doonyin
[♣]Thành Viên CLB
Hôm nay loay hoay đặt vé máy bay về Hà Nội.
Bỗng có một nỗi niềm dâng lên nhiều hơn là nụ cười “đã được hong khô.”
Ta chờ điều gì?
Chờ trông thấy mưa phùn. Ngửi mùi hoa sữa hay mùi đất cay nồng bốc hơi từ cái nóng mùa hạ.
Ta chờ điều gì?
Chờ dạo quanh bờ Hồ, ăn kem Tràng Tiền, đi tàu điện để khi chuyến tàu dừng lại ta thấy mình bước xuống với cái nhìn vô định.
Ta chờ điều gì?
Chờ lên Thái Nguyên để nâng niu lá chè xanh mượt.
Để được gặp ông, được bước đi trên nền đất bệnh viện của ông, để ngửi mùi alcohol và nhìn gam trắng tinh khôi cho sự hồi sinh - tiễn đưa...
Ta chờ điều gì?
Chờ bận rộn với họ hàng…
Ta chờ điều gì?
Chờ xác nhận những sự thật mà ta thừa sức biết nó chỉ khiến sóng mũi cay nghẹn. )
Ta chờ điều gì?
Chờ đứng trước ngôi mộ một người mà ngắm cười.
Ôm vào lòng đôi cánh hoa cúc mà khóc cùng với gió.
Cho thốc ngược những gì đã đi qua…
Bỗng có một nỗi niềm dâng lên nhiều hơn là nụ cười “đã được hong khô.”
Ta chờ điều gì?
Chờ trông thấy mưa phùn. Ngửi mùi hoa sữa hay mùi đất cay nồng bốc hơi từ cái nóng mùa hạ.
Ta chờ điều gì?
Chờ dạo quanh bờ Hồ, ăn kem Tràng Tiền, đi tàu điện để khi chuyến tàu dừng lại ta thấy mình bước xuống với cái nhìn vô định.
Ta chờ điều gì?
Chờ lên Thái Nguyên để nâng niu lá chè xanh mượt.
Để được gặp ông, được bước đi trên nền đất bệnh viện của ông, để ngửi mùi alcohol và nhìn gam trắng tinh khôi cho sự hồi sinh - tiễn đưa...
Ta chờ điều gì?
Chờ bận rộn với họ hàng…
Ta chờ điều gì?
Chờ xác nhận những sự thật mà ta thừa sức biết nó chỉ khiến sóng mũi cay nghẹn. )
Ta chờ điều gì?
Chờ đứng trước ngôi mộ một người mà ngắm cười.
Ôm vào lòng đôi cánh hoa cúc mà khóc cùng với gió.
Cho thốc ngược những gì đã đi qua…
Last edited by a moderator: