zizizuizui
Thành viên mới

Con thật không hiểu bố còn muốn gì ở con nữa?
Bố còn có thể yêu cầu lớn hơn ở nơi con được sao?
Con biết là ở nhà mình ‘con trai là vua, là ông hoàng. Còn con gái, uh, con gái chỉ là cát bụi, là cái nền để những đứa con trai kia đi lên”.
Con chưa bao giờ dám phản đối, chống đối hay có thái độ gì về điều đó. Bởi con hiểu, nếp suy nghĩ phong kiễn, cổ hủ ấy trong 1 gia đình giàu truyền thống ở miền quên bắc bộ vẫn ăn sâu vào tư tưởng của từng người trong gia đình. Bao giờ cũng thế, người đàn ông, người con trai mới có quyền.
Nhưng con không biết con sai gì nữa bố ạ
Con không chịu thua bất cứ anh nào trong nhà nội mình. Đến bây giờ con vẫn khẳng định điều đó.
Học các trường điểm, trường chuyên, luôn ngoan ngoãn, và giờ dù sao cũng là SV của 1 trường có tiếng. Vẫn chưa bao giờ đem lại điều tiếng gì cho gia đình, chưa bao giờ bố mẹ phải muối mặt vì con. Có chăng chỉ là con không quá giỏi mà thôi.
Nhiều khi con nghĩ, nếu con là con trai, nếu con sinh ra trong 1 gia đình có sự bình đẳng thì liệu chăng con có thành công hơn không nhỉ?
Hì, rồi con lại mỉm cười.

Uh, lửa thử vàng, gian nan đo sức mạnh.
Nhờ đó con có những kĩ năng cần thiết cho cuộc sống của mình. Uh, tốt thôi.
Giờ con muốn biết, con còn phải làm gì nữa mới có đc sự hài lòng nơi bố đây bố?
Con còn gì nữa ạ?

Ngày vẫn 2 lần nấu cơm, canh đầy đủ, nhà cửa vẫn con lau dọn, ngay đến cái nhà tắm, bếp, cái tủ lạnh, cái tủ, cái bàn… cũng là con hoặc cô.
Rồi cả việc nhỏ nhặt là đổ rác, cũng thế con không đổ thì cũng để đó “cái L ko đổ nên cháu cũng không” ơ, thế hóa ra con không làm thì anh cũng ko làm, vậy con làm rùi thì anh làm làm gì ạ? Con không thể hiểu cái câu nói, cái suy nghĩ ấy lại có thể xuất phát từ 1 người có trình độ đại học đấy?
Hàng tháng, vẫn con đi nộp từ tiền điện, nước, điện thoại đến cả những tiền hàng hóa của cô.
Con vẫn chăm lo cho cả gia đình, vẫn chạy qua nhà cô này, cô nọ, lấy cái này mang cái kia cho cô.
Con vẫn nhận, gửi mail những việc của cô, ngay cả việc cập nhật thông tin của anh, của Mun Mun cũng là con.
Rồi ngay như mua thuốc, mua khẩu trang, mua bao tay cho việc sản xuất của cô, cũng là con…
Xuất hóa đơn, nhập hàng, thu chi gia đình cũng con.
Con đi xe đạp điện, nhiều khi hết điện, hay xe hư, bố biết chăng con phải đạp qua quận 6 lận để lấy gì đó từ cô D. lúc đó anh làm gì? Nhảy nhót? Ngủ? lướt net??? Cuộc sống chung mà vô ý đến vậy sao được hả bố?
Chủ nhật, con không ngủ nướng như những đứa bạn, có nướng cũng chỉ 30 phút trễ hơn mọi ngày, rồi tranh thủ làm này làm kia, bởi rõ ràng ngoài CS gia đình, con còn bạn bè, còn học hành, còn những mối quan tâm khác chứ?
Trong khi buổi sáng con đi chợ…. Đến trưa nấu cơm xong rồi, thì anh đâu? Anh ngủ….
Trong khi con đi học ở trường 11h về đến nhà là chuyện bình thường, nhưng đến 12h anh cũng đợi con về nấu cơm. Lúc đó, con có tức ko? Con có bực không ạ? Sao cứ ỷ lại vào con hết vậy ạ?
Máy giặt sao nói là con ko bật thì cũng để đó, sao ko nói là nếu con có để vậy thì cả tháng quần áo cũng vẫn trong đó.

Con đấu tranh cho mình, phân chia lao động, bởi lẽ ai cũng bận rộn cả, ai cũng có công việc cả. Con nói nhiều lần….
Nhưng rùi sao?
Anh cũng vẫn thế, giờ việc của a chỉ là rửa chén sau bữa ăn.
Vậy bố còn muốn gì ở con đây bố?
Muốn con gánh luôn phần đó nhé bố
Muốn con sáng đến phải nấu ăn cho anh, rùi gọi anh dậy 2 anh em cùng ăn hả bố?
Muốn con phải quan tâm đến 1 ng mà con ko hề có chút tình thương mến thương nào sao?
Muốn con phải theo sát a, phải coi anh có chơi bời gì ko? Phải như 1 bảo mẫu sao bố ơi?
Muốn con phải như 1 người mẹ lo cho anh ạ bố?
Trong khi…
Anh , có coi con ra gì đâu??

Anh hỏi, tại sao mọi người thiếu tin tưởng anh
Trong khi anh làm gì? Sự tò mò, táy máy, động vào đồ của người khác khi chưa được phép thì sao lấy được sự tin tưởng?
Con đủ thông minh, đủ nhạy cảm để nhận biết đc điều đó, và ko chỉ con mà cả… cũng biết vậy
Con ko hiểu sao anh ko nhìn lại, anh đã làm gì để có kết quả như vậy
Anh ko muốn sống tốt hơn mà chỉ muốn kéo người khác xuống, bên ngoài gia đình, có thể anh thành công. Nhưng con tin rằng sự thành công dựa trên sự giả tạo mà anh học nơi ai đó cũng sẽ chẳng thể bền vững được.
Uh, con coi thường.
Anh cũng học KNM rất nhiều, cũng làm việc tại Delta, nói chung cũng được. Nhưng những sự lý thuyết và cái bản chất vậy thì con xin lỗi, con khinh.

Bố ko ở đây, nhưng bố sẵn sàng nghe những lời nói phiến diện đâu đó mà dành những lời nói đó cho đứa con gái vẫn hằng kính yêu bố vô vàn, vẫn sẵn sàng bỏ đi mọi thứ vì bố sao bố ơi?
Bác ở đây, mới hôm kia thôi, bác nói con “làm con gái thiệt thòi cháu nhỉ?” khi thấy con sáng đi chợ, về sơ chế qua, rùi pha café cho bác, đi mua thuốc cho cô, cả chuẩn bị đồ ăn sáng nữa chứ? con chạy lên phòng học 1 lát, rùi lại xuống nấu cơm, đến khi xong, dọn ra rùi lại phải lên gọi anh xuống ăn cơm, ăn xong, anh chạy lên phòng, con lại rửa bát….. Bác nói anh vô ý thức. cả nhà ai cũng biết điều đó, nhưng ko ai nói gì. Con hiểu vì sao….
Rồi con cũng thấy hạnh phúc, vì có những ng yêu thương con, cảm thông với con.
Con rút ngắn thời gian ngủ nghỉ của mình.
Trong khi những đứa bạn có thể họp hành buổi trưa, phấn đấu này kia, thì con bỏ qua để về nhà làm tròn nhiệm vụ của mình.
May mắn thay con có cô, có bác, những người tuyệt vời và biết cách sống, biết cách cảm thông. Cô luôn làm mọi việc khi có thời gian.
Cô hiểu rằng con cũng bận.
Vậy mà bố không hiểu.
Bố thấy nói con không ăn sáng, bố nói sao chứ “lười, rồi tị nhau, không đứa nào chịu nấu”.
Bố yêu thương.
Anh mấy giờ dậy?
Và có lẽ ko ăn sáng đã thành thói quen trong con, dù con cũng đang sửa.
Con không thể tin bố dành từ “lười” cho con.
Dạ vâng, con lười…con lười lắm bố ạ.
Con lười đến mức khi con về dịp tết.
Có ai phải rửa cái chén nào không ạ? Khi mà bàn tay con xước rất nhiều vì thay đổi thời tiết, khi mà mỗi khi nhúng tay vào nước là rất xót, nhưng con cũng không để e phải rửa chén bát. À ko, có 1 lần, do bị chảy máu ra quá.
Nhà cửa con và mẹ lau dọn chu đáo, lại còn vào dọn nhà cho ông nữa chứ?
Con lười, lười đến mức sáng dạy giặt đồ.
Con lười đến mức nhà ngoại làm cỗ, nhà dì đãi cơm, con cũng đến rất sớm để phụ nấu ăn và ra về sau khi đã lau dọn xong
Con lười, lười khi mà bố giao nhiệm vụ mang quà xuống bác cho con, con không thik nhưng vẫn phải đi, bởi đơn giản là nếu không con biết bố nói gì.
Con không biết bây giờ con cần phải làm gì đây ạ bố? con làm gì để tìm thấy sự hài lòng nơi bố?
Con không khóc như bình thường nữa, bởi chua xót quá rồi, đắng quá bố ạ. bởi con mệt mỏi lắm, con cần tìm nơi nghỉ thôi, tìm chỗ bình yên lại.

Bao nhiêu mưa để xua đi cái nắng?
Bao nhiêu lâu để niềm tin trong con lại tràn đầy?
Last edited by a moderator: