monkey
Thành viên
Đó là câu hỏi mình dành cho chính bản thân mỗi khi có chuyện buồn hay xui xẻo...:khochiu:.
Mình là một người may mắn(mình cảm thấy như vậy).Mình lớn lên trong sự bao bọc của Ba Má,trong tình thương của Anh, Chị và đứa em trai khó bảo..hihi..:nghichngom:
Cho đến một ngày mình phải thoát khỏi "cái vỏ kén" của mình khi nhận được giấy báo trúng tuyển cao đẳng..niềm vui và nỗi buồn đan xen vào nhau.Đó là lần đấu tiên mình xa nhà..Bước vào cuộc sống mới mình rất hào hứng vì được sống độc lập, tự do...nhưng không hạnh phúc..nỗi nhớ nhà đến thăm mình hằng đêm.......sự tủi thân khi không có ai bên cạnh,....:khocto:
Bẵng đi một thời gian đã gần 1 năm rồi-1 năm xa nhà..giờ đây mình không còn cảm thấy nhớ nhà như trước nữa..Và mình cảm thấy giật mình khi mình không khóc được nữa-1 việc rất đơn giản của mình..trước đây...muốn khóc cũng không khóc được..chỉ là cố nặn ra nước mắt mà thôi...Nhớ nhà-mình không khóc,xem phim hay đọc nhưng câu chuyện cảm động-nhạt nhẽo..và nhất là cảm thấy vô cảm trước nỗi đau của người khác...:cau:
Phải chăng mình đã thích nghi được với cuộc sống ở đây hay mình đã trở thành một người vô cảm?????:khochiu::khochiu::khochiu:
Mình là một người may mắn(mình cảm thấy như vậy).Mình lớn lên trong sự bao bọc của Ba Má,trong tình thương của Anh, Chị và đứa em trai khó bảo..hihi..:nghichngom:
Cho đến một ngày mình phải thoát khỏi "cái vỏ kén" của mình khi nhận được giấy báo trúng tuyển cao đẳng..niềm vui và nỗi buồn đan xen vào nhau.Đó là lần đấu tiên mình xa nhà..Bước vào cuộc sống mới mình rất hào hứng vì được sống độc lập, tự do...nhưng không hạnh phúc..nỗi nhớ nhà đến thăm mình hằng đêm.......sự tủi thân khi không có ai bên cạnh,....:khocto:
Bẵng đi một thời gian đã gần 1 năm rồi-1 năm xa nhà..giờ đây mình không còn cảm thấy nhớ nhà như trước nữa..Và mình cảm thấy giật mình khi mình không khóc được nữa-1 việc rất đơn giản của mình..trước đây...muốn khóc cũng không khóc được..chỉ là cố nặn ra nước mắt mà thôi...Nhớ nhà-mình không khóc,xem phim hay đọc nhưng câu chuyện cảm động-nhạt nhẽo..và nhất là cảm thấy vô cảm trước nỗi đau của người khác...:cau:
Phải chăng mình đã thích nghi được với cuộc sống ở đây hay mình đã trở thành một người vô cảm?????:khochiu::khochiu::khochiu: