kyniemmua
<b><font color=green>Giải Nhì Viết Về Người Phụ Nữ
Có ai đó đã hỏi tôi: "nếu bạn bị quăng ra đường bạn có thể sống được chứ?"
Và tôi sẽ trả lời: "tất nhiên, tôi sẽ tự lo được".
Nhưng
- Tôi sẽ không biết bắt đầu từ đâu khi cuộc sống của mình bị xáo trộn...
- Tôi sẽ không biết làm gì với đôi tay của mình...
- Tôi sẽ không có được tự tin như khi sống với cuộc sống
Và như thế tôi không còn là tôi
Ngày mai... tôi có thể làm được không?
Tôi có thể vừa làm vừa học để kiếm tiền đóng học phí và sinh hoạt
Tôi có thể đến trường bằng xe buýt mỗi buổi sáng
Tôi có thể chỉ xài 5.000 đ trong một ngày
Tôi có thể tự ở trọ một mình và lo mọi việc sinh hoạt hằng ngày từ nấu ăn đến giặt giũ...
Tôi có thể từ bỏ những món đồ mà mình muốn có
Hiện tại... tôi không thể
Tôi không thể lo được tiền học phí và sinh hoạt mà vẫn xin gia đình...
Tôi không thể đi xe buýt vì tôi cảm thấy rất khó chịu khi phải chen lấn ở chỗ đông người...
Tôi không thể xài dưới 5.000 đ bởi vì như vậy chỉ đủ gởi xe thôi...
Tôi không bao giờ được phép và cũng không bao giờ nghĩ mình sẽ ở trọ bên ngoài vì sống người thân tôi sẽ được chăm sóc đầy đủ và không lo giặt giũ, cơm nước...
Tôi cũng không thể từ bỏ những món đồ mà mình thích
Suy cho cùng, tôi vẫn còn non nớt quá, tôi vẫn sỉ diện với bạn bè, tôi vẫn là một con búp bê trong tay gia đình. Tôi rất muốn thoát ra để trưởng thành hơn nhưng tôi lại sợ, tôi sợ nếu tôi không có gì, tôi sẽ thua thiệt so với các bạn, tôi sẽ phải vất vả hơn với cuộc sống này và sẽ không làm được gì nếu tôi không có một cơ sở đầy đủ. Tôi tệ quá?
Và tôi sẽ trả lời: "tất nhiên, tôi sẽ tự lo được".
Nhưng
- Tôi sẽ không biết bắt đầu từ đâu khi cuộc sống của mình bị xáo trộn...
- Tôi sẽ không biết làm gì với đôi tay của mình...
- Tôi sẽ không có được tự tin như khi sống với cuộc sống
Và như thế tôi không còn là tôi
Ngày mai... tôi có thể làm được không?
Tôi có thể vừa làm vừa học để kiếm tiền đóng học phí và sinh hoạt
Tôi có thể đến trường bằng xe buýt mỗi buổi sáng
Tôi có thể chỉ xài 5.000 đ trong một ngày
Tôi có thể tự ở trọ một mình và lo mọi việc sinh hoạt hằng ngày từ nấu ăn đến giặt giũ...
Tôi có thể từ bỏ những món đồ mà mình muốn có
Hiện tại... tôi không thể
Tôi không thể lo được tiền học phí và sinh hoạt mà vẫn xin gia đình...
Tôi không thể đi xe buýt vì tôi cảm thấy rất khó chịu khi phải chen lấn ở chỗ đông người...
Tôi không thể xài dưới 5.000 đ bởi vì như vậy chỉ đủ gởi xe thôi...
Tôi không bao giờ được phép và cũng không bao giờ nghĩ mình sẽ ở trọ bên ngoài vì sống người thân tôi sẽ được chăm sóc đầy đủ và không lo giặt giũ, cơm nước...
Tôi cũng không thể từ bỏ những món đồ mà mình thích
Suy cho cùng, tôi vẫn còn non nớt quá, tôi vẫn sỉ diện với bạn bè, tôi vẫn là một con búp bê trong tay gia đình. Tôi rất muốn thoát ra để trưởng thành hơn nhưng tôi lại sợ, tôi sợ nếu tôi không có gì, tôi sẽ thua thiệt so với các bạn, tôi sẽ phải vất vả hơn với cuộc sống này và sẽ không làm được gì nếu tôi không có một cơ sở đầy đủ. Tôi tệ quá?