[Trải nghiệm] Cạn kiệt cảm xúc

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Có một truyện ngắn viết rằng: Vào một ngày nọ, một cô gái thức dậy, và bỗng dưng nổi cáu với tin nhắn của anh chàng người yêu, rồi quyết định chia tay vì một lý do rất lãng xẹt: cạn kiệt cảm xúc, chẳng còn gì nữa cả. Tôi đã không tin điều đó là sự thật. Bởi tôi thấy thật vô lý, làm gì có chuyện hôm qua còn yêu tha thiết, hôm nay tự dưng trở về con số 0 tròn trĩnh: hết yêu.

Tôi đã nghĩ nó không thể xảy ra trong cuộc đời này. Nhưng đến hôm nay thì khác…

Có bao giờ bạn gặp tình huống sau đây chưa?

Sau quãng thời gian dài phấn đấu, nỗ lực ghê gớm, bỗng một ngày, bạn thấy mình chẳng còn chút động lực nào để tiếp tục cố gắng.
Sau một quãng dài kiên trì hy vọng điều gì đó, đến một ngày, bạn thấy chẳng còn chút quan tâm nào đến điều đó nữa.
Sau một quãng thời gian dài vật lộn với đau đớn, bỗng một ngày, bạn thấy mình chả còn thấy đau đớn gì cả.
Sau một thời gian dài yêu đơn phương một người, bỗng một ngày, bạn thấy mình chẳng còn chút tình cảm nào với người đó nữa.

Cảm xúc luôn luôn có một đỉnh điểm. Cũng giống như mọi việc trong cuộc sống này đều có những giới hạn của nó, vượt qua giới hạn đó, là biến thành một cái khác, thậm chí là ngược lại với cái ban đầu. Timothy Ferrish có viết: “Cái gì quá nhiều sẽ trở thành cái đối nghịch của nó.
- Người theo chủ nghĩa hòa bình quá mức sẽ trở thành chiến binh.
- Người chiến đấu quá nhiều cho tự do sẽ trở thành bạo chúa.
- Quà nhiều lời cầu nguyện sẽ trở thành lời nguyền rủa.
- Quá nhiều sự giúp đỡ sẽ trở thành rào cản.
- Nhiều hơn trở thành ít hơn.”
Thế nên, nếu một hôm nào đó thức dậy, bạn bỗng thấy mình cạn kiệt cảm xúc với ai đó, điều gì đó, thì điều đó có thể là thật. Nó không phải là một khoảnh khắc đột ngột, mà là kết quả của một quá trình. Nó có nghĩa rằng bạn đã có quá nhiều những cảm xúc yêu thương, gắn bó, thiết tha, kỳ vọng, bao dung quá mức với một người hay một điều gì đấy. Giờ, bạn đã mỏi mệt rồi. Cảm xúc bị mài mòn, và tới điểm giới hạn thì vụt biến thành cái khác. Nên yêu quá thì hóa ích kỷ, nồng nhiệt quá thì hóa thờ ơ, tức giận quá thì hóa thành tuyệt vọng.

Có thể cái cảm giác ấy đến vào một lúc nào đó bạn chẳng ngờ. Ví như lúc, tự dưng bạn cảm thấy chả còn gì trong lòng nữa, không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện, không muốn tâm sự một lời nào, không còn khả năng nhạy cảm để hiểu tâm tư người khác, không còn muốn yêu. Có thể một ngày nào đó, bạn bỗng thấy mình trống rỗng, vô nghĩa, bơ vơ, vô cảm… Đó là lúc cần dừng lại với chính mình, tìm lại la bàn dẫn đường của mình.

Cho nên, hãy yêu từ từ, thương từ từ, và thay đổi từ từ để luôn luôn tự thấy mình mới mẻ. Có những khi phải dừng lại, nhận ra mình đang cần tĩnh tâm để nghe tiếng trái tim chỉ bảo, để yêu thương bản thân, để xác định điều gì thật sự quan trọng và can đảm bắt đầu lại từ đầu.
 

power of desert

[♣]Thành Viên CLB
Đọc ý cuối cùng của chị, bỗng em nhớ tới câu nói: "Trước khi từ bỏ hãy nghĩ lại xem tại sao bạn bắt đầu".
Thật là cần lắm những phút yên lặng cho bản thân!
 

chiecla11

Thành viên mới
em cảm ơn chị em đã và đang rất thất vọng về một dự án của mình, em đã cố gắng hết sức nhưng kết quả của em lại bị một người khác cướp mất, em sẽ và không thể khuất phục họ.
vì cuộc sống không bao giờ là phẳng lặng mà luôn có những chông gai, bài viết của chị sẽ có nhiều người rút ra cho bản thân những kinh nghiệm quý báu
 

cẩm tú cầu

[♣]Thành Viên CLB
Đôi khi thấy cuộc sống của mình bình thường quá. Bình thường là gì?
Bình thường là mở mắt dậy nấu cơm, kêu chồng dậy ăn cơm, tất tả đi làm để lại nhà một đống chén đĩa chưa rửa. Đi làm ngáp, ngáp vì buồn ngủ, trưa ăn cơm, ngủ và làm việc, ăn chiều rồi làm việc ... tối về nhà trọ ... thấy sào quần áo đã ráo nước biết ông chồng của mình giặt đồ giùm mình mặt tươi hơn tí xíu. Vào nhà thấy chậu rửa chén được úp cẩn thận là mặt mày tươi hơn hớn còn ngược lại cầu nhàu lẻm bẻm như một bà già khó tính rồi cặm cụi đi rửa, lục nồi rồi làm những việc cá nhân ngày mai lại đi làm.
Ngày nào cũng vậy, thấy bình thường quá.. mà quên nữa thứ bảy chủ nhật ở nhà ngủ và ngủ, ngủ như heo chẳng muốn đi đâu ...
Trời ơi cái đời mình sao mà bình thường quá, bình thường quá đi ...
Có ai chỉ mình làm gì để cho nó có ích hơn không nhỉ ?
Bình thường đấy thôi nhưng yêu thương và hạnh phúc vẫn đong đầy
Vì sao?
Vì:
Hôm nay tôi vẫn còn mạnh khỏe để sống để làm việc để còn được lắng nghe một người bạn của tôi đang cạn kiệt cảm xúc mà chẳng biết phải làm gì?
Hôm nay tôi còn có một công việc để làm, cuối tháng lãnh lương.
Hôm nay nằm ngủ bất chợt kêu á một cái, đứa con nhỏ bé nằm trong bụng mình ngứa chân đạp vào ngôi nhà tạm chín tháng mười ngày của nó, Mình mỉm cười : con khỏe không con?
Hôm nay..... không thể sắp xếp được cái nào quan trọng hơn để mà viết lên những chuyện bình thường quá của ngày hôm nay .... mà có nhiều lắm ... có cả những cơm bực mình vì công việc, có những lúc long dong trên đường lúc đêm khuya vì đi làm mà ứa nước mắt thương mình và thương đứa con trọng bụng sớm vất vả cùng mẹ, có những lúc cạn kiệt sức lực vì đứng bán cả buổi tối, có những lúc chảy nước mắt vì tủi thân, có những lúc chỉ muốn hờn giận ai đó chỉ muốn biến mất luôn ... nhưng đó là bình thường thôi vì cuộc sống mà..
Hiện tại bình thường và đôi khi ước ao những cái gì đó mới lạ hơn, bứt phá hơn, hạnh phúc hơn và nhiều điều khác nữa nhưng khao khát để vượn lên nhưng luôn chấp nhận và hạnh phúc với cái mình đang có và đã bắt đầu.
Cảm xúc con người cũng giống như một biểu đồ có lên và có xuống chẳng biết đâu là đỉnh của hạnh phúc mà cũng không biết được đâu là đáy của tận cùng của cảm xúc vì dương và âm đều là vô tận.
Có thể hôm nay mình cảm thấy cạn kiệt nhưng ngày mai còn cạn kiệt nhiều hơn nữa ... hạnh phúc đi với cảm giác cạn kiệt đó vì ngày mai còn có thể cạn nhiều hơn thế. Còn được cảm giác còn được chia sẻ còn được thương yêu một ai đó.
Còn được lắng nghe.
Như em nói " từ từ thôi" và " bình thường thôi"
Cuộc sống là thế đấy, vui buồn là gia vị để biết mình còn tồn tại.
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Chị cẩm tú cầu ơi, em nhớ chị.
Như rất nhiều những đứa em luôn nhớ chị.
Mong chị luôn hạnh phúc với những vui buồn nho nhỏ của mình.

Em thích câu nói của chị: "Cuộc sống là thế đấy, vui buồn để biết mình còn tồn tại".
 

Sóng

Thanh viên kỳ cựu
Thành viên BQT
Lâu rồi mới rảnh, ngồi đọc truyện.
"Người lớn cô đơn" - Phan Ý Yên.

Con người. Sự cô đơn. Tuổi trẻ. Nỗi khát khao tình yêu. Đàn ông và đàn bà. Tôi và em. Em và anh.

Đọc, thấy có mình trong đó.
Kết luận: truyện hay.

Làm người lớn, sao càng lớn càng cô đơn thế?
Hay chỉ là, tâm hồn càng nhạy cảm thì lại càng dễ cô đơn? Bởi, những điều rất nhỏ trong cuộc sống cũng có thể khiến lòng người ta xao động, xúc cảm, vui buồn. Mà ngược lại, ở thế gian này, tìm thấy trái tim nào đó có thể thấu hiểu, chia sẻ những rung động tinh vi ấy, là điều quá khó.

Như cái buổi trưa đói bụng đó, tự dưng nghĩ, giả như lần này là lần ăn trưa cuối cùng, mình sẽ ăn ở đâu, sẽ rủ ai ăn cùng? Rồi cũng ráng xách xe chạy một vòng tới quán quen bán đồ ăn của quê, ngồi nhâm nhi và quan sát thằng nhóc phục vụ đọc báo cho cô phụ bàn bằng cái giọng quê mình đó. Thấy lòng ấm áp, vui vui. Như cái lúc em bảo rằng em sẽ đến ăn trưa cùng mình, tự dưng thấy mình vui muốn rớt nước mắt...

Vui muốn rớt nước mắt? Hay là thương muốn rớt nước mắt? Hay là buồn muốn rớt nước mắt? Hay là cảm động muốn rớt nước mắt?

Rớt nước mắt, nghĩa là đụng đến điều gì đó rất sâu bên trong lòng.
Như nỗi cô đơn chẳng hạn.

15.11.2012
 

jodiepham2204

Super Moderator
Với cuộc sống này, mỗi ngày trôi qua với mình rất đỗi bình thường, mình chẳng mong mình sẽ giàu có, nhiều tiền, nhiều bạn bè, thành đạt hay hạnh phúc gì cả, những ước mơ, nó đi đâu hết rồi.

Mỗi ngày trôi qua cứ như cuộc sống chưa bao giờ kết thúc. Mỗi sáng thức dậy, má nói "Đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng đi con", thưa má đi làm, má dặn về sớm nha con. Thế là từ lúc bước ra cửa đến công ty mình thấy lòng ấm áp, khẽ khóc 1 chút, vì cái gì nhỉ, vì cuộc đời truân chuyên của má, vì những lời ân cần má dặn, vì những nỗi đau bệnh tật trên cơ thể má, vì tôi biết má đã già, yếu đi nhiều và chẳng còn bên chúng tôi bao lâu nữa...

Trưa, anh hai biểu đi ăn cơm, thế là đi. Mình lúc nào cũng sớt cho anh hai hơn cả nửa đĩa cơm của mình, anh nói ăn nhiều vô cho có sức. Anh hai còn làm nhiều thứ lắm, những ngày dậy sớm, lên bệnh viện, anh hai gọi dậy, chở mình đi. Bệnh viện xa nhà lắm, nhưng anh hai chẳng nề hà gì. Hôm bận đi công tác, ảnh không chở mình đi được nên gọi điện đánh thức mình từ sớm, anh hai nói mình đi xe chậm, nên chịu khó dậy sớm kẻo không kịp. Có hôm mình đau chân lắm, lên cầu thang không nổi, thế là anh hai lại cõng mình. Mình bắt anh hai cam kết phải giữ bí mật tất cả, không được nói cho nhà biết, anh hai nhăng nhăng nhưng rồi lại lặng lẽ và âm thầm chăm sóc em.

Chiều tối mình nhận được tin nhắn hay cuộc điện thoại của người mình yêu, rồi thì hai đứa đi ăn tối với nhau, như một thói quen không thể nào từ bỏ. Có lúc vui, lúc buồn, cười hớn hở, khóc nức nở nhưng rồi mọi thứ cứ thế trôi qua, trôi qua...

Tối về, bà ngoại bảo "Về rồi à, bà ngoại đã giăng màn sẵn rồi, đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ nhá". Mình bước vào phòng, mọi thứ sẵn sàng đến mức chỉ còn đợi mình tận hưởng 1 giấc ngủ ngon lành. Nhưng mình chưa ngủ vội, thể nào cũng phải chạy qua bóp tay bóp chân cho bà ngoại, cười cười gật gật đầu theo từng câu ngoại nói, rồi quơ tay quơ chân hay cách tốt nhất là viết ra giấy để trả lời ngoại, tai ngoại không còn nghe được gì nữa rồi.

Nằm ngủ mà thấy rất đủ đầy, cuộc sống là thế đó, mình chẳng mong gì hơn đâu :)
 

Bình luận bằng Facebook

Similar threads
Thread starter Tiêu đề Diễn đàn Trả lời Date
Sóng [Trải nghiệm] Tổng kết năm 2012 của bạn Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
Sóng [Trải nghiệm] Người nhỏ và người lớn Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
Sóng [Trải nghiệm] Cái kiêu gượng của tiếng Anh mẹ đẻ - Joe Ruelle Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
Sóng [Trải nghiệm] Trưởng thành Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
Sóng [Trải nghiệm] Khi anh hùng bị ốm Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
T [trải nghiệm]Làm thế nào để đi tới đích nhanh Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
hue_yeu_thuong [Trải nghiệm]Chuyển giao trách nhiệm Trải Nghiệm Cuộc Sống 3
tangnam2 [Trải nghiệm] Gửi các anh đàn ông! Trải Nghiệm Cuộc Sống 11
bluesea88 [Trải nghiệm]Hôm nay, [you] chọn giá trị nào để sống? Trải Nghiệm Cuộc Sống 50
stevenquy [Trải nghiệm] Những Cánh Cửa Trải Nghiệm Cuộc Sống 5
benny [Trải nghiệm] Người bán sắn ở Tân Bình Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
Sóng [Trải nghiệm] Sóng - Khoảnh khắc cuộc sống Trải Nghiệm Cuộc Sống 8
kimoanh2012 [Trải Nghiệm] Ai sinh ra dưới chòm sao hạnh phúc? Trải Nghiệm Cuộc Sống 3
huxu456 [Trải Nghiệm] Kinh nghiệm xương máu về lập nghiệp sớm của tôi - Nguyễn Bình Minh Trải Nghiệm Cuộc Sống 5
benny [Trải nghiệm] Những quyển sách của anh Kendy Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
KendyDat [Trải nghiệm] Ấn tượng Dốc Lết - Nha Trang Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
waiting.me [Trải Nghiệm]Thiên đường ở đâu đấy Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
bachtuocdo [Trải Nghiệm] Nguyên tắc HỌC HỎI Trải Nghiệm Cuộc Sống 6
benny [Trải nghiệm] Những cuộc hẹn - Kì 5: Gặp gỡ Thiên sứ Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
benny [Trải nghiệm] Những cuộc hẹn - Kì 4: Đêm lặng ở K-T Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
trangdang [Trải nghiệm]-Kỳ 2: Cú sốc tâm lý Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
trangdang [Trải nghiệm]- Kỳ 1: Tôi đã kiêu căng, ngạo mạn và ....lên mặt như thế nào? Trải Nghiệm Cuộc Sống 6
trangdang [Trải nghiệm]- Suy ngẫm những yêu thương đời thường. Trải Nghiệm Cuộc Sống 3
C [Trải Nghiệm] Bác xích lô và du khách nước ngoài Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
benny [Trải nghiệm] Những cuộc hẹn - Kì 3: Tôi là người như thế nào? Trải Nghiệm Cuộc Sống 6
benny [Trải nghiệm] Tôi tập lái xe máy Trải Nghiệm Cuộc Sống 11
benny [Trải nghiệm] Những cuộc hẹn - Kì 2: Vòng quanh quận 1 Trải Nghiệm Cuộc Sống 9
boconganhthang3 [Trải nghiệm] Xe bus và cuộc đời Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
benny [Trải nghiệm] Những cuộc hẹn- Kì 1: Cuộc gặp gỡ ở phố Tây Trải Nghiệm Cuộc Sống 10
trangdang [Trải nghiệm]- Cuộc sống và những đánh đổi Trải Nghiệm Cuộc Sống 5
tuyethong [Trải nghiệm] Bước nhẹ.... Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
cẩm tú cầu [Trải nghiệm] Cúi đầu chào nhau Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
benny [Trải nghiệm] Một ngày làm nông dân Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
xphong229 [Trải nghiệm] Món canh khoai mỡ Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
jodiepham2204 [Trải nghiệm] Hạnh phúc là bất tận Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
waiting.me [Trải nghiệm] ngồi không em nghĩ về cuộc sống Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
cẩm tú cầu [Trải nghiệm] Câu chuyện số 177: PHỤ NỮ THẬT SỰ MUỐN GÌ? Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
huxu456 [Trải nghiệm] Bạn có phải là người thích phàn nàn và đổ lỗi? Trải Nghiệm Cuộc Sống 3
xphong229 [Trải nghiệm] Những giọt cà phê phần 2 Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
xphong229 [Trải nghiệm] Những giọt cà phê ( phần 1) Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
waiting.me [Trải nghiệm] Sẽ có ai đó thay thế em bước cùng anh đến cuối con đường... Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
waiting.me [Trải nghiệm] Mạnh mẽ và Yếu đuối Trải Nghiệm Cuộc Sống 5
xphong229 [Trải nghiệm] Truyện siêu ngắn tại Tao Đàn Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
dothanhvietquynhon [Trải nghiệm] Bạn có biết rằng... Trải Nghiệm Cuộc Sống 2
hope001 [Trải nghiệm] Số 0 và âm dương Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
hope001 [Trải nghiệm] bài toán sai=>kết quả đúng^.^ Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
_xU_kUt3_ [Trải nghiệm] Những điều bạn không quên! Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
lampham [Trải nghiệm] Những chuyến xe xanh Trải Nghiệm Cuộc Sống 0
stevenquy [Trải nghiệm] Nỗi đau... Trải Nghiệm Cuộc Sống 1
KendyDat [Trải nghiệm] Giao lưu âm nhạc dân tộc tại nhà GS-TS. Trần Văn Khê Trải Nghiệm Cuộc Sống 7

Similar threads

Similar threads

Similar threads

Top