[Cảm xúc] Một nỗi đau...

Miss Bọ§Cạp

Thanh viên kỳ cựu
Khi tôi đang viết những dòng này,tôi vẫn ko thể tin chuyện đó lại xảy đến với mình.Tôi đang kể về gia đình tôi và cụ thể là 1 người anh trai mà theo tôi nghĩ người đó ko xứng để tôi gọi là anh..tôi ko nói quá đâu. Là anh em cùng mẹ khác cha,2 anh em cách nhau đến 18 tuổi.Tôi vẫn nhớ như in kỉ niệm lần đầu 2 anh em gặp nhau,1 con nhóc học lớp 3 là tôi phải kiễng chân lên cái lavabo cao ngất chỉ để làm 1 ca trà đá cho người mà cách đây mấy tiếng tôi mới dc biết là anh mình.Và những năm tháng sau đó là những chuỗi ngày đầy nước mắt.
Nhưng cách đây 3 ngày,lần đầu tiên tôi chống lại con người đó.Hôm đó,sau khi đi học về,người đó đưa cho tôi 2 chiếc nhẫn mà có hóa thành tro tui cũng nhận ra là nhẫn cưới của chính người đó và vợ.Người đó bảo tôi đem đi cầm,còn dặn tôi ko cho mẹ biết.
Tối đó,mẹ tôi tìm bằng lái xe mãi mà ko có, tôi cũng ko chú ý lắm,nhưng khi mẹ nói là giấu chung với mấy chiếc nhẫn.tôi hiểu ra mọi chuyện."Nếu mình nói cho mẹ có bị đánh ko nhỉ" tôi đã nghĩ như thế.Nhưng tôi ko sợ bị đòn, tôi sẽ nói.Mẹ khóc ngất lên và kiếm người đó khắp nơi.Rồi cuối cùng cũng tìm thấy nơi người đó giấu.
Nhưng đến tận hôm nay người đó vẫn đay nghiến chị dâu tôi vì đã gọi qua nhà dì tôi và kể cho dì nghe vụ người đó đã cầm nhẫn.Chị dâu tôi ko làm như vậy nhưng có giải thích thế nào người đó cũng cứ chửi mãi,trong giây phút tức giận buột miệng đã khai ra tôi.Tôi ko giận chị,tôi cũng đã rất tức giận khi chị bị chửi 1 cách vô lí như vậy.Mọi chuyện chỉ lên đến đỉnh điểm khi người đó bảo tôi đi cắt 1 miếng đề can.Tôi đã rất shock khi thấy chữ mà người đó muốn cắt.Đó là 2 chữ:BÁN NHÀ.Tôi phát hoảng và quyết bảo vẹ cho ngôi nhà mà mẹ tôi đã 1 mình nuôi con xây nên,mẹ tôi và chị tôi yêu quý nó như thế,sao người đó nỡ.Tôi hỏi người đó phải cắt ở đâu,mong sao người đó đổi ý." Thì mày thấy chỗ nào có cắt đề can thì ghé vô" người đó nói.Chị dâu tôi khuyên: "Thì anh phải nói chỗ nào nó mới biết mà đi chứ". "Mày làm j mà tới chỗ cắt đề can cũng ko biết" ."Thì em phải chạy qua chỗ đó rồi mới biết chứ" tôi đáp. " Vậy tao hỏi mày biết tiệm game ở đâu mày biết ko?"Tôi tức lên:" Tiệm game thì chạy ngoài đường thấy quài chứ j"
Bốp!! Người đó tát tôi 1 bạt tai." á à! cuối cùng cũng để lộ bản chất chứ j"- tôi nghĩ.
Tôi đi ra ngoài, ko quên buông 1 câu: "Mai mốt có cầm đồ thì tự đi mà cầm,đưa tui cầm tui biết thì tui sẽ nói cho mẹ biết".Vút vút! Người đó chộp lấy cây thước trên bàn vút tới tấp.Tôi đứng yên chịu trận khi cẫy thước đã bị gãy." Mày mới nói cái j,hay quá ,nói cho mẹ biết nữa hả?" người đó nhặt mảnh vụn của cây thước lên."Rồi sao,tui sẽ nói nữa đó"
Lại thêm 2 thước nữa lên đầu.Tức quá,người đó nhào tới giá đựng dao.Chị tôi ôm người đó lại,bảo tôi mau đi.Tôi quay đi" Em ko đi đâu,nhà này là nhà của mẹ" rồi chạy ra anh hàng xóm.Tôi ngồi đó khóc rất lâu."Tại sao gia đình mình lại ko thể yên ấm lấy một ngày như vậy.Sao lại để cho tôi phải chịu đựng nhưng khổ đau này?? tôi mới chỉ 14 tuổi thôi.cái tuổi còn ngây thơ hồn nhiên lắm cơ mà!!" tôi chỉ biết oán thân trách phận.Nhưng nỗi buồn ko làm cho tôi bỏ cuộc,mình phải tự đứng lên thôi.khóc mãi cũng chẳng dc j-tôi tự nói với lòng như thế...Biết bản tính của người đó có thể sẽ ngăn ko cho mình đi học, tôi vội chạy lên lầu với ý định vơ vét cặp sách đi học sớm.Nhưng mà ..Trời ơi! Cặp của tôi,sách của tôi đâu rồi???Tôi khóc rấm rứt và chợt nhớ ra cái cặp năm ngoái để trên đầu tủ.Vơ mấy cuốn tập, may mà chỉ thiếu 2 cuốn sách,coi ké nhỏ bạn cũng dc.Dợm bước đi,người đó mở cửa đi ra.Hốt hoảng,tôi chạy vào toa lét trốn,nhưng ko ổn.Người đó bảo tôi đi ra,tôi chạy thật nhanh và lấy chiếc xe, bỏ lại lời la hét phía sau lưng.
Chiều nay,trên đường đi học về tôi gặp mẹ.Tôi kể lại mọi chuyện cho mẹ,mắt rưng rưng.Về đến nhà,tôi bị cấm vào nhà.Tôi lại bị mắng và nước mắt thì cứ rơi.Đứa cháu và mẹ nó vừa về.Thấy tôi khóc nó cũng rấm rức khóc theo.Rồi mẹ tôi cũng về tới.Người đó chửi mẹ tôi,bảo mẹ tôi xem thường,đi kể lể với mấy dì.Mẹ quỳ xuống lạy,ko ngừng xin lỗi.Tôi chỉ biết đứng đó...và khóc.vơ lấy bộ đồ giặt hồi sáng,tôi định chạy ra ngoài.Mẹ tôi an ủi,bảo tôi cố nhịn."Nhưng mẹ ơi,con ko chịu nổi.Nhà này của mẹ mà sao ổng đòi bán được,con tức lắm mẹ ơi"Cả 2 mẹ con ôm nhau mà nước mắt cứ chực rơi.Và tối nay,có thể tôi sẽ ko ở nhà nữa.tôi sẽ dọn qua bên nhà dì tôi.

Nhưng tương lai ra sao...tôi cũng không biết.Chỉ biết trong tim, một nỗi đau đang gặm nhắm tâm hồn...
 

tritai

[♣]Thành Viên CLB
Chẳng ai biết em là ai và em như thế nào, nhưng anh thì biết, và anh còn biết em từng ngày gặm nó như thế nào, anh cũng không biết nói cái gì với em lúc này, thấy em buồn anh cũng không biết làm sao cho tốt, em là đứa nhóc bất hạnh và cứng đầu nhất( trừ con nhóc đó) mà anh biết

anh còn nhớ cái lần anh cãi nhau với em về cái chuyện này, lúc đó cũng không biết tại sao, có lẽ là anh cũng hơi hơi giống em, cũng như người anh trai nhưng anh trai của anh không như cái tên trời đánh đó,từ này anh dùng đúng chứ :D

Em à, cố lên đi, anh biết em không dễ dàng bỏ cuộc như vậy, em là em gái iu quấu của anh mòa, khỉ con cứng đầu đâu có dễ buông xuôi phải không
 

ac4him2ntu

Thanh viên kỳ cựu
Bạn nói rõ chi tiết mình sẽ tư vấn cho bạn :D , còn có luật pháp mà

Tội cố ý gây thương tích và đe dọa giết người (theo những gì bạn kể) tổng hợp hình phạt lại cũng hơn 10 năm đó


Người đó như vậy là hết thuốc chữa rồi ....

À, bạn nên khôn khéo hơn chứ đừng nên chịu trận như vậy chỉ thiệt thân !
Cứng đầu nhưng dao còn cứng hơn đấy, lỡ có chuyện gì thì uổng công mẹ bạn nuôi mười mấy năm trời lắm, hic hic

Xin được chia sẻ với bạn !
 

hainguyen

[♣]Thành Viên CLB
Thực sự là chị cũng không biết phải nói với em thế nào, vì chị cũng chưa đủ lớn tuổi để cho em những kinh nghiệm trong tình huống này, cũng như nó là chuyện của gia đình em, người ngoài rất khó để cho em 1 lời khuyên. Chị chỉ có những suy nghĩ như thế này muốn chia sẻ với em, có thể nó chẳng giúp gì cho em, nhưng coi như là chị đồng cảm với em nhé.
Về chuyện thái độ của anh em đối với em, là sai hoàn toàn rồi, làm anh chị thì thường nâng đỡ, yêu thương và chiều chuộng em mình chứ không làm những việc như đánh em, tát em như anh của em. Chỉ có điều, chị thấy là thái độ của em đối với anh ấy cũng không được đúng, biết là em không đồng ý với anh ấy, nhưng em dùng thái độ như vậy nói chuyện với anh, chỉ khiến anh em tức thêm, lại đánh em nhiều hơn thôi. Em chỉ thỏa mãn được thái độ không khuất phục anh, mà mang tổn thương về cho mình, em nghĩ có đáng không, đó là chưa kể nếu anh mạnh tay làm em bị gì, lại khổ cho mẹ em phải chăm lo cho em, mẹ em - bà ấy vì anh em đã khổ nhiều rồi, nên em hãy trưởng thành để mẹ yên tâm, và em phải là chỗ dựa cho mẹ nữa. Chị tin là em đủ trưởng thành để hiểu điều này và đủ mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho mẹ của em, phải không em?
Còn về những việc anh trai bảo em làm, như đi cầm nhẫn cưới, lấy vật dụng trong nhà đi bán, em cũng nên nói với mẹ, vì mẹ là người có quyền trong nhà, mẹ phải biết những việc ấy. Anh em định bán nhà, nhưng nhà đó là của mẹ em đứng tên, mẹ em không đồng ý thì anh em làm sao mà bán cái nhà đó được. Chị nghĩ là do mẹ em đã nương tay với anh ấy, mẹ nào mà mẹ chẳng thương con, nhưng mà để con nên người cũng phải nghiêm khắc với nó, anh em giờ có lẽ đã khó dạy rồi, vì đã lớn, nhưng không có nghĩa là hết cách, gia đình không dạy được thì có xã hội, nếu mẹ đã không dạy dỗ được anh ấy thì nên nhờ đến trường cải tạo, hay những tổ chức xã hội khác em à.
Bên cạnh đó, chị cũng muốn em gần gũi với anh ấy, với thái độ thiện chí thật sự, tìm hiểu tâm tư tình cảm của anh ấy, tại sao anh ấy lại như vậy, mỗi người chúng ta đều có những góc khuất, mà chị tin là khám phá được góc khuất đó sẽ có cách đối xử với họ, đó cũng là cách để em giúp anh ấy trở thành một con người tốt em à, biết đâu anh ấy cũng có những nổi khổ riêng khiến anh ấy như vậy mà em và gia đình không biết. Nhưng mà, phải là một thái độ chân thành em nhé, nếu không kết quả sẽ tệ hơn bây giờ nhiều đó.
Chỉ là những ý kiến chủ quan của chị thôi, là một cô gái mạnh mẽ, chị mong là em có thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề cho gia đình mình, và chúc gia đình em sớm vượt qua những sóng gió này em nhé! Bất cứ việc gì cũng đều có thể giải quyết, em hãy cứ tin thế nhé em.
Ôm em với tất cả yêu thương của chị!
 

Miss Bọ§Cạp

Thanh viên kỳ cựu
Cám ơn chị hainguyen và mọi người vì đã đưa ra lời khuyên giúp em.thật sự đúng như chị nói,em cứng đầu và cố chấp thật,ngay từ đầu em cũng biết như thế.hôm đó là bùng nổ cho 6 năm em phải chịu đựng mà ko nói gì cả,chỉ đơn giản thế,em cũng muốn vịn vào lí do vì nghĩ cho mẹ.nhưng quả thật em chỉ dối mình,hầu như em chỉ lấy đó làm cớ để phát ra hết sự uất ức,hầu như chứ ko phải tất cả nhé,em cũng iu mẹ nhiều lắm lắm:p còn góc khuất của người đó thì em đúng là ko hiểu và hoàn toan ko muốn hiểu.18 tuổi đã lấy cắp xe mẹ đem bán đi bụi,... còn nhiều chuyện lắm.Và em ko nghĩ từ nhỏ người đó đã bị đánh đập hay bị gì cả,từ 1 học sinh giỏi bị bạn bè lôi kéo ham chơi đua đòi,em chỉ biết như thế.Và có lẽ như mẹ em nói,cái đó là gien di truyền thì phải.ba của người đó cũng làm khổ mẹ nhiều.1 con người ko có công ăn việc làm,cơm nước có người dọn kẻ bưng,tối ngày toàn chơi võ lâm đột kích,thậm chí có lần chị dâu em tự tử người đó còn thách thức,tối đi đến 4,5 giò sáng,đi sửa dtdd được mấy tháng thì nghỉ,muốn làm ông chủ chứ ko muốn làm thợ.đây là những gì em nghe mắt thấy,suy ra: em ko muốn liên quan gì đến người đó cả, dù cho có bị coi là cố chấp và ích kỉ.mong mọi người thông cảm.
 

kyniemmua

<b><font color=green>Giải Nhì Viết Về Người Phụ Nữ
Mình hiểu, nếu là mình mình cũng sẽ ko thể nào chấp nhận được (cố lẽ mình cũng thuộc dạng cố chấp và cứng đầu), chuyện này chị hiểu tuy chị chưa lâm vào hoàn cảnh đó nhưng gia đình chị lại có một góc khuất khác, mỗi nhà mỗi cảnh ko ai giống ai cả, bây giờ chỉ cần bạn sống tốt, lầm chỗ dựa cho mẹ và cố gắng phụng dưỡng mẹ thôi, vật chất chỉ là thứ ngoài thân mà côn người tạo đc, chị tin đến một ngày nào đó rồi sóng gió cũng yên và em sẽ tự tin bước trên đôi chân của mình.
 

Miss Bọ§Cạp

Thanh viên kỳ cựu
cám ơn chị nhiều nhiều,nhưng chị đừng lo,đơn giản vì em vẫn luôn cố gắng để sống tốt hơn,đó là điều mà em nghĩ đến đầu tiên khi bước ra khỏi nhà.em còn có mẹ mà:D :D em ko muốn sống trong 1 căn nhà mà gây cho người khác sự khó chịu,và nếu em cũng ko thể nhường nhịn được nữa thì đi đến một nơi khác giống như 1 giải thoát,vậy thì sao ko sống tốt hơn khi cuộc sống thật sự đã tốt hơn nhỉ:D
 

Miss Bọ§Cạp

Thanh viên kỳ cựu
thì đang cố gắng đây này he he he.dạo gần đây sống nhà dì tốt lắm.rất vui.nhưng nghĩ tới việc bước về nhà là...ngán.cứ như muốn dứt hết và bỏ lại đằng sau,nhưng vẫn bị ràng buộc.ôi....cứ để yên vậy.ra sao thì ra...
 

tritai

[♣]Thành Viên CLB
Ra sao thì ra....nghe đơn giản nhỉ...chém em nếu như em nói xạo đó:cuoihaha:
 

nhungmtv

Thanh viên kỳ cựu
Do your Best !
Khi bạn thay đổi cách suy nghĩ của bạn , điều đó sẽ thay đổi cả thế giới của bạn !
 

fr

Thanh viên kỳ cựu
cố lên nào! không việc gì phải bi quan cả!:dacy:
cứ sống theo những gì lương tâm mách bảo
làm và chắc chắn từng bước ( hjik em nói zậy chứ em cũng chẳng biết em đã "đứng" được chưa nữa :lanh:)
 

Miss Bọ§Cạp

Thanh viên kỳ cựu
kám ơn mọi người đã cổ vũ.I WILL TRY MY BEST..hiện giờ thì chỉ có thể nói thế.mà châm ngôn sống của em là NEVER GIVE UP mà(viết tắt là ngu=.='') hi hi hi cố lên nào.đừng khóc nữa nhé tui ơi.phải sống cho hạnh phúc nào^^
 

letien

Thành viên mới
bây h tôi đang rất buồn và tuyệt vong nhưng khi đọc bài viết của bạn thì nỗi buồn của tôi chẳng đáng gì.tôi buồn là do tự mình chuốt lấy thôi.còn bạn ...tôi cảm thấy xấu hổ wa'
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
C [cảm xúc]Một chút trong cuộc đời... Góc cảm xúc 0
haus1412 [Cảm Xúc] Một chút xúc cảm về Chương trình Offline ngày 18/12/2011_ "Giáng Sinh Ấm" Góc cảm xúc 0
bluesea88 [Cảm xúc] Đã lâu lắm chưa viết được một bài ra hồn. Góc cảm xúc 5
benny [Cảm xúc] Trở về làm một người em Góc cảm xúc 1
tangnam2 [Cảm xúc] Nhìn lại chăng đường một năm gắn bó với diễn đàn của tangnam2 Góc cảm xúc 12
trangdang [Cảm xúc]- Tâm sự của một chàng trai gửi bạn gái Góc cảm xúc 5
kực_kì_lì [Cảm xúc] Yêu một người...có thể yêu bao lâu? Góc cảm xúc 1
doonyin [Cảm xúc] Góc nhìn cuộc sống <một trong những sở thích của doonyin>. Góc cảm xúc 12
Traucon_n [Cảm xúc] Nhật ký của một em bé chưa chào đời Góc cảm xúc 8
benny [Cảm xúc] Viết cho...một người chị... Góc cảm xúc 2
Vrain [Cảm xúc] Một chút cảm xúc khóa LIFE 4!!!! Góc cảm xúc 0
benny [Cảm xúc] Một trời kí ức Góc cảm xúc 1
Vrain [Cảm xúc] Cảm Xúc Vanlentine Trắng 2011: Một nửa ở đâu - Một nửa ở đây!!! Góc cảm xúc 9
benny [Cảm xúc] Một buổi chiều... Góc cảm xúc 0
nhonht [Cảm xúc] Chúng ta là một nhà cơ mà!!! Góc cảm xúc 6
huxu456 [Cảm xúc] Mỗi ngày một trải nghiệm! Góc cảm xúc 0
benny [Cảm xúc] Một thoáng cảm xúc Góc cảm xúc 0
benny [Cảm xúc] Nỗi lòng thao thức của một người con gái Góc cảm xúc 1
lapdong [Cảm xúc] Có một ông bạn Góc cảm xúc 4
benny [Cảm xúc] Một thoáng nhớ người yêu Góc cảm xúc 6
KendyDat [Cảm xúc] KendyDat - Mỗi ngày là một điều diệu kỳ... Góc cảm xúc 58
Vrain Cảm xúc chương trình Valentine Trắng - Đầu non cuối gió (16-17/3/2013 Góc cảm xúc 22
trangdang [CẢM XÚC]- Cảm xúc giao mùa (st) Góc cảm xúc 1
power of desert [Góc cảm xúc] Sóng vẫn rì rào Góc cảm xúc 6
benny [Cảm xúc] Thư gửi bố (Nỗi ám ảnh trong con) Góc cảm xúc 3
Sóng [Cảm xúc] Sợ... Góc cảm xúc 0
Sóng [Cảm xúc] Trở về nhà Góc cảm xúc 5
_ice_ [Cảm xúc] Mỗi làn bị bệnh... Góc cảm xúc 3
benny [Cảm xúc] "Nêu cảm nghĩ" Góc cảm xúc 4
bluesea88 [Cảm xúc]Mục đích sử dụng - Sử dụng đúng mục đích Góc cảm xúc 2
trangdang [Cảm xúc]- Cảm xúc ngày học huấn luyện marketing thứ 3 Góc cảm xúc 4
thien_duong_mau_tim [cảm xúc]Để cuộc sống cần 1 khoảng lặng Góc cảm xúc 0
hoahong39 [cảm xúc] bất chợt nhớ Góc cảm xúc 2
songha [Cảm xúc] Ước mơ có thật nhiều điều ước! Góc cảm xúc 1
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
hue_yeu_thuong [Cảm xúc]Những bức thư tay Góc cảm xúc 2
benny [Cảm xúc] Cơn mơ phiêu du Góc cảm xúc 0
songha [cảm xúc]bàn tay lẻ loi Góc cảm xúc 5
N [Cảm xúc] Món quà Giáng Sinh Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Anh thuộc về nơi ấy hay đây...!? Góc cảm xúc 1
nguyenthinga.k47i3 [Cảm xúc]I never give up Góc cảm xúc 1
C Cảm xúc: Đi làm gia sư- trân trọng thêm cuộc sống Góc cảm xúc 3
tritai [Cảm xúc] Tui là tritai Góc cảm xúc 7
_ice_ [Cảm xúc] Viết cho cô giáo đầu tiên Góc cảm xúc 0
power of desert [góc cảm xúc] Viết cho ngày Hiến chương Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm Xúc]Thiên đường của bạn là gì ? Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm xúc]Cảm xúc về biển Góc cảm xúc 4
ythan3 [Cảm xúc]Thời gian ơi! Quay về đi Góc cảm xúc 10
S [Cảm xúc]ngày buồn nhất Góc cảm xúc 14
susu_dungkhoc [Cảm xúc]Sợ ... Góc cảm xúc 0

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top