi tổ chức sinh nhật cho cô chủ nhiệm tại lớp, ca hát rồi rượt đuổi nhau bôi bánh kem vào mặt, lấy mất 2 tiết dạy của cô. Giám thị đến tận lớp nhắc nhở. Đêm đó, tôi biết đứa nào cũng mơ đẹp… Lớp tôi còn tổ chức kỉ niệm 26 năm lái đò của cô dạy Văn bằng chiếc bánh nhỏ, thay phiên nhau lên chúc, bắt cô kể chuyện để chúng tôi có cơ hội ngồi nghe, chống cằm thơ thẩn hay quệt nước mắt vì xúc động. Ngày đó không phải là ngày Nhà Giáo và cũng không phải sinh nhật cô. Chỉ là cái nghĩa tình của những người học trò…<o:p></o:p>
Cuối năm, từng đứa chúng tôi nhận được cây thước Parabol của cô dạy Toán. 10 giờ tối chúng tôi gõ cửa nhà cô dạy Sinh để lấy hai cái bánh mà cô đã làm tặng tất cả. Đến nhà cô chủ nhiệm để chở vài thùng quà đem lên lớp mà theo như cô nói là :”Cô phải chen lấn để mua, huy động cả cơ bắp lẫn trí tuệ.” Buổi học cuối, chúng tôi tranh nhau chụp hình với cô dạy Lý, ôm ấp và cười thật tươi. Trước ngày thi tốt nghiệp thầy hiệu trưởng tặng cho chúng tôi mỗi đứa một cái túi nhỏ để đựng giấy tờ và thêm một bộ thước kẻ. Thầy cô chu đáo và nhọc công nhiều quá !...Là tất cả tấm lòng mà thầy cô cho chúng tôi.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
Tôi đã không quay đầu nhìn phượng rơi trong sân trường, không nhìn cây sứ trắng già, vườn lan, không nhìn góc sân bóng rổ, hai khung thành đá banh đã ráo hoảnh nước mưa và không nhìn những bóng dáng đứng sau lưng tôi. Tôi chờ tất cả lớn lên như tôi sẽ lớn trong cuộc sống này…<o:p></o:p>
<o:p></o:p>

○◘•◘•◘○



<v:shape id=_x0000_i1033 style="WIDTH: 140.25pt; HEIGHT: 210pt" type="#_x0000_t75"><v:imagedata o:title="user716607_pic670584_1265902465" src="file:///C:\DOCUME~1\ADMINI~1\LOCALS~1\Temp\msohtml1\01\clip_image015.jpg"></v:imagedata></v:shape><o:p></o:p>


Tôi gửi cho mình :).<o:p></o:p>


<o:p></o:p>

Một người đã cho tôi hiểu đầy đủ ý nghĩa câu :”Nếu có thương ai thì đừng cho người đó bước vào thế giới khổ đau của bản thân. Tự làm tan nó hoặc im lặng mà sống.”<o:p></o:p>
Đừng biến mất, đừng ra đi đột ngột ! Đừng ai, đừng ai cả. Tôi sẽ hoảng lên đấy. Hãy thật khỏe mạnh để tôi an lòng. Tôi từng chập chờn tỉnh giấc, từng dìm mình trong giấc ngủ để tìm kiếm lời nói , lời nhắn nhủ cuối trong giấc mơ và tỉnh giấc với việc gò mình vào một khuôn khổ để vẫn có thể đứng vững. <o:p></o:p>
Tôi không sợ “người mặc áo đen, cầm lưỡi hái”. Tôi từng tuyên bố sẽ chiến đấu đến cùng với người đó để giữ những người mà tôi yêu thương ở lại. Nhưng giờ tôi không làm vậy nữa, không phải tôi đầu hàng mà vì tôi đã biết chấp nhận. Sự đau nào rồi cũng mang lại bình yên…

○◘•◘•◘○
<o:p></o:p><o:p></o:p>
<o:p></o:p>
D cũng từng tham gia làm radio cùng vài người bạn nên D hiểu khó khăn của người làm chương trình. Khó khăn lớn nhất của nhóm D lúc trước là không thể đến phòng thu âm chung vì mỗi người ở mỗi nơi trên thế giới, nhưng có một điểm chung giúp cho nhóm vẫn xoay xở được đó là tất cả đều là người Việt, phải tự thu âm, cắt ghép rồi tự chỉnh âm, chờ giờ online rồi gửi. Một sản phẩm là một sự nhìn lại của quá trình mệt nhọc, khan giọng, trục trặc kĩ thuật và hoàn thành.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
Đặt vào không chỉ là tâm huyết, tấm lòng cống hiến, những khuôn mẫu kịch bản mà còn cần trái tim của người biết rung cảm, trải nghiệm suy nghĩ của người khác thì radio mới thật sự có hồn :) .<o:p></o:p>
Tự nhiên và tạo phong cách riêng luôn là điều D suy nghĩ.<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
Chỉ tại cái tính bướng và gàn dở, không hài lòng với cách làm việc của trưởng nhóm mới, thay đổi hình thức khiến radio trở thành sản xuất nhiều hơn là gửi gắm. và thời gian đó lại có nhiều chuyện khác nên D từ bỏ. …^^<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
<o:p></o:p>
 

nguyenminhthi90

Ban Cố Vấn
Thành viên BQT
Cảm ơn những chia sẻ rất chân thành và cảm động của D, thế mà cứ tưởng ai kia hiểu nhầm mình chứ, hihi
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
benny [Cảm nhận] Radio Kỹ năng sống kì 15 "Thẻ đỏ" Radio Kỹ Năng Sống 1
benny [Radio] Cảm nhận radio Kỹ năng sống kì 14: "Ngọn đèn" Radio Kỹ Năng Sống 2
benny [Radio] Cảm nhận Radio Kỹ năng sống kỳ 12: "Ác mộng" Radio Kỹ Năng Sống 0
benny [Radio] Cảm nhận Radio Kỹ năng sống kỳ 11 - "Lời kêu cứu" Radio Kỹ Năng Sống 5
benny [Radio] Cảm nhận Radio Kỹ năng sống kỳ 10: "Dòng lưu kim" Radio Kỹ Năng Sống 14
benny [Radio] Cảm nhận Radio KNSO kì 9 - "Mùa đông gần" Radio Kỹ Năng Sống 12
benny [Radio] Cảm nhận Radio KNSO kì 8: "Dòng thời gian" Radio Kỹ Năng Sống 7
nguyenminhthi90 [RADIO] Cảm nhận Radio KNSO 5 - "Mưa phố chiều nay" Radio Kỹ Năng Sống 17
nguyenminhthi90 [RADIO] Cảm nhận Radio KNSO 4 - "Cuộc sống tươi đẹp" Radio Kỹ Năng Sống 21
nguyenminhthi90 [RADIO]- Cảm nhận Radio KNSO 2 - "Nếu là con chim, chiếc lá..." Radio Kỹ Năng Sống 7
T [Radio KNS] MA ẢNH Radio Kỹ Năng Sống 0
benny [Radio] RADIO KỸ NĂNG SỐNG KÌ 15 - "THẺ ĐỎ" Radio Kỹ Năng Sống 4
benny [Radio] Radio Kỹ năng sống kì 14: "NGỌN ĐÈN" Radio Kỹ Năng Sống 11
benny [Radio] Radio Kỹ năng sống kì 13 - "CHÀO MỪNG SINH NHẬT RADIO" Radio Kỹ Năng Sống 15
benny [Sự kiện] SINH NHẬT RADIO KỸ NĂNG SỐNG Radio Kỹ Năng Sống 9
benny [Radio] Radio Kỹ năng sống kỳ 12 - "ÁC MỘNG" Radio Kỹ Năng Sống 0
benny [Radio] Radio Kỹ năng sống kỳ 11 - "LỜI KÊU CỨU" Radio Kỹ Năng Sống 3
Hana [RADIO] Tuyển Thành Viên Nhóm Radio Kỹ Năng Sống Online 2012 Radio Kỹ Năng Sống 24
benny [Radio]Radio Kỹ năng sống kỳ 10 "DÒNG LƯU KIM" Radio Kỹ Năng Sống 12
hoaihuong_8x [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kỳ 9 - "MÙA ĐÔNG GẦN" Radio Kỹ Năng Sống 9
T [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kỳ 8 - "DÒNG THỜI GIAN" Radio Kỹ Năng Sống 5
benny [RADIO] Tuyển thành viên nhóm Radio Kỹ năng sống Online! Radio Kỹ Năng Sống 27
hoaihuong_8x [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kỳ 7 - "GIẤC NGỦ DÀI" Radio Kỹ Năng Sống 8
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 6 - "NGÔI NHÀ KỸ NĂNG SỐNG" Radio Kỹ Năng Sống 2
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 5 - "MƯA PHỐ CHIỀU NAY" Radio Kỹ Năng Sống 10
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 4 - "CUỘC SỐNG TƯƠI ĐẸP" Radio Kỹ Năng Sống 11
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 3 - "HẠ ĐỎ" Radio Kỹ Năng Sống 7
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 2 - "NẾU LÀ CON CHIM, CHIẾC LÁ ..." Radio Kỹ Năng Sống 11
nguyenminhthi90 [RADIO] Radio Kỹ Năng Sống Online kì 1 - ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI Radio Kỹ Năng Sống 25

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top