[Cảm xúc] Đã lâu lắm chưa viết được một bài ra hồn.

bluesea88

[♣]Thành Viên CLB
Đã lâu lắm chưa viết được một bài cho ra hồn!


Ngày xưa, nó đăng bài thuần sưu tầm.
Bây giờ, nó đăng bài xử lý vi phạm.

Ngày xưa, nó đăng bài sưu tầm có qua xử lý.
Bây giờ, nó đăng thông báo họp.

Ngày xưa, nó đăng bài tự nó viết.
Bây giờ, nó đăng phân chia công việc.

Ngày xưa, nó vào nhà nó chào chủ nhà.
Bây giờ, nó cũng vào nhà và nó
bảo “em vào xem thông báo nhé”.


Ngày xưa, nó vào nhà nó hỏi thăm chủ nhà,
kèm một lời nhắn gửi yêu thương.
Bây giờ, nó cũng vào nhà,
nó bảo “em xem phân công công việc nhé”.


Ngày xưa, nhà nó đầy
những lời hỏi thăm, yêu thương.
Bây giờ, nó nhận được “em làm xong rồi”.


Nó nhớ cái ngày xưa, nhớ cảm giác vui sướng khi bài nó được phản hồi, được nhấn “Thanks”. Nó nhớ những lời nhắn yêu thương mà đầu tuần, đầu ngày nó nhận được từ những người thân thương của nó.

Bây giờ đã khác, nó hiểu và nó chấp nhận điều đó nhưng nó vẫn nhớ, vẫn thèm cái cảm giác của ngày xưa.

Một lần một anh quản lý trong công ty bảo: anh không thích công việc hiện tại của mình, nó chán ngắt, anh thích công việc của tụi em hơn. Lúc đó mình phản đối: tại sao anh không thích mà vẫn làm, nó có mâu thuẫn không? Ảnh bảo: khi nào em có nhiều cái lo hơn thì em sẽ hiểu, không phải bất cứ khi nào em cũng được làm việc mình thích.

Có lẽ bây giờ nó cũng hiểu phần nào những gì ảnh nói. Bây giờ nó vẫn thích cảm giác được phản hồi những bài viết đàng hoàng, những lời hỏi thăm, yêu thương. Đó là điều không thể khi nó CHO không phải là những thứ đó.


Lại một bài viết không ra hồn!
:danhdau::danhdau::danhdau:
 

trangdang

[♣]Thành Viên
Ai bảo nó là bài viết không ra hồn? Có những bài viết, không cần phải quá cao siêu như một bài của vĩ nhân viết. Chỉ đơn thuần, nó xuất phát từ sự chân thành và cảm xúc thật. Đó là cái hồn của riêng nó.:kinhngac::kinhngac::kinhngac:
 

tuyethong

Thanh viên kỳ cựu
Em hiểu cái trạng thái này!
Nếu như phải đặt cho nó một cái tên thì có lẽ đó là trạng thái “kiệt quệ cảm xúc”!

Nó giống như việc chúng ta đang diễn vai trò của một người tồn tại trên sân khấu cuộc đời. Là tồn tại chứ không phải là sống. Bởi sống không chỉ là ăn, là ngủ, là hô hấp, sống là phải được làm chính mình, được quan tâm, được chia sẻ, biết quan tâm, biết sẻ chia.

Cuộc sống bây giờ ngày càng vội vàng hơn, tất bật hơn trong cái vòng xoáy lo toan của cơm – áo – gạo – tiền. Bao lo lắng, nghĩ suy và áp lực làm ta cảm thấy mệt mỏi. “Sức ì của những cơn mệt mỏi kéo dài, sức ì của cơn bệnh vừa ghé qua thăm ta... Sức ì của tất cả mọi thứ cộng dồn lại khiến ta dù muốn cũng không thể phủ nhận rằng ta đang thật sự chìm lỉm…” Và thế là đôi khi ta muốn vứt bỏ mọi thứ bên lề cuộc sống, thờ ơ với tất thảy mọi cảm xúc hay đôi lúc, đó còn là một sự chai sạn. Chai sạn đến mức ta còn không biết khóc khi nhói đau vì một vết thương nào đó tự trong tâm; ta trở nên lạnh lùng và vô cảm với mọi thứ dù rằng dòng máu nhiệt huyết và con tim yêu chân thành vẫn nồng nàn, nóng hổi trong lồng ngực…

Nhưng em nghĩ và cũng tin rằng, trạng thái này sẽ chỉ là đôi khi và cũng sẽ chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian nào đó nhất định… bởi vì điều gì là xuất phát từ sự chân thành và đã ngấm vào trong da thịt thì mãi mãi không bao giờ mất, có chăng chỉ là những khoảng lặng không tên đôi lần bỏ ngỏ… :mimcuoi: :mimcuoi: :mimcuoi:
 

benny

Thanh viên kỳ cựu
Con người bao giờ cũng phải dành cho mình những ưu tiên nhất định anh nhỉ. Có lẽ bây giờ không có những yêu thương trên web, nhưng bù lại là những quà tặng kinh nghiệm ngoài cuộc sống. Ai rồi cũng phải vươn mình ra biển lớn để vẫy vùng, họ không còn là một đứa bé để nghe những lời tâng tiu an ủi, cũng chưa phải là một cụ già vu vơ với những triết lí suông. Cứ cháy hết mình với công việc, em tin anh sẽ nhận được những nguồn vui tuyệt vời khác. Cố lên nhé, anh trai!:mimcuoi:
 

ythan3

Thanh viên kỳ cựu
em hiểu được cảm giác này nè
khi viết được bài viết hay và được mọi người nhấn thank thì cảm thấy rất vui và hạnh phúc nữa
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Chị đọc bài của em, và ngẫm nghĩ. Có rất nhiều điều để nghĩ...
1. Sẽ dễ dàng hơn khi em là một thành viên bình thường, em viết và mọi người vào comment, động viên, và em nhận lại ngay những cảm xúc khi trao đi một cảm xúc nào đó trong bài viết của mình. Trách nhiệm cũng ít hơn, niềm vui là những điều nho nhỏ vậy. Nho nhỏ nhưng cần thiết cho việc nuôi dưỡng cho một tình yêu, để đến lúc nó đủ lớn, đủ lớn để em có thể làm việc, cống hiến một cách tự giác mà không còn vì một vài comment như vậy nữa.

2. Khi bước chân vào một cuộc chơi lớn hơn, vị trí cao hơn, nó đồng nghĩa với trách nhiệm nặng nề hơn, sự cô đơn sẽ nhiều hơn, đòi hỏi chúng ta phải trì hoãn những niềm vui nhỏ để tiến đến một niềm vui lớn hơn, có ý nghĩa hơn. Tất cả chỉ vì em đã bước vào một cuộc chơi lớn hơn, dành cho những người giỏi hơn, nên nó cũng khó hơn và đòi hỏi nhiều sự kiên trì.

3. Đúng là trong cuộc sống, chúng ta ít khi được chọn làm những việc mình thích, thường sẽ phải bắt đầu với những điều mình không thích. Nhưng khi đã học được cách yêu những việc đó và làm nó thật tốt, tốt đến mức trở thành một thương hiệu, thì sẽ đến lúc ta trở thành một người đặc biệt mà người khác phải trọng dụng. Đó cũng là lúc ta trở nên chuyên nghiệp và rèn luyện được tính cách kiên trì của mình. Và khi đó, ta sẽ có quyền đề xuất để làm việc mà ta thích.

4. Nhưng dẫu là ai, dẫu ở vị trí nào, ta cũng cần sự chia sẻ giữa con người với con người. Đôi khi, người ta thường quên mất những người thầm lặng đứng phía sau để tạo nên một thành công nào đó cho tập thể. Cảm nhận và biết ơn những người như vậy cũng cần một sự tinh tế. Biết đâu, trong những lúc đó, em mới hiểu được một ai đó thật sự quan tâm và luôn dõi theo mình. Đôi khi, cuộc sống chỉ cần một vài tri kỷ như vậy là đủ.

5.Còn chúng ta, những thành viên bình thường, cũng đừng quên có những người khác luôn cần đến sự động viên, những lời yêu thương, cảm ơn của mỗi chúng ta. Họ đã bỏ nhiều công sức, nhiều suy tư, nên đừng vô tâm với họ, đừng đẩy họ vào khoảng cách nào đó quá đơn côi.

6. Muốn nhận lại điều gì, hãy cho đi điều đó. Điều ấy là một bí mật tuyệt vời.

7. Cảm ơn vì một bài viết chân thành của em. Khi chân thành, nó đủ để làm người ta cảm nhận sự trọn vẹn.
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
Happy Life [Cảm xúc] Những cú sốc từ tình bạn thời cấp 3 đã giúp tôi trưởng thành hơn Góc cảm xúc 3
songha [Cảm xúc] Thế đã là hạnh phúc! Góc cảm xúc 3
doonyin [Cảm xúc] Và ta đã yêu ! Góc cảm xúc 2
lovehuonghehe [Cảm xúc] Em đã đi rồi, đi thật xa !!! Góc cảm xúc 7
benny [Cảm xúc] Phải chăng thế giới đã đến hồi tận thế? Góc cảm xúc 1
benny [Cảm xúc] Có phải cô đã thôi nhiệt huyết Góc cảm xúc 0
rain_gold.kimvu [Cảm xúc]anh đã buông tay rồi đó...em...đi...đi.... Góc cảm xúc 9
ananchip [Cảm xúc] Tuổi thơ, đã không còn sáng trong nữa rồi... Góc cảm xúc 4
TQV [Nội quy khu vực] Góc cảm xúc bạn đã đọc chưa? Góc cảm xúc 22
Vrain Cảm xúc chương trình Valentine Trắng - Đầu non cuối gió (16-17/3/2013 Góc cảm xúc 22
trangdang [CẢM XÚC]- Cảm xúc giao mùa (st) Góc cảm xúc 1
power of desert [Góc cảm xúc] Sóng vẫn rì rào Góc cảm xúc 6
benny [Cảm xúc] Thư gửi bố (Nỗi ám ảnh trong con) Góc cảm xúc 3
Sóng [Cảm xúc] Sợ... Góc cảm xúc 0
Sóng [Cảm xúc] Trở về nhà Góc cảm xúc 5
_ice_ [Cảm xúc] Mỗi làn bị bệnh... Góc cảm xúc 3
benny [Cảm xúc] "Nêu cảm nghĩ" Góc cảm xúc 4
bluesea88 [Cảm xúc]Mục đích sử dụng - Sử dụng đúng mục đích Góc cảm xúc 2
trangdang [Cảm xúc]- Cảm xúc ngày học huấn luyện marketing thứ 3 Góc cảm xúc 4
thien_duong_mau_tim [cảm xúc]Để cuộc sống cần 1 khoảng lặng Góc cảm xúc 0
hoahong39 [cảm xúc] bất chợt nhớ Góc cảm xúc 2
songha [Cảm xúc] Ước mơ có thật nhiều điều ước! Góc cảm xúc 1
ythan3 [cảm xúc]không có tựa đề Góc cảm xúc 0
C [cảm xúc]Một chút trong cuộc đời... Góc cảm xúc 0
hue_yeu_thuong [Cảm xúc]Những bức thư tay Góc cảm xúc 2
benny [Cảm xúc] Cơn mơ phiêu du Góc cảm xúc 0
songha [cảm xúc]bàn tay lẻ loi Góc cảm xúc 5
haus1412 [Cảm Xúc] Một chút xúc cảm về Chương trình Offline ngày 18/12/2011_ "Giáng Sinh Ấm" Góc cảm xúc 0
N [Cảm xúc] Món quà Giáng Sinh Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Anh thuộc về nơi ấy hay đây...!? Góc cảm xúc 1
nguyenthinga.k47i3 [Cảm xúc]I never give up Góc cảm xúc 1
C Cảm xúc: Đi làm gia sư- trân trọng thêm cuộc sống Góc cảm xúc 3
tritai [Cảm xúc] Tui là tritai Góc cảm xúc 7
_ice_ [Cảm xúc] Viết cho cô giáo đầu tiên Góc cảm xúc 0
power of desert [góc cảm xúc] Viết cho ngày Hiến chương Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm Xúc]Thiên đường của bạn là gì ? Góc cảm xúc 0
ythan3 [Cảm xúc]Cảm xúc về biển Góc cảm xúc 4
ythan3 [Cảm xúc]Thời gian ơi! Quay về đi Góc cảm xúc 10
S [Cảm xúc]ngày buồn nhất Góc cảm xúc 14
susu_dungkhoc [Cảm xúc]Sợ ... Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] Có đôi khi... Góc cảm xúc 3
N [Cảm xúc] Bông Hoa Trên Vách Núi Góc cảm xúc 2
haus1412 [Cảm xúc] Má ơi.... Góc cảm xúc 6
_ice_ [Cảm xúc] Chuyện tình ốc và biền Góc cảm xúc 3
trangdang [Cảm xúc]- Ru hời tuổi thơ Góc cảm xúc 0
tuyethong [Cảm xúc] 20/10 đọc bức thư gửi ngày 08/03... Góc cảm xúc 6
tangnam2 [Cảm xúc] Chương trình offline chào mừng ngày 20-10 Góc cảm xúc 22
kực_kì_lì [Cảm xúc] Giá ở đâu đó có người đợi tôi. . . Góc cảm xúc 3
hue_yeu_thuong [Cảm xúc] Chủ nhật mưa Góc cảm xúc 3
kực_kì_lì [Cảm xúc] Goodbye...! Góc cảm xúc 2

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top