tuyethong
Thanh viên kỳ cựu
Một sáng mệt lả vì công việc và áp lực cuộc sống…
Bước chân về nhà, ngã sóng xoài lên giường…
Một tin nhắn đến vội…
Đọc tin, bần thần lắp bắp: “ Mất… Nội benny vừa mất!”
Bất chợt khóe mắt cay xè, nước mắt rơi mặn chát…
Nhớ lại cái cảm giác của ngày hoàn thành xong kỳ thi đại học
“ Con à, ngoại mất rồi, ngày con còn ôn thi… Sợ con… Nên cả nhà ko nói!”
Rất hiểu cảm xúc của benny bây giờ nhưng ko hiểu sao… lại chẳng nói được câu từ nào ra hồn để mà an ủi, để mà sẻ chia…
Lần đầu tiên cảm thấy khó khăn khi tìm kiếm một ngôn từ diễn đạt và cảm thấy bất lực khi muốn chia đôi nỗi buồn của một ai đó…
Dẫu khô khan nhưng thực sự cũng muốn nói rằng:
"Benny à, đừng kiềm nén, đừng gồng mình để tỏ ra mạnh mẽ, hãy cứ gục xuống và khóc đi… khóc đi cho vơi bớt niềm đau… và hãy cho tuyethong được sớt chia cùng… dù chỉ là – một phần ngàn nỗi đau…"
Bước chân về nhà, ngã sóng xoài lên giường…
Một tin nhắn đến vội…
Đọc tin, bần thần lắp bắp: “ Mất… Nội benny vừa mất!”
Bất chợt khóe mắt cay xè, nước mắt rơi mặn chát…
Nhớ lại cái cảm giác của ngày hoàn thành xong kỳ thi đại học
“ Con à, ngoại mất rồi, ngày con còn ôn thi… Sợ con… Nên cả nhà ko nói!”
Rất hiểu cảm xúc của benny bây giờ nhưng ko hiểu sao… lại chẳng nói được câu từ nào ra hồn để mà an ủi, để mà sẻ chia…
Lần đầu tiên cảm thấy khó khăn khi tìm kiếm một ngôn từ diễn đạt và cảm thấy bất lực khi muốn chia đôi nỗi buồn của một ai đó…
Dẫu khô khan nhưng thực sự cũng muốn nói rằng:
"Benny à, đừng kiềm nén, đừng gồng mình để tỏ ra mạnh mẽ, hãy cứ gục xuống và khóc đi… khóc đi cho vơi bớt niềm đau… và hãy cho tuyethong được sớt chia cùng… dù chỉ là – một phần ngàn nỗi đau…"