meomap
Thanh viên kỳ cựu
Hôm nay có chút tâm trạng, muốn viết một cái gì đó. Nghĩ đến mày, nên viết cho mày. Tao biết mày sẽ không bao giờ đọc được những dòng này, nhưng điều đó không quan trọng. Vì mày vẫn luôn là bạn tao.
Quen mày năm lớp 6, thân hơn năm lớp 7. Khoảng thời gian ấy biết bao nhiêu chuyện mày nhỉ. Giận nhau, cãi nhau, vui đùa, hì toàn những chuyện vặt của con nít. Hồi cấp 2, t với mày chơi chung trong một nhóm con gái có 8 đứa, làm gì cũng rủ nhau: thảo luận bài vở, đi ăn, đi chơi... vui lắm. Nhưng thật ra lúc đó, t và mày chưa thân nhiều như bây giờ.
Sang cấp 3, t và m lại học chung trường. Lúc này nhóm mình dù vẫn liên lạc nhưng đã không được như xưa, dần rồi cũng xa nhau, chỉ còn t, m, mập và Yến. Lên cấp 3, t mới thật sự thấy được tình bạn của tụi mình đẹp như thế nào. Do học khác lóp nên t với m đôi khi ít nói chuyện, thỉnh thoảng gọi điện thoại bàn cho nhau. Có lúc tưởng chừng như xa cách, nhưng không phải vậy. Rồi tới khi ôn thi Đại học, t và m đều ôn thi chung chỗ. Cùng nhau chia sẽ những tài liệu kím được, cùng đi học, cùng trò chuyện, ăn hàng (vì vậy mà khi thi Đại học t tăng cân ^ ^). Cuối cùng cả hai đều đậu Đại học. Nhưng đã không còn chung trường nữa, m thì Kinh tế, t thì Ngân hàng.
Khi có chuyện gì buồn t và m đều chia sẻ cho nhau. Nhớ lúc t "thất tình", t gọi cho m, nói: "M rảnh không, qua nhà t chút đi"_"Gì, t định chở em t đi nhà sách rồi"_"uhm, vậy thôi".Vậy mà lát sau, m có mặt ở nhà t, chở t ra đường, m nói:" Vì m mà t bỏ em t ở nhà đó nha m!". T khóc với m, m cũng khóc với t, khuyên nhủ t đủ điều. (thật sự lúc đó t cũng k nghe vô chữ nào ^^). Giờ thì t vui rồi, không nghĩ đến nữa. T rất quý m, vì m luôn bên cạnh t những lúc t cần, luôn là người bạn tuyệt vời của t.
M từng nói với t: "Dù bạn t có quên t, thì m đừng quên t nha, t sẽ buồn lắm đó". T sẽ không bao giờ quên m đâu, vì m là bạn thân nhất của t.
Cho đến bây giờ cũng gần 7 năm quen nhau, t với m vẫn thân thiết, thậm chí là càng ngày càng thân hơn. T cảm ơn cuộc đời cho t quen một người bạn như m.
Câu cuối của bài viết này, câu mà t và m từng nói với nhau :
"CÁM ƠN MÀY VÌ LÀ BẠN TAO"
Quen mày năm lớp 6, thân hơn năm lớp 7. Khoảng thời gian ấy biết bao nhiêu chuyện mày nhỉ. Giận nhau, cãi nhau, vui đùa, hì toàn những chuyện vặt của con nít. Hồi cấp 2, t với mày chơi chung trong một nhóm con gái có 8 đứa, làm gì cũng rủ nhau: thảo luận bài vở, đi ăn, đi chơi... vui lắm. Nhưng thật ra lúc đó, t và mày chưa thân nhiều như bây giờ.
Sang cấp 3, t và m lại học chung trường. Lúc này nhóm mình dù vẫn liên lạc nhưng đã không được như xưa, dần rồi cũng xa nhau, chỉ còn t, m, mập và Yến. Lên cấp 3, t mới thật sự thấy được tình bạn của tụi mình đẹp như thế nào. Do học khác lóp nên t với m đôi khi ít nói chuyện, thỉnh thoảng gọi điện thoại bàn cho nhau. Có lúc tưởng chừng như xa cách, nhưng không phải vậy. Rồi tới khi ôn thi Đại học, t và m đều ôn thi chung chỗ. Cùng nhau chia sẽ những tài liệu kím được, cùng đi học, cùng trò chuyện, ăn hàng (vì vậy mà khi thi Đại học t tăng cân ^ ^). Cuối cùng cả hai đều đậu Đại học. Nhưng đã không còn chung trường nữa, m thì Kinh tế, t thì Ngân hàng.
Khi có chuyện gì buồn t và m đều chia sẻ cho nhau. Nhớ lúc t "thất tình", t gọi cho m, nói: "M rảnh không, qua nhà t chút đi"_"Gì, t định chở em t đi nhà sách rồi"_"uhm, vậy thôi".Vậy mà lát sau, m có mặt ở nhà t, chở t ra đường, m nói:" Vì m mà t bỏ em t ở nhà đó nha m!". T khóc với m, m cũng khóc với t, khuyên nhủ t đủ điều. (thật sự lúc đó t cũng k nghe vô chữ nào ^^). Giờ thì t vui rồi, không nghĩ đến nữa. T rất quý m, vì m luôn bên cạnh t những lúc t cần, luôn là người bạn tuyệt vời của t.
M từng nói với t: "Dù bạn t có quên t, thì m đừng quên t nha, t sẽ buồn lắm đó". T sẽ không bao giờ quên m đâu, vì m là bạn thân nhất của t.
Cho đến bây giờ cũng gần 7 năm quen nhau, t với m vẫn thân thiết, thậm chí là càng ngày càng thân hơn. T cảm ơn cuộc đời cho t quen một người bạn như m.
Câu cuối của bài viết này, câu mà t và m từng nói với nhau :
"CÁM ƠN MÀY VÌ LÀ BẠN TAO"