Nó sinh vào một buổi chiều mùa Thu, cái mùa mà ở Việt Nam thường mưa nhiều vào lúc xế tà. Hoàn cảnh ra đời đã gán cho Nó cái tính cách như vậy: Trầm, ít nói, khó hiểu, và dễ bị ảnh hưởng cảm xúc...
Những cái nỗi buồn từ thuở bé dường như cũng là một phần tạo nên cái tính cách đó.
Nó biết ơn cuộc đời, biết ơn Gia Đình và những người Nó được gặp gỡ, quen biết trong cuộc sống. Nó lun tự nhủ phải sống tốt, phải luôn cố gắng và không sợ bất cứ hoàn cảnh nào cả.
Uh, thì Nó đã và đang làm như vậy...Nhưng.......
Trong Nó luôn có một cái gì đó "sâu lắng lạ", khó hiểu...?!?...
Nó rất muốn hòa vào những cuộc vui một cách trọn vẹn... Nhưng sau những niềm vui đó thường là một cái gì đó "man mác, khó hiểu"...
Nó yêu Mưa, thích được đi dưới Mưa lắm!
Cảm giác lúc đi dưới mưa rất tuyệt: Cái lạnh của nước Trời giúp Nó tỉnh táo hơn, thoải mái hơn và quên đi cuộc sống thực tại.
Bởi cuộc đời có quá nhiều điều phải lo lắng, suy nghĩ và biết bao điều toan tính... đã cuốn những người bạn của Nó vào vòng xoáy bon chen. Đôi lúc Nó thấy lẻ loi, đơn độc, muốn nói chuyện cùng ai đó..?.. nói hết... nói hết... những cảm xúc thật của bản thân...Nhưng... Nó lại quên mất đi cảm xúc của chính bản thân mình khi được gặp những người bạn, lúc này cái còn lại chỉ còn cảm xúc chung.
Nó thấy Nó rất "Ngộ".!.
Từ khi vào CLB Nó trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn rất nhiều nhưng vẫn còn bị ảnh hưởng nhiều bởi những cái gọi là cảm xúc.
Dạo này Nó gặp phải nhiều chuyện lắm...Tưởng chừng như đã gục ngã... Nhưng may thay... những động viên, chia sẻ từ những người bạn, người Anh, người Chị và may mắn nhất là được trãi nghiệm biết bao điều thú vị trong khóa training của các Anh, Chị trong CLB đã giúp Nó "lớn" hơn, lạc quan hơn, mạnh mẽ hơn, và có dũng khí để vượt qua, bước tiếp con đường đời đầy thử thách này...
Nhưng có những hôm Nó cũng đã không trọn vẹn vì những thứ cảm xúc vớ vẩn kia.
Ngày mai nữa thôi là khóa học đã kết thúc. Mau quá nhỉ! Nó giật mình nhìn lại.
Hôm nay Nó viết ra những dòng này muốn gửi lời Cảm ơn chân thành nhất đến những Người đã giúp Nó không bị lạc lõng giữa cuộc sống này:
- Các anh chị là thầy cô trong khóa học kỹ năng vừa rồi của Nó!
- Những người bạn đáng yêu mà Nó được đồng hành trong thời gian qua!
- Cảm ơn những thành viên của Hội 3H yêu dấu!
Thời gian này Nó sẽ "dừng lại" để chuyên tâm cho việc học hành.
Rồi Nó cũng sẽ đồng hành cùng mọi Người thôi!
Bởi đó là thứ Nó cần và cũng là niềm vui lớn trong cuộc sống này của Nó mà..^^!
Những cái nỗi buồn từ thuở bé dường như cũng là một phần tạo nên cái tính cách đó.
Nó biết ơn cuộc đời, biết ơn Gia Đình và những người Nó được gặp gỡ, quen biết trong cuộc sống. Nó lun tự nhủ phải sống tốt, phải luôn cố gắng và không sợ bất cứ hoàn cảnh nào cả.
Uh, thì Nó đã và đang làm như vậy...Nhưng.......
Trong Nó luôn có một cái gì đó "sâu lắng lạ", khó hiểu...?!?...
Nó rất muốn hòa vào những cuộc vui một cách trọn vẹn... Nhưng sau những niềm vui đó thường là một cái gì đó "man mác, khó hiểu"...
Nó yêu Mưa, thích được đi dưới Mưa lắm!
Cảm giác lúc đi dưới mưa rất tuyệt: Cái lạnh của nước Trời giúp Nó tỉnh táo hơn, thoải mái hơn và quên đi cuộc sống thực tại.
Bởi cuộc đời có quá nhiều điều phải lo lắng, suy nghĩ và biết bao điều toan tính... đã cuốn những người bạn của Nó vào vòng xoáy bon chen. Đôi lúc Nó thấy lẻ loi, đơn độc, muốn nói chuyện cùng ai đó..?.. nói hết... nói hết... những cảm xúc thật của bản thân...Nhưng... Nó lại quên mất đi cảm xúc của chính bản thân mình khi được gặp những người bạn, lúc này cái còn lại chỉ còn cảm xúc chung.
Nó thấy Nó rất "Ngộ".!.
Từ khi vào CLB Nó trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn rất nhiều nhưng vẫn còn bị ảnh hưởng nhiều bởi những cái gọi là cảm xúc.
Dạo này Nó gặp phải nhiều chuyện lắm...Tưởng chừng như đã gục ngã... Nhưng may thay... những động viên, chia sẻ từ những người bạn, người Anh, người Chị và may mắn nhất là được trãi nghiệm biết bao điều thú vị trong khóa training của các Anh, Chị trong CLB đã giúp Nó "lớn" hơn, lạc quan hơn, mạnh mẽ hơn, và có dũng khí để vượt qua, bước tiếp con đường đời đầy thử thách này...
Nhưng có những hôm Nó cũng đã không trọn vẹn vì những thứ cảm xúc vớ vẩn kia.
Ngày mai nữa thôi là khóa học đã kết thúc. Mau quá nhỉ! Nó giật mình nhìn lại.
Hôm nay Nó viết ra những dòng này muốn gửi lời Cảm ơn chân thành nhất đến những Người đã giúp Nó không bị lạc lõng giữa cuộc sống này:
- Các anh chị là thầy cô trong khóa học kỹ năng vừa rồi của Nó!
- Những người bạn đáng yêu mà Nó được đồng hành trong thời gian qua!
- Cảm ơn những thành viên của Hội 3H yêu dấu!
Thời gian này Nó sẽ "dừng lại" để chuyên tâm cho việc học hành.
Rồi Nó cũng sẽ đồng hành cùng mọi Người thôi!
Bởi đó là thứ Nó cần và cũng là niềm vui lớn trong cuộc sống này của Nó mà..^^!